Hủ Nữ Muôn Năm

chương 36: khi gian tình được tiến hành (ba)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cô cứ ngỡ Phó Bạc Yến sẽ nhìn thấy ưu điểm của cô, hiểu sự tốt đẹp của cô, chủ động đưa bàn tay dày rộng ấm áp cho cô. Song anh trước giờ chưa từng nhìn cô!

Cô nổi điên, cô ầm ĩ, cô phóng túng bản thân, cô muốn bước vào thế giới của anh, hiểu rõ suy nghĩ của anh và trở thành người giống như anh! Nhưng…. cô luôn cảm giác mình cách anh ngày càng xa.

Lần này, cô muốn buông bỏ những thứ kiêu ngạo chết tiệt và tự ti vô dụng kia, cô muốn cuốn lấy anh thật chặt giống như loài rắn độc! Dù có chết cô cũng muốn ở cùng anh! Trên đời này không có ai yêu anh như cô! Mà anh chỉ cần có cô là đủ rồi. Còn về đám oanh yến trước kia của Phó Bạc Yến cô thật sự không quan tâm. Ừm….. cô là người thông mình, không phải sao?Cái cô cần là sau này, là tương lai độc chiếm trái tim Phó Bạc Yến!

Trong linh hồn mỗi người đều có một ác ma.

Bị hấp dẫn sẽ chuẩn bị rơi vào địa ngục!

Phó Bạc Yến, anh tưởng rằng lần này chỉ là trò chơi để anh đùa giỡn trong đám hoa của mình ư? Anh tưởng rằng lần này chỉ là vui đùa rồi kết thúc thôi sao? Anh cho rằng người phụ nữ nào cũng chỉ là khách qua đường bên cạnh anh hả?

Không!

Hôm nay là kỳ thụ thai của cô!

Cô chuẩn bị tốt món quà lớn này tặng cho anh!

Phó Bạc Yến, anh chuẩn bị xong chưa?

Rượu ngon thơm nồng, âm nhạc ưu nhã, cô gái rất khác biệt với bờ vai để trần, gương mặt bên dưới mặt nạ có suy nghĩ thế nào?

Tô Hàng mặc bộ đồ thuyền trưởng màu lam nghiêng người ngồi trên ghế, anh đang quét mắt nhìn đám nam nữ trong sàn nhảy.

Anh mang một chiếc mặt nạ nửa mặt khảm đầy kim cương, sáng chói làm người ta hoa cả mắt.

Anh giống như một thuyền trưởng giành được núi vàng núi bạc thắng lợi trở về, híp mắt dùng ánh mắt xoi mói quét nhìn các cô gái đang khiêu nữ trong sàn nhảy.

Các cô gái dùng kỹ thuật nhảy, sử dụng ánh mắt, mông trêu chọc thuyền trưởng của họ.

Thuyền trưởng lại rất kiên nhẫn, tiếp tục chờ tình nhân của mình đi tới bên cạnh.

Không thể phủ nhận Tô Hàng rất mê người. Anh lười biếng, tùy tiện, bất kham, anh rất khác biệt, lúc lên giọng rất nghệ thuật. Anh không vội đi tìm Hùng Cách Cách, bởi vì anh cảm thấy, Hùng Cách Cách sẽ tìm được mình.

Ai cho anh ta sự tự tin này? Hừ....!

Đàn ông tự phụ có lúc đồng nghĩa với sai lầm.

Hùng Cách Cách đã đi tới đi lui bên cạnh Tô Hàng đến mấy vòng, nhưng không ngờ người đàn ông bảnh bao đeo mặt nạ đá kim cương lại là Tô Hàng. Nói thật có mấy lần cô đã nghĩ, tại sao người đàn ông đó có thể bảnh bao như vậy! Nhìn tư thế ngồi quả thật là đang dụ người phạm tội mà!

Hùng Cách Cách xoay người rời đi, ánh mắt phát sáng nhìn chăm chăm vào những nam nữ trong sàn nhảy, rất hi vọng… rất hi vọng… rất hi vọng có thể nhìn thấy nam nam ôm nhau mà không phải là nam nữ ôm nhau!

Vũ hội như này mà sao có thể không có một màn kinh điển được chứ? Phải biết rằng, "Uyên uyên ôm nhau, ương ở một bên xem náo nhiệt, " mới là chân lý của cuộc sống!

Trong khi Hùng Cách Cách đang yy vô hạn thì một người đàn ông ưu nhã đã đi đến trước mặt cô.

Anh ta đưa tay về phía cô.

Hùng Cách Cách chợt hồi hồn đặt một ly rượu cocktail vào trong tay anh ta.

Môi anh ta khẽ nhếch lên, uống một hơi cạn sạch ly cocktai, sau đó lại chìa tay về phía Hùng Cách Cách.

Hùng Cách Cách lại đưa một ly rượu đỏ cho anh ta.

Người đàn ông đó mặc lễ phục màu đen tuyền. Mà đen cũng có trên trăm loại và loại màu đen mặc trên người anh chàng đó... đã đen đến cực hạn. Vừa giống như địa ngục sâu không thấy đáy vừa giống như thế giới sẽ diệt vong trong chớp mắt. Kiểu đen này không khiến người ta cảm thấy kinh khủng, mà ngược lại là tạo cho người ta cảm giác cực kỳ thần bí.

Sau khi xé rách lớp ngụy trang có thể sẽ thế nào?

Trên mặt anh ta đeo chiếc mặt nạ màu trắng bạc, không có chút hoa văn nào, cực kỳ mang phong cách cổ xưa. Nhưng chỗ mắt phải của mặt nạ lại có một giọt nước mắt màu đỏ. Giọt nước mắt đó là một viên kim cương cỡ bằng ngón tay. Đỏ đến mê hoặc, đỏ đến tội lỗi, giống như chảy ra từ sâu trong linh hồn, nó…. Nhìn thấy mà ghê.

Chống lại đôi mắt đó linh hồn Hùng Cách Cách hơi bị chấn động! Trong đầu bắn ra bốn chữ to đùng —— ánh sáng lung linh!

Anh ta nhận lấy rượu đỏ tiếp tục uống cạn.

Hùng Cách Cách lập tức lại đưa một ly nữa tới.

Cứ lặp lại như thế mấy lần, cái khay của Hùng Cách Cách sạch nhẵn, anh ta lại chìa tay ra với Hùng Cách Cách.

Ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng móng tay rất đầy, sạch sẽ có lực.

Hùng Cách Cách phát hiện, mọi người xung quanh đều đang nhìn hai người họ. Cô hơi khó xử, vội vàng quay đầu đi tìm rượu cho anh ta.

Không ngờ anh ta lại ôm eo của cô, ôm cô vào lòng rồi dẫn vào sàn nhảy, đồng thời nói nhỏ bên tai cô: "Đừng, tôi thật sự không uống nổi nữa."

Thân hình hổ của Hùng Cách Cách chấn động, lập tức ngẩng đầu nhìn anh ta.

Anh ta nhếch môi cười với cô, nói bằng giọng kiêu ngạo: "Hùng Cách Cách, cuối cùng tôi cũng có thể tìm được em rồi."

Hùng Cách Cách kinh hãi!

Người này, vậy…. mà….lại… là Phó! Khương!

Hùng Cách Cách muốn giãy giụa, nhưng lại bị Phó Khương vững vàng nhốt vào trong ngực, chỉ có thể lắp ba lắp bắp hỏi: "Anh....anh làm thế nào mà tìm được tôi thế?" Tên sắc lang tâm thần này lại còn dám xuất hiện trước mặt cô, tìm chết hả? !

Phó Khương đưa ngón trỏ nhẹ nhàng vuốt trên cánh môi Hùng Cách Cách, sau đó dựng thẳng ngón trỏ trước mặt Hùng Cách Cách ý bảo cô nhìn xem.

Ah? Cái gì vậy? Vụn sô- cô- la? !

Phó Khương ngưng mắt nhìn Hùng Cách Cách, đưa ngón trỏ đến bên môi mình....

Hùng Cách Cách nghĩ, nếu như anh ta dám liếm vụn sô-cô-la trên ngón trỏ thì cô dám nện cái khay trong tay lên đầu anh ta!

Vậy mà, Phó Khương lại giống như hiểu rõ suy nghĩ của Hùng Cách Cách. Anh ta thổi rớt mảnh sô-cô-la trên ngón tay, sau đó.... lại chùi ngón tay lên trên áo sơ mi của Hùng Cách Cách, "Nhân viên phục vụ toàn hội trường, chỉ có một mình cô là luôn mượn cớ đi vòng ra pjias sua rèm che để ăn trộm đồ."

Hùng Cách Cách đầu đầy hắc tuyến.

Phó Khương thần thần bí bí đến gần Hùng Cách Cách rồi nói: "Gần đây tôi mới luyện thành một tài nghệ hơn người."

Lòng hiếu kỳ của Hùng Cách Cách bị khơi lên: "Tài nghệ gì?"

Phó Khương đáp: "Chính là một cái liền có thể phân biệt được mùi vị đồ ăn."

Hùng Cách Cách khinh bỉ nói: "Đó là cái thứ quỷ gì....ưm...."

Không đợi Hùng Cách Cách nói hết lời, con ngươi Phó Khương chợt lóe lên, cúi đầu hôn lên miệng nhỏ nhắn trắng nõn kia. Đầu lưỡi giống như một con rắn trơn trượt chui vèo vào trong miệng Hùng Cách Cách.

Hùng Cách Cách sau khi hết sững sờ lập tức dùng răng cắn đầu lưỡi Hùng Cách Cách!

Phó Khương lại lui ra khỏi khoang miệng ấp áp trước cô một giây, rời khỏi cánh môi mềm mại, đùng thời dùng ngữ điệu vô cùng huyền diệu chậm rãi nói: "Sôcôla đen, bánh mousse, bánh pudding hoa quả vị dứa, bánh doughnut, Mộ Tư bánh ngọt, cây thơm vị trái cây bánh pút-đing, donut, sữa chua...."

Hùng Cách Cách thở hổn hển, vô lực để quả đấm vốn đã nâng lên xuống.

Phó Khương tổng kết lại nói: "Hùng Cách Cách, cô thật biết ăn."

Hùng Cách Cách giải thích: "Tôi chỉ nếm mỗi thứ một tý thôi!"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio