Chu Tráng Tráng mặt tái xanh. □
Nếu có cái thìa ở đây, nàng hận không thể móc mắt chính mình xuống dưới —— trong một khoảnh khắc hình ảnh khó coi thoáng qua kia của Thường Hoằng lọt vào tầm mắt, cứ thế vĩnh viễn in sâu trong đầu nàng. Về sau, một đoạn thời gian rất lâu về sau, Chu Tráng Tráng vẫn sẽ nằm mơ thấy một con quái thú hàm răng trắng bén nhọn không ngừng truy đuổi theo mình, mỗi lần đều bị đuổi vào trong một ngõ cụt, thân mình run run nhìn quái thú kia tới gần nhe răng cười, chậm rãi xốc quần áo trên người, lộ ra một bé jj màu xanh biếc, không ngừng vẩy qua vẩy lại. Cơn ác mộng này quá đáng sợ, bởi vậy Chu Tráng Tráng đã bị đàn chị nghiên cứu sinh khoa tâm lý lôi đi làm thành chuột bạch nghiên cứu một thời gian dài.
Mà lúc ấy, Chu Tráng Tráng chỉ có thể dùng chăn đơn trùm cả thân mình, hy vọng ngộp chết chính mình đi.
Bên ngoài chăn truyền đến một trận âm thanh tiếng mặc quần áo, tiếp theo Thường Hoằng nói: “Tốt lắm, hiện tại huề nhau đi?”
Giờ phút này Chu Tráng Tráng càng buồn bực muốn đem mình chết quách cho rồi.
Thật vất vả mới bức Thường Hoằng xoay người sang chỗ khác, mới vừa mặc quần áo, rửa mặt xong, lại bị Thường Hoằng lôi ra ngoài trường.
Bởi vì Chu Tráng Tráng mới vừa chịu đả kích quá lớn, trạng thái thần trí bị mù mờ, cơ bản tùy ý Thường Hoằng bố trí.
Thường Hoằng đem Chu Tráng Tráng trực tiếp đi tới ăn tiệc Buffet trong khu nổi tiếng xa hoa nhất, Chu Tráng Tráng tuy rằng trạng thái mê man, nhưng bản năng vẫn còn, thấy các món ăn phong phú, lập tức bật người, cầm chén đĩa trực tiếp chạy đi chém giết đồ ăn .
Kem Haagen Dazs cao cấp trong truyền thuyết, cua càng lớn ánh hồng, bào ngư thập phần tà ác, một cái đầu tôm hùm khổng lồ, vô số thịt quay da bóng lưỡng, thịt bò nướng thơm lừng, còn có các loại món ngon Trung Quốc, nhìn thấy mỹ thực (thức ăn ngon), Chu Tráng Tráng nháy mắt cảm thấy thế giới vô cùng tốt đẹp.
Tất nhiên, nếu đối diện không có Thường Hoằng ngồi vậy thì rất tốt .
Thường Hoằng lấy rất nhiều đồ ăn, toàn bộ bày trước mặt Chu Tráng Tráng, mỉm cười nhìn nàng, trong mắt lóe ra một câu “Bạn học Chu Tráng Tráng, tổ chức tin tưởng rằng tiền chúng ta chi ra em nhất định sẽ ăn bù trở về.”
Mỗi lần ăn cơm, ánh mắt Thường Hoằng đều có thể làm cho Chu Tráng Tráng phiếm mồ hôi lạnh —— chẳng lẽ thằng nhãi này cho rằng Long Dương Chi Phích () đã không còn lực sát thương đối với hắn cho nên dùng cách nhìn người khác ăn cơm để thỏa mãn dục vọng tà ác? (sao TT lại nghĩ anh là đồng tính luyến ái nhỉ?)
Thật đúng là núi Himalaya biến đổi () mà 吖.
Bất quá mỹ vị trước mặt, Chu Tráng Tráng lựa chọn không nhìn Thường Hoằng
Nàng không nhìn Thường Hoằng cũng không thể buộc Thường Hoằng không nhìn nàng, Chu Tráng Tráng chính muốt càng cua bóng bẩy, người đối diện bỗng nhiên mở miệng: “Bạn học Chu Tráng Tráng, khi làm bạn gái anh có phải hay không đặc biệt hạnh phúc?”
Kỳ thật Chu Tráng Tráng đối với sở thích ăn uống rất cố chấp gần như biến thái, cho dù là có người ở nàng trước mặt bị phanh thây, đứa nhỏ này cũng có thể vừa khóc vừa vội vàng ăn xong gì đó trong dĩa.
Nhưng nghe thấy những lời này của Thường Hoằng, lần đầu tiên trong cuộc đời Chu Tráng Tráng, dạ dày như là bị nhéo, mồ hôi lạnh lại giống như Báo Đột Tuyền () toát ra.
Cho nên theo ý nghĩa nào đó mà nói, thằng nhãi này là khắc tinh của nàng, mà nàng chính là mục tiêu của khắc tinh này.
Không còn hứng thú lại cùng hắn cải chính mình không phải bạn gái hắn, Chu Tráng Tráng thở dài, vùi đầu tiếp tục gặm càng cua.
“Đợi lát nữa ăn xong rồi chúng ta lại cùng đi xem phim, xem xong sẽ đưa em đi mua quần áo, giày, v.v.” Thường Hoằng đối với hành trình hôm nay an bài tiến hành phi thường đầy đủ.
“Anh không phải về trường học sao?” Chu Tráng Tráng thiệt tình kỳ vọng trường học bọn họ có thể thêm vài giờ nghiêm khắc nữa, hẳn là một năm ba trăm sáu mươi năm ngày, mỗi ngày đều bị vây trong trường mới đúng, nếu không khi giặt lùn Nhật Bản xâm lấn, làm sao có thể ngăn cản a?
“Trước sáu giờ trở về là được, cho nên phải quý trọng mấy giờ cùng anh cùng một chỗ này đi.” Thường Hoằng đối với Chu Tráng Tráng cười, dưới ánh mặt có con tằm nằm nhìn rất gợi cảm.
Chu Tráng Tráng mỗi ngày đều lên mạng xem ảnh chụp nam minh tinh, tự nhiên sẽ không bị tí sắc đẹp ấy đánh bại, mà là nghĩ tới phương diện khác: “Thường huấn luyện viên, anh sao lại cảm thấy hứng thú với chuyện hẹn hò này đâu?”
“Bởi vì trước kia anh chưa hẹn hò bao giờ.” Thường Hoằng dùng ngữ khí bình thường nói ra những lời này thiếu chút nữa làm cho thịt cua nghẹn lại trong cổ họng Chu Tráng Tráng.
Nguyên lai thằng nhãi này đem nàng luyện tập? Đáng giận a!
“Cho nên anh là phi thường thuần khiết.” Những lời kế tiếp của Thường Hoằng chính xác làm thịt tắt nghẽn trong họng Chu Tráng Tráng.
Chu Tráng Tráng ho đến sắp xuất huyết, Thường Hoằng rót một ly nước đưa qua, thật vất vả mới bình ổn khí, ai oán liếc hắn, nói: “Thường huấn luyện viên, xin anh về sau không cần nói những lời thế này, ít nhất, không cần mặt không đổi sắc mà nói như thế biết không?”
“Bạn học Chu Tráng Tráng, huấn luyện quân sự đã chấm dứt, về sau không cần gọi anh là huấn luyện viên, gọi anh Hoằng Hoằng là được.” Thường Hoằng sữa đúng.
Hồng hồng () ? Còn cháy rực nửa! Chu Tráng Tráng nhịn không có nôn ra, lại nhịn không được hỏi một vấn đề từ lâu làm mình thấy phức tạp: “Thường. . . . . . Hoằng, anh xem trước ngực tôi hề gợn song, đầu óc cũng không thông minh, khuôn mặt xanh xao như bị tiêu chảy thì khỏi phải nói đến thân mnìh đi, tôi như thế nào lại được anh chọn đâu? Tôi nói tôi không phải người ngay thẳng gì, Đại Kiều hẳn là so với tôi càng thú vị hơn a, thật sự, anh đổi người khác làm bạn gái đi, vẻ mặt của anh tôi thiệt tình chịu không nổi a.”
Cùng thời điểm đó, Đại Kiều đang ở trung tâm mua sắm mỹ phẩm liên tiếp hắt xì cái.
“Bạn học Chu Tráng Tráng, em quá coi nhẹ mình rối, tuy rằng lời em nói đều là sự thật nhưng em cũng còn có điểm sáng tí —— em xem em ăn cơm ăn rất ngon miệng nha.” Thường Hoằng cổ vũ.
“Anh chính là bởi vì điều này mới quấn lấy tôi sao?” Chu Tráng Tráng nắm chặt nắm tay.
“Anh lúc trước dạ dày liền thường xuyên có vấn đề, rất hay phải tới bệnh viện, có nhiều món ngon này nọ cũng không thể ăn, có thể ăn cũng ăn không vô, cho nên đặc biệt hâm mộ khả năng ăn của mấy đứa trẻ khác.” Thường Hoằng bắt đầu nhớ lại chuyện cũ.
Chu Tráng Tráng lý giải loại tình tiết này là khi mỗi người tìm bạn đời trong tiềm thức sẽ bị hấp dẫn bởi người không thừa hưởng khuyết điểm của mình. Giống như là những anh chàng thấp luôn thích mấy cô nàng cao, hay giống như là nam béo phần lớn thích nữ nhỏ gầy, hoặc là nữ mũi thấp phần lớn thích nam mũi cao. Đây là một loại góc bù.
Nhưng điều Chu Tráng Tráng không thể lý giải đó là, khi nào thì ăn nhiều cũng có thể trở thành tiêu chuẩn để tìm kiếm bạn đời? Này quả nhiên là thế giới đỗ nát a!
Chu Tráng Tráng chưa từ bỏ ý định, tròng mắt vừa chuyển, lập tức liền nảy ra chủ ý: “Kỳ thật tôi còn có một em họ, so với tôi ăn còn nhiều hơn, không chỉ có ăn nhiều, ngực cũng lớn, Aoi () nhìn thấy nàng cũng chỉ biết khóc thôi, điều quan trọng nhất là nàng từ nhỏ đã đặc biệt thích các anh chàng mê thể thao vận động, thật tình tôi cảm thấy hai người các ngươi là một cặp trời sinh, bằng không, hiện tại tôi liền gọi hẹn nàng ra giới thiệu cho anh?”
Thường Hoằng trong mắt chợt loé lên tia sáng, chậm rì nói: “Bạn học Chu Tráng Tráng, em như vậy là không thích làm bạn gái anh sao?”
“Ngài quá thông minh!” Chu Tráng Tráng quả thực cảm kích sắp khóc ra, nàng rốt cục có thể cùng Thường Hoằng tiến hành câu thông.
Thường Hoằng sờ sờ cằm, có điểm khó xử: “Aiz, vậy em lúc trước làm chi kêu anh phụ trách? Em cũng biết khi mà anh đã nhận định cái gì thì nhận định cả đời, như vậy đi, kiếp sau nếu em còn không muốn làm bạn gái anh thì hãy nói trước nhé, được không?”
Ý tứ chính là, đời này nàng – Chu Tráng Tráng sẽ hủy ở trên tay hắn!?
Chu Tráng Tráng mất hết can đảm, đứng lên vọt tới đồ ăn phẩm tiền ra sức lao đồ vật này nọ, nàng quyết định đem chính mình cấp xanh tử.