Chiều hôm đó,Gia Ngân và Vĩnh Trung,đi thẳng tới sân bay để đến Nha Trang, hưởng tuần trăng mật của mình.
_Anh ấy uống nhiều thế mà sao không thấy có vấn đề gì nhỉ-Cô thầm nghĩ.
_Đang suy nghĩ vẫn vơ gì vậy nữa,đến resort rồi thì tách làm hai phòng,cô thích làm gì cũng được,tôi cũng vậy..Chúng ta không ai xen vào của ai hết.Lúc đầu tôi định không tính đến chuyện này,vì công việc ở công ty cũng rất bận rộn,nhưng mẹ tôi yêu cầu đành chấp nhận vậy.
Anh nói mà không suy nghĩ đến tâm trạng của Gia Ngân,điều đó làm cô buồn lắm.Một người phụ nữ nào mà không muốn đi hưởng tuần trăng mặt,nhất là hôn nhân đầu tiên của cuộc đời mình.Nhưng cô khuyên nhủ mình rằng.
Nó chỉ là hợp đồng mà thôi,cuộc hôn nhân này sẽ có lúc tan vỡ.
_Cũng may là có Tuấn Anh ở công ty-Vĩnh Trung nói tiếp.
_Anh ta là con người như thế nào.
Vĩnh Trung ngạc nhiên khi thấy Gia Ngân hỏi như vậy..
_Sao thấy anh ta đẹp trai hơn tôi chứ gì,anh ta vừa đẹp trai,giàu có và địa vị cũng ngang tôi,lại trẻ tuổi nữa-Anh cười nhếch môi.
_Tùy anh thích nói gì thì nói,nhưng anh chưa trả lời câu hỏi của tôi-Gia Ngân nói tiếp.
_Tuấn Anh hiện đang là TGĐ trong công ty của tôi,làm việc năng động,nhiệt tình và hiệu quả cao.Không lăng nhăng,sống điềm đạm.Nhân viên của tôi lúc nào cũng xếp hàng dài chào đón nó,mổi khi nó đi làm-Anh nói một tràng dài,để xem sắc mặt của cô.
_Bảo ngọc là em gái của tôi,nó đang sống nhờ tại nhà của anh ấy.Cô nghe anh nói mà lòng yên tâm rồi....
_Oh thì ra cô bé ấy,mà gia đình của cô có vẻ phức tạp nhỉ.Anh nói
_Anh quan tâm làm gì,anh nên nhớ chúng ta chỉ là.....
_Thôi được rồi,tôi hiểu rồi...-Anh cắt ngang,giơ hai tay xin can.
Anh không muốn người ta biết,thì lộ chuyện mất.
Họ nói chuyện mà không để ý tới mọi thứ xung quanh.Đây chính là chuyến bay giành cho các cặp vợ chồng mới cưới.Đến khu nghĩ dưỡng ở Nha Trang,nơi được gọi là thiên đường tình yêu.
_Cô và anh xếp hàng nhìn họ mà gượng đỏ cả mặt.Tất cả họ đều đang hôn nhau trong khi đang xếp hàng.Chỉ có cô và anh là vợ chồng duy nhất không làm chuyện đó.
_Trời ơi,họ đang làm cái quái gì thế-Cô định thốt lên.
_Đây có phải là Hawai của Mỹ đâu mà làm mấy cái chuyện đó-Anh thầm nghĩ.
Hai người đang suy nghĩ thì có một cặp vợ chồng trẻ nhìn họ lên tiếng.
_Trời sao hai người lạc hậu quá vậy,vợ chồng phải hôn nhau chứ,nhìn chúng tôi nè....
Rồi họ lại tiếp tục hôn nhau
_Đó anh chị thấy không-Người vợ lên tiếng.Em tên là Lan.Còn em tên là Dũng.
Rất vui được làm quen với anh chị,hai vợ chồng đưa tay lên bắt tay, rồi họ lại bắt đầu hôn nhau tiếp trong khi chờ đợi.Vĩnh Trung và Gia Ngân nhìn nhau rồi lại nhìn họ một cách chán nản, nhưng một phần nào đó trong trái tim, cũng được muốn giống cặp vợ chồng son này.
_Chào ông bà Vĩnh Trung,quý hóa quá..Mời ông bà đi theo chúng tôi..
Mọi người nhìn anh,mới để ý kỹ anh là ai.Còn cặp vợ chồng trẻ ấy,vẫn hồn nhiên đang hôn nhau mà không biết gì.
_Rất vui được thấy ông đem vợ đi chuyến bay tình yêu này..Ông giơ một ngón tay,cười đắc ý.Nó thú vị lắm đấy.
Chuyến bay đi từ Tp.hcm đến Nha Trang mất chưa quá p.
Trước khi xuống máy bay,Vĩnh Trung nói với Gia Ngân rằng.
_Cô nhớ nhé,sau khi về resort thì đường ai đi đường náy,được chứ.
_Được rồi,anh cũng vậy..Không được xen vào chuyện của tôi đấy..Anh nhìn cô nói mà trong rất đáng yêu,rồi anh cũng mỉm cười một cách vui vẻ.
Một chiếc xe Limo đi tới trước mặt hai người..
_Dạ mời ông bà chủ lên xe.Tên tài xế ân cần chào hỏi.
Anh ta có bao nhiêu nhân viên nhỉ.Đi đâu cũng thấy gọi anh là ông chủ hết-Cô ngồi suy nghĩ.
_Thưa ông chủ,tất cả các phòng đã kín hết rồi.Chỉ còn một phòng tân hôn,tụi em để lại cho ông thôi.
_Tại sao vậy,tôi nhớ là nói phòng mà.Các người bây giờ không coi tôi ra cái gì nữa hết phải không.Anh tức giận nói.
_Dạ...không...không phải.Anh lái xe vừa lái xe vừa nói..Tại vì..vì.....chú Minh nói lại với tụi em là chỉ để lại một phòng tân hôn thôi...
_Thôi được rồi, anh tập trung lái xe đi.Chắc chắn mẹ mình can thiệp để ý rồi,ông thầm nghĩ.
Chiếc xe đậu trước một khu resort sao.,cô bước ra khỏi xe mà trầm trồ khen ngợi...Lần đầu cô được vào nơi đẹp đến thế này..Ở ngoài này mà cô vẫn nghe được tiếng sóng đang dập dìu, giống như nó đang cất tiếng hát giữa lòng đại dương vậy.
_Bây giờ chỉ có một phòng thôi,nên chúng ta đành phải ngủ chung vậy.
_Không,anh ra ngoài ghế ngủ.Tôi ngủ ở đây.Cô nhanh nhẫu cãi lại.
_Anh cười với cô rồi ghé sát mặt vào cô.Tôi không thích,thích thì cô ra đó mà ngủ..
_Được thôi, để rồi anh xem-Cô cười cười rồi tính toán trong đầu mình.
Căn phòng cô có thể nhìn ra được bãi biển...Cô mừng rỡ vội vàng chạy thẳng ra ngoài..Suýt chút nữa là ré thét lên vì sung sướng.Cô đi dọc theo bờ biển,chân cứ đá vào nước tung tóe cả lên.Nhưng cô không biết rằng.Vĩnh trung đang hướng mắt nhìn theo cô.Cô mặt một chiếc váy màu tím,làm cô lung linh huyền ão giữa bờ biển thơ mộng này.
Anh nhìn theo cô,mà bước theo lúc nào không hay.
_Sao anh lại tới đây,cô ngạc nhiên khi thấy anh ở trước mặt mình.
Lúc đó vĩnh trung mới sực tĩnh..
_Ah...không,tôi cũng muốn đi dạo trên biển..Nếu được thì tôi với cô đi chung với nhau cũng được.Anh ngại ngùng nói lắp.
Cô với anh đi với nhau được một đoạn đường dài rồi,mà chả có ai mở miệng nói câu gì.Bỗng có tiếng nói của cặp vợ chồng trẻ vang lên.
_A....anh chị đi ngắm bờ biển đêm hã-Dũng và Lan đồng thanh hỏi.
_Uh cô và anh cũng đồng thanh trả lời.Rôi liếc mắt nhìn nhau.
_Vậy vào nhập hội chung với tụi em cho vui-Dũng lên tiếng nói rồi
kéo tay Vĩnh Trung theo,còn Lan thì kéo tay Gia Ngân.Dũng và Lan không biết răng Vĩnh Trung là ông chủ ở nơi đây,và là ai nữa.Họ cứ vô tư,kéo tay anh và cô nhập hội.
_Bây giờ luật như thế này nhé.Chúng ta sẽ tạo thành một con rắn xếp đuôi nhau.Người chủ rắn sẽ hát một bài và múa.Các đuôi rắn phải múa theo như thế,rồi lần lượt thay phiên nhau cho đến khi chủ rắn về lại ví trí của mình.Dũng hô to giữa vòng tròn của những người tham gia.
Vĩnh trung và Gia Ngân định đánh bài chuồn nhưng bị Lan giám sát kỹ,nên không thể bỏ đi được.
_Chủ rắn đầu tiên là chị Gia Ngân...Anh muốn cười bò,nhưng phải cắn răng.Để xem cô múa như thế nào.
_Người tiếp theo là anh Vĩnh Trung...Lần này là đến lượt cô cười,cô mỉm cười đầy khiêu khích.Sau đó là tôi và lan.v.v....-Dũng nói tiếp.
Gia Ngân thẹn đỏ mặt,nhưng múa hát đối với cô cũng bình thường thôi,để xem chút nữa anh hát như thế nào,cô cười cười nhìn anh khiêu khích.
Nếu ngày mai,là một ngày vui,thì hãy vui lên nào...Gia Ngân làm chủ một đoàn đuôi dài,vừa hát vừa múa lắc tay lên đầu làm con heo,rồi con bướm,đến con vịt.Anh nhìn cô,buồn cười chịu không nổi.
_Đổi chủ rắn-Dũng lại hô to.
_Vĩnh Trung cũng hát rất hay....Tình anh con sóng như xô bờ,con nước về như bông lúa trổ hoa...Anh lấy hai tay lắc qua lắc lại...Làm nhiều người cười đến đổ cả đoàn rắn.
Trong đó có Gia Ngân, cô cười đỏ cả mặt...Vĩnh Trung cũng thẹn không kém.,lần đầu vui chơi kiểu này,mất đi vẻ uy nghiêm của mình với nhân viên mất.Nhưng công nhận một điều giữa Vĩnh Trung và Gia Ngân rằng tuần trăng mật này thật đáng nhớ,nó làm cô và anh hòa đồng,vui vẻ quên đi những nổi toan tính,những nổi buồn phiền và cả nổi đau trong hai người.