Hợp Đồng Hôn Nhân (Cô Dâu 14 Tuổi)

chương 61

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sáng , tôi thấy trên mình bị động , hơi ấm quen thuộc dần mất đi . Không còn chỗ dựa , tôi mở mắt , thấy bóng Kỳ lù lù ở đó . Tôi hỏi , giọng vẫn còn ngái ngủ :

- Anh dậy rồi à ? Mấy giờ rồi ?

- h`' ! _ Kỳ trả lời rồi nói tiếp - Còn sớm , ngủ tiếp đi !

- Hả ? h' rồi ! Không được , em phải dậy đi học ! _ Tôi bỗng hét lớn rồi bật dậy như cái lò xo , lập tức tỉnh dậy , bước xuống giường , nhanh chóng bò vào WC làm VSCN

- Hôm nay anh xin nghỉ cho em rồi , ngủ tiếp đi ! _ Kỳ nói vọng ra

- Không được ! Em nghỉ quá nhiều và nghỉ liên tục rồi . Còn như vậy nữa em sẽ bị đuổi học mất , em không muốn làm kẻ mù chữ đâu ! _ Tôi trong WC nói vọng ra , vì đang đánh răng nên giọng hơi khó nói .

Dù gì tôi cũng là một học sinh nghiêm túc , một người có tinh thần trách nhiệm đối với việc mình làm . Mà nếu tôi không tự lo cho tương lai của bản thân thì ai lo nghĩ hộ tôi đây ? Nghĩ thế , tôi bỏ qua cơn buồn ngủ của mình , sửa soạn nhanh chóng rồi lập tức đến trường , vẫn là Kỳ làm tài xế đưa tôi đi .[ Kỳ không ngờ cô chỉ là một đứa trẻ con mà lại có tinh thần trách nhiệm cao đến thế . Bình thường anh gọi mãi cũng không dậy , thế mà hôm nay có cơ hội nghỉ lại muốn đi học cơ đấy , đúng là Mặt trời mọc hướng Tây rồi . ] Đến trường , xe chạy thẳng vào trong sân , tôi bước ra , chỉ thấy nhiều lời bàn tán cùng vô số những ánh mắt ghen tị bắn về phía mình . Tôi ngại ngùng bước xuống , chạy nhanh vào lớp trước khi những ánh mắt ấy có thể xuyên thủng tôi . Phải biết hôm qua tôi mới kết hôn , mà đêm tân hôn không có chuyện gì vào tay mấy người này cũng thành có chuyện hết , học sinh mà đầu óc đen tối thấy ớn luôn nè . Trước khi vào lớp tôi không quên tạm biệt Kỳ . Vào lớp , tôi bị mọi ánh mắt soi mói và trêu đùa của mọi người :

- Oa sướng quá nha ! Có ông xã giàu như vậy , lại yêu thương cậu chở đi học , cậu làm tụi này ghen tị chết đi được . Không biết bao giờ mới thoát kiếp F.A đây ? _ Nàng thở dài .

- Cưới sớm có cái lợi của cưới sớm . Người ta số tốt như vậy , cưới ông chồng tuyệt vời trên cả tuyệt vời , chúng ta nên chúc mừng mới đúng ! _ Nàng nói

- Ông xã với cậu rất đẹp đôi nha ! Phỏng khi người nào trong lớp mà bị bắt nạt , nhớ kêu ông xã cậu đến giúp bọn mình một tay đòi lại công bằng đó ! _ Cậu học sinh chen vào .

- Không dám đâu ! Đến lúc ấy không cần gọi ảnh cũng tự chạy đến thôi ! Cảm ơn mọi người ! _ Tôi khách sáo nói , mặt đỏ bừng lên , xấu hổ rẽ đám người vẫn bàn tán không ngừng để đi vào chỗ . Tuy không muốn nhắc nhưng vẫn cứ phải tươi cười ra vẻ mình hạnh phúc lắm mặc dù tôi chả thích chút nào . Có chồng thì sao chứ ? Có chồng rồi chả được tự do như lúc trước nữa , suốt ngày sẽ bị người ta quản giáo , chán muốn chết !

- Hi ! Mới hôm qua cưới , hôm nay sao không ở nhà tận hưởng niềm vui làm cô dâu đi , chạy tới đây làm gì ? _ Bảo Châu vừa đến đã nhảy ngay vào chỗ tôi

- Thôi , đừng có nhắc làm cô dâu ở đây với tao . Tao còn phải đi học chứ , làm gì có thời gian rảnh rỗi ở nhà mà làm cô dâu . Người ta là thanh niên nghiêm túc cơ mà ! _ Tôi vỗ ngực tự hào nói . Thanh Trúc thấy thế vào góp vui - Không biết đêm tân hôn thế nào ? Có xác định năm nay cho tao bế cháu không ?

- Mày ... ! Muốn có cháu bế thì tự sinh một đứa đi , mắc mớ gì đến tao ? Nói thật tối qua tao với ổng còn chả làm gì , lấy đâu ra cháu mà bế ? Ổng mà dám đụng đến tao tao thiến ổng liền !

- Ôi ! Cô nương nhà ta cũng ghê quá chứ , không biết lão già nhà cậu mà ở đây ổng sẽ nghĩ như thế nào nhỉ ? _ Châu vuốt vuốt cằm trêu tôi .

- Hôm qua tao suýt mất mạng vì ổng đấy ! _ Nghĩ tới chuyện đó , tôi còn chưa hết sợ , nghiến răng trèo trẹo nói

- Sao ? Chuyện thế nào ? Kể nghe coi ! _ Thanh Trúc tò mò . Thế là tôi đem toàn bộ sự việc xảy ra ngày hôm qua không chút giấu giếm kể cho nhỏ .

- Mày nghĩ tên Thiên kia là người như thế nào ? Tại sao lại đến cướp dâu đúng lúc đó chứ ? _ Nghe xong Thanh Trúc hỏi

- Tao không biết ! Nhưng chắc chắn hắn ăn no không có việc gì làm chạy đến gây rối , muốn làm tao bẽ mặt đây mà , tiện thể hắn muốn trả thù tao vì việc mấy tháng trước làm náo loạn bang hắn đây mà ! _ Tôi nói

- Tao tưởng mày đồng ý chạy theo hắn chứ , ngờ đâu được cô nương nhà ta lại ' tự chui đầu vào rọ ' như thế !

- Cũng là vì tao quá sợ thôi ! Nhờ phước của hắn mà hôm qua tao thoát được cái phần lải nhải của ba mẹ đó ! Hừ ! Với lại lúc đó tao cũng muốn đồng ý rồi , đã đến là tao cũng không định quay lại nữa . Nếu bỏ đi theo Thiên , gia đình sẽ vì tao mà bị mất mặt , tao không muốn điều đó xảy ra chút nào ! _ Tôi nói nhưng đấy chỉ là một nửa lí do thôi , còn nửa còn lại là gì tôi cũng không biết . Tôi không biết lúc ấy mình bị mất trí cái gì nữa mà lại đồng ý nhanh như vậy . Chỉ biết có một động lực liên tục thúc đẩy mách bảo tôi phải đồng ý , trong lòng có chút chờ mong nữa . Nhưng cũng may hôm qua Thiên không đả động gì đến tôi không tôi sẽ hận hắn suốt đời .

- Thật sao ? Không ngờ à nha ! _ Bảo Châu nghi ngờ nhìn tôi rồi tiếp - Thế đêm tân hôn đã làm gì chưa ?

- Đúng đó ! _ Thanh Trúc hùa theo

- Làm gì là làm gì ? _ Tôi vẫn giả ngây giả ngô nói - Tao vẫn trong sạch nha ! Vừa nãy tao đã nói tao với ổng không có làm gì rồi !

( Xong chap )

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio