[Hp] Trở Về Ma Pháp Giới

chương 98: 98: học sinh vô tâm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đại sảnh thoáng cái nổ tung, bọn họ cũng vô cùng hưng phấn.

Dumbledor nhanh chóng nói xong lời cuối cùng: "Tháng mười này, hiệu trưởng Beauxbatons và Dumstrang sẽ tỉ mỉ sàng lọc những người có tài, nghi thức chọn lựa dũng sĩ sẽ cử hành vào lễ Halloween.

Một trọng tài công chính sẽ quyết định những học sinh có tư cách tham gia tranh đoạt cúp Tam pháp thuật, vì thắng được vinh dự cho trường học của mình, người đó còn có thể giành được một ngàn Gallons tiền thưởng.

Dưới tiếng nghị luận càng lớn, dạ tiệc bắt đầu, mọi người vừa ăn vừa thảo luận, rất nhiều học sinh Gryffindor đều kích động, cặp sinh đôi cũng rất hưng phấn, bất quá bọn họ vẫn đang suy nghĩ, nếu như Godric tham gia, vậy Hogwarts có tính là ăn gian không, còn có Gerson Weasley kia nữa, bọn họ cũng phải tìm một cơ hội đi hỏi sư tử tổ.

Buổi tối này nhất định phi thường náo nhiệt, bởi vì dạ tiệc tiến hành được một nửa, cửa đại sảnh lại bị đẩy ra.

Một người phụ nữ quần áo hoa lệ tiến vào, trường bào phù thủy trắng tinh thêu nhưng hoa văn kỳ lạ bằng kim tuyến, một mái tóc dài tùy ý thả sau lưng tỏa ra ánh sáng vàng kim rực rỡ chói mắt, cô ngũ quan tinh xảo, trên cổ đeo một sợi dây chuyền hết sức xinh đẹp, vừa nhìn đã biết là một viên lục phỉ thúy tương đối trân quý.

Người này nhẹ nhàng cười, ưu nhã đi đến, thoáng cái bắt được ánh mắt của mọi người.

Dumbledor đứng dậy, ông cũng bày ra một bộ mặt tươi cười, trong lòng đề phòng: "Vị tiểu thư này, xin hỏi cô là?"

"Một năm này tôi sẽ đảm nhiệm chức vị giáo sư ở Hogwarts." Giọng nữ trong suốt gọn gàng dứt khoát vang lên.

Cả đại sảnh đều ngây người, không nói đến việc hiện tại Hogwarts không thiếu giáo sư, cứ nhìn hiệu trưởng có vẻ không nhận ra người này là có thể biết cô không phải do hiệu trưởng mời tới rồi, mặc dù với học sinh mà nói, giáo sư Phòng chống nghệ thuật hắc ám đổi thành người phụ nữ xinh đẹp này thì họ càng cao hứng.

Dumbledor cười miễn cưỡng đứng lên: "Lớn tuổi, tôi ông già này trí nhớ không quá tốt, tôi không nhớ có mời tiểu thư."

Không đợi người phụ nữ trước mắt giải thích, một kỳ cảnh xuất hiện.

Phượng hoàng vốn đang ngủ trong phòng hiệu trưởng đột nhiên xuất hiện ở bầu trời đại sảnh, Fawkes mở rộng đôi cánh chói mắt bay quanh đỉnh đầu các học sinh, kèm theo tiếng kêu vui vẻ.

"Fawkes." Giọng nói người phụ nữ cũng trở nên mừng rỡ, cô giơ cánh tay lên, phượng hoàng liền lao xuống, sau đó vững vàng đứng trên ngón trỏ mà người này giơ lên.

Sau đó cô thu cánh tay lại, Fawkes thuận thế nhảy lên vai cô.

U linh Gryffindor – Nick chần chờ bay tới, hắn dĩ nhiên nhận ra là ai, nhưng hắn do dự có nên mở miệng hay không.

"Đã lâu không gặp, Nick." Rất hiển nhiên, người này cũng không kiêng kị điều gì.

Nick phục hồi tinh thần, hắn cúi người thật sâu: "Hoan nghênh trở lại, tiểu thư Andrea."

Dưới ánh mắt kinh ngạc của các học sinh và giáo sư, Andrea đi lên bàn giáo sư, cô cười cười với Dumbledor, sau đó quay về phía toàn thể học sinh tự giới thiệu bản thân: "Như ta đã nói, năm nay ta sẽ là giáo sư của các trò, tên ta là Andrea Gryffindor.

Xin được chỉ giáo."

"Merlin a." Chốc lát chết lặng, bộc phát ra tiếng kinh hô thật lớn, cái từ Merlin không ngừng xuất hiện,

Gryffindor, lại có một nữ phù thủy mang dòng họ Gryffindor, đây quả thực là khó tin, nhưng nhìn nhìn Nick thái độ cung kính cùng phượng hoàng đứng trên đầu vai cô, không một người có thể hoài nghi.

Andrea quay đầu nhìn về phía hiệu trưởng rõ ràng có chút ngu ngơ: "Là hậu duệ trực hệ của Godric Gryffindor, tôi nghĩ tôi có tư cách làm giáo sư Hogwarts."

Hậu duệ trực hệ? Phượng hoàng Fawkes là đời đời hiệu trưởng truyền xuống, người đảm nhiệm vị trí hiệu trưởng đầu tiên là Godric Gryffindor, mà nhìn Fawkes thân mật dựa vào người trước mặt như thế, Dumbledor hoàn toàn không cách nào phản bác lời của cô, cũng hoàn toàn không có lý do không tin lời cô nói, chỉ bất quá, thật không nghĩ tới, Gryffindor đến giờ còn có hậu duệ trực hệ lưu lại.

Dumbledor gật đầu tỏ vẻ hoan nghênh, ông không khỏi nghĩ đến tấm lưới vàng kim giăng đầy trời ở trận Quidditch thế giới, chẳng lẽ là người này làm sao?

Godric vùi đầu tiếp tục dùng bữa, con nhóc này sao lại xuất hiện ở đây, anh nhìn sang Gerson, nhìn dáng vẻ hai người kia xuất hiện hẳn không phải trùng hợp, hơn nữa nếu Andrea đã tới..., Laenly tám chín phần mười cũng đến, mặc dù không biết tại sao lại xuất hiện tình trạng này, bất quá, con gái anh, cá tính liều lĩnh thật đúng là một chút cũng không đổi.

Vẻ mặt Salazar thật không thể gọi là đẹp mắt, xem ra người gian lận trên danh sách học sinh mới đúng là Andrea rồi, từ tình trạng Fawkes vẫn được giữ lại trường học, hẳn con nhóc này đã làm hiệu trưởng một thời gian ngắn, tự nhiên biết cách thêm tên vào danh sách.

Nhìn sự việc trước mắt, người đến đây tuyệt không chỉ có hai người bọn họ, nếu không phải chuyển thế, vậy chính là du hành thời gian?

Mới nghĩ tới đây, sắc mặt Salazar âm trầm, vượt qua thời gian là không tuân theo quy tắc bình thường, là việc cấm.

Cho nên giống Godric là một bạch phù thủy sẽ không nghiên cứu cái này, nhưng Salazar đã nghiên cứu qua, anh biết nguy hiểm trong đó, tốt nhất không nên là việc này, nếu không...lần đầu tiên, Salazar có ý muốn mắng chửi người.

....!

Sau khi dạ tiệc kết thúc, các học sinh trở về ký túc xá của mình.

So với ba học viện khác đang vô cùng cao hứng, bên Slytherin có thể vui mừng không, chẳng lẽ bọn họ muốn ăn mừng huyết mạch trực hệ Gryffindor trở về à.

Hỗn loạn ở trận Qiudditch khiến ngăn cách không nhìn thấy giữa Slytherin và Gryffindor lại xuất hiện.

Snape bản mặt y như năm trước, đơn giản báo cho học sinh viện mình những chuyện cần làm, trình độ khiếp sợ của hắn so với Dumbledor nhỏ hơn một chút, sư tử tổ đã ở đây rồi, huyết mạch trực hệ cũng không có gì lạ, bất quá vị tiểu thư kia đến tột cùng có huyết thống gần với Godric thế nào hắn tạm thời không phát biểu ý kiến.

Trận chiến thủ tịch năm nhất khiến học sinh Slytherin rớt mắt kiếng, Gerson Weasley linh xảo quơ đũa phép, dễ dàng quật ngã những học sinh năm nhất khác, trở thành thủ tịch năm nhất.

Gerson đã tận lực sử dụng thần chú cấp thấp ở thời đại này rồi, hắn đối với việc cầm đầu năm nhất không hứng thú lắm, nhưng hắn muốn một mình một phòng ngủ, ở năm nhất, chỉ có thủ tịch mới có phòng riêng.

Sau khi thủ tịch chiến kết thúc, tất cả học sinh Slytherin cũng biết điều một chút trở lại phòng ngủ, sau đó bắt đầu viết thư.

Buổi tối hôm nay, trừ phù thủy xuất thân Muggle, những tiểu phù thủy có chút đầu óc đều có thể hiểu ý nghĩ trọng đại trong buổi tối này, rối rít viết thư về nhà, cú mèo đầy trời bay ra khỏi Hogwarts.

Mỗi gia trưởng nhận được thư phản ứng đầu tiên đều là đứa nhỏ nhà mình đùa dai, vợ chồng Weasley cảm thấy vậy còn rõ ràng hơn, hơn nữa trong thư Ron còn nói Gerson Weasley đó bị phân đến Slytherin, nhưng hôm sau, bọn họ cũng biết hết thảy đều là sự thật, bởi vì không ít gia trưởng phù thủy ở bên ngoài nghị luận xôn xao, vốn không thể nào tất cả học sinh đều đùa dai.

Đáng nhắc tới chính là, Lucius Malfoy lỡ tay rớt bể cái chén trà hắn thích nhất khi hắn thấy hai từ con trai viết trong thư "Tóc vàng mắt xanh" và "Andrea Gryffindor".

Bạch kim quý tộc luôn cao ngạo lãnh tĩnh đêm nay đã mất ngủ.

Tác giả: Với Lucius mà nói, Andrea xuất hiện sợ rằng so với bốn đầu sỏ còn có ý nghĩa trọng đại hơn.

Tên cùng hình dáng đặc thù cũng phù hợp rồi, Lucius chỉ cần đi gặp người thật và đối chiếu với bức họa là có thể xác định rồi, ha ha ha ha ha~~~

.

Học sinh vô tâm

Gerson ngủ rất say sưa, hai tháng này hắn đều buồn ngủ, hắn biết đây chỉ sợ là di chứng của du hành thời gian, trong chuyến du lịch này hắn là người tiêu hao nhiều ma lực nhất, thân là người giữ thăng bằng ma lực của mọi người trong ma pháp trận, gánh nặng của hắn là lớn nhất, điểm này chỉ có Charles biết, hắn không muốn khiến người khác lo lắng.

Ba giờ sáng.

Trong phòng ngủ của Gerson nháy mắt xuất hiện một thiếu niên, là Salazar.

Ký túc xá Gryffindor hôm nay náo nhiệt đến lợi hại, thẳng đến bây giờ anh mới có thời gian.

Salazar bước hai bước về phía giường, anh nhíu mày, tính cảnh giác của Gerson có chút kém đi sao.

Salazar bước tới, đứa nhỏ trước mắt vẻ mặt có chút giãy dụa, thật giống như đang gặp ác mộng.

Salazar đưa tay lắc lắc Gerson.

Phát giác bên cạnh có người, Gerson trong nháy mắt rút đũa phép dưới gối, phát ra chính là một Hắc Vu Thuật, đây là bản năng chiến đấu.

Salazar nghiêng người né tránh, sau đó quay đầu lại lẳng lặng nhìn hắn.

Geron coi như đã hồi thần, nhớ được mình ở nơi nào, hắn nhìn học sinh tóc đen trước mặt, hình như vừa rồi không nhìn thấy ở bàn ăn, không phải huynh trưởng tới nhắn nhủ a, không rõ hiện tại là mấy giờ, Gerson bất đắc dĩ: "Cái kia...!học trưởng, vừa rồi không cố ý a." Gerson chân thành hy vọng đối phương vừa rồi không phát hiện ra kia là Hắc Vu Thuật.

"Các trò làm sao tới được đây?" Salazar nhẹ vung tay một chút, gian phòng sáng trưng, dưới ánh đèn, sắc mặt Salazar rất nghiêm túc, đây không phải vẻ mặt trẻ con.

Thần chú không tiếng động không đũa phép, Gerson lập tức yên lặng, gương mặt này mặc dù có chút khác biệt với trí nhớ nhưng thần thái động tác kia...!Gerson sẽ không nhận lầm, nếu giáo sư Gryffindor hiện tại cũng là một học sinh năm tư, vậy vị này...!Gerson cẩn thận mở miệng: "Viện trưởng..."

"Các trò làm sao tới được?" Salazar lập lại một lần, anh có loại dự cảm rất xấu.

"...." Gerson do dự, hắn bắt đầu hâm mộ Charles có dự kiến trước mà núp ở trang viên Prince.

Salazar kéo cánh tay Gerson, đưa ma lực của mình vào, giống như đang dò xét gì đó, lúc lên tiếng lần nữa, giọng Salazar âm trầm chưa từng có: "Ma lực cắn trả, hay là chia cho sáu người."

Sử dụng ma lực quá độ là một loại gánh nặng, thân thể sẽ cảm thấy mỏi mệt, tiêu hao nghiêm trọng cũng sẽ bị ma lực phản phệ ăn mòn, nói đơn giản, sử dụng thần chú hay ma lực không tương xứng với năng lực của mình cũng sẽ có loại kết quả này, tỷ như phù thủy Muggle sử dụng Hắc Vu Thuật, cũng như Gerson hiện tại, hắn là người tập hợp và điều tiết ma lực trong ma pháp trận, gánh nặng của sáu người đều do một mình hắn gánh chịu.

Hiện tại, trong cơ thể Gerson ngoại trừ ma lực của chính mình còn có năm loại ma lực bất đồng cùng cắn trả, hắn chỉ cảm thấy thân thể có gì đó không đúng nhưng không nghĩ sâu như vậy, nếu nói thầy thuốc khó có thể tự chữa cho bản thân, hắn là thiên tài chú ngữ cũng là lần đầu tiên đối mặt với tình huống ma lực từ từ cắn trả này, bởi vì chẳng qua là thích ngủ mà thôi, không có bất kỳ bệnh trạng nào khác, cho nên hắn cũng sơ sót.

"Viện trưởng..." Gerson cúi đầu.

"Câm miệng!" Salazar bốc hỏa rất lớn, hoàn hảo phát hiện kịp thời, nếu muộn mấy tháng, đứa nhỏ này sẽ ngủ mãi không tỉnh, đúng, không phải chết mà là vĩnh viễn nằm ngủ.

Cho nên, Gerson đàng hoàng ngậm miệng.

...!

Snape luôn ngủ rất tỉnh, cũng có thói quen hạ thần chú dò xét ở hầm cho nên khi Salazar dắt theo Gerson xông vào hầm, hắn đã tỉnh.

Snape nhìn Sal áp suất thấp chưa từng thấy, thông minh lựa chọn trầm mặc, hắn nhìn Weasley đi theo kia, nhìn dáng vẻ thì có lẽ hai người này biết nhau.

Nhưng mà có chuyện gì cần nửa đêm canh ba chạy đến hầm?

Salazar tìm vị trí ngồi xuống không lên tiếng, hiểu viện trưởng đang nổi nóng, Gerson đứng bên cạnh cũng không lên tiếng, khổ chỉ có Snape, cũng may, chỉ chốc sau Godric đã tới, anh là bị Nam tước đẫm máu gọi đến.

"Chuyện gì vậy?" Duy nhất không bị áp suất của Salazar ảnh hưởng cũng chỉ có Godric.

"Nhiều loại ma lực cắn trả." Salazar ngắn gọn trả lời, anh không nhìn Gerson.

Một giây sau, Godric liền hiểu được, chỉ có mấy người cùng sử dụng ma lực quy mô lớn mới có thể phát sinh ra hiện tượng nhiều loại ma lực cắn trả, cách thằng nhóc này đến đây có vẻ không quá tốt đẹp: "Sử dụng ma dược trị liệu, còn cần trị liệu tốc độ cắn trả của ma lực.

"

Trị liệu ma lực cắn trả của một người thì dễ, còn nhiều người..., trừ tự bản thân loại trừ nhưng ma lực khác thì thời điểm trị liệu cần giảm tốc độ ăn mòn cơ thể.

"Tôi sẽ dừng thời gian của nó lại." Tạm dừng thời gian của một người, ma lực bên trong thân thể người đó sẽ cố định, loại thần chú này Salazar biết, nhưng mà thời gian sử dụng thần chú cũng rất tiêu hao ma lực, trước lúc Gerson trị khỏi hoàn toàn, Salazar cũng phải kéo dài loại tiêu hao này.

"Này..." Gerson lên tiếng, hắn dĩ nhiên biết dừng thời gian một người cần tiêu hao ma lực như thế nào.

"Đến phòng thí nghiệm chờ." Salazar liếc về phía căn phòng bên trái, cắt ngang lời của Gerson.

Biết viện trưởng khi đã quyết định thì không thể thay đổi, Gerson ủ rũ xoay người đi về phía căn phòng, Godric thầm tính toán, việc chế ma dược thì không có vấn đề gì, nhưng uống ma dược cũng cần kéo dài năm ngày, bất quá vẫn còn trong phạm vi Salazar chịu được.

Godric nhìn Salazar, chần chờ một chút nhưng vẫn không nói gì.

So với Gerson coi như bị thương nặng, trong lòng Godric vẫn lo lắng cho Andrea cùng xuất hiện tối nay với Gerson, nếu Gerson bị ma lực cắn trả rồi, vậy con gái anh thì sao?

Salazar đi theo Gerson vào trong, mở cửa, anh quay đầu lại, nhìn như tùy ý mà bỏ lại một câu: "Con bé không có việc gì."

Godric giật giật khóe môi, chuyện con gái bị Salazar nhìn thấu khiến anh cảm thấy có chút lúng túng.

Bất quá, anh lập tức quay đầu nhìn Snape: "Chuẩn bị cho ta một vài dược liệu." Vừa nói vừa cầm tấm giấy da dê vẽ vẽ viết viết, bao gồm những nguyên liệu cần thiết và số lượng, anh đã có thể rất yên tâm để đồ đệ anh làm một vài công tác chuẩn bị, còn anh phải đến Hẻm Knockturn một chuyến, có vài dược liệu trong hầm không có.

Snape đứng một bên đã nghe rõ một chuyện, ví như thằng nhóc Gerson Weasley hình như bị thương rất nặng, ví như hiện tại hai anh em này tốn tâm tư cứu nó, bất quá hắn hoàn toàn không hiểu câu cuối Sal nói.

...!

Salazar thuận tay đóng cửa lại.

Andrea dĩ nhiên không có việc gì, bởi vì đã có tên học sinh ngu ngốc của anh gánh toàn bộ.

Tổng cộng sáu người, thực tốt, một đám lớn đầu rồi còn vô tâm như vậy.

Salazar nhìn Gerson cúi đầu như đưa đám, vẫn nuốt lời chỉ trích xuống.

Salazar mở miệng liền trực tiếp niệm một đoạn ma văn cổ đại rất dài, văn tự kỳ dị hiện lên giữa không trung, quay thành một vòng tròn xung quanh Gerson, vòng tròn dần dần thu nhỏ lại, tất cả văn tự tựa như hình xăm dính lên người Gerson, đến khi Salazar kết thúc từ cuối cùng, văn tự quỷ dị trong nháy mắt biến mất hoàn toàn.

"Thật xin lỗi, viện trưởng." Gerson cúi đầu: "Vừa gây thêm phiền toái cho ngài."

"...!Sal Jean, tên hiện tại." Cách hồi lâu, một thanh âm nhợt nhạt đáp lại.

...!

Đêm tựu trường ngày đầu tiên, Gerson uống loại ma dược khó nuốt nhất trong các loại ma dược hắn từng uống, chờ lúc hắn đau khổ trở lại phòng ngủ thì trời đã sáng, Gerson không thể làm gì khác hơn là mặc đồng phục Slytherin, vẫn còn muốn ngủ, hắn quyết định ở trên lớp ngủ bù, hy vọng sáng nay không phải lớp của Andrea.

Tác giả: Bất kể những học sinh này bao nhiêu tuổi, trong mắt Salazar vĩnh viễn cũng giống như những đứa trẻ vô tâm ~

Mọi người có lẽ sẽ quan tâm Lucius bây giờ như thế nào, đây là buổi tối tựu trường ngày đầu tiên, giống như chương trước đã nói, hắn đang ở trang viên mất ngủ trắng đêm.

Về phần sáng mai, hắn cũng không có thời gian chạy tới trường học, bất quá lúc trời tối có lẽ sẽ có hành động ~~~ ha hả, mấy ngày đầu tựu trường xảy ra không ít chuyện, cho nên sẽ viết lần lượt ~~~

P/S: Mọi người đoán Andrea sẽ dạy môn gì?

Chương sau ~~~ Chương trình học đáng sợ nhất ~~~ Kính thỉnh mong đợi ~~~.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio