Chương : Bia Công đức bị hư hỏng gì rồi?
Toàn bộ cự ma linh hồn bị đốt diệt, chỉ còn lại vị trí cũ một bộ xương cự nhân to lớn mười mấy trượng.
Một kiếm chém Toái hư! Cho dù thứ mà nó chém giết chỉ là Dung linh phân thân của Toái hư lão quái, Ninh Phàm vẫn cảm thấy thần tình kích động.
Đối phương là Toái hư lão quái, là Dung linh đỉnh phong tu vi, kiến thức, pháp lực, thủ đoạn, tất cả đều không kém với Loạn Cổ ký ức của mình. Nhưng mình vẫn thắng!
Trong đầu của hắn, lần đầu tiên dâng lên sự tự tin, nếu mình có thể có Toái hư tu vi, tuyệt đối không sợ Niết Hoàng, thậm chí nếu có thực lực Luyện Hư đỉnh phong, Ninh Phàm cũng dám hướng Niết Hoàng khiêu chiến!
Toái hư, cũng không phải là không thể chiến thắng!
Hắn há mồm nuốt kiếm, hạ xuống đất, nhìn bộ xương Bạch Cốt to lớn, mắt lộ ra kỳ quang.
Bộ Bạch cốt này quả thật là thứ tốt không gì có thể tốt hơn. Bây giờ Ninh Phàm cẩn thận quan sát, có thể nhìn ra, bộ Bạch Cốt này là do một đoạn xương sườn của Toái hư cao thủ biến thành, cứng rắn dị thường.
Nhưng bởi vì chỉ có một đoạn Bạch Cốt ngắn hóa thành cự thân, cho nên mật độ Bạch Cốt thấp xuống, mất đi uy lực mà thôi.
Hắn ánh mắt động một cái, một chỉ điểm ra ở trên Bạch Cốt Cự Nhân, bộ xương to lớn này ở trong một trận quỷ vụ từ từ hóa thành một đoạn lớn xương trắng lớn chừng ngón tay cái, trong suốt như ngọc.
Chỉ một đoạn Bạch Cốt, nhưng mà độ cứng so với trước, lại cứng hơn vô số lần.
Ngay cả là Nguyên Anh lão quái, dù có giở ra hết thủ đoạn, cũng chém không vỡ một đoạn xương trắng ngắn này.
Đoạn bạch cốt này, nếu dùng để tế luyện Trảm Ly kiếm, không còn gì tốt bằng.
Trảm Ly kiếm lấy canh kim là lưỡi kiếm, lấy lôi ngân làm phong, lấy khôn cương làm cốt. Khôn cương kiếm cốt, hiển nhiên không kiên cố như Toái hư bạch cốt này.
Nếu là đem khôn cương luyện ra, dung nhập vào Toái hư bạch cốt, Ninh Phàm có lòng tin, đem Trảm Ly kiếm tấn thăng lên làm trung phẩm pháp bảo!
Một khi đột phá trung phẩm, thái cổ thần binh sẽ lên cấp thủ đoạn, ngoại trừ bồi luyện cùng chém địch, còn có thể có nhiều hơn một phương thức lên cấp mới tinh —— thôn linh!
Thu hút linh khí của núi, của biển, của địa mạch! Thiên địa chi linh, tất cả đều có thể đúc thành kiếm ta, như vậy, mới là thái cổ thần binh.
Ninh Phàm khẽ mỉm cười, đem đoạn bạch cốt nhỏ này thu vào túi trữ vật.
Giờ phút này không phải là thời điểm đúc lại Trảm Ly kiếm, mà khẩn yếu nhất chính là khôi phục thương thế. Đối chọi cứng rắn một kích của Cốt Ma, Ninh Phàm bị thương với thương thế tuyệt đối không nhẹ, mà thương thế của Băng Linh lại càng nghiêm trọng hơn.
Ninh Phàm ánh mắt ngưng đọng lại một cái, Băng Linh vì mình mà bị thương, mình không cách nào trơ mắt nhìn nàng ta chết được.
Cứu Băng Linh, sẽ không quá khó khăn, chỉ có điều như vậy, quan hệ của hắn cùng Băng Linh, lại sẽ trở nên không giải thích được...
Đi một bước nhìn một bước vậy.
- Trước hết bế quan lần nữa thôi. Lần này trực tiếp bày ‘Đan’ cấp trận pháp, không thể hà tiện tiên ngọc được nữa. Vạn nhất còn xuất hiện loại ma đầu lợi hại như thế nữa, không có ‘Đan’ cấp trận pháp sẽ hung hiểm vô cùng. Lần này bế quan trị thương ít nhất phải ba ngày. Xem ra, trong vòng ba ngày không cách nào lấy được môn phái cống hiến.
Ninh Phàm lấy Cống hiến ngọc điệp ra, thờ ơ liếc một cái, trong nháy mắt lộ ra vẻ mặt hết sức kinh ngạc.
Hắn thấy trên Cống hiến ngọc điệp hiện ra trị giá cống hiến không còn là điểm nữa, mà là một bước biến thành .. điểm.
Nếu như không phải Ninh Phàm hoa mắt, như vậy trị giá cống hiến của hắn đã một bước tăng trưởng vạn điểm.
Chém chết một con cự ma Dung linh đỉnh phong lẽ nào cống hiến lại tăng lên vạn điểm?
Hắn đang nghi ngờ, nhưng lại thấy môn phái cống hiến của mình sau khi chợt lóe, lại đổi lại thành điểm. Rồi sau đó chợt lóe lần nữa, cống hiến biến thành điểm. Ninh Phàm lắc đầu một cái, xem ra trước đó nhìn cống hiến lên tới vạn điểm, tựa hồ là có vấn đề ghi nhận sai lầm nào đó.
Hắn không nghĩ nhiều nữa, bắt đầu lấy mấy chục ngàn tiên ngọc khóa lại tâm trận, lấy thần niệm câu trận đồ. Dọc theo cả con suối, đại trận mười mấy dặm được bày ra trùng điệp liên tiếp nhau.
Lấy thần niệm Kim Đan bày trận, quả thật dễ dàng hơn rất nhiều.
Chẳng qua là Cống hiến ngọc điệp, thật sự là có lỗi gì sao?
. . .
Cống hiến ngọc điệp thực tế không có chuyện ghi nhận sai lầm. Bạch Cốt cự ma kia là Cốt hoàng dùng thần thông 'Toái Cốt Thành Binh' lấy một cái xương tạo nên phân thân.
Lúc ban đầu phân thân đó được kêu gọi ra đúng là có tu vi Luyện Hư sơ kỳ, tiến vào khu vực thứ sáu đuổi theo Mị Cơ. Mị Cơ sau khi tự phong tu vi trốn vào khu vực thứ năm, thứ bốn, thứ ba, thứ hai, phân thân kia cũng một đường tu vi tự phong, một mực phong đến Dung linh đuổi theo tới khu vực thứ hai.
Quỷ vật luyện Hư sơ kỳ - Một con trị giá cống hiến vạn. Chẳng qua là chuyện này không có người biết, chỉ có các đời Quỷ Tước tông chủ mới mơ hồ biết được một chút.
Trong Công Đức điện, trị giá cống hiến của Ninh Phàm nhảy một cái gia tăng vạn điểm, làm cho toàn bộ Quỷ Tước tông hoảng sợ choáng váng.
Trong Quỷ Tước tông, cống hiến cao nhất được ghi chép bất quá là quỷ vật Kim Đan đỉnh phong. Một con trị giá cống hiến điểm. Quỷ vật cao hơn, đạt tới Nguyên Anh kỳ chính là Quỷ Vương, chưa bao giờ có người nào chém qua.
Không ai biết vì sao cống hiến của Ninh Phàm nhảy một cái lại tăng lên vạn điểm. Đây quả thực là chuyện đùa.
vạn điểm. Giết quỷ vật đẳng cấp gì mới có thể đạt được?!
- Nhất định là bia Công Đức đã ghi sai. Ai, dùng nhiều đời như vậy rồi, dù sao cũng sẽ xảy ra sai lầm.
Mạnh Sở trưởng lão xuất mồ hôi trán. Bởi vì không ít người đối với lão đã chỉ chỉ trỏ trỏ, cho rằng lão trông chừng bia Công Đức không tốt mới đưa đến bia Công Đức bị lỗi.
- vạn cống hiến. Làm sao có thể! Ninh Phàm nếu thật có thể đạt được cống hiến vạn, lão phu trực tiếp nhường cho hắn vị trí 'Bạch tôn'.
Ánh mắt của Bạch Phi Đằng không vui. Chính bản thân lão bất quá chỉ có cống hiến điểm vạn, xếp hạng thứ năm trong tông môn. Mà ngay mới vừa rồi Ninh Phàm vượt qua cống hiến hai trăm vạn, nhảy một cái trở thành xếp hạng thứ năm, đem lão chen xuống hàng thứ sáu.
Bạch Phi Đằng chợt cảm thấy không còn mặt mũi nào. Mình quên sống chết mấy trăm năm góp nhặt cống hiến, liền bị Ninh Phàm so bì hạ xuống như vậy. Đùa gì thế!
- Bia Công Đức đã xảy ra sai lầm.
Bạch Phi Đằng kiên định không dời cho là vậy, mà những trưởng lão khác cũng đều cho là như vậy.
- Lão Tử đánh cuộc bia Công Đức sai lầm. Nếu như bia Công Đức không sai, Lão Tử dùng bước chân của gà. Gà đi bộ!
Một đại hán ở trần cười ha ha một tiếng, cực kỳ xem thường bia Công Đức.
Mọi người không cách nào lý giải được sự vật này. Đương nhiên không ai cho là chuyện này không tồn tại. Người phàm nói trên đời không có quỷ, tu sĩ cười lạnh. Tu sĩ nói trên đời không có chân tiên, các tiên nhân Tứ Thiên Tiên giới cười lạnh.
- Mời tông chủ tu sửa bia Công Đức!
Bạch Phi Đằng chắp tay thi lễ đối với Quỷ Tước tử. Chúng trưởng lão cũng rối rít thi lễ. Nhìn Ninh Phàm nhặt được đại tiện nghi, tăng vèo vèo đạt được cống hiến vạn điểm chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, Công Đức tấn nhập hàng năm người đầu của tông môn, ai có thể không ghen tị, ai có thể tâm phục?