Sáng sớm.
Như thường lệ, Linh Lân cùng Lạc Vi Vi ra công viên trường.
Và Mã hiệu trưởng cũng đang tập Thái Cực quyền ở đây.
Linh Lân ngại ngùng chào hiệu trưởng một tiếng rồi ra chỗ khác tập bộ luyện thể thứ ba. Nhưng cậu cứ lóng nga lóng ngóng, chả tập đượng gì. Cậu vẫn chưa quen với việc có người khác nhìn mình chăm chăm mà người này lại là hiệu trưởng nữa chứ.
GODs khinh bỉ cậu ta một hồi rồi cũng thế chỗ dạy Lạc Vi Vi Vịnh Xuân quyền.
Xem ra nên chuyển giờ tập sang buổi tối rồi. Cũng tốt, sân thượng ký túc xá rất yên tĩnh.
Quyết định như vậy, Linh Lân không có ý kiến mà cũng chỉ đành vậy thôi.
GODs ngồi bệch xuống đất nhìn Lạc Vi Vi luyện quyền. Thỉnh thoảng chỉ ra chỗ sai cho cô bé sửa lại, cộng với việc hướng dẫn cô bé hít thở.
Mà phải nói ngộ tính của Lạc Vi Vi rất tốt. GODs chỉ tới đâu cô bé làm được ngay tới đấy.
Một mầm mống võ học bắt đầu phát triển.
GODs cũng vui vẻ khi phát hiện điều này. Hắn càng tận tâm chỉ dạy hơn. Sau này cô bé tiếp xúc với xã hội có cái để phòng thân. Mà yêu cầu của hắn cũng rất thấp, không bằng với tông sư nhưng ít ra cũng vô địch trong giới trẻ.
Cái “yêu cầu thấp” này khiến GODs bị Linh Lân khinh bỉ một hồi nhưng không nói ra mà chỉ để trong lòng cậu.
Nhưng công nhận GODs thật sự là một lão sư rất tốt, ít ra hiện giờ Lạc Vi Vi có thân thủ không tồi. Nếu so với những đứa trẻ đồng lứa thì cô bé ở một đẳng cấp hoàn toàn khác. Mà nếu có gặp đàn anh lớn hơn cũng có sức mà chống lại một chút.
GODs chuyên tâm vào việc dạy dô của mình nên không để ý đến có một lão nhân khác đến bên cạnh Mã hiệu trưởng từ lúc nào. Khi hắn phát hiện thì cũng chỉ liếc qua mà thôi rồi tiếp tục công việc của mình.
Lão nhân bên cạnh Mã hiệu trưởng quan sát GODs một lượt rồi nói:
- Lão Mã. Đây là người mà lão nói à?
- Đúng vậy. Ông thấy thế nào?
Lão Mã gật đầu.
- Không tồi. Tôi thấy cậu ta rất có tiềm lực đấy.
- Tôi đã nói mà phải không?
Lão Mã cười cười.
Lão nhân này nói tiếp:
- Để tôi xem tiềm lực của cậu ta đến đâu, có đáng để bồi dưỡng hay không?
Lão Mã cười không nói gì. Mặc dù lúc trước ông có nói với lão nhân bên cạnh rằng GODs là một võ sư cấp bậc tông sư nhưng hiển nhiên là lão nhân này không tin. Kệ đi, cứ để lão này kiểm tra một chút cũng được. Ông cũng muốn biết trình độ của người thanh niên này.
Mã hiệu trưởng nói:
- Lão Lương, nhớ đừng có làm quá đấy. Dù sao đây cũng là học sinh của tôi.
- Hừ, ông không tin tôi sao.
Lão Lương hừ một tiếng.
Mã hiệu trưởng cười:
- Tôi sao không biết tính tình của ông chứ. Tôi chỉ nói trước một chút mà thôi.
- Tôi tự biết chừng mực.
Lão Lương không để ý Mã hiệu trưởng nữa mà quay lại nói với người đằng sau:
- Tiểu Linh, tới kiểm tra cậu nhóc kia một chút đi. Nhớ nhẹ tay một chút.
- Vâng.
Đáp lời lão Lương là một nữ nhân mặc một bộ quân phục xanh đậm. Khuôn mặt nhỏ nhắn cộng với thân hình uyển chuyển gợi cảm tạo nên một vưu vật của tạo hóa.
Nữ nhân này tên Triệu Linh. Là một thành viên trong một đội đặc nhiệm được quốc gia bồi dưỡng từ nhỏ. Nàng hôm nay được cấp trên phái tới bảo vệ lão nhân họ Lương này, và lão nhân họ Lương này là một người có địa vị rất cao trong quân đội quốc gia.
GODs đang chăm chú dạy Lạc Vi Vi thì phát hiện có một nữ nhân tiến lại gần mình.
Nữ nhân này thực hiện động tác chào kiểu quân nhân rồi nói:
- Tôi là Triệu Linh. Bây giờ tôi sẽ kiểm tra thực lực của cậu. Mong cậu hợp tác.
GODs không đáp lời mà nhìn sang Mã hiệu trưởng và lão Lương bên cạnh. Hắn đã hiểu ý tứ của hai người này. Xem ra hôm trước biểu hiện của mình đã gây chú ý của quốc gia.
GODs cười cười nói với Mã hiệu trưởng:
- Mã hiệu trưởng, ông cho người học sinh một bất ngờ đấy. Ông chắc chắn muốn làm điều này?
Mã hiệu trưởng cười đáp lại:
- Tôi chỉ muốn tốt cho cậu thôi. Với lại người bạn của tôi đang cần tìm nhân tài nên tôi thuận nước đẩy thuyền thôi. Cậu không trách lão Mã này tự ý hành động chứ.
- Ha ha, học sinh này sao dám trách Mã hiệu trưởng chứ. Cũng tốt, ít ra nếu có một thân phận quân nhân thì dễ kiếm cơm hơn mà.
Triệu Linh nghe GODs nói vậy thì hừ một tiếng, hiển nhiên nàng không thích lời này của hắn.
GODs nhìn sang lão Lương:
- Còn chưa biết tên của lão nhân đây?
- Ta họ Lương, tên Thiên Hồng. Cậu gọi ta lão Lương cũng được.
- Vậy học sinh không khách khí. Không biết lão Lương muốn học sinh biểu hiện như thế nào mới tốt?
Lão Lương cười đáp lời GODs:
- Cứ thỏa sức bộc lộ hết tài năng của cậu đi.
- Như vậy e không tốt lắm đâu.
GODs tỏ vẻ hơi do dự.
Linh Lân lại thầm khinh bỉ một phen. Người ước gì như vậy mới tốt thì có.
Lão Lương nói:
- Không sao cả, cậu cứ việc bộc lộ tài năng đi. Tiểu Linh sẽ ứng phó được.
- Vậy học sinh không khách sáo.
GODs nở nụ cười.