Hùng Cách Cách ngồi trên xe Phó Bạc Yến rõ ràng hơi thận trọng.
Phó Bạc Yến nhìn dáng vẻ đó của cô không nhịn được hỏi: “Cô hồi hộp à?”
Hùng Cách Cách gật đầu đáp: “Ừm, có một chút.” Sau khi hơi dừng lại một lát cô nhấn mạnh, “Chỉ là một xíu xíu thôi.”
Phó Bạc Yến dịu dàng trấn an: “Không cần hồi hộp. Chỉ là buổi tụ tập bạn bè quy mô nhỏ thôi, đáng mấy ván bài là xong ý mà.”
Phó Bạc Yến gọi là tụ tập quy mô nhỏ nhưng trong mắt Hùng Cách Cách nó đã thành một buổi tụ tập quy mô lớn cực kỳ xa hoa.
Ánh đèn lần lượt thay đổi, bóng người lưu động, đâu đâu cũng tràn ngập hơi thở mập mờ. Trong căn phòng hơn m, có người đánh mạt chược, có người khiêu vũ, có người ca hát, có người hút thuốc cồn có người chuyên tâm vào trêu chọc bạn khác phái.
Phó Bạc Yến và Hùng Cách Cách đến lập tức thu hút sự chú ý của mọi người. Các chàng trai thì kinh ngạc với vẻ mê hoặc của Hùng Cách Cách còn các cô gái lại ghen tỵ với cô nàng đứng bên cạnh Phó Bạc Yến!
Các anh chàng muốn lấy lòng Hùng Cách Cách, họ cảm thấy cô hẳn là thuộc loại con gái tùy tiện vứt cho hai đồng là có thể dễ dàng kéo lên giường. Có thể lăn lộn được trong cái thế giới của người giàu có thì ai là người sẽ thiếu tiền chứ? Chậc chậc… nhìn vẻ ngoài quyến rũ của cô gái đó xem, chắc chắn trên giường cô ta sẽ vô cùng lẳng lơ! Chậc chậc… nhìn đôi mắt của cô ta đi, lẳng lơ tỏa ra bốn phía, nhất định là đang dụ dỗ người ta phạm tội mà! Nếu tối nay cô ta không phải vật sở hữu của Phó Bạc Yến bọn họ nhất định sẽ nhào tới ăn tươi nuốt sống cô ta!
Các cô gái hừ mũi với Hùng Cách Cách, dùng ánh mắt ngạo mại vô lễ biểu đạt sự khinh thường của mình! Hồ ly tinh! Đồ không biết xấu hổ! Đồ đê tiện chỉ biết dụ dỗ đàn ông! Nhìn cách trang điểm của cô ta đi, vừa nhìn là biết cố ý giả bộ đơn thuần! Dám không trang điểm mà ra ngoài coi, tưởng mình là trái đào non mềm thật chắc? Tôi nhổ vào! Đợi qua hai năm nữa xem, cô cũng chỉ là một bông cúc vàng mà thôi! Ném vào trong đám người cũng chẳng ai yêu thích cả!
Hùng Cách Cách hơi căng thẳng bởi vì cô phát hiện, có rất nhiều người đang nhìn cô chòng chọc. Nhưng đến khi cô quay qua nhìn họ thì những người đó lại đồng loạt rời mắt đi, không cho cô cơ hội bày tỏ. Chẳng lẽ đây chính là hình thức tụ tập đặc biệt chỉ họ mới có ư? Cô có cần phải nhập gia tùy tục không? Thôi được rồi, nếu cô đã đi theo Phó Bạc Yến tới, vậy thì không thể làm anh bẽ mặt được.
Ừ, lại có hai cô ả chỉ chỉ chỏ chỏ cô thế là cô quay đầu vèo một cái qua nhìn, và trước khi họ còn chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì thì cô lại quay đầu lại không hề để ánh mắt họ có thể chạm trán với cô dù chỉ một chút.
Hai cô ả tức điên lên mất!
Phó Bạc Yến nhìn thấy tất cả nhưng chỉ cảm thấy Hùng Cách Cách đáng yêu vô cùng, anh không nhịn được muốn sờ đầu cô. Nhưng trước mặt bao người anh cũng không muốn thể hiện dáng vẻ thân mật cùng Hùng Cách Cách. Bởi làm trong ngành này mỗi ngày anh đều phải cạnh tranh buôn bán với người khác, vậy nên có trời mới biết khi nào sẽ đắc tội với ai. Ở bên ngoài, Hùng Cách Cách chỉ cần là trợ lý của anh là được rồi.
Một người bạn đi tới trước mặt Phó Bạc Yến, vừa trêu ghẹo anh tìm ở đâu được một đại mỹ nữ như vậy, vừa kéo anh đi tạo thành một bàn mạt chược.
Hùng Cách Cách theo sát phía sau ngồi ở bên cạnh Phó Bạc Yến, khéo léo đến nỗi làm lòng người ngứa ngáy.
Những tên khác trên bàn vừa đánh bài vừa liếc mắt nhìn Hùng Cách Cách, nói trêu Phó Bạc Yến: “Bạc Yến, cậu đúng là có diễm phúc đó, thành thật khai báo cậu đào được báu vật nhân gian này ở đâu? Nếu còn có cô gái như vậy đừng quên giới thiệu cho mấy anh em, mấy anh em đều ở không trong một thời gian dài rồi, chỉ thiếu người đẹp có tư chất như vậy thôi.”
Lại có người nói: “Đúng rồi, sao tôi nhìn cô ấy cứ quen quen? Có phải thấy trên TV không nhỉ? Nói thử coi đã quay bộ phim nào rồi? Lần này cô em đi theo tổng giám đốc ‘Phó thị’ Phó Bạc Yến của chúng tôi, muốn không nổi cũng không được! Ha ha ha…”
Phó Bạc Yến không trả lời bất kỳ một câu hỏi nào chỉ cười nhạt, trực tiếp đẩy bài của mình ra tuyên bố: “Ù rồi!
”
Mọi người được một trận khóc sụt sùi.
Phó Bạc Yến quay đầu lại nói với Hùng Cách Cách: “Bên kia có trái cây, tự mình tới lấy ăn đi.”
Hùng Cách Cách đáp lại một tiếng, rồi đứng lên chạy thẳng tới chỗ để hoa quả.
Trong mấy anh chàng lại có người trêu đùa: “Được đấy, Bạc Yến, giờ hiểu thế nào là thương hương tiếc ngọc rồi cơ đấy. Đây là một kế hoạch mới hay là muốn phát triển lâu dài thế? Tôi thấy cô nàng đó có dáng dấp hồ ly tinh trời sinh, sợ là không thích hợp lấy về nhà.”
Phó Bạc Yến vốn định giới thiệu chức danh trợ lý của Hùng Cách Cách với mọi người, nhưng tình thế trước mắt xem ra vẫn nên thôi thì hơn. Nếu như anh dám nói Hùng Cách Cách chỉ là trợ lý của mình vậy thì trong đám anh em trước mặt này sẽ có người dám giơ móng vuốt mò đến trên người Hùng Cách Cách! Coi như họ không hành động trước mặt anh thì cũng sẽ nhân lúc Hùng Cách Cách đi làm hay tan ca mà vây đuổi chặn cô lại. Anh không muốn rước lấy rắc rối vào người. Trong lòng khó chịu thì khỏi nói, còn phải trở mặt cùng anh em, chẳng đáng chút nào.
Cứ để bọn họ lầm tưởng Hùng Cách Cách là nữ minh tinh mới được anh nâng đỡ, đợi sau khi chơi chán sẽ tiện tay quẳng đi. Đám lang sói các cậu cứ ngốc nghếc đợi đó mà nhặt đi! Ha ha…
Hùng Cách Cách đứng trước bàn hoa quả nghĩ thầm: nếu ra ngoài cùng Phó Bạc Yến thì không thể để uổng phí lần ra ngoài này được, cô phải có bước đột phá. Ít nhất cũng phải chuyển những ánh mắt mập mờ kia đi, coi như điều kiện quyến rũ trước tiên.
Sau đó, tìm một cơ hội nắm tay.
Tiếp sau đó đợi tình cảm phát triển đến một mức độ nhất định, cô có thể lựa thời điểm lộ ra bắp đùi, dụ dỗ anh một chút!
Ôi…. Ngại quá, cô muốn bắn chim!
Bất kể thế nào cô cũng không thể để Phó Khương coi thường!
Làm người phải có cốt khí! Cô muốn cho Phó Khương biết, thủ đoạn của hủ nữ rất cứng rắn! Thái độ của hủ nữ rất kiên quyết! Hủ nữ quyết tâm hạ gục trai đẹp, để trai đẹp đổ rầm rầm!
Hùng Cách Cách nắm chặt quả đấm động viên chính mình.
Người lặng lẽ nhìn chăm chú Hùng Cách Cách ngoài Xương Kỳ ra còn có Trương Huy.
Xương Kỳ đi cùng với chú của cô ta, Bởi vì cô ta ở vị trí tương đối tối nên vừa vặn khuất sau mấy bồn hoa cỡ lớn, vì vậy mà Phó Bạc Yến không nhìn thấy cô ta. Nhưng Xương Kỳ vẫn luôn quan sát nhất cử nhất động của Phó Bạc Yến và Hùng Cách Cách, đồng thời âm thầm phỏng đoán xem Hùng Cách Cách rốt cuộc là người thế nào?
Tuy nói Phó Bạc Yến vẫn che đậy rất tốt, nhưng từ trong mắt anh cô nhìn thấy đích thực là có những thứ khác!
Cô gái đó khác hoàn toàn với các cô gái trước kia của Phó Bạc Yến!
Xương Kỳ không nói rõ được rốt cuộc là khác chỗ nào, nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận lại thì cái đáp án được giấu kín đó lại khiến trái tim cô co rút kịch liệt! Đúng vậy, không giống, thật sự không giống! Ánh mắt Phó Bạc Yến nhìn cô ấy luôn mơ hồ ẩn chứa ý cười và cưng chiều!
Ý nghĩ này khiến cô hoảng loạn!
Về phần Trương Huy, tại sao hắn ta lại đặc biệt chú ý đến Phó Bạc Yến và Hùng Cách Cách, có thể là vì Phó Bạc Yến đã từng đoạt mất bạn gái của hắn, nên hắn luôn ôm hận trong lòng, luôn muốn giành lại thể diện cũng như giành bạn gái của Phó Bạc Yến một lần!
Nói thật, hắn đã từng phải bỏ ra một khoản cho những hành động thực tế, vừa quyến rũ vừa chơi trò lãng mạn với bạn gái Phó Bạc Yến, quả thực là đốt tiền! Điều khiến người ta căm phẫn là những cô gái đó lại chẳng thèm ngó tới hắn ta! Cho dù có người ngoắc tay với hắn thì đó cũng chỉ muốn hắn làm lốp dự phòng, còn là loại lốp dự phòng mang theo miếng vá! Lốp dự phòng có thể quẳng đi bất cứ lúc nào! Con mẹ nó! Hắn hận đời!