Hứa Tiên Chí

chương 572: nỗi oan

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hứa Tiên chắp tay nói:

- Nương nương có chuyện gì? Chẳng lẽ là đến tiễn ta sao?

Nhưng nhìn đôi mắt đẹp kia ẩn chứa sát khí, liền biết đây là không có khả năng. Dương Tiễn, ngươi dám trông coi càng nghiêm mật chút sao? Muốn khống chế thì khống chế thật tốt cho ta a hỗn đản. xem tại TruyenFull.vn

Tam Thánh Mẫu trách mắng:

- Hứa Tiên, ngươi làm nhục sự thuần khiết của ta, ta đọc được ngươi không phải có ý đinhm mới không muốn tính toán với ngươi. Ngươi lại được một tấc còn muốn tiến một thước, xảo ngôn lệnh sắc, mượn ca ca hồ đồ kia đến bắt nạt ta, hại ta bị nhốt trong hang núi, hôm nay nhất định phải hướng ngươi đòi lại công đạo.

Không đợi Hứa Tiên đáp lời, nói xong đã cầm Bảo Liên đăng trong tay vung lên, nguyên bản nụ hoa khép kín, lập tức trán phóng ra.

Hứa Tiên nói:

- Hiểu lầm a hiểu lầm!

Vân Yên trêu đùa:

- Phu quân, mau đem nàng bắt giữ lại, đưa vào động phòng.

Hứa Tiên trừng mắt với nàng một cái:

- Đừng làm loạn thêm.

Quả nhiên vẻ giận dữ trên mặt Tam Thánh Mẫu càng đậm, nhắm lại hai mắt, đôi môi rất nhanh đóng mở, yên lặng tụng niệm cái gì đó.

Trong thiên địa hiện ra hàng vạn hàng nghìn đóa liên hoa, tầng tầng lớp lớp đem hai người Hứa Tiên vây quanh ở chính giữa. Từng đóa liên hoa kia đang theo Bảo Liên đăng trán phóng một chút. Trong mi tâm của nàng cũng có hoa văn giống như liên hoa đang lặng yên trán phóng.

Vân Yên vỗ tay nói:

- Đẹp quá!

Hứa Tiên lại cảm giác được nguy cơ mỹ lệ này, cưỡi mây nhắm về phía nam đi nhanh.

- Còn muốn chạy? Muộn rồi!

Tam Thánh Mẫu mở hai mắt ra, hàng vạn hàng ngàn liên hoa cùng nhạu nở rộ.

Quang mang chợt hiện, trong thiên địa, một mảnh mờ mịt.

Ở trong mắt Hứa Tiên, mây trắng trời lam biến mất, núi xanh nước biếc cũng tiêu tan, chỉ có bảy loại màu sắc cấu thành sắc khối loang lổ, liên tục xoay tròn, nữu khúc tựa như dòng xoáy, hắn chỉ cảm thấy thần hồn cũng bắt đầu vặn vẹo theo đó, cũng cảm thấy mê muội thật sâu.

Hứa Tiên trong lòng cả kinh, một kích nén giận của Tam Thánh Mẫu này, quả nhiên không phải chuyện đùa, đây là cái chiêu số gì? Huyễn thuật? Không giống pháp thuật? Cũng không quá giống.

Hắn cho tới bây giờ coi như là đã kinh lịch qua không ít chiến đấu, nhưng như là loại pháp thuật trực tiếp công kích thần hồn cực kỳ hiếm thấy, điều này làm cho nhục thân cường hãn của hắn không có đất dụng võ. Thậm chí vận dụng kiếp lôi cũng không có công hiệu quá lớn. Hiển nhiên đây cũng không phải là linh lực bình thường.

Tam Thánh Mẫu đối với một chiêu này của bản thận cực có tự tin, một chiêu này mượn lực lượng Bảo Liên đăng, còn cần tiêu hao mười năm đèn nhang tín ngưỡng mới có thể thi triển. Một khi thi triển, vô luận Thần Tiên yêu ma, đều phải ngã xuống đất không dậy nổi. Ba ngày ba đêm cũng vẫn chưa tỉnh lại. Ở trong khoảng thời gian này, nàng tự nhiên có thể dễ dàng đem địch thủ chế phục.

Đợi cho quang mang tiêu tán, Hứa Tiên và Vân Yên đã ngã vào trên Thải Vân, hôn mê bất tỉnh.

Tam Thánh Mẫu hừ lạnh một tiếng, phía sau dải lưng như xà mở rộng ra, đem Hứa Tiên buộc chặt, đi tới trên Thải Vân, trong khoảng thời gian ngắn lại do dự, nàng mới vừa rồi nhất thời xung động, nhịn không được lao tới bắt giữ Hứa Tiên, rốt cuộc xuất khẩu ác khí lại không nghĩ tới nên làm thế nào mới tốt.

Chung quy không thể thực một đao giết hắn, cũng không nhịn được nhớ tới hắn ban đầu lưu lại câu thơ trên dải luaj, vốn nói ngươi là người có học vấn, lại không nghĩ rằng... Hừ nhìn Vân Yên bên cạnh hắn, trong lòng càng giận hơn, nữ nhân này mới vừa rồi cũng là hồ ngôn loạn ngữ.

Nàng đang do dự, cũng không phát giác lông mi Hứa Tiên rung động một chút, trên người giải lụa buộc chặt đứt bay ra, hắn như Mãnh Hổ chụp mồi, lao thẳng tới Tam Thánh Mẫu.

Trong gang tấc đó, Tam Thánh Mẫu đâu kịp làm ra phản ứng, đã bị Hứa Tiên một phát đoạt lấy Bảo Liên đăng một tay chế trụ cổ tay, cũng không giãy dụa được nữa.

- Sao lại thế?

Tam Thánh Mẫu quá sợ hãi nói.

Hứa Tiên ước chừng Bảo Liên đăng trong tay, mới hiểu được công hiệu của nó. Bảo Liên đăng này xác thực không phải phàm vật, công hiệu của nó dĩ nhiên gần như với Công Đức Ngọc Bài của hắn. Có thể sử dụng tín ngưỡng chi lực tiến hành công kích. Loại này sử dụng khác với Nghê Hồng Đại Thủ giản đơn thô bạo kia của Đông Hải Long Vương, mà là pháp thuật càng thêm thực hành hữu hiệu.

Nàng vừa tụng niệm cũng không phải là pháp quyết, mà là đang hướng về Bảo Liên đăng cầu nguyện, mới thi triển ra một chiêu uy lực cường đại như vậy. Bởi vì tín ngưỡng chi lực khác với linh lực tầm thường, do đó kiếp lôi căn bản không thể chống đối. Tựa như lúc trước Hồ Tâm Nguyệt dùng Đâu Suất Hỏa không phá nổi phòng ngự của hắn vậy. Còn may là có Công Đức Ngọc Bài trong người, hắn mới có thể định trụ tâm thần thành công phản kích.

Bằng không, sợ rằng thực chỉ có số phận bị miểu sát. Để trong lòng hắn càng thêm vài phần cẩn thận, thiên hạ to lớn, pháp thuật pháp bảo thần kỳ không biết có bao nhiêu. Nếu như tự cao tự đại, sớm muộn gì cũng sẽ có ngày lật thuyền trong mương, mà Thần Tiên thành danh quả nhiên không có một ai dễ đối phó.

Cổ tay bị nam tử xa lạ nắm trong tay, Tam Thánh Mẫu trong lòng vừa thẹn vừa giận, cố sức giãy dụa nói:

- Ngươi muốn làm cái gì? Buông ra.

- Chỉ là muốn cho ngươi nghe ta giải thích!

Hứa Tiên không quan tâm lôi kéo Tam Thánh Mẫu đi tới trên mặt đất, đơn giản rõ ràng đem suy nghĩ của Dương Tiễn nói ra một phen. Hắn có thể không có hứng thú gánh nối oan này. Đào hoa kiếp cũng tốt, Đào Hoa Sát cũng được, hắn tin tưởng chỉ cần giải thích rõ ràng, Tam Thánh Mẫu là có thể hiểu được. Coi như là không kéo lại được hảo cảm, cũng có thể đem cừu hận hóa giải.

- Ngươi nói là thật chứ?

- Từng câu đều là thật. Nếu có một câu hư ngôn, sẽ thiên lôi đánh xuống, được rồi, chính là như thế này.

Hứa Tiên thuận miệng phát ra lời thề, buông tay cổ tay của nàng ra:

- Mạo phạm rồi!

Tam Thánh Mẫu day day cổ tay đã đỏ lên, trên mặt còn có chút nửa ngờ nửa tin, cũng vươn tay nói:

- Cho ta!

Hứa Tiên lập tức hai tay dâng Bảo Liên đăng lên, xoay người lại đi chiếu cố Vân Yên đang ngất xỉu, giúp nàng day day huyệt Thái Dương, đem một điểm thanh quang đưa vào trong đó, nàng liền yếu ớt tỉnh dậy:

- Phu quân, ta nằm mơ!

- Ngươi đã hôn mê đi, cũng không phải ngủ đi, không phải nằm mơ!

Hứa Tiên thấy nàng tinh thần khỏe mạnh, cũng yên tâm hơn. Xem ra một chiêu kia của Tam Thánh Mẫu thuộc về kỹ năng khống chế siêu cường, cũng không nặng ở sát thương.

- Không khác nhiều, không khác nhiều, ngươi đoán ta năm mơ tới cái gì?

Vân Yên hăng hái bừng bừng ngồi dậy, trên mặt một điểm thần sắc lo lắng cũng không có, hiển nhiên là đối với Hứa Tiên cực kỳ có lòng tin.

- Ta không giỏi đoán câu đố a!

Hứa Tiên vò đầu.

- Đoán mà, đoán mà.

Vân Yên kéo cánh tay hắn nhẹ nhàng lay động, bộ dáng làm nũng để hắn không thể cự tuyệt, chỉ đành nói:

- Được rồi, ngươi mơ tới ăn tiệc.

- Ta cũng không phải Ngao Ly, lại đoán nữa, gợi ý ngươi một chút, cùng người nào đó bên người chúng ta có liên quan!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio