Harry bị đưa về nhà dì dượng vào đêm mưa là bằng chứng khả thi nhất:
“Chà, Ted à, ” Người dự báo thời tiết nói, “Tôi không rành vụ này lắm, nhưng ngày hôm nay không chỉ có cú hoạt động quái chiêu, mà thời tiết cũng tỏ ra bất bình thường. Nhiều quan sát viên ở các vùng khác nhau đã gọi điện phàn nàn với tôi là thay vì một trận mưa như chúng tôi đã dự báo ngày hôm qua, thì họ lại nhận được một trận sao băng. Không chừng mọi người ăn mừng lễ đốt pháo hoa quá sớm, nhưng thưa bà con, tuần sau mới tới ngày đốt pháo bông mà! Dù vậy, tôi xin cam đoan, đêm nay nhất định có mưa. ”
Giữa cái rét căm căm, Harry tỉnh giấc, kinh ngạc phát hiện bản thân đã biến thành trẻ con, quấn tã lót nằm trước cửa nhà số đường Privet Drive.
Màn trời đen như mực mù sương mênh mông, đêm khuya cuối thu buốt lạnh quất vào người, mưa rơi suốt đêm.
Harry sững sờ nhìn cánh cửa, trong lúc nhất thời, một cảm giác bất lực gần như khiến cậu ngã gục, vận mệnh, thật sự tàn khốc đến vậy sao…
Phải rồi, nếu không có mẹ liều mình hiến dâng, làm sao có thể cho chính mình sự bảo vệ vững mạnh nhất, không có mẹ liều mình hiến dâng, làm sao có thể khiến Voldemort biến thành bộ dáng chật vật người không ra người, ma chẳng ra ma kia. Đây là điều không thể thay đổi, Harry cười khổ.
Quên đi, có thể trở về quá khứ đã may mắn lắm rồi, mi còn oán trách gì nữa, thay vì ngồi đó hối hận, không bằng dành sức nghĩ kế hoạch tiêu diệt Voldemort thật chu toàn, không để cho mọi người phải hy sinh nữa. Mi dùng linh hồn để giao dịch cùng Tử Thần, không phải chính vì điều này hay sao.
Harry mỉm cười nhẹ nhõm, cảm xúc ngổn ngang trăm mối. Hóa ra, phương pháp của Dumbledore thật sự rất có hiệu quả. Sống mũi cay cay, đáy mắt dần dần ướt. Có thể trở về, thật là tốt quá, tất cả bi kịch kia còn chưa bắt đầu phát sinh. Có lẽ, ngày Voldemort chết là khởi đầu cho những tháng ngày hạnh phúc của hầu hết tất cả mọi người trong giới Pháp thuật, thế nhưng, đó cũng là ngày bắt đầu của những chuỗi bi kịch của Harry Potter. Kể từ ngày đó, người cậu yêu đều dần dần rời xa cậu, bạn bè cậu, những người yêu mến cậu cũng từ ngày đó mà càng lúc càng xa.
Sau khi đem linh hồn hiến dâng cho Tử Thần, không thể tiến lên thiên đàng, từ nay về sau rơi vào địa ngục, trở thành nô lệ của Tử Thần. Đây chính là cái giá để cậu có thể trở về, chỉ là so với nguyện vọng của cậu mà nói, quả thực nhỏ đến có thể xem nhẹ không so đo. Đã quá nhiều người đã chết vì cậu như vậy, cậu đã sớm phải xuống địa ngục, không phải sao.
Tất cả, rồi sẽ thay đổi, ta xin lấy tên Harry Potter ra thề. Harry nhìn những hạt mưa rơi mãi không ngừng trong không trung thâm sắc bên ngoài mái hiên, trong lòng quyết hạ lời thề.
Anh quốc vào cuối tháng mười, cảm giác buốt lạnh đã không ít rồi, huống hồ còn là một đêm khuya mưa rơi tầm tã. Harry muốn làm cho mình một cái bùa giữ ấm, lại bất đắc dĩ phát hiện với thân xác trẻ con bây giờ, thật sự không thể tập trung pháp thuật không nghe lời trong thân thể. Xem ra còn phải đem huấn luyện pháp thuật đề vào chương trình hằng ngày a, hiện tại đành phải bắt buộc bản thân ngủ để quên đi cảm giác rét lạnh.
Cũng may, thân thể trẻ con luôn khát ngủ, chẳng mấy chốc, Harry nhanh chóng chìm vào giấc mộng. đây là ý niệm cuối cùng trong đầu trước khi ngủ của Harry.
Mười năm sau chiến tranh, lần đầu tiên Harry không bị ác mộng quấy nhiễu, an lành mà ngủ say.
——————————————————————-
Từ lúc ông bà nhà Dursley thức dậy và phát hiện cháu trai của họ nằm ở ngoài cửa tới nay, thấm thoát đã qua mười năm.
Vì mười năm nay Harry luôn cố gắng khống chế pháp thuật trong thân thể, cho nên, tình huống tiểu pháp sư vô thức khiến pháp thuật bạo động cũng không phát sinh, hơn nữa cậu đối với người nhà Dursley nhất mực cung kính, cho nên cuộc sống của cậu so với đời trước khá hơn rất nhiều. Ít nhất trước lúc cậu lên tám đã được dọn vào trong gian phòng vốn dùng để chứa đồ chơi của Dudley, không cần ở tủ chén cùng làm bạn với nhện, thức ăn cũng tăng lên rất nhiều. Tuy rằng vẫn là ăn không đủ no, nhưng sẽ không có chuyện bị trừng phạt không có cơm ăn nữa.
Nhưng đêm mưa mười năm trước đã khiến cho thân thể trẻ con của Harry bị cảm, từ nhỏ đã mắc bệnh là nguyên nhân làm cho Harry gầy yếu hơn rất nhiều so với bạn cùng lứa, chẳng khác trước là bao. Như vậy xem ra, vị anh hùng nhỏ của chúng ta đời này vẫn kém phát triển hơn về thể chất so với đại đa số bé trai cùng trang lứa.
pháp thuật điều trị không sai biệt lắm, hơn nữa vào ban đêm cậu luôn siêng năng luyện tập bùa chú, về cơ bản có thể nói pháp thuật của cậu đã khôi phục tới sáu phần như lúc trước. Cậu hoàn toàn tin tưởng rằng vài năm cố gắng nữa là có thể hơn hẳn trình độ trước kia, như vậy, lợi thế tiêu diệt Voldemort liền gia tăng thêm nữa.
Nếu vậy, nên thừa dịp còn chưa vào Hogwarts, đem cái Trường Sinh Linh Giá ở ngôi nhà của Gaunt kia giải quyết luôn đi. Harry định ra mục tiêu.
” Dì Petunia, nhóm học tập trong trường học hôm nay có hoạt động, phải tới trường học, con có thể đi không ạ?” Harry ngượng ngùng cười, ngón tay khẽ vuốt những sợi tóc đen vì dưới tác dụng của pháp thuật mà trở nên mềm mại bóng mượt. Vì che lấp cái vết sẹo tia chớp kia mà để mái tóc mềm mại dài tới lông mày, đôi mắt màu ngọc lục bảo không có mắt kính ngăn cản càng trở nên trong suốt. Bất cứ ai nhìn vào cũng không thể không thừa nhận, đó là một đứa trẻ rất đáng yêu.
Kiếp trước học qua cách nói năng như thế nào, biểu lộ động tác như thế nào sẽ chiếm được lòng người, cho nên Harry biết khi cậu làm như vậy, có rất ít người có thể cự tuyệt lời thỉnh cầu của cậu.
Quả nhiên, dì Petunia suy nghĩ một hồi rồi đồng ý, “Được rồi, nhưng trước buổi cơm chiều phải về nhà.”
Có lẽ là Harry không xuất hiện chuyện pháp thuật bạo động, cùng những đứa nhỏ bình thường chẳng khác biệt là bao, nên đời này thái độ của dì Petunia tốt hơn nhiều, tuy rằng lãnh đạm, nhưng ít ra không đánh chửi cậu, thậm chí đôi khi còn cho cậu tiền tiêu vặt.
Harry nói lời cảm ơn, quay về phòng, đem số tiền tiêu vặt tiết kiệm được cất trong cặp từ nhỏ đến lớn, tổng cộng là năm mươi bảng Anh tất cả, lại tìm thêm một cái mũ vành lớn mà Dudley không cần nữa đem ném cho cậu, bỏ vào túi sách rồi ra khỏi nhà.
Ngôi nhà của Gaunt nằm ở phía bắc Anh quốc tại quận Yorksire phía Bắc nước Anh, mà đường Privet Drive lại ở quận Surrey tại phía nam. Dưới tình huống không có đũa phép, từ nhà số bốn đường Privet Drive Độn thổ thẳng đến ngôi nhà của Gaunt, thật sự không phải một việc làm sáng suốt, cho nên Harry quyết định, trước ngồi tàu điện ngầm đến Hẻm Xéo tại Luân Đôn mua một cây đũa phép cũ, sau đó mới Độn thổ đi đến chỗ cần đến.
Quán Cái Vạc Lủng vẫn hỗn loạn dơ bẩn như xưa a, Harry yên lặng đứng bên ngoài cảm thán. Lấy ra chiếc mũ vành rộng, sau khi chắc chắn rằng khuôn mặt đã được vành mũ che khuất cậu mới đẩy cửa bước vào. Không dám liếc nhìn ông Tom chủ quán, Harry vội vàng xuyên qua quầy bar, đi vào khoảng sân nhỏ nằm sau quán xung quanh tường vây kín mít. Ba dọc hai ngang, Harry đem pháp thuật tập trung vào ngón trỏ, gõ ba cái vào tường.
Ánh mặt trời chói lóa hiện ra trước mặt, Hẻm Xéo vẫn náo nhiệt như trong trì nhớ, không khác chút nào, hai bên con đường sỏi đá là những cửa hàng Pháp thuật đủ loại kiểu dáng, mang đậm phong cách đặc trưng của thời Trung cổ. Harry kéo mũ xuống, cúi đầu đi đến Gringotts, chìa ra năm mươi bảng Anh đổi thành mười Galleons, sau đó đi đến một cửa hàng bán đồ second-hand tìm mua một cây đũa phép bằng gỗ sồi giá Galleons, coi như hợp tay, pháp thuật phát ra cũng tương đối ổn định. Harry vừa lòng gật gật đầu, lại mua một bộ áo choàng màu đen mặc vào. Cuối cùng tới cửa tiệm Độc Dược tiêu hết tất cả tiền tiết kiệm mua hai bình Đa Quả dịch để thỉnh thoảng dùng đến.
Sau khi Harry làm một phép xem nhẹ và ẩn hình lên người, trong lòng thầm nghĩ muốn tới Little Hangleton, “Độn thổ!”
May mắn thay, Little Hangleton là một thôn trang thưa thớt dân cư, tiếng Harry Độn thổ cũng không khiến cho người khác chú ý. Sau khi cậu ếm lại bùa ẩn hình thêm lần nữa, lòng không khỏi hoài niệm áo khoác tàng hình, bùa ẩn hình hiệu lực quá ngắn, phải không ngừng tăng mạnh mới đủ.
Harry dựa vào vào trí nhớ của Ogden xem được lần đó trong phòng hiệu trưởng Dumbledore, từ đường nhỏ bên ngoài Little Hangleton quẹo phải, đi qua đường đất gập ghềnh, dừng bước trước một lùm cây âm u. Cách đó không xa, một tòa phòng nửa ẩn nửa hiện trong những thân cây mọc lộn xộn. Đó là ngôi nhà của Gaunt.
Dơ bẩn đến không cách nào hình dung, trên tường phủ đầy rêu phong, trên nóc nhà mái ngói hầu như đều đã rớt hết, lộ ra các xà ngang bên trong, trên cửa sổ dính đầy những lớp bụi thật dày.
Harry cẩn thận phóng ra vài bùa chú dò xét, kiểm tra xem có dấu vết Nghệ Thuật Hắc Ám hay không. Đúng như lời cụ Dumbledore kể, nơi này được ếm pháp thuật bảo vệ cực kỳ mạnh. Chỉ là phá bỏ mấy thứ này, Harry đã tiêu phí rất nhiều thời gian.
Sau khi chắc chắn rằng tất cả pháp thuật bảo vệ đều được giải trừ, lúc đó Harry mới hướng về phía nhà cũ đi đến, đột nhiên nghe được tiếng kêu “chiếp chiếp”, Harry giật mình, nhìn lại, hóa ra trên nhánh cây chính là một con se sẻ.”chim sẻ bay tới!” Con chim sẻ nhỏ thất kinh đập cánh phành phạch trong tay Harry, Harry giữ chú chim trong tay, đi vào trong nhà. Đẩy cánh cửa cũ nát bám đầy tro bụi kia ra, Harry lập tức bị bụi bặm trong phòng làm sặc, trên trần nhà là mạng nhện dày đặc, mặt đất đen sì, Harry không thể không làm vài cái Cạo sạch, mới miễn cưỡng có thể nhìn rõ ràng hình dáng căn phòng này. Làm thêm một thần chú dò xét, dấu hiệu cho thấy dưới sàn nhà trong một góc tường có dấu vết của Nghệ Thuật Hắc Ám, không có gì bất ngờ xảy ra, kia hẳn là chính là chiếc nhẫn Trường Sinh Linh Giá. Harry tiến lại gần nạy sàn nhà lên, bên trong là một chiếc hộp gỗ màu đen to bằng bàn bay. Trên nắp hộp có khắc hoa văn hình một con rắn lớn.
> Harry dùng Xà ngữ nói. Nắp hộp từ từ mở ra, chiếc nhẫn cẩn đá đen xấu xí nằm im lìm bên trong.
Một cảm giác căm hận bùng lên trong lòng Harry, cánh tay cháy đen kia của vị Hiệu trưởng già nua lại xuất hiện trước mắt, cụ Dumbledore chỉ vì cái này mà còn lại vỏn vẹn một năm cuộc đời.
Phải giải quyết nó!
“Imperio.” Harry lẩm nhẩm thần chú ếm chú chim sẻ trong tay. Chim sẻ nhỏ lảo đảo bay về phía chiếc nhẫn kia, móng vuốt quắp lấy chiếc nhẫn, bay lên không trung, sau đó, giữa những ánh chớp sáng lòa, chú chim đột nhiên rơi xuống đất, toàn thân cháy đen.
Quả thực không sai, Trường Sinh Linh Giá này sẽ khiến vật đầu tiên tiếp xúc với nó mất mạng, lúc trước nếu không phải cụ Dumbledore có cách xử lí ngay lập tức, chỉ sợ sẽ mất mạng ngay tại chỗ. Harry bình tĩnh nhìn chằm chằm con chim sẻ đã chết kia vài giây, sau khi chắc chắn không có lầm, khi đó ánh mắt mới dời về phía chiếc nhẫn nọ. Để đề phòng tình huống xấu nhất có thể xảy ra, Harry lập tức châm một ngọn lửa quỷ thiêu chiếc nhẫn, ngọn lửa màu lam âm u hừng hực bốc lên, rồi từ từ tắt hẳn, cái nhẫn kia sau khi bị đốt cũng không có hư hao, ngược lại lộ ra ánh sáng rực rỡ màu vàng. Mảnh hồn đã bị hủy diệt, chiếc nhẫn cẩn đá đen có khắc biểu tượng tượng trưng cho bảo bối của Tử Thần trở về hình dạng nguyên thủy vốn có. Harry từ từ vươn tay, đeo chiếc nhẫn vào.
Không có điều gì bất thường xảy ra.
Cuối cùng nét mặt Harry cũng giãn ra thành một nụ cười nhẹ nhõm. Thế là, cái Trường Sinh Linh Giá thứ nhất đã bị tiêu diệt hòa toàn. Harry rốt cục yên tâm trút bỏ được tảng đá đè nặng bấy lâu——lửa quỷ thực sự có khả năng tiêu diệt Trường Sinh Linh Giá, quả nhiên không có sai. Trước đây, sau chiến tranh vài năm, trong những lúc rảnh rỗi, cậu đi sâu vào nghiên cứu biện pháp phá giải pháp thuật Hắc Ám; trong đó biện pháp tiêu hủy Trường Sinh Linh Giá được nghiên cứu lâu nhất; nhưng đáng tiếc là không có lấy một cái Trường Sinh Linh Giá nào để cậu chứng thực suy đoán của mình nên mọi nghiên cứu đều đi vào ngõ cụt. Hoàn hảo, lý luận đã được thực nghiệm chứng minh.
Trường Sinh Linh Giá là một loại đồ dùng cực kì Hắc Ám, phải dùng Nghệ Thuật Hắc Ám có khả năng hủy diệt cao mới có thể tiêu hủy được, mà lửa quỷ vốn là một thần chú hủy diệt bị liệt vào mục cấm.
Không biết là có phải do cùng Tử Thần định ra khế ước hay không mà Harry phát hiện đời này khả năng điều khiển của cậu đối với Nghệ Thuật Hắc Ám so với đời trước tốt hơn nhiều. Vậy cũng là một chuyện tốt, ít nhất dùng lửa quỷ, một Nghệ Thuật Hắc Ám cao cấp đòi hỏi phải hao tổn nhiều ma lực cũng không cảm thấy kiệt sức.
Harry tháo nhẫn ra, bước ra khỏi ngôi nhà của Gaunt, trên đường về hái một nhành cỏ, dùng thuật Biến Hình biến thành một vòng trang sức bằng bạc tinh tế, xuyên qua nhẫn, đeo vào cổ, nhét vào trong áo, có lẽ trong tương lai viên đá phục sinh này ít nhiều sẽ rất hữu ích.
Thôi, sắp đến bữa tối rồi, mau trở về thôi, bằng không, cậu cũng không cam đoan dì Petunia còn có thể có tâm trạng tốt. Lòng Harry tràn ngập sự sung sướng, độn thổ rời đi.