Địa Ngục chi chiến sảy ra
Toàn quân hăng hái để mà thắng to.
Hai mươi đất nước cần lo
Lạc Tinh gắng sức để cho vẹn toàn.
...
Tin tức cần có không biết nên Lạc Tinh suy nghĩ rồi đáp: "Nếu không có thì sư phụ Ngài cho ta vài chục Thần Ngọc cũng được.
"Hừ, Ngươi biết cả tông môn tích lũy có viên, mà năm nay cho ngươi viên rồi.
"Biết sao được! Dạo gần đây kẻ địch hơi nhiều, nên dùng nhanh hết."
"Được rồi, chớ than, ta cho hai viên nữa.
Thứ này không dễ kiếm đâu lần cuối đó." - Cửu Minh ném Thần Ngọc về Lạc Tinh.
"Đa tạ Sư phụ." - Đạt được mục đích Lạc Tinh hớn hở, đưa tay lấy hai viên Thần Ngọc.
"Thôi, thời gian ta không nhiều.
Chỉ dạy ngươi bảy ngày.
Có gì không hiểu cứ hỏi một lượt đi"
"Dạ cũng được.
Đệ Tử cố gắng tiếp thu vậy."
Qua bảy ngày học tập, Lạc Tinh có tiến bộ vượt bật.
Cửu Minh Kinh Tphiên Kiếm thẳng tới tầng thứ sáu, điều khiển thanh phi kiếm.
"Được rồi, thấy ngươi tiến bộ vượt bậc, ta ban cho thêm bốn thanh kiếm Thất tinh." - Cửu Minh chân quân cười nói.
Đệ tử mình học năm đã phát huy tới Tầng sáu.
Một tốc độ cực nhanh.
"Đa tạ sư phụ, đệ tử cũng có món quà dâng lên Ngài." Lạc Tinh giao ra một hộp trữ vật hơn bầu rượu nho có pha Thiên địa Linh nhủ.
thố Tử yến Ngũ Giai hầm với Bạch Tuột Thất giai.
Cùng một số nguyên liêu Quí hiếm khác.
"Ngoan..." Cửu Minh không khác khí thu vào.
Mấy món này, lần nào Lạc Tinh cũng dâng tặng một ít cho ông ta.
"Thôi đi đi.
Vi sư phải bế quan."
"Dạ..." Lạc Tinh rời đi.
"Thiên địa Linh nhủ mà ngươi đem pha rượu, đúng là phí của trời." - Cửu Minh thầm nói.
Lúc trước Lạc Tinh dâng rượu, Cửu Minh chân quân dùng thử mới biết.
Rượu ngon nhưng công dụng nó mới càng mạnh.
Thiên địa linh nhũ khiến cho độ hòa hợp Linh lực của bản thân được tăng cao.
Nếu cấp thấp thì chỉ tăng chúc linh lực, sống thọ thêm vài năm.
Nhưng cấp cao như Cửu Minh Chân Quân thì khác.
Nếu tinh lọc vò rượu này ra chừng giọt Thiên địa Linh Nhủ thì sẽ khiến cho một Chân quân tầng có xác xuất tăng lên tầng gấp đôi..
Cách đây năm ông chỉ là Chân Quân tầng nhưng nhờ Lạc Tinh cho rượu hơn lần, mà đã tăng lên Chân Quân tầng đỉnh phong...!Nhưng Lão cũng là một sư phụ tốt, không hề hỏi xem Lạc tinh kiếm thiên địa linh nhũ từ đâu.
Dù sao thiên địa linh nhủ cũng không phải vạn năng.
Phụ trợ là chính.
Cửu Minh Chân Quân biết bản thân mình có một bình thiên địa linh nhủ đi nữa, mà không có cơ duyên hoặc năng lực thì cũng không vào Lục Chuyển được.
Dù sao đệ tử đã mất hết giờ chỉ còn Lạc Tinh kế thừa y bát.
Tính tình Lạc Tinh cũng khá tốt.
Nên Lão cũng khá vừa ý.
Lạc Tinh quay về quân doanh.
Lúc này quân doanh tăng lên vạn.
Tuy nhiên trong đó có vạn là Quan Nguyên Kì.
Chứ không còn là dũng Tuyền Kì trở lên như trước.
"Bái kiến Đại Thống Lĩnh..."
"Mọi người tự nhiên."
"Đại Ca..." - Đoạn Minh thấy Lạc Tinh đi lên chào liền.
"Thế nào rồi."
"Tốt! Thanh Ma Long Thương này uy lực quá mạnh mẽ.
Ha ha Tiểu đệ có thể đánh ngang bằng với Đại Hộ Pháp Thanh Minh"
"Giỏi! cố gắng đi, vật ngoài thân dù sao cũng là phụ.
Sức mạnh bản thân mới quan trọng."
"Vâng đại Ca."
Lạc Tinh về quân doanh tiếp tục tu luyện cho quân ngũ.
Giúp cho trăm vạn quân ngày càng liên kết chặc chẽ hơn.
Môt năm sau, bỗng nhiên một tiếng nổ lớn.
Từ vị trí của Đông Chiến Thần Đảo, một luồng lửa đỏ lao lên tận trời xanh.
"Cánh Cổng Địa Ngục mở ra thật sự rồi."
Lúc này bầu trời phía xa một màu đỏ rực, đối lập với bầu trời trong xanh phía Tây.
Báo hiệu trận chiến tới nơi.
Lúc này hơn quốc gia cũng đã được các thế lực di chuyển hết về phía Tây.
Lạc Tinh được nhận trách nhiệm bảo vệ quốc gia.
Với dân số hơn triệu người.
"Tập Hợp! Mọi người chú ý." - Lạc Tinh lớn giọng nói.
"Kẻ địch lần này hung tàn hơn yêu thú gấp nhiều lần.
Cho nên chúng ta phải dồng tâm hiệp lực.
Không để sảy ra nội loạn.
Chiến trường quan trọng, nhưng hậu phương càng quan trọng.
Các Quốc Vương chịu trách nhiệm quản lý rèn luyện binh sĩ.
Chăm sóc đời sống nhân dân.
Không được lo lắng sợ hãi.
Cố gắng rèn luyện lớp trẻ kế tục."
"Vâng Đại Thống Lĩnh."
Sau khi phân công xong.
Lạc Tinh cho quốc vương về nước.
Hạn định một năm mỗi nước phải cho chuyển tới Quan Nguyên Kì.
Nếu khi xưa là không thể, nhưng hiện tại khắp nơi linh lực dồi dào nên chuyện này hoàn toàn trong tầm tay.
Như Việt Tộc đã có vạn Quan Nguyên kì.
nước này yếu hơn thì cũng phải đạt vạn quan nguyên kì có thể duy trì năm. năm sau đó thì không lẽ không đào tạo được số lượng Quan Nguyên Kì tương ứng sao?
Năm thứ nhất Địa Ngục chiến.
Do quân đoàn địa ngục cũng không thích ứng không khí hùng thiên đại Lục, nên hầu như không cho quân xâm lấn.
Một năm vòng đỏ từ cánh cổng địa ngục lan ra một vạn dặm.
Quân đoàn địa Ngục Lúc đó cũng tràn tới đúng một vạn dặm đó.
Với đà này thì hơn năm sau mới lan tới Thiên Nhật Thành.
Hơn năm mới tới thiên Nguyệt Thành.
năm tới thiên Hạ Thành.
Về phần Thiên Cơ thành đã lùi xâu về thiên Nguyệt Thành rồi.
Dù sao lùi lại để thủ dễ hơn môt mình đơn độc tác chiến.
Quan trọng Thiên Cơ Thành vị trí quá gần cánh cổng địa Ngục.
Năm thứ địa Ngục chiến.
Lạc Tinh dẫn vạn quân dời lên phòng ngự chung với Thiên Nhật Thành.
Tại Thiên Nhật Thành xem như chiến tuyến đầu tiên của Lục Môn Tứ Thiên Thành.
Khiến cho tại Thiên Nhật thành thế lực với hơn triệu quân đội.
Toàn bộ từ Quan Nguyên Kì trở lên.
Năm thứ Địa Ngục chiến.
Quân đòan Địa Ngục đã tràn ra nhiều nơi, tuy nhiên hầu như là trận đánh nhỏ.
Nhỏ hơn cả trên Đông Chiến Thần đảo do phạm vi quá rộng lớn.
Lạc Tinh bản thể hầu như dành thời gian tu luyện vì một ngày chưa đạt Chân quân cũng chỉ là con kiến thôi.
Hai phân thân Hỏa Linh, Thủy Linh cũng đã tạo ra xong.
Giúp Lạc Tinh trấn thủ các phương.
Địa Ngục Chiến năm thứ .
Quân đoàn của Lạc Tinh tăng lên tới vạn.
Chiến tranh bắt đầu thực Sự rồi.
Quân đoàn địa ngục giờ mở rộng phạm vi hơn một triệu dặm bằng / Hùng Thiên đại Lục...!Hầu như mỗi ngày điều có tranh đấu.
"Ài, chiến tranh sắp đến mà ta mới là nữa bước Chân Quân.
Không biết Mộc Linh ở đâu, dù đã cho người tìm khắp mọi nơi." - Lạc Tinh than thở.
Trăm năm này ngay cả Lạc Dương mà Lạc Tinh chỉ gặp được vài lần.
Đừng nói tới đi tìm Thanh Nguyệt -
"Nàng là Thánh nữ, chăc là thực lực không tệ nha."
"CẤP BÁO."
"Hướng đông Nam khu vực có đội ngũ khoảng hai vạn quân Địa Ngục.
Ước lượng có hai Ma tướng Cấp ."
"Ai chịu xung phong?"
"Đại Ca! Ta đi." - Ngưòi nói là Đoạn Minh.
Hiện tại qua trăm năm Đoạn Minh đã đạt Ngũ chuyển đỉnh phong.
cùng với Ma Long Thương xem như có thể chiến đấu ngang tay với Ma tướng cấp .
"Tốt..Tiểu Minh ngươi dẫn hơn hai vạn đi theo Đoạn Minh."
"Rõ."
"Báo..."
"Khu vực có vạn Quân địa Ngục..."
"Lần này để thuộc hạ..." - Người nói là Vũ Thanh Tuyết.
"Được! Vũ Nguyên, Vũ Thanh Tuyết, hai ngươi cùng Đại Hộ Pháp Minh Long dẫn theo vạn quân đi."
"Báo! Khu vục số cũng có vạn quân..."
"Thiên Tiễn, Vũ Sơn, Huy Cận dẫn vạn quân..."
"Báo..."
"..."
Liên tục là chiến báo từ khắp các mặc trận.
Lạc Tinh sao khi phân công xong thì quyết định bay theo khảo Sát.
Dù sao ngưòi mình quan tâm quá nhiều.
"Quân địch này ước lượng thực lực Đoạn Minh có thể thắng."
Lại bay một đoạn tới vị trí khác: "Cái này Hồng tỷ Lo được."
Vị trí khác, Lạc Dương dễ dàng hoàn thành.
...
Vị trí số .
"Ohm.kẻ địch hơi mạnh, Không biết đệ tử ta xử Lý sao.
Lạc Tinh nán lại nhìn.
Trần Tố Uyên mới đạt Ngũ Chuyển lại đụng độ tên Ngũ chuyển Quỷ Dạ Xoa, nên chỉ có vừa đánh vừa lui.
"Ài khờ thế, gặp kẻ địch mạnh hơn ai lại đánh trực diện."
Năm phút sau, lúc Trần Tố Uyên sắp bại trong tay tên Quỷ Dạ Xoa, Lạc Tinh mới bắn một mũi liên hoàn xuyên tâm tiễn tới, oanh sát tên Quỷ Dạ Xoa.
"Oa sư phụ!." - Trần Tố Quyên vững tin.
bắt đầu phản công git cht tên còn lại.
"Hừ! Ngươi đầu óc làm sao thế." Lạc Tinh bên cạnh nói.
"Kẻ thù mạnh hơn một cấp sau phải sáp lá cà? Cung ngươi bỏ đâu? Trận pháp đâu? Cho một đội kết trận pháp để giới hạn phạm vi kẻ địch.
Tranh thủ lúc kẻ địch bị cuốn lấy.
Tìm vị trí yếu hại dùng tuyệt kỹ mình am hiểu nhất.
Nhất kích tất sát, dù không giết được cũng khiến hắn ta bị phân tâm, sau đó tạo cơ hội cho đội ngũ trận pháp công phá phòng ngự đối phương."
"Dạ Sư phụ." - Trần Tố Quyên chỉ biết vâng vâng, dạ dạ sau khi bị Lạc Tinh tụng một tràn kinh thư.
Sau khi mắng xong thì bay đi hướng khác.
Cứ vậy đi một vòng, gặp ai không chống nổi thì Lạc Tinh lại giúp một chút rồi chỉ ra điểm yếu của họ.
Cuối ngày chiến trận cũng kết thúc.
Thành ra người mệt nhất là Lạc Tinh, nhưng phải cố gắng cho mọi người có thể phát huy tốt nhất tiềm lực của mình.
Tuy nhiên, Lạc Tinh biết chiến sự của mình chỉ là hồ nháo.
Dù sao trận chiến Thiên Nhật Thành mới quan trọng.
Nơi đó có hơn Chân Quân làm thống lĩnh.
Nếu Thiên Nhật Thành không giữ được.
Lạc Tinh sẽ lập tức lui về vạn dặm nữa.
Địa ngục chiến năm , Các thuộc hạ của mình, Lạc Tinh tin tưởng mỗi người có thể đảm đương một phía.
Lực lượng quân đoàn Lạc Tinh nắm giữ lại giảm còn vạn thôi.
Tình hình Quốc gia hằng năm đều mang quân đến mà không bù nổi tử thương tại chiến trường.
Cũng may là, tuy số lượng ít hơn, nhưng sức mạnh tăng vô số.
Trận pháp Ngũ Hành Trận.
Thập Phương Sát đều ngày càng nhuần nhuyễn.
Mơ hồ nối kết được với nhau.
Địa Ngục Chiến năm .
Kẻ thù Lạc Tinh tìm đến.
Đó là An Khắc Vũ, hắn dẫn theo vạn Quân.
Trong đó có Ma tướng.
"Lạc Tinh đâu.
Ra đây chịu chết." - Tiếng hắn ta vang vọng khắp dặm.
"Nguy rồi" - Lạc Tinh chau mày, An Khắc Vũ thực lực đạt Chân Quân sao lại đi tới nơi này làm gì? Vốn dĩ các chân quân có ước định không được ra tay với người dưới Chân Quân.
Dù sao Chân Quân có sức mạnh hủy thiên diệt địa, một Chân Quân Hầu như có thể đánh tan vạn Quân nhanh chóng....
Kẻ địch đã tới, không thể trốn chạy.
Lạc Tinh đi ra cất giọng nói:
"Hừ! An Khắc Vũ, ngươi dám phá bỏ hiệp ước ư."
"Ha ha, ai nói.
Ngươi đừng lo đây chỉ là một phân thân của ta thôi."
"Hèn gì, nhìn linh lực không quá kinh khủng." - Lạc Tinh vững dạ hỏi - "Ngươi đến đây là gì?"
"Đương nhiên giết ngươi, báo thù cho con trai ta rồi."
"Được rồi.
Ta xem thử lực lượng Chân Quân ngươi tới đâu." - Lạc Tinh nhanh chóng lấy lại tự tin.
"Lập Trận..."
"Dạ" - Toàn Quân nhanh chóng dàn trải ra.
Từng trận địa lớn nhỏ đan xen nhau.
Trận chiến lớn sắp mở màn..