Xưa nay chiến trận vốn hung tàn
Chỉ vì hùng mạnh phải gian nan
Đêm ngày cướp bóc Tây Vu Bộ
Lớn mạnh quân mình, kệ kẻ gian.
...
Tây Vu Vương.
Nghe thì thật oách, nhưng không có thực lực Hóa Thần kỳ ai dám liều.
Dù sao Tây Vu Bộ tuy nhỏ hơn Mê Linh Bộ.
Nhưng lại được Tô Định hậu thuẫn.
Hắn ta là Hóa Thần Trung Kỳ hàng thật giá thật.
Ai dám chọc.
Nhất là sự vi diệu giữa các thế lực.
ví dụ Mê Linh Bộ chiếm thành công Tây Vu đi, nhưng khi đó quân lực bị thiệt hại chỉ còn một phần ba.
Khác nào bị Khúc Dương Bộ gần đó làm ngư ông đắc lợi, nuốt gọn cả Mê Linh Bộ lẫn Tây Vu Bộ.
Nên các Bộ không ai dám dồn toàn lực đánh nhau.
sợ bị một phương khác thôn tính.
"Nhưng Lạc Tinh Ta dám.
Vùng vằn một thời gian nữa thì chỉ có nước nhặt xác Vợ thôi.
làm địch với Hóa Thần Kỳ thì có sau.
Quân đội thiệt hại thì có sau.
Dù sao ta không sợ nhất là đánh hội đồng."
Lạc Tinh quyết đoán triệu đội cận vệ.
Hiện tại đội cận vệ gồm người.
Do có một số tinh anh được Lạc Tinh đào tạo ra, để đủ tạo trận pháp.
Trong đó có thêm hai người dị linh căn Băng hệ và hai người Phong hệ nữa.
Đó là những người Lạc Tinh thông qua tìm hiểu tính tình, xuất thân sau dó tiến hành chiêu mộ và dùng năng lực của mình, tăng lên Giả Anh kì nên không lo bị phản bội.
Sau khi tập hợp đầy đủ.
Lạc Tinh thông báo:
"Ta định Công chiếm Tây Vu Bộ."
"Huynh định làm Tây Vu Vương hả." - Huỳnh Thúc Kháng cười hỏi.
Tin tức xung quanh hắn ta rất nhanh nhạy.
"Không, nhưng mà Dương Thi Sách đại nhân có nói, nước mất nhà tan.
Tên Tô Định kia vào nước ta gây rối, ta ngồi yên sao đặng.
Nên quyết định chủ động xuất kích.
Nếu ai sợ có thể xin rời khỏi ta sẽ phê duyệt ngay." - Lạc Tinh hiên ngang lẫm liệt nói.
Mọi người sau giây phút bàn bạc.
Ai cũng là thanh niên nhiệt huyết, nên đều đồng ý.
Nhất là Bùi Thị Xuân.
Cha nàng năm xưa bị một tướng Lĩnh Tây Vu bộ giết.
Nên rất nôn nóng trả thù.
"Tốt! Chúng ta lần này để tránh thương vong, nên chỉ người cùng ta đi.
Dùng phi hành khí thượng phẩm sẽ không lo bị bắt."
"Lần này, Sẽ lập tức tấn công mỗi trấn hai canh giờ rồi lập tức rút lui.
Mọi người chỉ có một canh giờ chẩn bị.
Mục tiêu thì ta không nói.
khi nào đánh hẳn hay."
"Rõ.
Đại Thống Lĩnh"
Sau một canh giờ, người bắt đầu di chuyển.
Mục tiêu đầu tiên Cẩm Vân Trấn.
"Như cũ, mọi người lập trận ta vào tấn công trước." - Đến nơi Lạc Tinh dặn dò.
"Rõ."
Lạc Tinh sau khi quan sát rõ ràng xung quanh, lập tức xông vào quân doanh Cẩm Vân Trấn.
"Ai."
"Người giết các ngươi!"
"Ầm!"
"U Linh Tề Xuất!" - Lớp canh gác thứ nhất bị xử lý sạch.
Xông vào lớp thứ hai, Tung hai chiêu U Linh Tề Xuất nữa, Lạc Tinh lập tức rút lui.
"Đuổi theo, Có kẻ đột nhập." - Kèn chiến vang lên.
Lạc Tinh chạy ra hơn năm dặm rồi đứng lại.
Bên kia kẻ địch cũng đã xông tới.
"Ohm! Mọi người cẩn thận có phục kích." - Tên chỉ huy ra lệnh.
"Sao ngươi biết có phục kích."
"Hừ, một Nguyên Anh sơ kỳ mà dám tấn công một Trấn, lại không chạy trốn.
Dám đứng đợi chúng ta, không phục kích mới lạ."
"Không ngờ các hạ cũng thông minh.
Đoán đúng rồi, tuy nhiên không có thưởng." - Lạc Tinh ra lệnh: "Khởi trận."
"Ầm ầm!"
Bát Phương U Minh Trận cũng mở ra vị thí không phải gần Lạc Tinh.
Mà trước Lạc Tinh gần một dặm.
"Nguy, Rút lui." - Tên Chỉ Huy bất ngờ.
không ngờ phạm vi trận pháp có thể lớn vậy.
"Toàn Phương trận- Bá Vương Trấn Sơn Hà." - Bọn chúng định rút nhưng quá muộn.
Chưa đầy năm hơi thở, hơn quân đuổi theo gồm hai Nguyên Anh sơ kỳ, toàn bộ bị diệt.
Lạc Tinh cố ý chạy khỏi vị trí đặt trận pháp.
mới đứng lại.
Nên vô tình đám người đuổi theo vào ngay trung tâm trận.
Dù sao đội cận vệ xưa đâu bằng nay, Nguyên Anh Kỳ và hơn Giả Anh kỳ khiến cho phạm vi Bát Phương U Minh trận mở rộng dặm cũng còn được.
Đương nhiên trận càng lớn sẽ càng yếu Hai Nguyên Anh vừa định bay đi đã bị Triệu Tiểu Vy đóng băng kịp lúc.
Dù sao Lạc Tinh đã dặn dò nàng trước.
"Mọi người, xông vào Trấn.
Tạo tám trận Bát Phương.
Tranh thủ giết được thì giết không được thì lập tức rút.
Ta lẻn cướp kho Quân Nhu của Họ."
"Rõ.
Đại Thống Lĩnh." - Nếu lúc đầu mỗi người chỉ học hai phương trận hợp với thuộc tính của mình, thì qua năm, cũng đủ để họ thuộc tất cả phương vị.
Có thể tách ra mỗi tám người làm một Bát Phương U Minh Trận hoàn chỉnh, hoặc nhập lại thành một trận lớn.
Linh động hơn xưa rất nhiều.
Lúc này, Quân doanh đối phương chỉ còn Giả Anh Kỳ và Kết Đan kỳ, nên hầu như toàn quân bị áp chế.
Bắt đầu xông ra cửa thành.
Ngờ đâu, Lạc Tinh tranh thủ bày trận Thất Tinh Vạn Mộc Trận.
Trắc diệp mộc tung hoành khắp nơi.
Kẻ nào lao ra đều không trốn nỗi.
"-Tốt! lần này lập tức qua Tây Ngọc Trấn."
Lạc Tinh vẫn bài cũ dụ địch ra.
Nếu kẻ địch không ra thì vẫn cứ đánh đến khi ra mới thôi.
Chỉ cần bọn chúng chịu ra, xem như toàn quân bị diệt.
Tuy mình mạnh, nhưng phải cẩn thận.
Thuộc hạ đào tạo không dễ.
Nhất là người trung thành với mình.
Nghĩ vậy nên Lạc Tinh ra lệnh:
"Rút thôi mọi người!"
Đoàn người lên Phi Hành Khí Thượng Phẩm rút lui.
Trước khi đi đánh Tây Vu Bộ, Lạc Tinh đã năn nỉ Bạch Hạc Hối đoái được Phi Hành khí này.
Tốc Độ vượt hơn hai lần âm Thanh thoải mái cho Lạc Tinh thực hiện kế hoạch.
Mọi người sau khi về chiến khu hai thì tập hợp lại.
"Lần này thu hoạch khá tốt kho Quân Nhu hai trấn này có lẽ bán hơn vạn Linh Thạch.
Lại có Linh Thạch Trung phẩm, vạn linh thạch Hạ Phẩm.
Ta quyết định giữ lại không phải cho ta.
Mà cho những người chưa đạt Nguyên Anh.
Chuyện này cơ mật nhé, tuyệt đối không ai tiết lộ."
"Rõ! Đại Thống Lĩnh."
"Mọi người theo ta, bảo đảm sẽ có chỗ tốt.
Chỉ cần ta không nữa đường bị giết.
Bảo đảm sẽ đưa mọi người đạt được Hóa Thần kỳ."
"Ta có thể thề với thiên Đạo." - Cảm thấy mọi người chưa tin lâm nên Lạc Tinh liều mạng thề.
"Thật à." - Tất cả bắt đầu hưng phấn.
"Đương nhiên." - Lạc Tinh tự tin nói tiếp.
"Bây giờ trước mắt sáu người Hệ mộc chưa đạt Nguyên Anh.
Ta sẽ giúp các người mau củng cố lên Nguyên Anh Kỳ."
Tối nay ở đây.
Những người khác cứ về nghĩ ngơi.
Mai sẽ tới hệ Thủy, Hỏa, Thổ, Kim.
Sau khi phân công xong.
Là quá trình dùng tầng hai công pháp của mình: Vạn Mộc Chiết Linh thuật để bồi bổ, dẫn đường cho Giả Anh Kỳ.
Dù sao, hệ Mộc Lạc Tinh quen thuộc nhất.
Lần này đã quen thuộc Lạc Tinh nhất tâm lục dụng, một người tách năng lượng ra truyền cùng lúc cho sáu người.
Mọi việc thuận lợi, linh lực mọi người tăng lên thấy rõ.
ai cũng hưng phấn.
Sau ngày.
Dừng tu luyện lại.
Lạc Tinh dẫn mọi người đi công phá hai Trấn nữa, kết quả cũng dễ dàng săn giết và cướp được số lượng tài phú còn nhiều hơn lần trước.
Ba tháng sau, Tất cả mọi người hệ Mộc đạt Nguyên Anh Kỳ.
Mọi người có cảm giác hưng phấn.
"Tin tưởng vào Trần Đại Thống Lĩnh tuyệt đối không sai." - Lê Hoàn cười nói.
"Chuyện! Đó giờ Đại Thống Lĩnh nhà ta có lừa gạt ai sao." Huỳnh Thúc Kháng nhanh nhạy nhìn Lạc Tinh cười, sau đó chốt thêm một câu: "Trừ hai đại mỹ nhân ra, thì hình như bị gạt rồi."
"Binh! Binh" - Đương nhiên sau câu đó thì lại có một hồi bị Hạ Tử Yến ngược đãi.
"Đội ngũ trung thành với mình đã Nguyên Anh Kỳ." - Lạc Tinh cũng mừng rỡ.
Đã thu được nguyên anh, vẫn không đủ làm gì.
Lạc Tinh quyết định chơi lớn dùng tất cả quân nhu cướp được, cũng như Linh thạch hạ phẩm bán ra hoặc đổi về trung phẩm hết.
Cuối cùng gom được hai vạn Linh Thạch Trung Phẩm..
Sau đó, trừ thỉnh thoảng đi đánh cướp các Trấn của Tây Vu.
Thời gian còn lại, Lạc Tinh luôn tìm cách nâng thực lực đội ngũ lên.
Sau khi dùng hết hai vạn viên trung phẩm thì người Huỳnh thúc Kháng, Lê Hoàn, Triệu Thị Trinh, Bùi Thị Xuân, Ngô Quyền, Triệu Tiểu Vy, Hạ Tử Yến đều đạt Nguyên Anh Trung Kỳ
Trong thời gian này, lại gom được tiếp ba vạn Tinh thạch Trung Phẩm và viên Nguyên Anh sơ kỳ, Nguyên Anh trung kỳ.
Tuy Nhiên, bên Tây Vu đang nổi cơn thịnh nộ, ngày đêm lùng xục kẻ dám to gan đánh cướp liên tục Trấn, thậm chí có trấn bị đánh cướp hai ba lần.
"Yên lặng một thời gian vậy.
Dù sao các Trấn cũng không còn gì để đánh cướp."
Lạc Tinh trong thời gian này tích lũy cho mình được gần Linh Thạch Trung phẩm hệ Lôi rồi.
Nên quyết định bế quan lâu.
Ba tháng sau không ra khỏi phòng, xài hết linh thạch trung phẩm.
Tiếp theo dùng viên Nguyên Anh thì Lạc Tinh cũng thăng lên Nguyên Anh Đại Viên Mãn.
"Còn ba quả nguyên anh trung Kỳ tạm thời để lại."
Lạc Tinh còn nhẫn trữ vật của mấy tên nguyên Anh nữa, đã thông qua Dương Thông mà Lạc Tinh cứu năm xưa.
Tiếp đó, bí mật nhờ được Đại Sư không gian mở giúp, Sau khi mở hết được thêm Linh Thạch Trung phẩm và vạn Linh thạch Hạ Phẩm, một mớ loạn thất bất tao đồ vật, Lạc Tinh đưa hết cho Triệu Tiểu Vy.
Riêng các nhẫn trữ vật của Kết Đan kỳ chết đi, Lạc Tinh chia cho thành viên chứ không lấy làm gì.
Tính ra có cả vạn cái nhẫn trữ vật sau hơn lần đánh chiếm các trấn trong một năm.
"Ha ha, Lạc đại thống lĩnh xuất quan rồi rồi.
Chúc mừng ngài đạt Nguyên Anh Trung Kỳ." - Mọi người lại chúc mừng lấy lệ.
Ai biết thực lực Lạc Tinh thế nào.
"Mọi người nghe ta nói.
Qua chín tháng cũng cố linh lực ta nghĩ mọi người có thể tiếp tục đề thăng thêm một cấp nữa.
Nên ta Quyết định làm một chuyến nữa."
"Hoan hô." - Mọi người được nếm quả ngọt tháng lên một cấp nhỏ, nên giờ lại muốn thăng tiếp.
"Đợi một tháng xử lý công việc tồn động Của chiến Khu Hai rồi tiếp tục."
"Rõ.".