Hùng Bá Thiên Hạ

chương 228: thu hoạch ngoài ý muốn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Nhóc con, ngươi không tồi, vậy mà có thể tái hiện thánh ca của tộc sói. Cũng được, thú linh này ta tặng cho ngươi, có điều năm thủ hạ của ngươi phải ở lại".

Trâu Lượng đầu tiên là vui vẻ liền sau đó là sửng sốt, "Tiền bối, thú linh này ta không cần nữa".

Vừa nghe thấy vậy năm anh em Doff xúc động không biết nói gì, vì bọn họ mà Trâu Lượng sẵn sàng đắc tội một người đáng sợ như vậy.

Ngay cả Sô Câu trên lầu cũng không nhịn được sửng sốt, hắn... bị từ chối rồi?

Chỉ có Bóng Ma biết nội tình, hơn nữa cũng rất quý Arthur, "Nhóc con ngốc, lão quái vật này là tộc Thiên Lang, có chút quan hệ với tộc Wolf. Thánh ca tộc sói của ngươi làm cho hắn hoài cựu rồi nên muốn chỉ điểm cho năm tên nhóc này một chút, đúng là không biết tốt xấu".

Trâu Lượng mừng rỡ, "Đa tạ tiền bối!"

Rất lâu trước kia tộc Thiên Lang cũng coi như là một chi của tộc sói, thuộc về loại nhất, đặc biệt nhất, truyền thừa cũng phi thường thần bí. Nhưng bọn họ không can thiệp thế tục, mỗi một đời tộc Thiên Lang đều theo đuổi cực hạn của võ đạo. Nghe nói năm đó nếu như Thiên Lang chịu ra tay thì tám chín phần mười tộc sói sẽ giành thắng lợi, nhưng do không có Thiên Lang nên cuối cùng lại thất bại trong gang tấc.

Thánh ca của Trâu Lượng quả thật động chạm đến lòng trắc ẩn của Sô Câu, hắn cũng không muốn tộc sói cứ suy tàn xuống như vậy.

"Chủ nhân, chúng ta..."

"Đi thôi, sau khi xuất sư nếu như các ngươi còn sẵn lòng theo ta xây dựng sự nghiệp thì tới tìm ta!"

Trâu Lượng phóng khoáng phất phất tay, trong mặt này hắn luôn luôn hào hiệp. Muốn đi thì thề thốt cũng vô dụng, trung thành cũng vô dụng, cưỡng bức lợi dụ cũng vô dụng, hắn thích tộc sói chỉ vì hắn thích, thế thôi.

Không thể không nói đối với người trẻ tuổi này Sô Câu cũng rất có thiện cảm, chỉ tiếc hắn là một tộc Bear, hơn nữa còn là tế ti.

"Sô Câu, ngươi có đồ đệ rồi, đừng tranh đoạt với ta nữa".

Bóng Ma vẫn nhớ đến chuyện của mình.

"Ha ha, ngươi có thể tìm được cũng xem như có bản lãnh", Sô Câu nói mơ hồ, hiển nhiên hắn cũng đã điều tra rồi.

Bóng Ma lập tức như quả bóng xì hơi.

Sô Câu mang năm anh em Wolf đi, Trâu Lượng vui vẻ thay cho họ từ nội tâm. Đương nhiên Trâu bạn học cũng không thiệt, hắn được không đầu và thú linh của nữ vương Medusa. Không thể không nói cũng chỉ có loại biến thái cấp vàng tối này mới có thể tiêu diệt quái vật như vậy.

Cứ như vậy đế đô lại có thêm một chủ đề bàn luận, tế ti kiến tập gọi là Arthur này cũng không còn là hạng người vô danh tại đế đô. Gregg trở thành trò cười, người vui vẻ nhất là ai?

Vậy mà là Iza, cho dù mông Iza vẫn rất đau như cũ nhưng nội tâm hắn lại vô cùng vui vẻ.

Đây chính là tâm lí quý tộc.

Mấy ngày nay nguyên nhân làm cho hắn không dám ra cửa không phải thương thế mà là thể diện. Bị người hành hạ thành dáng vẻ này vừa ra cửa đã cảm thấy tất cả mọi người đều đang chỉ chỉ trỏ trỏ, nhưng lại không dám tìm lại thể diện, bên trên đã cảnh cáo rồi.

Ai ngờ oan gia ngõ hẹp, đến đây lại đụng vào thằng kia, thằng nhà quê này sao có thể ngang ngược như vậy?

Còn không phải vì Giáo hoàng nâng đỡ sao, nghe nói gã này lại lập công rồi. Cũng có tin đồn nói là hắn là con tư sinh của Giáo hoàng vân vân, dù sao bất kể vì nguyên nhân gì thì về cơ bản đám con nhà quyền quý ở đế đô đều biết trong thời gian này đừng trêu chọc thằng ranh đó.

Gần đây Giáo đình đang thịnh.

Vấn đề là mình chính là hòn đá dò đường xui xẻo đó.

Hôm nay cho dù Gregg đánh dẹp được Arthur thì cũng chỉ có thể chứng minh Gregg người ta có bản lãnh, hắn vẫn phải cúp đuôi làm người. Bây giờ Gregg cũng bị tức chết, màn phun máu đó thật là hoa lệ, cuối cùng còn phải cúi đầu nhận lầm như cháu ngoan.

Nếu so sánh thì mình kiên cường hơn nhiều, thua người không thua trận, mặc dù bị đánh da tróc thịt bong nhưng ta không nhận thua.

Đột nhiên Iza cảm thấy mình là một người đàn ông.

Sự xuất hiện của Thiên Lang Sô Câu chỉ là một nốt nhạc đệm, bất cứ quốc gia nào đều không muốn đắc tội người mạnh độc lai độc vãng không có vướng víu như vậy.

Năm anh em Doff rời đi làm cho Trâu Lượng hơi tiếc nuối, tộc sói đáng tin cậy. Hơn nữa năm người này là bò lên từ tầng dưới cùng, kỹ xảo tam giáo cửu lưu đều biết một chút, khi làm việc có nhiều thuận tiện. Bây giờ xem ra phải tìm trợ thủ khác rồi.

Thú linh và đầu nữ vương Medusa, với nguyên liệu hoàn chỉnh như thế Trâu Lượng không thể không động não.

Có điều thứ hoàn mỹ như vậy không thể dễ dàng xuống tay, thứ này khác ngư long đan của hắn, thú linh của ngư long trước đây mới là thứ quý giá, đáng tiếc là lãng phí rồi. Thu thập loại thú linh của yêu thú cấp lãnh chúa này cần có thủ pháp đặc thù, mà rất hiển nhiên loại cao thủ cấp bậc như Sô Câu này sẽ xử lý loại chuyện này vô cùng chu đáo.

Trâu Lượng không thể không liên tưởng đến lá chắn Medusa trong truyền thuyết, đương nhiên đây chỉ là đồ vật trong thần thoại Hy Lạp, nhưng trong thế giới này với kỹ thuật của hắn cũng không phải không thể có.

Một tấm lá chắn đơn giản không phải thứ hắn cần, một chút hóa đá tương tự như kỹ năng đông cứng hiển nhiên quá lãng phí nguyên liệu tốt như vậy.

Có thứ này hắn phải tử tế nghiên cứu chế tạo mới được.

Mà kế hoạch lớn Giáo hoàng chuẩn bị đã lâu rốt cục đã được thực thi, trải qua quá trình tranh đấu rốt cục Giáo đình nhận được đa số nguyên lão hội ủng hộ, thu hồi quyền thuế má của Mông Gia.

Nói cách khác sau này cung phụng và thuế thu được thống nhất, không còn xuất hiện cục diện lộn xộn, thậm chí bừa bãi như bây giờ.

Mà quyền lực trưng thu thuế má có thể nói là mệnh môn của thế lực song phương. Bên nào cũng không chịu từ bỏ, quyền lực này là do Quan cầm quyền mạnh mẽ giành lấy từ trong tay Giáo đình. Lý do năm đó là Quan cầm quyền nắm giữ thuế phú có thể xây dựng đế quốc tốt hơn, hơn nữa có Công hội điêu khắc sư dẫn đầu nộp thuế. Đương nhiên quá trình là phi thường phức tạp, dần dần mới ổn định thành cục diện hôm nay.

Benedict mười lăm có tiếng thích tiền, điểm này Trâu Lượng cũng nhận thức rõ, không nghĩ tới việc đi tới đi lui cuối cùng vẫn là vì tiền.

Nhưng từ góc độ tấn công đối thủ mà nói, Trâu Lượng vô cùng ca ngợi chiêu này của Giáo hoàng. Đó là rút củi đáy nồi, vừa làm tan rã liên minh Công hội điêu khắc sư linh hồn và Quan cầm quyền, đồng thời lại thu hồi quyền lực trưng thu thuế má, nhất cử lưỡng tiện.

Đối với người bình thường mà nói thì thống nhất thuế má cũng có lợi, trước kia nộp thuế và cung phụng khác nhau làm cho không ít người cảm thấy khó khăn khi lựa chọn, thậm chí người bình thường còn phải noppj cả hai loại.

Thuật khảm nạm là do Giáo đình và Công hội điêu khắc sư linh hồn cùng đưa ra, vừa xuất hiện đã làm thiên hạ khiếp sợ. Hiện nay chỉ có số rất ít người của Công hội điêu khắc sư linh hồn và Thần miếu có thể sử dụng nhưng song phương đều biểu thị tương lai sẽ được mở rộng rất nhanh.

Hầu như là trong một đêm giá thú linh yêu thú có chứa thuộc tính bị đội lên trời, thậm chí có tiền cũng không mua được.

Khứu giác của thương nhân rõ ràng là rất linh mẫn, có thể tưởng tượng nếu như trang bị có thể mang thuộc tính đặc thù của thú linh thì sẽ trở thành sự mê hoặc không cách nào chống đỡ được đối với các chiến sĩ.

Rất nhiều nơi bán thú linh yêu thú cũng bị chen sập nhưng kết quả đều giống nhau, không có hàng.

Công hội nhà mạo hiểm cũng như vậy, là nguồn cung cấp hàng lớn nhất mà bây giờ cũng hoàn toàn không có hàng, ai cũng không nghĩ tới sẽ có tình huống như vậy.

Mà một khi có nhà mạo hiểm nhận được thú linh như vậy cũng đều không vội đưa ra, phải chờ giá cao!

Mà những người vừa mới bán đi thì vô cùng tiếc nuối.

Là người chủ đạo sự kiện này nhưng lúc này Trâu Lượng lại như người đứng xem, mỗi ngày đều đưa Bóng Ma đi dạo, sau đó còn dẫn cả Nini theo. Bóng Ma cũng rất thích bé con này, không có biện pháp, Nini giỏi nhất là bắt nạt mấy lão già, hơn nữa những cao thủ đỉnh cấp này càng bị bắt nạt càng vui vẻ.

Trâu Lượng ung dung tự tại nhưng thương giới cả đế quốc lại ào ào vũ bão, sau khi Bóng Ma biết được cũng không thể không gặp Giáo Hoàng hỏi thăm về tin tức này.

Không có biện pháp, thuật khảm nạm này quá đáng sợ, điều này tướng khiến cho việc sở hữu năng lực đặc thù không còn là mộng ảo, khó khăn cũng hạ thấp rất nhiều.

Đương nhiên đối với cao thủ đỉnh cấp như bọn họ thì loại thuộc tính dựa vào nhân tố bên ngoài này sẽ không thể tạo ra ảnh hưởng lớn. Thú linh càng mạnh mẽ thì càng không dễ bị ảnh hưởng. Nhưng tại bất cứ quốc gia nào cấp vàng sáng cũng là cấp bậc trên đỉnh kim tự tháp, mà đánh giá sức mạnh tổng hợp của một quốc gia là phải xem chỉnh thể chứ không thể chỉ để ý đến cao thủ. Thuật khảm nạm này chính là thứ có thể đề cao sức mạnh chỉnh thể của quân đội.

Nghe nói loại kỹ thuật này rất khó, hiện nay có không quá năm người có thể nắm giữ, một người là Hội trưởng Công hội điêu khắc sư linh hồn, bốn người khác thì đều là người của Giáo đình.

Đối với một số thế lực gia tộc mà nói thì nộp thuế cho ai cũng phải xem ý nghĩa chiến lược. Khi Giáo đình đồng ý cho đệ tử dòng chính của họ được tiếp cận thuật khảm nạm thì tự nhiên bọn họ sẽ đưa ra lựa chọn chính xác nhất. Những người ở tầng lớp cao đều biết trăm phần trăm thuật khảm nạm này là đến từ Giáo đình, chính vì như vậy nên Công hội điêu khắc sư linh hồn mới không thể không thỏa hiệp.

Nghe nói trong Giáo đình xuất hiện một thiên tài điêu khắc linh hồn siêu cấp, đã bao nhiêu năm điêu khắc linh hồn không có tiến bộ, dù sao thì sáng tạo là phạm trù thuộc về thần, nhưng kiểu gì cũng không nghĩ tới kỹ thuật mới sẽ xuất hiện tại Giáo đình vốn có mặt bằng kĩ thuật tương đối lạc hậu.

Từ phương diện nào đó mà nói thì Thần thú vẫn chiếu cố tín đồ của mình.

Đây chính là khả năng của Giáo hoàng, cùng một thứ nhưng ở trong tay Trâu Lượng chỉ có thể kiếm thêm chút tiền, nhưng vào tay Giáo hoàng lại trở thành một cuộc cách mạng về quyền lực.

Lần này tuyệt đối là một thiệt hại nặng đối với hệ thống Quan cầm quyền, mà Thần miếu các nơi thì vui mừng khôn xiết. Sau khi Benedict mười lăm kế nhiệm Giáo hoàng quả thật không có thành tựu gì, còn không bằng lúc làm Shaman năm đó. Năm đó làm Shaman, Benedict mười lăm có tiếng thuộc phái cấp tiến, lịch lãm các nước, tích cóp danh tiếng. Nhưng chẳng bao lâu sau khi trở thành Giáo hoàng đã biến thành thần giữ của, có điều cũng đúng, không lo việc nhà biết củi gạo đắt, nhiều năm như vậy đây vẫn là lần đầu tiên Giáo hoàng làm ra thành tích phấn chấn lòng người như thế.

Bóng Ma cũng biết tên kia rất khó tìm nhưng nếu như có thể đạt thành hiệp nghị nào đó về thuật khảm nạm thì chuyến đi này cũng không đến nỗi vô ích.

Dù sao Bóng Ma cũng là Hội trưởng Công hội sát thủ Hannibal, tại đế quốc Hannibal quyền lực của công hội nghề nghiệp lớn hơn tại đế quốc Mông Gia rất nhiều, Bóng Ma cùng Giáo hoàng mật đàm rất lâu về vấn đề này.

Hiển nhiên vấn đề này dính dáng rất rộng, Bóng Ma cũng không làm chủ được, phải trở về cùng quốc vương thương lượng. Trong trào lưu quốc vương làm chủ hiện nay thì cũng chỉ có nơi khởi nguyên của Thần thú giáo là đế quốc Mông Gia mới xuất hiện thể chế phân phối quyền lực kì lạ như vậy.

Bóng Ma phải đi rồi, không thể không nói mấy ngày nay Trâu Lượng chăm sóc rất chu đáo, ăn chơi nhảy múa thoải mái, bà nội Bear, đều là Trâu thần côn tự bỏ tiền ra, nếu như không phải thú linh Medusa kia không cần trả tiền thì thật sự hắn không gánh vác nổi.

May mà Trâu bạn học luôn luôn suy nghĩ rất thoáng, tiền tài là vật ngoại thân, hơn nữa hắn biết rõ một chân lý, chịu thiệt chính là chiếm tiện nghi.

Có thể nói là Giáo hoàng chiếm đại tiện nghi của hắn nhưng Trâu Lượng tuyệt đối không tranh công, cho dù có tặng thưởng cũng phải từ chối, làm cho Giáo hoàng nợ hắn một món nợ ân tình mới tốt.

Đối với Bóng Ma cũng bất kể tương lai thế nào ít nhất hắn cũng có thêm một người bạn. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Khỏi phải nói, Bóng Ma là một người rất vui, Nini cũng có chút lưu luyến không rời, bình thường người ở tuổi ông nội nàng đều rất bảo thủ, cả ngày đều bận rộn. Giờ đây xuất hiện một lão già vui tính như vậy, đến lúc sắp chia tay quả thật hơi lưu luyến không rời.

"Lão Ma, lúc nào trở lại thì nhớ đến Daros tìm ta", mắt Nini hơi đỏ.

"Bé con, ta nhất định sẽ trở lại. Còn có, nếu như đến Hannibal nhất định phải tìm ta. Hannibal là địa bàn của ta, đồ tử đồ tôn khắp nơi, nhất định sẽ cho ngươi thể nghiệm một chút phong tình đại thảo nguyên".

Trâu Lượng nhìn Bóng Ma, trải qua Thông Thiên chi lộ hắn càng biết cách che giấu cảm tình, "Tiền bối, ngài thành khẩn như thế, ta cảm thấy ngài có duyên với Tu La, tóm lại, thuận buồm xuôi gió!"

"Ngươi tên nhóc này rất hợp tính ta, đáng tiếc chí hướng của ngươi là quyền lực chi đạo, cũng được, cũng được, người đều có chí hướng, ta cũng nghĩ thông rồi, tùy duyên số thôi".

Bóng Ma cười nói.

Xe ngựa càng lúc càng xa cho đến khi biến mất, Nini ôm cổ Trâu Lượng, "Anh trai, Nini ghét chia li".

"Nini, không có nỗi khổ chia ly thì sao có niềm vui đoàn tụ, đây chính là cuộc đời".

Trâu Lượng nhìn phương xa, có một tia đau buồn mơ hồ. Anh em Doff cũng đi rồi, hy vọng bọn họ hết thảy thuận lợi...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio