Chương : Đan đỉnh môn, buổi đấu giá. ()
Chém chết A Đại, trong cơ thể Ninh Phàm sinh ra ba đạo Hôi yêu ấn.
Chém chết Ưng Hạc, ba đạo Hôi yêu ấn vỡ tan tành, trong cơ thể sinh ra một đạo yêu ấn màu tím.
Yêu ấn của Ưng Hạc, Ninh Phàm đánh vỡ, nhưng yêu ấn màu tím này không thể vỡ...
Theo như Ninh Phàm suy đoán, yêu ấn này hơn phân nửa là Hóa thần tu sĩ gieo xuống... Nhìn xem, sau khi mình giết hại Ưng Hạc, sợ là vẫn phải lâm vào Phong Yêu điện nặng nề đuổi giết.
Đây cũng là ân oán, oan oan tương báo, vĩnh viễn không kết thúc, trừ phi có một ngày... Ninh Phàm đạp bằng Phong Yêu điện!
- Ta tuy đánh vỡ không được ấn này, nhưng nếu muốn dựa vào nó đuổi theo ta lại càng không thể nào.
Ninh Phàm để yêu ấn màu tím vào trong Di Thiên xá lợi, cảm giác dò xét truy lùng đó sẽ không còn nữa.
Biết hắn giết A Nhị, A Tam chỉ có Ưng Hạc, A Đại.
Biết hắn giết Ưng Hạc, A Đại, trừ Bắc Tiểu Man, đã không có người nào còn sống.
Bắc Tiểu Man đối với mình địch ý khó lường, nhưng chung quy không dám vi phạm Di Thế cung quy củ, tiết lộ tin tức của mình. Như vậy, chuyện trở lại nguyên điểm, Phong Yêu điện biết về mình hơn phân nửa chỉ có họ Chu, thậm chí ngay cả dung mạo, cũng chưa chắc biết.
Về phần những Nguyên anh vây xem Ninh Phàm không chút nào thương hại.
Bọn họ biết rõ Ưng Hạc cùng Ninh Phàm lợi hại, bị thương còn không trốn, cam chịu mạo hiểm, không phải người ngu, chính là... muốn ở phụ cận, thừa dịp hai người cao thủ lưỡng bại câu thương, mò lấy chỗ tốt.
Nếu Ninh Phàm cùng Ưng Hạc lưỡng bại câu thương, sợ rằng những người vây xem đó sẽ lập tức xuất thủ, không cố kỵ chút nào thân phận của hai người, giết đi!
Đây cũng là phép tắc sinh tồn của Vô Tận hải... Cho nên, Ninh Phàm không cần lưu tình.
Muốn bằng tuổi thọ khổ tu, góp nhặt đủ giáp tử pháp lực lên cấp, căn bản không thể. Hóa thần vạn giáp pháp lực, cần vạn năm khổ tu, nhưng Hóa thần chỉ có tuổi tuổi thọ... Mỗi một vị Hóa thần đều trong biển máu, giết ra con đường của mình. Đương nhiên, lý thuyết này nói là tán tu, chứ không phải tông môn con em của những đại thế lực.
Không được, chỉ có cướp, không giành được chỉ có mạnh mẽ cướp!
Nếu Ninh Phàm đàng hoàng luyện đan, cũng có thể luyện chế không ít tứ ngũ chuyển đan dược bán lấy tiền, nhưng đương nhiên giết người lấy ngọc tiền tới cũng nhanh như vậy.
Bồng Lai tiên đảo, hắn một đạo độn quang, tứ vô kỵ đạn phi hành trên không trung.
Chỉ có Nguyên anh mới có thể phi độn trên đảo, hắn có thể.
Trong khách lâu, Ninh Phàm lắc mình hạ xuống thân ảnh, xuất hiện trong phòng Cảnh Chước.
Cảnh Chước đang chờ đợi, thấy Ninh Phàm trở về, cười ha ha một tiếng. Ông ta nhìn Ninh Phàm đi giết Ưng Hạc. Tuy không biết đúng thật có giết chết hay không, nhưng hơn phân nửa là thắng.
Chẳng qua là nụ cười này, sau khi cảm giác đến Ninh Phàm một thân lệ khí, bất ngờ cả kinh!
Sau khi giết người, trên người sẽ mang huyết khí. Nhưng chỉ có chém chết Nguyên anh, mới có thể lưu lại lệ khí, bởi vì đả thương thiên hòa. Còn nếu chém chết Hóa thần, là sẽ lưu lại sát khí, bởi vì người có thể giết Hóa thần đều là hung ma!
Giết một Nguyên anh, tuy có lệ khí, nhưng đang gặp mùa gió biển, một đường gió thổi cũng nên tiêu tán.
Lệ khí không tiêu tan, không thể nghi ngờ nói rõ... Ninh Phàm ra cửa trong thời gian ngắn ngủi, giết chết Nguyên anh, không chỉ một người!
- Ninh đạo hữu, lệ khí của ngươi thật là nặng...
- Ừ, tánh mạng của tên Nguyên anh, quả thật không nhẹ.
- Cái... Cái gì?! tên Nguyên anh!
Cảnh Chước sắc mặt đại biến, từ khi Ninh Phàm ra cửa đến lúc trở lại cũng không quá lâu... đã giết người! Lại đều là Nguyên anh!
Ông ta rốt cuộc xuất thân hạ cấp tu chân quốc, ở Việt quốc, Nguyên anh tu sĩ là vô thượng tồn tại.
Ông ta một đường đi theo, đã thấy qua Ninh Phàm giết thi
Giờ phút này, Ninh Phàm đứng trước người ông ta, vẫn là trạng thái pháp lực dồi dào, lại giết tên Nguyên anh... Đây không thể nghi ngờ nói rõ, Nguyên anh tầm thường trong tay Ninh Phàm, ngay cả sức đánh trả cũng không có!
Mà Ưng Hạc, hơn phân nửa cũng đã chết...
Chẳng qua là giết người, trong mắt của Ninh Phàm lại lãnh đạm như vậy, bình tĩnh không gợn sóng. Sự lạnh lùng này cho Cảnh Chước một tia xa lạ, cùng quen thuộc.
Xa lạ là Ninh Phàm đã thay đổi.
Quen thuộc là ánh mắt này thường thường chỉ có trung cấp tu chân quốc Nguyên anh ma kiêu mới có thể có!
- Người này đã không phải tiểu bối mới vừa tu ma... Vô luận là tuổi tác, hay tu vi đều là tiêu chuẩn của ma đầu tuyệt thế, cộng thêm người này tâm tế như phát, xảo trá nhiều quỷ quyệt, đặt trong tầm thường trung cấp tu chân quốc, đều là bá chủ của một nước... Tựa như đại Tấn Tấn quân, đều không có tư cách tranh phong với người này... Hô, thật may năm đó, ta trong tay của Thần toán lão nhân, xem thêm một quẻ, không đắc tội người này, nếu không...
Nếu không sẽ như thế nào, Cảnh Chước có thể tưởng tượng, mình chính là có kết quả như Tử Âm lão ma, chính là kết quả như Ưng Hạc.
- Cảnh Chước đạo hữu, nhanh trở về Việt quốc đi, Ninh mỗ đắc tội Phong Yêu điện, sợ là ngoại hải bởi vì một người Ninh mỗ mà rối loạn rồi!
- Ha ha, lão phu hôm nay một khắc cũng không muốn ở lâu Vô Tận hải này nữa rồi, ở lâu một phần, đều có thể bỏ mình tha hương.
- Ừ, cái trữ vật đại này, ngươi lưu lại, đợi ngươi trở lại Việt quốc, Ninh mỗ chỉ có một yêu cầu, người nào chọc người chí thân của Ninh mỗ, giết!
Ninh Phàm tùy ý đem một cái trữ vật đại của Nguyên anh tu sĩ giao cho Cảnh Chước, trong đó có một cái cực phẩm hạ cấp pháp bảo, mấy món thượng phẩm đỉnh phong pháp bảo.
Thần niệm đảo qua trữ vật đại, Cảnh Chước vui mừng quá đổi, lập tức thu hồi, đối với Ninh Phàm trịnh trọng bảo đảm nói:
- Ninh đạo hữu yên tâm! Chỉ cần có Cảnh mỗ ở Việt quốc một ngày, không còn Thiên Đạo tông đợi dịp dám giương oai ở Việt quốc!
Cảnh Chước biết, lấy tâm tính ma đạo của Ninh Phàm đã thành, cho mình lợi ích, hắn muốn chính là một cái cam kết.
Thấy Cảnh Chước cam kết, Ninh Phàm gật đầu một cái, dường như nhớ tới cái gì đó, bổ sung nói:
- Ta nhớ trên người của Cảnh đạo hữu có một đạo Thanh Loan hỏa tử hỏa...
- Không sai! Hỏa diễm này lúc lão phu còn là Kim đan, du lịch các nước, tình cờ đạt được. Nếu Ninh đạo hữu cần, lão phu sẽ lấy ra hỏa diễm này, đưa cho đạo hữu!
Cảnh Chước bức ra hỏa diễm này, tu vi của ông ta nhất định tổn thất không ít.
Nhưng đối mặt Ninh Phàm hôm nay, ông ta không dám cự tuyệt điều gì.
Nhưng Ninh Phàm lại lắc đầu một cái, tâm tư chợt động, cong ngón tay chợt bắn ra một đạo Hắc Ma viêm tử hỏa.
Thanh Loan hỏa, địa mạch xếp hàng thứ , Hắc Ma viêm cũng thứ !
Đóa hỏa diễm này cho Cảnh Chước, vừa là đền bù tổn thất tu vi, hai còn có nguyên nhân càng sâu xa.
- Đóa hỏa diễm này ngươi cầm đi, sau đó tuyên bố với trong Việt quốc, Hắc Ma viêm của Quỷ tước Dược tôn Hàn Nguyên Cực, bất quá là một đạo tử hỏa, bên trong Việt quốc, không có địa mạch yêu hỏa.
- Cái này? Dạ!
Cảnh Chước tâm tính bực nào, nhận lấy đáo hỏa diễm lập tức biết ý của Ninh Phàm.
Lúc ở đại Tấn, từng có Hóa thần yêu tướng phái ra Trà Hoa Nữ, chỉ vì tìm kiếm Hắc Ma viêm long hỏa hóa long, địa mạch yêu hỏa, danh liệt ngũ phẩm. Năm đó Ninh Phàm một tên tiểu tử chưa ráo máu đầu không biết lợi hại, hiện giờ lại biết được, đóa hỏa diễm này trước khi hóa thần, ngàn vạn lần không thể tùy ý sử dụng, nếu không nhất định đưa tới Hóa thần lão quái rình rập.
Mà hỏa diễm này cũng không phải là linh hỏa mạnh nhất của Vũ giới... trên ngũ phẩm, còn có lục phẩm, trên lục phẩm còn có... thất phẩm!
Ninh Phàm không để nó ở đây, là để ngừa có người Nguyên anh, Hóa thần tương tự Trà Hoa Nữ, tới Việt quốc tìm hỏa diễm này, liền có tử hỏa pháp này che giấu tai mắt người, tránh gặp phiền toái không cần thiết. Đóa hỏa diễm này không người nào lại muốn...