Edit: Thủy Tích
"Có rất nhiều người từng quyến rũ tôi." Sơ Lam Phong vùi đầu lên cần cổ của Lý Tân Hạo, thỉnh thoảng còn liếm lên vành tai cậu, hô hấp trở nên dồn dập, "Nhưng chỉ có mình em thành công."
Lý Tân Hạo nằm ghé lên bả vai Sơ Lam Phong. Toàn thân cậu đều tê dại, không có sức lực: "Em chưa từng quyến rũ người nào cả, nhưng anh là người đầu tiên." Cho dù là đời trước, cũng là Hàn Đông Lỗi theo đuổi cậu, hầu hạ cậu giống như là tiểu tổ tông. Sau đó, lúc không cần cậu nữa, Lý Tân Hạo đã từng khóc, đã từng làm ầm ĩ, nhưng lại chưa từng cầu xin qua.
"Hiện giờ, tôi thật nên hung hăng vọt vào trong thân thể em, làm cho em muốn khóc mới thôi." Sơ thiếu gia luôn luôn lịch sự tao nhã, vậy mà giờ phút này lại nói ra lời nói tục tằng như vậy.
Nhưng mà ~, Lý Tân Hạo cảm thấy rất gợi cảm.
"Nhưng mà em yêu à, em chỉ mới có mười bốn tuổi thôi." Sơ Lam Phong lưu luyến không rời mà thở dài một hơi, buông lỏng Lý Tân Hạo ra, tự mình đi vào trong phòng tắm.
Ở sau lưng y, Lý Tân Hạo kìm lòng không đậu mà cười, hai chữ 'em yêu', thật là êm tai quá đi.
"Vậy em phải làm sao bây giờ?" Lý Tân Hạo kêu lên, chồi non của cậu vẫn còn trong giai đoạn nảy mầm đây này.
Sơ Lam Phong từ trong phòng tắm nhô đầu ra: "Em còn nhỏ, chuyện này không tốt cho sức khỏe, sau này đừng không có việc gì mà đi quyến rũ tôi."
Cậu còn nhỏ, vốn cũng không có bao nhiêu 'nghị lực' cả. Nhưng mà Sơ Lam Phong thì khác, một người đàn ông trưởng thành sức khỏe trên mọi phương diện đều đạt tiêu chuẩn, có lẽ là, phải làm bạn với phòng vệ sinh thêm một lúc lâu nữa.
"Em xuống lầu nha."
Dưới lầu, mẹ Lý đang rửa rau, thím ba thì ở bên cạnh giúp đỡ.
"Hạo Hạo, tôm tít này tươi như vậy thì phải bao nhiêu tiền một ký?" Nhìn nhìn thức ăn mà Lý Tân Hạo mua về, nói ít cũng phải mấy trăm.
"Cháu không biết. Chú Lam Phong mua, chú ấy trả tiền." Lý Tân Hạo vươn tay ra bắn con tôm một cái, vẫn còn sống, nó đang nhảy cẫng lên trong nước.
"Chú Lam Phong? Chính là cậu thanh niên nhìn có vẻ rất có phong độ kia?" Thím ba tò mò.
"Dạ."
"Cậu ấy nhìn chắc mới hơn hai mươi tuổi đúng không? Mà đã rất có khí thế rồi, cậu ấy làm gì vậy?"
"Chú ấy mới du học nước ngoài về. Nhà họ Hàn là mở công ty lớn. Chú ấy đang tạm nghỉ ngơi một đoạn thời gian, sau này làm gì còn chưa biết. Thím ba, thím không biết đâu, người có tiền bây giờ thích tự gầy dựng sự nghiệp lắm, cháu thấy chú ấy cũng có ý tưởng đó đó." Lý Tân Hạo chỉ nói là nhà họ Hàn, không muốn nói thân phận thật của Sơ Lam Phong cho họ nghe, bởi vì không cần thiết, "Đúng rồi thím ba, anh Tân Nham định thi trường đại học nào vậy?"
Năm nay, Lý Tân Nham mười bảy, đang học năm ba trường nghề, không phải là một người có thiên phú về học tập.
"Còn thi đại học gì, với kết quả học tập của nó thì thi nơi nào mà được chứ. Học kỳ sau là phải đi thực tập rồi, thím cũng đang lo lắng đây, nhà cũng không có quen biết ai, sau khi lớn lên cũng không biết làm gì mới được đây." Nói đến đứa con trai duy nhất, trong lòng thím ba rất phiền muộn.
"Thím ba đừng lo lắng quá, anh Tân Nham là người tốt." Lý Tân Nham có vóc dáng cao lớn, ở bên ngoài có lẽ cũng có mấy người bạn hỗn tạp, nhưng mà là người biết lý lẽ, chưa bao giờ gây chuyện đánh nhau cả.
Nhưng mà lại không chịu học tập đàng hoàng.
"Người tốt thì có ích lợi gì? Hạo Hạo à, đầu năm nay đều phải học hành giống cháu vậy đó, học tập đàng hoàng mới có thể có tương lai. Sau này chờ Hạo Hạo thành công, phải nhớ tới chú ba, thím ba đó nha."
"Đó là đương nhiên rồi." Ánh mắt Lý Tân Hạo xoay chuyển, "Thật ra thì có chuyện này, cháu vẫn muốn nói với thím ba, hôm nay có cơ hội cho nên liền hỏi ý của thím ba một chút. Trường bổ túc của nhà cháu đã bắt đầu xây dựng rồi, đợi về sau ổn định thì chắc chắn sẽ đi theo hướng chính quy, cho nên cần phải có bộ dáng của một công ty. Mà thím cũng biết đó, ba mẹ cháu không có kinh nghiệm về quản lý, nhưng mà đã là công ty rồi thì quản lý tài vụ phải là người mà mình tín nhiệm nhất, cho nên cháu muốn nhờ chú ba đến làm quản lý tài vụ của trường bổ túc. Thím ba thấy có được không?"
Lòng thím ba liền lung lay, chuyện lớp bổ túc trước đây kiếm được nhiều tiền đã gây ra xôn xao đến tận mấy cái thôn xóm xung quanh rồi, mà bây giờ nhà họ Lý lại xây trường học, cả nhà thím ba đều biết, chắc chắn đây chính là ý tưởng của Lý Tân Hạo. Bây giờ, Lý Tân Hạo đã mở miệng, thì nhất định chuyện này có thể thành.
Đứa nhỏ Hạo Hạo này là một người có tài, trong lúc suy xét, thím ba đã biết sau này gia đình mình nên đi con đường như thế nào rồi. Nhưng, cũng không thể biểu hiện ra ngoài rõ ràng quá: "Chỉ sợ chú ba của con không đủ tư cách thôi. Bây giờ có rất nhiều công ty xí nghiệp đi theo hướng chính quy đều đòi hỏi văn bằng cao, mà chú ba có chút trình độ như vậy thì sao mà đủ chứ."
Sao mà Lý Tân Hạo không nghe ra được ý tứ trong lời nói của thím ba chứ, cậu liền cười nói: "Chú ba đến bộ phận tài vụ làm là nhân viên quản lý, chủ yếu vẫn là phụ trách giám sát. Tuy nhiên, chúng ta cứ tính tạm như vậy trước đã, cụ thể như thế nào cần phải đợi tới sau khi trường bổ túc xây dựng xong rồi nói tiếp."
Thím ba cũng là người thông minh. Lý Tân Hạo đã nhắc tới chuyện này thì chứng tỏ sau này nhà họ Lý có gì tốt, chắc chắn sẽ không quên nhà thím ba bọn họ. Nếu Lý Tân Hạo chỉ nói tới đó rồi ngưng thì thím cũng không tiếp tục đề tài này nữa: "Haiz... Hạo Hạo thông minh như vậy, nếu như Tân Nham có thể giống cháu thì tốt rồi."
"Thật ra thì, đại học bây giờ chỉ là một trình độ học vấn thôi. Học ở trường nào, tốt nghiệp ngành gì, cũng không quan trọng. Trường nghề của anh Tân Nham cũng có thể thi đại học chuyên ngành, còn nếu không được thì đi mua bằng vậy."
"Vậy học phí có đắt không?"
"Ba bốn ngàn một học kỳ thì phải." Học phí đời trước là như vậy, nhưng cụ thể thế nào thì Lý Tân Hạo không biết, lúc ấy cậu học là đại học trọng điểm quốc gia.
"Thật ra thì dựa theo độ tuổi này mà nói, nếu không học tiếp thì thi một môn kỹ thuật cũng được rồi." Sơ Lam Phong xuống lầu, đi tới bên cạnh bọn họ.
"Lời này của ngài là có thể hiểu như thế nào?"
"Không có thiên phú học hành, nếu như muốn lấy văn bằng thì có thể đăng ký đại học ban đêm dành cho người đi làm, với độ tuổi của con trai thím thì văn bằng của đại học ban đêm cũng có thể dùng. Bây giờ, có thể đi thi một cái bằng lái trước, năm nay lớp mười hai đúng không? Đợi tốt nghiệp trung học rồi, đăng ký hệ vừa học vừa làm, rồi tôi sẽ giới thiệu việc làm cho cậu ấy." Người đàn ông mặc áo thun trắng, quần tây màu kem, đưa lưng về phía nắng chiều, vừa nhìn qua, lại vô cùng tuấn tú.
Chỉ mới nghe mấy câu nói, mà y đã hiểu rõ tính cách của thím ba rồi.Lý Tân Hạo ngẩng đầu lên nhìn y.
Sơ Lam Phong khẽ mỉm cười, lại nói tiếp: "Khi nào anh họ em tốt nghiệp thì nói cho tôi biết một tiếng." Lời này của Sơ Lam Phong cũng đã bộc lộ rõ ràng, y bằng lòng giới thiệu việc làm cho Lý Tân Nham, là nhìn ở mặt mũi nhà Lý Tân Hạo.
Lý Tân Hạo làm mặt quỷ với y.
"Miếng đất này của nhà em rất không tệ."
"Đó là đương nhiên rồi, bây giờ muốn mua phải tới hơn trăm ngàn đấy, mà năm đó ba em đã dự kiến trước..."
Đinh linh linh... Điện thoại của Sơ Lam Phong reo lên.
"Xin lỗi." Sơ Lam Phong bắt máy, "Giám đốc Lý, xin chào. Ông gửi mail qua cho tôi đi, liên quan tới chuyện bí mật thương nghiệp của quý công ty bị tiết lộ, tôi đã để cho trợ lý của tôi đi xử lý rồi. Căn cứ theo quy tắc của công ty chúng tôi, CASE này của ông sẽ có kết quả trong vòng nửa tháng, ông dự trả trước % tiền cọc, cũng chính là ngàn nhân dân tệ, nửa tháng sau tôi đưa kết quả cho ông, ông lại trả khoản còn dư lại. Nếu như không có kết quả, sẽ trả lại toàn bộ % tiền cọc... Không không không, tôi không có hứng thú với cổ phần của quý công ty. Vâng, bên ủy thác có thể chi trả tiền mặt, cũng có thể trả bằng cổ phần công ty, nhưng mà giám đốc Lý à, tôi chỉ nhận cổ phần của top mười xí nghiệp cả nước thôi. Mặc dù công ty của ông có triển vọng phát triển, nhưng mà tôi không có nhiều sức lực để quản lý như vậy... Được, vậy chúc chúng ta hợp tác vui vẻ."
Cúp điện thoại, Sơ Lam Phong nhìn thấy Lý Tân Hạo ngẩng cái đầu nhỏ giống như đang nghiên cứu mà nhìn chằm chằm mình. Bộ dáng này, giống y hệt một con mèo nhỏ đang lấy lòng chủ: "Sao vậy?"
"Đây chính là xử lý khủng hoảng mà anh nói hả? Một CASE đòi ngàn?" Với lại, chỉ cần nửa tháng, tiền kiếm dễ vậy sao?
"Dựa vào quy mô công ty mà định ra, công ty đó chỉ có hai mươi mấy người, lại loại bỏ số người ở tầng chót nhất, một tuần lễ là sẽ có kết quả thôi. Tôi nói nửa tháng chỉ là không muốn khiến ông ta cảm thấy chuyện này dễ giải quyết quá, mặc dù đúng là rất dễ giải quyết." Sự tự tin trong lời nói của Sơ Lam Phong làm cho ánh mắt mà Lý Tân Hạo khi nhìn y cũng tỏa sáng lấp lánh.
"Vậy lúc anh ở nước ngoài, có đụng phải CASE khó nuốt nào không?"
"Đương nhiên có, một CASE khó nhất phải dùng tới bốn mươi lăm ngày, mà còn phải dốc hết sức lực của toàn bộ nhân viên công ty mới làm được."
"Kiếm được bao nhiêu tiền?" Đây mới là chuyện mà Lý Tân Hạo quan tâm nhất.
"Do-you-want-to-know-my-personal-assets?" (Em có muốn biết tài sản cá nhân của tôi không?)
"Anh cứ đắc ý đi."
"Năm triệu dollars, CASE dùng mất bốn mươi lăm ngày đó, là tiền hoa hồng kiếm được."
"Nhiều vậy hả?" Lý Tân Hạo kinh ngạc, tiền xử lý khủng hoảng này dễ kiếm như vậy sao?
"Quy tắc là do bọn tôi định ra. Công ty nhỏ sẽ ra giá trực tiếp. Còn nếu như là công ty lớn thì có thể dựa theo giá trị CASE để lấy tiền hoa hồng. CASE lúc đó có giá trị là năm mươi triệu dollars, cho nên bọn anh yêu cầu mười phần trăm tiền hoa hồng." Sơ Lam Phong đi tới cửa, ngoắc ngoắc Lý Tân Hạo.
Lý Tân Hạo đi theo tới, Sơ Lam Phong định sờ đầu cậu theo thói quen, nhưng cuối cùng, tay lại dừng trên bả vai cậu: "Đợi Hạo Hạo trưởng thành, chúng ta sẽ đi nhìn xem thế giới bên ngoài."
"Được." Cái thế giới mà Sơ Lam Phong nhắc tới đó, là thế giới mà đời trước cậu chưa từng tiếp xúc tới, nó rộng lớn như vậy, có đủ loại người như vậy. "Vậy trong công ty ở nước ngoài của các anh có rất nhiều người sao?"
"Không nhiều, đắt giá ở cái đầu linh hoạt. Có IT, có luật sự, có bác sĩ tâm lý tội phạm..."
Từ trước tới nay, cảm giác về sự ưu việt của Sơ Lam Phong đều không phải tới từ gia đình y, mà là tới từ sự giỏi giang của chính bản thân y. Lý Tân Hạo rõ ràng cảm nhận được, càng hiểu biết Sơ Lam Phong, càng tiến sâu vào thế giới của Sơ Lam Phong hơn, thì trái tim cậu đập vì người đàn ông này lại càng mạnh mẽ cùng vững vàng hơn.
Sau bữa cơm chiều, Lý Tân Hạo ngồi vào xe của Sơ Lam Phong, lấy lý do đi hóng gió, để làm chuyện trùm bao bố của cậu.