Có lẽ vì An Nhiên có một gương mặt rất xinh xắn,không chỉ Ái My thích cô bé mà thậm chí Gia Gia và Gia Bảo cũng đều rất yêu quý cô bé.
Đặc biệt Gia Gia luôn đi theo sau An Nhiên, lâu lâu lại nhìn trộm cô bé nhiều lần.
Cả bốn đứa đều chạy nhảy xung quanh ngoài sân.
Tâm trạng An Nhiên hôm nay có thể gọi là vui nhất từ trước giờ của cô bé, xung quanh luôn có rất nhiều người quan tâm đến cô bé.
Lam Lam ngồi một mình ở hồ bơi,cô thả hai chân xuống nước, tâm trạng cô từ khi đầu buổi tiệc đến giờ không có một nụ cười trọn vẹn.
Có lẽ vì người cô mong chờ nhất đã không đến.
Cô vừa nghịch nước,vừa nhìn về phía An Nhiên.
Nếu anh có thể ở đây, cả nhà ba người chắc chắn sẽ rất hạnh phúc.
An Nhiên cũng thấy hạnh phúc khi sinh nhật lần này của cô bé lại có ba của mình xuất hiện.
Có lúc, Lam Lam tự hỏi trong lòng.
Có phải cô nên nói cho Lục Diệp Bằng biết sự hiện diện của An Nhiên không? Nhưng không hiểu sao,khi đối diện với anh, cô thật sự không nói lên được lời nào.
Thời gian gần đây cô biết quá nhiều bí mật về anh.
Thật sự cô không giận khi anh đã lợi dụng cô.
Có thể cô đã lường trước anh muốn kết hôn gấp gáp với cô như thế,chắc chắn anh có kế hoạch.
Nhưng cô không ngờ,cái kế hoạch được phát ra từ miệng của anh lại khiến trái tim cô trở nên tan nát đầy tổn thương đến như thế.
Nói không hận anh, có lẽ cô đang nói dối.
Nhưng hận anh thì có được gì khi cô lại quá yêu anh đến như vậy.Trái tim cô luôn thuộc về anh, về người đàn ông mà cô đã dành suốt năm qua để nhớ thương.
năm trước, anh say… Anh không nhớ gì về cô, còn cô thì luôn nhớ những hành động đêm hôm đó.
Anh xem cô là vật thế thân của Dương Tiểu Vy, anh hành hạ thân xác cô, anh trút giận lên người cô vì những lỗi lầm mà cô ta đã gây ra cho anh.
Cô không biết vì sao hai người lại chia tay, tại sao lúc đó Tiểu Vy có thai,lại không nói cho anh biết? Mà cho đến tận bây giờ khi anh đã trở thành chồng của cô rồi,thì cô ta lại lật mặt muốn phá hoại,muốn dành anh lại từ tay của cô.
Lam Lam không nghĩ Dương Tiểu Vy sẽ có suy nghĩ như cô, sợ Lục Diệp Bằng sẽ chối bỏ đứa con trong bụng cô ta.
Có lẽ có nguyên nhân gì đó mới khiến cô ta hành động như vậy.
Còn bây giờ, ngay lúc này đây,có khi nào Lục Diệp Bằng đang ở bên cạnh hai mẹ con cô ta không?Anh lại bỏ mặc cô lần nữa.
Lần trước là đêm tân hôn, bây giờ lại là ngày sinh nhật của cô.
Anh thật sự muốn kết thúc với cô thật sao?
Lam Lam đang loay hoay những suy nghĩ tiêu cực trong đầu,thì bất ngờ có một giọng nói được vang lên với một âm thanh có chút cưng chiều.
"Hazzz… Thì ra em ở đây! " Tiếng nói trầm ấm của một người đàn ông vang lên từ phía sau của cô.
Lam Lam giựt mình, khẽ xoay đầu lại.
Là Hoắc Thiếu Tiên, trên tay anh còn cầm một ly rượu vang.
Dường như anh đang đi tìm kiếm cô từ nãy giờ.
Thấy cô ngồi một mình với gương mặt ủ rũ, Hoắc Thiếu Tiên bất chợt lại nở lên một nụ cười.
Anh tiến lên vài bước ngồi xuống bên cạnh cô.
" Suy nghĩ về Lục Diệp Bằng sao? "
Nghe vậy,Lam Lam liền cụp mắt xuống, xem như anh đang nói đúng.
Hoắc Thiếu Tiên nhận ra có đôi lúc anh cảm thấy Lam Lam sinh ra đúng là để dành cho Lục Diệp Bằng.
Cô và người anh em của anh rất giống nhau, từ ánh mắt dối lòng cho đến những lời nói đã kích đối phương.
Lâu lâu còn hay tiết kiệm lời nói nữa chứ.
Hai người đúng là một cặp ông trời ban xuống để trở thành vợ chồng của nhau.
“Bây giờ em định ra sao? Muốn tiếp tục hay bỏ cuộc”.Hoắc Thiếu Tiên đi thẳng vào vấn đề chính.Mục đích hôm nay anh đến đây cũng muốn biết hai người này sẽ như thế nào.Nhưng thật không ngờ Lục Diệp Bằng lại bỏ cô một mình.
Lúc này, Lam Lam mới ngẩng mặt lên, nhìn anh cong môi lên cười nhẹ.
" Khi nào anh ấy đạt được mục đích…….Em sẽ chủ động rời khỏi"
Cô biết Hoắc Thiếu Tiên hôm đó là muốn cố ý cho cô nghe rõ những lời nói tàn nhẫn của Lục Diệp Bằng đang dành cho cô.Cho nên bây giờ,anh hỏi câu này, cô cũng đã lường trước được sẽ trả lời anh như thế nào rồi.
"Nếu như Lục Diệp Bằng không đồng ý, muốn tiếp tục với em thì sao? " Hoắc Thiếu Tiên có vẻ như đang thăm dò cô
Lam Lam trầm ngâm giây lát, rồi nói.
"Có lẽ sẽ không… Anh ấy sẽ không làm vậy, anh ấy mong em sau khi kết thúc hợp đồng, còn mau chóng biến khỏi mắt anh ấy càng xa càng tốt……Làm gì mà muốn ở bên cạnh em… Bên anh ấy còn gia đình nữa mà!”Thật sự trong lòng cô không muốn nói ra câu này, nhưng cô vẫn cứ phải nói.
Đây là sự thật, anh đã từng nói với cô như vậy.
Hoắc Thiếu Tiên nghe cô nói vậy chỉ mỉm cười, uống hết ly rượu trên tay.
Anh đưa tay đút vào túi quần.
Dường như anh đang tìm kiếm chiếc điện thoại,nhẹ nhàng liếc mắt nhìn xuống.
Có lẽ anh đang ghi âm lại câu nói vừa rồi của cô thì phải?
“Tùy em! Quyết định của em anh sẽ không nói gì vào.
Dù sao cả em và Lục Diệp Bằng đều là bạn của anh”.
Ánh mắt Hoắc Thiếu Tiên lướt nhìn về An Nhiên, thấp thoáng một nụ cười mờ nhạt, anh tiếp tục dò hỏi Lam Lam một câu nữa.
" Còn An Nhiên… Khi nào em nói với gia đình…"
Lam Lam đã quyết định sẽ công khai An Nhiên cho mọi người, cô không suy nghĩ gì liền lập tức trả lời.
“Ngay khi hợp đồng của em và anh ấy kết thúc.
Em sẽ lấy lý do, em đã lừa dối anh ấy nên bắt buộc em và anh ấy phải ly hôn.”
"Em muốn làm vậy thật sao? “Hoắc Thiếu Tiên sững sờ.
" Em định nhận hết phần lỗi về mình…”
Thái độ Lam Lam lại thờ ơ trước sự kinh ngạc của Hoắc Thiếu Tiên.
Cô lờ đi không trả lời anh.
“Em mệt rồi, em vào trong nghỉ một lát”.
Nói xong, cô liền đứng lên.
Nhưng cơn đau đầu lại tái phát khiến cô hoa mắt,mất thăng bằng chuẩn bị ngã xuống.
" Lam Lam! "Hoắc Thiếu Tiên nhanh chóng kịp thời đứng lên ôm lấy cô, không thôi có lẽ người con gái này lại một lần nữa rơi xuống nước.
“Em không sao chứ, lại đau đầu nữa phải không?”
“Em không sao?” Lam Lam gương mặt tái nhợt né tránh bàn tay của anh.
Ở đây nhà của cô.
Cô không muốn mọi người sẽ hiểu lầm.
Cô buông tay anh ra,liền bước tới nắm lấy tay An Nhiên dẫn cô bé đi cùng cô.
Sự né tránh của Lam Lam khiến Hoắc Thiếu Tiên khó hiểu.
Anh dõi theo bóng lưng của cô.
Chắc có lẽ lý do xa cách khi nãy của cô được xuất phát từ Lục Diệp Bằng, cái tên đó chắc lại cảnh cáo cô không được tiếp xúc với những người bạn của chồng mình rồi.
Hình ảnh vừa rồi của Lam Lam và Hoắc Thiếu Tiên, lại có tới hai người nhìn thấy.
Nhất là một người có một ánh mắt nghiêm nghị đang đứng trên lầu, khi thấy hình ảnh này đôi mày của người đó lập tức nhíu lại, gương mặt tràn đầy khó chịu.
Còn một người nữa thì lại chụp hình hai người ôm nhau, gửi đi cho một người nào đó.
Dáng vẻ người đó lại không đáng sợ bằng người đứng trên lầu.Chỉ là ánh mắt của người đó liên tục nhìn chằm chằm về Hoắc Thiếu Tiên.
Sau khi buổi tiệc kết thúc, Lam Lam liền lấy cớ mệt mỏi không muốn về nhà, cô cùng An Nhiên ở lại nhà của cô, ngủ lại một đêm.
Ngay cả Tiểu Sơ cũng vậy.
Vì chưa chính thức cưới hỏi, Tiểu Sơ ngủ ở phòng,chung với Lam Lam và An Nhiên.
Hôm nay có lẽ An Nhiên tâm trạng vui vẻ, liên tục chạy nhảy cùng với anh chị của minh,nên vừa đặt cô bé xuống giường không lâu thì cô bé đã chìm vào giấc ngủ.
Đây cũng là dịp cho Lam Lam tâm sự với Tiểu Sơ về những ấm ức của cô trong những ngày qua.
Từ việc uống thuốc tránh thai rồi đến Lục Diệp Bằng cưỡng ép cô, mục đích của anh muốn cưới cô và chuyện anh đem Tiểu Vy vào công ty, hai người qua lại với nhau.
Cô cũng đều kể cho Tiểu Sơ nghe.
Những chuyện này không có ai ngoài Tiểu Sơ có thể chia sẻ với cô.
Nhưng chỉ một chuyện duy nhất mà cô không kể cho cô ấy nghe chính là cuộc tai nạn của anh và cô ở bên Thái Lan.
Đây là chuyện bí mật, cô không muốn cho Tiểu Sơ phải lo lắng cho cô,khi cô ấy còn đang mang thai.
Khi nghe xong, Tiểu Sơ chỉ biết đau lòng thay cho cô.
Càng đau xót cô thì cô ấy càng câm ghét Lục Diệp Bằng.
Hận không thể tới đánh anh và người phụ nữ đó trả thù cho Lam Lam.
"Mình thấy cậu nên nói cho anh ta biết về sự thật… " Tiểu Sơ tức giận kiềm chế giọng nói của mình xuống nhỏ nhất " Nếu tính theo luật, năm xưa Lục Diệp Bằng cưỡng hiếp cậu, có thể xử phạt anh ta.
"
"Cưỡng hiếp… Cậu bị điên sao? " Lam Lam chưa hề suy nghĩ đến vấn đề đó.
Tiểu Sơ lắc đầu, khẳng định cô đang buộc tội Lục Diệp Bằng là đúng.
"Mình tìm hiểu rất kỉ về luật.
Nếu anh ta muốn đến với người phụ nữ kia… Thì cậu lật bài ngửa kiện anh ta… Mình dám chắc với cậu, người nhà của cậu sẽ không để yên cho anh ta khi biết Lục Diệp Bằng đã làm nhục con gái của họ… "
Lam Lam sợ hãi bước tới bụm chặt miệng Tiểu Sơ lại, ánh mắt nhìn ra cửa với sự lo lắng.
“Đừng nói nữa, mình mệt mỏi lắm rồi!” Nước mắt Lam Lam thật sự đã rơi xuống.
Tâm trạng của Lam Lam hôm nay đã không có một ánh nụ cười trên môi,làm sao cô còn tâm trí nghĩ đến việc Tiểu Sơ vừa nói.
Kiện anh… Cô sẽ không bao giờ làm như vậy.
Dù hận anh đến đâu, cô cũng không muốn anh phải ngồi tù.
Nhìn Lam Lam khóc đến đau lòng như thế, Tiểu Sơ cũng biết Lam Lam không thể nào dứt ra được người đàn ông này rồi.
Nhưng tại sao Lục Diệp Bằng lại đối xử với cô ấy như vậy?Nếu cô nằm trong hoàn cảnh của Lam Lam,chắc cô cũng như cô ấy, yếu đuối chỉ biết tìm một chỗ để khóc mà thôi,thậm chí không thể cứng rắn như Lam Lam,chịu đựng cho đến bây giờ
Tiểu Sơ ôm lấy Lam Lam ra sức an ủi.
" Cậu đã yêu anh ta đến như vậy, thì nói cho Lục Diệp Bằng biết đi, có khi anh ta sẽ yêu cậu… "
“Tiểu Sơ! Mình không phải là người van xin tình yêu của anh ấy… Nếu mình cản trở anh ấy và Dương Tiểu Vy thì mình mới chính là người thứ ba không phải là cô ta.”
Lam Lam cảm thấy trái tim mình như vỡ vụng từng mảnh khi thấy hai người đó xuất hiện cùng nhau.
Cảnh tượng hai người trong văn phòng luôn bám theo trong đầu cô suốt hai ngày qua.
Hiện giờ có thể anh cũng đang ở bên cạnh cô ta mà không còn nhớ đến những lời nói hôm qua anh đã nói gì với cô.
Những lời hôm qua chỉ là những lời nói của những người say xỉn không biết mình đang nói gì.
Đúng lúc này, tiếng chuông tin nhắn được phát ra từ điện thoại của cô đang nằm trên bàn.
Lam Lam nghĩ là anh liền nhanh chóng chạy lại cầm lên xem.
Nhưng chỉ trong vòng một phút, chiếc điện thoại liền rơi xuống đất và những giọt nước chảy thành một cơn sông ồ ạt kéo đến trên gương mặt của cô.
Lam Lam biến sắc nhanh chóng ngã quỵ xuống đất..