Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

chương 86: level max

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

EDIT: PARK HOONWOO

BETA: ELLEN

- oo-

Sau khi nhện tám mắt khổng lồ rời khỏi lâu đài, nhóm học sinh trong lâu đài đã ôm nhau khóc thật lớn, cẩn thận ra khỏi phòng học, thứ đập vào mắt là hành lang bị tơ nhện bao phủ.

"Ta là hiệu trưởng Dumbledore, nhện tám chân đã rời khỏi lâu đài, mọi người nhanh chóng đến sảnh đường, phối hợp với phu nhân Pomfrey kiểm tra cơ thể." Dumbledore mệt mỏi trở về phòng hiệu trưởng, lợi dụng quyền lợi hiệu trưởng đế phát thông báo.

" Ơn trời, không biết chuyện gì xảy ra...." Lily mặt mày trắng bệch ngồi liệt dưới đất.

Trên thực tế, mặt của bất kì học sinh nào ở đại sảnh đường đều trắng, một phần vì sợ, phần còn lại là do sử dụng quá nhiều ma lực.

"Tốt quá rồi..."

"Không sao, không sao hết...."

"Oa oa....tớ phải viết thư cho mẹ..."

Theo thông báo của Dumbledore, nhóm học sinh thở phào nhẹ nhõm.

Toàn bộ học sinh lục tục đến đại sảnh đường, trên mặt ai cũng là biểu cảm tái nhợt.

"Oái! Vì sao không mở được cửa Đại sảnh!" James chuẩn bị mở cửa lớn, cho mọi người vào trong, nhưng cho dù nó cố gắng cách mấy cánh cửa vẫn lì ra đấy, chẳng có phản ứng gì.

"Cái gì?" Sirius cũng nhào đến hỗ trợ, cửa vẫn vững chãi như cũ "Mau đến hỗ trợ!"

Nhóm người trong đại sảnh đường bất kể cậy mạnh lấy tay kéo hay nhóm quý tộc lấy vật phẩm luyện kim ra để tấn công, cũng đều có một kết quả, không ai mở được cửa.

Mọi người bên trong có chút hoảng loạn, học sinh ngoài cửa cũng phát hiện gì đó sai sai, cho dù bọn họ đậy cửa thế nào, cửa lớn vẫn không có phản ứng gì.

"Đây là gù?" Một Ravenclaw chú ý đến tầng bảo hộ mỏng trước cửa, gõ vào một cái, phát hiện cái tầng mỏng manh đấy còn cứng hơn cả đá.

"Có chuyện gù? Vì sao tất cả đều ở đây?" Phu nhân Pomfrey mang theo nhóm học sinh bị nhân sâm hù đến đại sảnh đường, mới đến trước cửa đã nhìn thấy cả đám người tụ tập bên ngoài.

"Phu nhân Pomfrey, không mở cửa ra được." Bọn họ đã thử rất nhiều phương pháp.

"Ta nhìn xem." Phu nhân Pomfrey đi đến trước cửa, cẩn thận nghiên cứu tầng bảo hộ trên cửa, sau đó cho nhóm học sinh lùi lại một chốc, vung đũa phép vứt một bùa nổ, sương mù tan đi, tầng bảo hộ vẫn kiên cố nơi ấy "Đi tìm hiệu trưởng đi, ta cũng không biết đây là thứ gì."

Dumbledore sau khi gian nan đi qua mấy con nhện trên tầng hai, canh giữ trước cửa bệnh thất, sau khi mấy con nhện đó bỏ chạy mới về lại được phòng hiệu trưởng, còn chưa kịp ngời xuống ăn vài miếng bánh ngọt, đã có học sinh vội vàng chạy lên gõ cửa phòng, nói tại lễ đường có việc.

Cụ hơn trăm tuổi rồi, không thể cho cụ hưởng thụ chút sinh hoạt của người già hay sao!

Dumbledore thở dài vội vàng chạy đến đại sảnh đường, thấy giáo sư McGonagall, giáo sư Flitwick, phu nhân Pomfrey và cả tên "đèn lồng trưng cho đẹp" Slughorn đều đang tấn công cửa đại sảnh đường "Đây là....đang làm gì?"

"Albus, mau đến đây! Cái tầng bảo hộ này là sao?" Giáo sư McGongagll mắt tinh bắt được thân ảnh của Dumbledore vừa mới đến.

Dumbledore cẩn thận quan sát cái tầng bảo hộ, sau đó nhớ đến cuốn sổ tay hiệu trưởng (hay còn gọi là tường tận Hogwarts) từng nói tầng bảo hộ ở đại sảnh đường khác với tầng bảo hộ ở lớp học, chắc là cái này "Không cần lo, đây là tầng bảo hộ khẩn cấp thôi, cái này so với mấy cái khác cứng hơn một chút.

Chỉ cần liên lạc với người bên trong, mở ra từ bên trong là được.

Bên trong là Gryffindor và Slytherin năm hai, mấy đứa có ai có thể liên hệ họ không?"

Nhóm học sinh nhìn nhau, cuối cùng Lucius bất đắc dĩ lôi ra một cái gương hai mặt, sáng nay anh vừa mới đưa cho Snape, trải qua một thời gian quan sát, thiên phú độc dược của Snape vô cùng tốt, khả năng trở thành bậc thầy rất cao " Giáo sư, con có thể liên lạc với Severus Snape."

"Thế làm phiền, trò Malfoy."

Lucius đưa ma lực vào gương hai mặt, Snape rất nhanh đã xuất hiện trong gương "Trò Severus."

"Xin chào, đàn anh Malfoy." Snape di chuyển khỏi đám người.

"Em ở trong đại sảnh nhỉ?"

"Vâng."

"Tốt quá, như vậy em có thể mở cửa được chứ? Lá chắn khẩn cấp của đại sảnh đang ngăn bọn anh ngoài cừa." Lucius bất đắc dĩ buông tay.

"..." Snape im lặng một chút "Mọi người mở không ra được sao?"

"Đúng vậy, hiệu trưởng Dumbledore nói chỉ có thể mở từ trong." Lucius cảm thấy ngữ khí của Snape hơi không đúng.

Snape quay kính hai mặt về phía cửa, chỉ thấy rất nhiều nam sinh nữ sinh đang dùng sức kéo cửa, James còn đang hô hào cảo Snape qua hỗ trợ "Xin lỗi, bọn em cũng mở không ra."

"..." Nhóm giáo sư cũng nghe rồi, nhìn nhau vài cái, cuối cùng quay đầu nhìn Dumbledore "Albus, còn cách nào khác không?"

"Ậy, ta cần trở về xem xét một chút." Cái cuốn sổ tay hiệu trưởng kia vứt đâu rồi nhỉ? Tuổi già trí nhớ không tốt lắm.

"Đây là sao thế?" Harry và Ron sau khi uống độc dược giảm đau, sau khi vết thương dịu xuống họ rời phòng yêu cầu, vừa mới đến đại sảnh đường đã thấy một đám người ---- bao gồm giáo sư và hiệu trưởng - đang ngốc ra đấy nhìn gương hai mặt trong tay Lucius Malfoy.

"Ấy! Hai người trò Levins đến thật đúng lúc." Lucus nhìn thấy hai người bọn Harry đến như nhìn thấy cứu tinh, hai người Levins hẳn biết cách mở cánh cửa này đi?

Harry và Ron không hiểu sao mình được Lucius kéo đến trước cửa "Trò Levins, cậu biết cách mở cái này không?"

"Mở từ trong...."

"Nhưng bên trong cũng mở không ra...." Lucius bất đắc dĩ đưa gương hai mặt cho Harry, Harry đần mặt nhìn đám người đang cố gắng hết sức tông cửa "Này.."

"Còn cách nào khác không?" Lucius hỏi.

"Có, nhưng thời gian không rõ ràng lắm..." Harry không xác định hỏi Snape "Severus, cái viên đá kia màu gì?"

"Đá?" Snape quay đầu nhìn về phía bàn giáo viên "Trắng."

"..." Trắng?! Harry đần mặt lần hai "Seveus, mọi người rót bao nhiêu ma lực vào thế?"

Snape không rõ hỏi cái này để làm gì "Mỗi người đều làm một lần, sau khi uống thêm ít độc dược bổ sung ma lực, hơn nữa có người phát hiện ma lực trong vật phẩm luyện kim cũng có thể hấp thu được.....tôi cũng không rõ lắm." Tiềm lực của con người thiệt lớn, sau khi biết lồng phòng hộ của sảnh đường có thể bổ sung ma lực, ai cũng truyền hết ma lực của mình vào, nếu không cũng không đến mức mặt mày ai cũng trắng bệch.

"..." Harry nhếch nhếch khoé miệng, dở khóc dở cười "Tớ chỉ nói mọi người rót ma lực vào lúc nhện tám chân tấn công thôi mà, không phải nói mọi người liều mạng kéo cấp bậc lồng phòng hộ lên a!" Lòng phòng hộ nếu không có ai tấn công mà cứ được bơm thêm ma lực thì sẽ tăng cấp, chuyển sang màu trắng là bằng cấp ngày xưa Hogwarts bị giáo đình tấn công rồi!

Harry thở dài, bất đắc dĩ nói với Snape "Mọi người đưa ma lực vào nhiều quá, nếu chờ không thì khoảng một ngày....." Mấy lời này vừa nói ra, tiếng trên rỉ của James đã chui qua gương hai mặt "Không muốn a! Harry, tớ chưa ăn trưa!"

Sau khi trải qua hai lần sợ hãi, nhóm học sinh trong sảnh đường đã sớm đói meo, giờ nghe thấy phải chờ thêm một ngày, ai cũng vẻ mặt đau đớn.

"Nghe tớ nói xong đi, ngoại trừ chờ đợi ra cũng có cách cho mọi người tự giải lồng phòng hộ, nhưng mà..." Harry nghĩ nghĩ hạn mức ma lực của năm hai "Chiếu theo ma lực của mọi người vẫn cần rút thời gian, cốt là mọi người có thể hấp thụ được bao nhiêu ma lực.

Severus, cậu trước....."

Snape chạy đến bàn dài giáo viên theo chỉ dẫn của Harry, xoay ngược miếng huy hiệu hình tam giác, sau đó đặt tay trên viên đá bọn họ rót ma lực vào khi nãy, cảm nhận ma lực chảy ngược về cơ thể.

HẾT CHƯƠNG .

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio