Trời ơi, hôm nay cuối cùng cũng được thấy tài nghệ nấu nướng chân chính, đây đúng là cơ hội ngàn vàng mà!
“Món đang làm này gọi là Cá Vượt Vũ Môn…”, Vương Hán mặc tạp dề đầu bếp, vô cùng thành thục cầm con cá lên, trước hàng chục ánh mắt ngưỡng mộ, bắt đầu biểu diễn.
- --
Trời đã tối hẳn.
Trong nhà hàng trên du thuyền, tất cả những cậu ấm cô chiêu gia tộc hàng đầu, và cả vài nhân vật thân phận cao quý ở thành phố Yên Kinh đều tới dự bữa tiệc theo lời mời của Tôn Chính Đình.
Bao gồm cả Vệ Uyển Nhi và Dương An Ni.
Vốn dĩ họ không đủ tư cách tham gia, nhưng mục tiêu của Tôn Chính Đình chính là Vệ Uyển Nhi, tất nhiên hắn ta sẽ mời cô đến, hắn ta đã chuẩn bị một thứ đặc biệt cho bữa tối, và đặt nó vào túi của Dương An Ni!
h tối, buổi tiệc chính thức bắt đầu, các món ăn đã được dọn lên, đâu đâu cũng đều là những món tinh hoa nhất, hương thơm, màu sắc, hương vị đều tuyệt hảo, cả phòng ăn tràn ngập mùi hương quyến rũ.
Trương Tuyết cũng đã tới, cô ta ngồi cách Tôn Chính Đình không xa, luôn nở nụ cười chuyên nghiệp: “Để tôi giới thiệu với mọi người một chút, món chính của hôm nay là Long Phượng Trình Tường, nguyên liệu chủ yếu là cá tươi và gà đen, kết hợp với hơn loại nguyên liệu khác nhau… Mời mọi người”.
Tôn Chính Đình bày ra dáng vẻ quý ông, gật đầu với Vệ Uyển Nhi, mỉm cười: “Cô Vệ, ở Yên Kinh, người con gái tôi xem trọng cũng chỉ mấy người, cô Vệ chính là một trong số đó. Mời cô dùng thử món Long Phượng Trình Tường này”.
Đám người xung quanh đều tỏ ra ngưỡng mộ.
Được làm người ăn thử đầu tiên, chính là biểu tượng của sự tôn quý, cậu Tôn xem trọng Vệ Uyển Nhi thế này, đúng là phúc phận trời ban mà!
Vệ Uyển Nhi không tiện từ chối, cực kỳ lịch sự cảm ơn một tiếng, sau đó nhấc đũa, gắp một miếng ăn thử.
Vừa nhai vài miếng, mắt cô liền sáng bừng lên.
Miếng cá này, vô cùng tươi ngon, hương vị của các loại nguyện liệu hòa quyện với nhau, hài hòa mà phong phú, như tan trong miệng, không hề dầu mỡ, vô cùng thanh mát, ăn vào liền cảm thấy dễ chịu cực kỳ.
“Xem phản ứng của cô Vệ, món này có vẻ rất ngon”, Tôn Chính Đình bật cười ha ha, cầm đũa lên gắp thức ăn.
Mọi người cũng nhấc đũa, mỹ vị lập tức lấp đầy khoang miệng.
Một đ ĩa Long Phụng Trình Tường, chưa đầy nửa phút đã bay sạch.
“Ngon quá, thật sự quá ngon”, một người cất lời khen ngợi, vừa liên tục gật đầu vừa mở mồm nịnh hót: “Cậu Tôn, thật sự cảm ơn cậu, bữa tiệc cậu sắp xếp hôm nay, đúng là khiến tôi mở mang vị giác, trước giờ tôi chưa từng nếm món nào ngon như vậy!”
Một cô gái khác cũng nhìn Tôn Chính Đình đầy cảm kích: “Cảm ơn cậu Tôn, thuê du thuyền này cho chúng tôi đi chơi, lại còn chuẩn bị bữa tiệc tuyệt vời như thế này, cậu Tôn chính là niềm kiêu hãnh của thành phố Yên Kinh, tôi sùng bái cậu nhất đấy”.
“Ha ha!”, Tôn Chính Đình dương dương tự đắc trong lòng, ngoài mặt lại vô cùng điềm tĩnh: “Quản lý Trương, gọi đầu bếp ra đây, cho mọi người chiêm ngưỡng là ai đã nấu món ăn ngon như này”.
Rất nhanh sau đó, Trương Tuyết đã dẫn Bàng Đại Dũng tới.
“Ông chính là đầu bếp chính hôm nay?”, Tôn Chính Đình nhìn Bàng Đại Dũng, mỉm cười: “Món Long Phượng Trình Tường này rất ngon, mọi người đều thích nó, tôi sẽ nói với hội trưởng Cố tăng lương cho ông, để khen thưởng cho biểu hiện hôm nay”.
Bàng Đại Dũng lắc đầu liên tục, nghĩ tới Vương Hán, mặt đầy kính phục nói: “Cậu Tôn, tôi cảm ơn ý tốt của cậu, thế nhưng tôi không phải đầu bếp chính hôm nay, tất cả món ăn đều không phải do tôi làm”.
“Ồ?”, Tôn Chính Đình nhíu mày, sau đó liền dãn ra: “Nếu là người khác, vậy ông đi gọi người đó tới đây, nói là tôi muốn mời uống một ly”.