Jeong Ah giật mình, cô chần chừ hỏi lại:
- Jeong Ah á? Chị biết cô ấy à?
- Em là em gái anh ấy nên chị mới nói. Thật ra lúc mới bắt đầu quay chương trình này chị thấy anh ấy có điện thoại nhưng chưa kịp nghe thì đã hết chuông. Lúc ấy anh ấy bỏ điện thoại ở cạnh chị. Chị mở ra xem toàn là ảnh một cô gái nhưng đều chụp theo góc nghiêng, đằng sau lưng hay gì đó. Mỗi tấm ảnh đều có chữ Goo Jeong Ah. Chị nghĩ chắc anh ấy thích cô ấy lắm. Chị đã lưu số điện thoại đó lại nhưng rốt cuộc khi gọi thì lại không gọi được. Ô mà hình như nhìn rất giống em?
Jeon Ah nuốt nước bọt, cố điều chỉnh lại hơi thờ của mình. Không biết giờ cô nên nói sao đây. Cherry tiếp tục:
- Chị nghĩ chị với anh ấy sẽ xứng đôi hơn. Với lại chị thích anh ấy!
- Cái gì? - Jeong Ah hét to, đáp lại ngay lắp lự làm cho Cherry giật mình. Jeong Ah ngồi bật dậy, rồi nhận ra mình hơi quá khích cô lại nằm xuống - Đi ngủ thôi. Cô Jeong Ah đó sẽ không ngáng chân chị nữa đâu.
Nói rồi cô chùm chăn kín đầu. Đồng hồ chỉ h sáng, Chery giật mình tỉnh giấc vì lạnh. Hoá ra chăn đã bị Jeong Ah đạp bay xuống đấy. Chỉ có cô vẫn nằm úp mình xuống ngủ. Cherry chợt nhớ lại dòng tin nhắn mà Shi Gun gửi cho Jeong Ah: "Ngủ ngoan đừng có đạp chăn nữa đấy". Nhưng rõ ràng là họ là anh em mà. Cô cúi xuống nhặt chăn lên đắp lại cho Jeong Ah rồi đi ngủ. Hôm nay là ngày nghỉ cuối cùng rồi cô không muốn nghĩ nhiều
Jeong Ah giật mình, Cherry đang bày đồ ăn ra bàn, sao Cherry dậy sớm dữ vậy? Thấy Jeong Ah và Shi Gun nhìn chằm chằm vào cô không chớp mắt. Cô bất chợt muốn kiểm tra:
- Hai người nhóm máu gì vậy để tôi còn nấu đồ ăn.
Jeong Ah tròn xoe mắt ngạc nhiên:
- Chị cẩn thận ghê! Còn nấu ăn theo nhóm máu nữa.
Shi Gun hơi nghi ngờ chút, thường anh chẳng thấy ai nấu ăn theo nhóm máu cả. Chẳng lẽ Cherry muốn kiểm tra anh và Jeong Ah có phải anh em không chăng? Anh chưa kịp nói thì Jeong Ah đã trả lời ngay:
- AB ạ!
Phù, Shi Gun thở phào nhẹ nhõm, may là Jeong Ah có cùng nhóm máu với mình:
- AB
Cherry ngớ người, chắc cô suy nghĩ nhiều quá rồi. Jeong Ah quay sang nhìn Shi Gun:
- Shi Gun oppa mượn điện thoại nha!
Shi Gun móc túi đưa luôn cho Jeong Ah. Jeong Ah cầm điện thoại lao vào phòng:
- Hai người ăn đi em có chuyện chút.
Đã lâu lắm rồi cô chưa lên mạng nói chuyện với bạn cô. Tuy cô chưa gặp cô ấy lần nào nhưng có cảm giác rất thân thuộc. Tin nhắn của cô ấy gửi chi Jeong Ah đến một năm rồi cô chưa trả lời. Cô gõ dòng chữ "Xin chào Dương"
Không hiểu thế nào, Dương trả lời ngay lập tức:
- "Dạo này cậu sống tốt chứ. Lời hứa cùng đến Seoul của chúng ta"
- Tớ đang ở Seoul rồi còn cậu?
- "Tớ cũng đang ở Seoul, cậu có thể đến gặp tớ không?"
- Được.
Hôm nay là buổi gặp mặt đầu tiên của cô với Dương. Cô vẫn ăn mặc như thường ngày, đến đúng giờ. Dương đã ngồi đấy từ lúc nào rồi. Lần đầu gặp có chút ngượng ngùng, không giống như trên mạng, ngại ngùng Jeong Ah mở lời trước:
- Chào cậu!
Dương là cô gái rất nữ tính, thích trang điểm. Dương đang là một chuyên gia trang điểm. Nhìn thấy Jeong Ah cô mỉm cười:
- Cậu dễ thương thật. Chẳng khác gì ngày đầu tiên cậu gửi ảnh cho tớ xem.
Giọng nói của Dương ngọt ngào y như ngoại hình của cậu ấy vậy. Cậu ấy giống một cây kẹo bông.
- Jeong Ah! Cậu đã thực hiện được lời hứa của chúng ta năm đó chưa?