Về đến resort, bốn chàng trai nhanh chóng phi đến phía phòng của nó và Anh Anh.
“Cạch”
Tiếng ổ khoá vừa mở là Thiên xô cảnh cửa vào ngay. Đập vào mắt của bốn người là chiếc laptop Vaio màu đen tiên tiến chưa thấy xuất hiện trên thị trường của nó nằm chễm chệ trên cái bàn kính dùng để tiếp khách đặt giữa phòng.
Thiên bước từng sải chân dài đến chỗ chiếc laptop và mở nắp nó lên. Chưa tắ...t máy? Màn hình vội bật sáng khi Thiên vừa mở nắp. Có khu cửa sổ được thu nhỏ trong máy tính, một cái là đang chạy phần mềm phân tích khu vực và các đường đi tại khu tụi nó đang hành động, một cái là bao gồm tất cả những camera của bọn cớm cài đặt bị nó hack được (bọn đấy không ngờ mình cài để theo dõi người khác nhưng lại bị tụi nó hack và phục vụ cho lợi ích riêng) và khung cửa sổ cuối cùng: một màn hình tối ôm với những con số màu vàng chạy liên tục trên màn hình.
- Đóng cửa lại, kể cả cửa sổ, kéo rèm lại luôn. – Thiên ra lệnh và ngay lập tức, Khánh thực hiện.
- Minh, tìm công tắc khởi động lưới điện, lưới cảm ứng và bộ nhiễu sóng đi. Nằm đâu đó gần cửa thôi! – Thiên tiếp tục và Minh ngay lập tức làm theo.
Còn lại hắn là chưa có việc làm nên bước tới gần Thiên. Hai tay hắn vẫn thong dong đút túi quần, mặt mũi vẫn lạnh căm như tiền và điều ấy khiến tất cả mọi người đều không thể biết hắn đang suy nghĩ gì.
- Cô ta đang tính hack một cái máy chủ nào à? – Hắn hỏi.
- Không biết. Trông có vẻ vậy. – Thiên nhún vai, khẽ cau mày.
- Rõ rồi. Tuy nhiên, hình như đối tượng của cô ta không phải vừa nhỉ? Cài bảo mật một cách cẩn thận và không thiếu khó khăn như thế này thì mục tiêu của cô ấy cũng rất thông minh. – Hắn nhận xét.
- Ừ! Nhưng có vẻ con bé vẫn đang bỏ dở vì phải đi lấy chuyến hàng. – Thiên nói.
- Có một điều tao thắc mắc. Cô ta thật sự là Venus? – Hắn hỏi.
- … - Thiên im bặt.
- Không muốn nói cũng được. Tránh sang một bên đi, để tao làm cho! – Hắn tranh.
- Nhưng mà mày biết phải làm gì không? – Thiên bất ngờ quay sang hỏi hắn.
- Hỗ trợ việc vận chuyển chuyến hàng qua bản đồ và camera, đồng thời mã hoá dãy số kia? – Hắn nói.
- Ừ…vậy mày làm được chứ? - Thiên hỏi.
- Được. – Hắn gật đầu.
- Ok…mày với Khánh ở lại. Tao và Minh sẽ đến nhà kho nơi cất lô hàng trước. – Thiên chỉ định.
- Vậy đi thôi! – Minh gật nhẹ đầu.
Thiên đứng dậy và lại gần cái tủ đồ bằng gỗ cảnh cửa sổ. Mở cánh cửa tủ ra, không có bất cứ thứ gì bên trong nhưng khi Thiên vừa chạm vào bên trong tủ, một bảng mã hiện ra để nhập mật khẩu. Điều này khiến hắn và Khánh không khỏi bất ngờ.
- Chậc…công nghệ tối tân quá! Lần đầu tiên tao thấy đấy! – Khánh tặc lưỡi nói.