-bắn, bắn nó!!!!!!!!!!!nó gào thét
-thằng này khó ăn quá.
Thằng bên cạch nói.
Tưởng gì hóa ra nó và thằng bạn đang chơi bắn súng.
nó ngồi gục xuống ghế
-cuối cùng cũng thắng.
nó và thằng bạn đập tay với nhau rôi cười. thằng bên cạnh thở hổn hển.
-lát nữa, mua card nạp thẻ cho tui.
-oke, coi như quà
cậu ta nhìn nó rồi cười
hôm nay là thứ sáu.
nó nhìn lên bầu trời và tự hỏi:
-mình sinh ra để làm gì?
rồi nó bước tiếp trên con đường vắng vẻ.
nó đi vào nhà và thấy:
-BỐ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
ông ta đang hôn một người phụ nữ lạ mặt.
-Tâm Như à, hãy nghe bố nói.
-ÔNG IM ĐI, TÔI KHÔNG MUỐN NGHE NHỮNG GÌ MÀ ÔNG NÓI.
nó chừng mắt nhìn ông ta rồi nhìn rõ khuôn mặt của bà mụ kia rồi chạy lên lầu.
nó vào phòng bố nó, mở két sắt, lấy gần hơn tỷ. bố nó nhìn thấy hờ qua cửa nhưng cũng không nói gì, lẳng lặng bước đi.
-nó chạy lên lầu.
Lục hết quần áo trên tủ bỏ vào vali. nó gọi điện thoại cho tổng đài và nói:
-cho tôi một vé đi tphcm.
-quý khách muôn ghế bình thường hay víp ạ?
-cho tôi loại vip.
nó tắt máy và lấy gần hết đồ đạc đi. giường của nó là giường xếp nên nhét vào cả vali luôn. nó chạy ra ngoài gửi hết tiền vào thẻ ATM.
bố nó bật chiếc điện thoại lên và nói:
-hãy theo dõi con bé đi đâu.
-dạ rõ
bố nó tắt máy và nghĩ thầm"bố xin lỗi con gái"
nó đi về, bà ta vẫn ở đây
-tôi không ngờ bà lại mặt dày đến vậy đó.
nó cười nham hiểm.
-cháu hãy nghe cô....................................
-đừng nói gì nữa, đồ kinh tởm
nó đi lên lầu, nhìn vào đồng hồ, giờ mới giờ thôi, mà giờ nó mới đi.
tiếng chuông của bố nó reng lên, ông ta bắc máy
-dạ thưa ông, cô chủ đi làm thẻ ATM. mã là xx xx xx
-tốt lắm mai ta sẽ đưa tiền cho ngươi.
""bố biết trước chuyện này sẽ xảy ra"ông ta nghĩ thầm
cuối cùng cũng đã gần giờ.
nó cứ nghĩ bố nó đã ngủ rồi nhưng không phải. bố nó đang ngồi trong phòng khóc.
-mày là đồ ngu, sao mày lại để con gái mày đi.
dù ông ta nghĩ vậy nhưng ông ta vẫn để con gái mình đi.
nó đón taxi lên sân bay. nhìn lại những cánh đồng nó từng đi qua, những nơi nó từng đi đến.
nó lên sân bay, ngồi ngay chỗ víp. bao nhiêu người tưởng nó ngồi lộn chỗ vì tại sao, vì nó ăn mặc hơi tàn tạ.
cô tiếp viên hàng không chạy đến.
-dạ, chắc cô ngồi lộn chỗ.
nó không nói gì, lôi ra trong tui tấm vé cho khách víp, cô tiếp viên nói:
-tôi xin lỗi, tôi không biết
nó lấy đồ bịt mắt trong túi đeo vào ngủ
một lúc sao nó giậy thì đã gần đến tphcm rồi, "mới đó mà đã gần tiếng rồi sao." nó nghĩ.
nó nhìn qua cửa thì nghĩ " tối om vậy mà vẫn lái máy bay bình thường được, đúng là giỏi thật"
nó lấy mp ra đeo tai nghe vào nghe nhac, có ai biết nó nghe bài gì không bai " one call away "
phút sau>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>
cuối cùng cũng đã đến Thành Phố Hồ Chí Minh.
nó đón taxi rồi leo lên xe:
-chú ơi, chở tôi đến khách sạn, nhớ sao.
-được ạ.
"chú này khá mập nhỉ" nó nghĩ bụng.
.....
-đến rồi thưa cô.
nó đưa cho chú tài xế . rồi đi;
-thưa cô..
-khỏi thối, tôi bo đó.
chú cười tủm tỉm rồi đi
-cho tôi phòng vip
nó nói với cô lễ tân:
-đây thưa cô, phòng .
___________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________
THÔNG BÁO>>>>>
các mem đang đọc ơi, nếu có gì quá vô lý hay cần thêm gì thì hãy nói nhe. cmt ở dưới hay face nhé. wed là:
tg còn có một câu truyện đầu tay tên là côn nhỏ du côn, phần giới thiệu không liên quan cho lắm nên đừng nói nhé, tg không biết mấy bạn có thích đọc không nhưng hãy ủng hộ giúp mình nhé. mời mấy mem đọc nhe mấy mem.độc truyện zui zẻ hihi ^^. Nhớ like, chia sẻ giúp tg nhe mây mem nke.