Đi vào quán Cf Neil Corson, Gop kêu ly cà phê và một ít bánh, sau đó tìm một chỗ gần cửa sổ để ngồi.
Gần cửa sổ có một chiếc nôi chặn đường, Gop cúi đầu thì nhìn trong đó không có ai, ở chỗ bên cạnh gần cửa sổ cũng không có ai nhưng trên bàn có một cây bút máy và một quyển vở. Gop không thấy có ly nước hay đồ ăn gì trên bàn, cho rằng ở đây không có người.
Ngồi xuống, Gop tùy ý lật quyển vở trên bàn ra, nhìn vào đã bị nó hấp dẫn rồi.
Đây chỉ là một quyển truyện sáng tác, nội dung câu chuyện là một thế giới kỳ huyễn, bất tri bất giác Gop đã đắm chìm trong đó.
Vừa đọc vừa uống Cf, lật được hơn trang thì lại thấy câu chuyện dừng lại, điều này làm cho Gop cảm thấy mất mác.
- Tiên sinh, có cần nữa không?
Phục vụ thấy Cf của Gop đã hết thì bước qua hỏi.
Lúc này Gop mới ngẩng đầu lên, mỉm cười:
- Có, cảm ơn.
Sau khi nói xong, phục vụ rót cho Gop ly Cf mà lúc này Gop phát hiện bên cạnh hắn có một người phụ nữ thành thục đang đứng kế bên, vóc dáng của nàng gầy, tóc màu vàng kim dài tới bả vai, ngũ quan đoan chánh, gương mặt khá tiều tụy, khi Gop nhìn vào nàng thì ánh mắt của nàng lảng tránh, trong ánh mắt toát ra vẻ u buồn.
tay của nàng đang cầm vào cái xe nôi, lúc này Gop phát hiện bên trong xe nôi có một bé gái nhỏ, đang mơ mơ màng màng ngủ, bộ dạng vô cùng thơ ngây.
Gop cảm thấy kỳ quái, có người khác nào dùng cơm ở đây mà có một nữ nhân xa lạ đứng kế bên, phục vụ của quán lại không nhắc nhở?
Vì thế khi hắn nhìn gã phục vụ kia thì người phục vụ đó nhã nhặn giới thiệu:
- Tiên sinh, quyển vở trong tay của ngài là của vị nữ sĩ này.
Lúc này Gop mới hiểu ra, vội vàng đứng lên, áy náy:
- Thật xin lỗi, tôi không biết cô ngồi ở đây.
Người phụ nữ trầm mặc một lát rồi mở miệng:
- Không sao.
- Cái này là do cô viết sao?
Gop cũng không trả quyển vở này cho cô ta, thấy vị nữ sĩ này nhíu mày, Gop vội vàng nói:
- Xin cô đừng hiểu lầm, tôi rất thích câu chuyện này, rất hay. Gặp mặt cũng là có duyên, tôi muốn mời cô ly Cf, mặc khác nếu được mà nói thì cô có thể cho tôi xem phần sau của câu chuyện này không? Một câu chuyện hay như thế mà tôi mới xem được ½, nói thật là trong lòng tôi rất khó chịu, giống như là bị mèo cào vậy.
Có lẽ là cách nói chuyện dí dỏm của Gop đã lay động được vị nữ sĩ này cho nên nàng ngồi đối diện với Gop, lại cúi đầu, dường như không có chút tin tưởng nào với bản thân của mình.
Gop gọi cho nàng một ly Cf cùng với mấy miếng bánh, sau đó bắt đầu hàn huyên.
Vừa mới bắt đầu, không khí có chút buồn bực nhưng rất nhanh vị nữ sĩ này nói nhiều hơn dường như rất m uốn biết cảm giác của Gop sau khi xong câu chuyện này. Nghe được lời ca ngợi của Gop thì vẻ ưu buồn trên mặt của nàng đã biến mất thay.
- À, quên giới thiệu, tôi tên là Gop Hall, tôi đến đây để du lịch, nghề nghiệp của tôi là một HLV bóng đá.
Gop bưng chén cà phê mỉm cười nói .
Sắc mặt nữ sĩ trở nên đa cảm, dường như nhớ ra cái gì, nàng lẩm bẩm:
- Bóng đá? Ở Manchester tôi cũng có xem qua trận đấu, một trái bóng bay bay lên trời….
Hiển nhiên là bóng đá đã khơi lại cái gì không tốt lắm trong lòng nàng, khóe miệng nàng nụ cười chua sót, sau đó ngẩng đầu nhìn Gop:
- Tôi là Joanne Rowling, Hall tiên sinh, thoạt nhìn thì cậu còn rất trẻ tuổi, tôi nghĩ cậu vẫn còn đi học, không nghĩ đã đi làm rồi.
Gop:
- Tôi không có lý tưởng gì mà trị quốc bình thiên hạ, từ nhỏ tôi đã m uốn trở thành một HLV bóng đá, tôi chỉ là một người thường, cũng không có yêu cầu gì ca cả. Ha ha, Joanne Rowling nữ sĩ, hả?
Bỗng nhiên Gop gãi đầu, sau đó tò mò hỏi:
- Thật xin lỗi, thứ cho tôi đường đột , có thể nói cho tôi biết nguyên tên của cô, tên ở giữa là gì?
Vẻ mặt Rowling mờ mịt, nói:
- Katherine.
Gop ngửa đầu ra sau, vẻ mặt kinh ngạc nhìn vị nữ sĩ trước mắt.
Joanne Katherine Rowling.
JK Rowling.
Mẹ nó, đây là tác giả viết “Harry Potter”.
Đột nhiên vẻ mặt của Gop trở nên nghiêm túc, nhẹ giọng hỏi:
- Có phải cô gặp phiền toái gì không? Tôi nhìn thần sắc của cô không được tốt cho lắm.
Gop hỏi đã khơi lên chuyện thương tâm của nàng, hốc mắt của nàng ướt lên, vội vàng cúi đầu:
- Hall tiên sinh, cậu còn trẻ, ở tuổi có cậu có rất nhiều chuyện không thể giải thích được.
Gop nghiêm mặt nói:
- Không, hiểu hay không , con người của tôi rất đơn giản , có vấn đề liền giải quyết, tôi rất thích câu chuyện của cô. Tôi tin tưởng những sáng tác sau này của cô sẽ càng đặc sắc hơn, được nhiều người hoan nghênh hơn cho nên cô hãy tập trung vào việc viết sách. Cũng giống như tôi vậy, tôi yêu bóng đá cho nên giấc mơ của tôi là làm một HLV bóng đá, cái gì cũng không ngăn được tôi cả, những chướng ngại đều bị tôi quét sạch cả.
Rowling đột nhiên ngẩng đầu , bất khả tư nghị nhìn chàng trai trước mắt.
Vì sao?
Ví ao cậu ta lại tự tin như vậy?
Nàng không có đáp án.
Nói chuyện một lát, cuối cùng Gop mới biết được tình cảnh hiện giờ của JK Rowling rất không ổn.
Nàng đang lên tòa để ly hôn, thực tế thì nàng đã làm một người mẹ độc thân rồi.
Chẳng những sống bằng tiền trợ cấp của chính phủ, hơn nữa còn tiếp nhận trị liệu tâm lý. Đồng thời nàng còn ăn nhờ ở đậu, nàng sống trong quán Cf này, chủ quán Cf này là của anh rể nàng và một người khác hợp tác mở ra, cho nên nàng có thể ở đây để viết sách.
Đối với nàng mà nói, năm là một cơn ác mộng với nàng, hôn nhân tan vỡ, không nơi nương tựa, điều này làm cho nàng có cách nghĩ tiêu cực, nếu không phải là có đứa con nhỏ này thì có lẽ nàng cũng không có dũng khí để tiếp tục sống nữa.
Vì như thế cho nên Gop mới chó ngáp nhầm ruồi, ủng hộ cùng khuyên bảo nàng cho nên làm cho nàng cảm động.
Khi nghe xong nàng kể lại thì Gop để tay lên bàn, vẻ mặt kích động:
- Rowling nữ sĩ , cô nhất định giữ vững tinh thần! Còn nữa , cô hãy cảm ơn thượng đế, cảm ơn các vị thần, tóm lại, cuộc sống mới của cô sẽ bắt đầu. Cái tên hỗn đản bỏ cả vợ mình, cô phân rõ giới hạn với hắn là đúng, cô nên nghĩ như vậy, cô tự do, cô được giải thoát, cô có thể theo đuổi cuộc sống mà mình mong m uốn, cô có thể tìm được hạnh phúc của mình. Tin tưởng tôi, cô hãy bắt đầu một cuộc sống mới mà đừng nên do dự cái gì, bắt lấy nó, nắm chắc lấy nó.
Rowling ngu ngơ một lát , lắp bắp nói:
- Nhưng…Nhưng mà tôi không biết nên làm thế nào.
Gop hỏi mới biết được Rowling ở nhà sáng tác tiểu thuyết là dùng một máy đánh chữ kiểu cũ, nghĩ đến những ngón tay thon dài của nàng gõ chữ thì Gop cảm thấy đau lòng.
Gop nhìn đồng hồ, thời gian lên xe lửa đã đến, không thể ở lại đây lâu hơn nữa.
- Xin lỗi, tôi sắp trở về London làm việc rồi, bất quá cô cứ yên tâm tôi có thể viện trợ cho cô, xin cô đừng hiểu lầm, đây không phải là đồng tình hay thương hại, có thể giúp cho cô, đó là vinh hạnh của tôi, chờ tôi chút, tôi đi gọi điện thoại.
Đi qua một bên, Gop gọi điện cho Andrew rồi kể đơn giản mọi chuyện, để ngày mai Andrew đến đây, hơn nữa tìm luật sư giúp Rowling ly hôn.
Sắp xếp xong xuôi mọi chuyện, Gop cầm lấy áo khoác, lấy danh thiếp ra đưa cho Rowling, nói:
- Rowling nữ sĩ, đây là danh thiếp của anh tôi, tôi đã nhờ anh ấy đến giúp cô, mọi chi phí sẽ được miễn, ngoài ra tôi sẽ cho cô mượn một khoản tiền để cô quên đi áp lực trong sinh hoạt. Cô nhất định phải dùng tay của mình viết lên một câu chuyện đặc sắc, nói thật, tôi rất hâm mộ tài năng của cô. Ừh, xin lỗi, tôi rất gấp, sáng mai anh của tôi sẽ đến gặp cô, hẹn gặp lại.
Nói xong, Gop vội vàng chạy ra khỏi quán Cf.
Ở trong quán Cf, Rowling cầm lấy danh thiếp, có chút mất mác nhìn Gop đi vào xe taxi.
Lúc này, phục vụ của quán đi tới, lắc đầu:
- Xem anh ta như vậy, chỉ sợ là một kẻ lường gạt rồi.
Rowling đẩy chiếc xe nôi đi ra ngoài, nàng nghĩ không ra.
Bản thân mình chỉ có bàn tay trắng, có cái gì mà bị lừa cơ chứ?