Chiến tranh ta vốn không màng
Nhưng vì cứu vớt muôn ngàn chúng sinh
Dù sao cũng một chữ tình
Năm sau kịp gặp bóng hình người yêu?
...
Thắm thoát gần hai năm nữa.
Lạc Tinh đã qua mấy mùa Lấy tắm lôi điện làm niềm vui.
Cơ thể đã xem như bảo hòa rồi.
Nguyên Anh giờ nhìn vào cảm giác như có Lôi Điện Bao quanh luôn.
Thiên Lôi Tử Trúc sau lưng thì khỏi nói.
Đã phát triển vượt bậc.
Nhưng chưa có cảm giác gì gọi là sắp đột phá.
"Ài còn một năm nữa là ta tuổi rồi." Nghĩ tới Lạc Dương cùng hàng vạn chúng sinh trong Hùng Thiên Giới không biết họ thế nào.
Nếu đã không hấp thu thêm lôi điện nữa, cũng như cảm ngộ được thêm bất kỳ áo nghĩa Lôi điện nào, thì có lẽ ta thiếu những trận đấu sinh tử.
Để k.ích th.ích cơ thể tiến giai.
Sống trong êm đềm hoài, nên mới có chuyện cơ thể không phát triển.
Sau vài ngày suy tư, cảm thấy suy nghĩ mình hoàn toàn hợp lý.
Lạc Tinh đưa ra quyết định quan trọng.
"Đánh Khúc Dương Bộ thôi.
Trước tập hợp mọi người."
Nói là làm, Lạc Tinh triệu tập tất cả Quan chỉ huy Tây Vu quân đoàn rồi nói:
"Ta thấy tình hình quân đội chúng ta như vầy hoài, trước sao cũng bị kẻ thù thôn tính."
"Hả?" - Ngay cả một vị Nguyên Anh Tu sĩ bên bộ phận Trinh sát cũng không biết Lạc Tinh lấy thông tin từ đâu.
"Theo tin tình báo, thì tên Tô Định đang định thông Qua Khúc Dương Bộ, muốn tiến đánh chúng ta."
Lạc Tinh dừng lại, quan sát tất cả rồi nói tiếp:
"Nên tiên hạ thủ vi cường, Chúng ta phải đánh trước.
Mọi người nghĩ đúng không?"
"Bẩm đúng." -Lê Hoàn dứt khoát nói.
"Đánh chết nó đi" - Ngô Quyền la lớn.
Hắn ta cũng là kẻ yêu thích chiến đấu.
"Tốt, mai ta sẽ cắt ra khoảng ba vạn quân, tiến đánh Hằng Sơn Trấn."
"Rõ!"
Lạc Tinh lập tức chọn ra quân đội đi.
Lần này chiếm đóng nên chỉ lựa Tinh Anh.
Toàn Kết Đan Hậu Kỳ trở lên.
Sau hai năm, thì quân đội dưới quyền Lạc Tinh có sáu vạn bảy ngàn người.
Do hai năm trưng mộ thêm được hai vạn quân mới.
Nhưng trong số gần vạn người phục vụ đủ năm thì có hơn người xin giải ngũ.
Trời vừa khuya, Lạc Tinh đã cho quân đội lên đường.
Tất cả linh khí phi hành trung phẩm lao đi trong đêm tối.
Tới tờ mờ sáng, băng qua hơn hai mươi ngọn núi cao, thì cũng đã tới Hằng Sơn Trấn.
Đánh bất ngờ, cộng quân số đông gấp hai lần.
Thêm Nguyên Anh Kỳ lược trận.
Nên hầu như không thiệt hại gì.
Hằng Sơn Trấn đã trong túi Lạc Tinh.
"Tiếp đánh Dương Bình Trấn." - Lạc Tinh ra chỉ lệnh.
Một canh giờ sau, toàn bộ Dương Bình Trấn cũng đã về tay.
Lạc Tinh lập tức rút lui đi tới điểm thứ ba, Linh Sơn Trấn.
Sau khi công chiếm xong thì Lạc Tinh lập tức hạ lệnh thiết kế trận pháp, đồng thời cho toàn quân nghĩ ngơi tại chỗ.
Do tất cả ba trấn, Lạc Tinh thấy quân đội là xử hết.
Tiến hành bao quây xung quanh nữa.
Nội bất xuất, ngoại bất nhập.
Thành ra ba ngày sau, thì tin tức mới truyền tới Khúc Dương Vương, Hoàng Cao Khải, đây là tay sai của Tô Định.
Vì muốn đạt Hóa Thần Kỳ cành giới, hắn đã bí mật cấu kết Tô Định, sau đó sát hại Khúc Dương Vương cũ.
Rồi lên làm Khúc Dương Vương mới.
"Báo, Theo tình báo thì Hằng Sơn Trấn, Dương Bình Trấn, Linh Sơn Trấn đột nhiên mất liên lạc." - Một Viên Đại Thống lĩnh chạy về báo trong đêm.
Hắn là Chiến Khu Trưởng Khu Năm tên Hoàng Hữu Mệnh.
"Tình hình, quân địch thế nào." - Hoàng Cao Khải giật mình.
Ba trấn đó gần Tây Vu Trấn.
Một tên vừa lên Chức Quân Đoàn Trưởng.
Theo ý hắn là một tên con nít còn hôi sửa không đáng để ý.
Nên đó giờ hắn cũng không quan tâm phòng thủ làm gì.
Theo suy nghĩ của hắn.
Tây Vu Bộ phải sợ sệt hắn tiến đánh.
Dù sao hắn là Hóa Thần Tu Sĩ.
"Ngươi không tra xét được thực lực kẻ xâm phạm sao.
Phải người Tây Vu Bộ làm không?"
"Không biết tình hình quân địch thưa Vương.
Chỉ nghe xung quanh báo cáo, đột nhiên có một toán quân lạ đi tới bao quây bốn phương.
Đồng thời ra chỉ lệnh.
Ai ở đâu ở yên đó.
Bằng không giết không tha."
"Thế ngươi là Chiến Khu Trưởng, sao ngươi không dẫn quân đến giành lại? Ta nuôi ngươi làm gì?" - Hoàng Cao Khải hơi bực bội, quát hỏi.
"Thuộc hạ muốn lắm.
Nhưng suy xét kẻ địch trong một đêm đánh chiếm ba trấn.
Toàn quân không ai thoát.
Thực lực ít nhất Nguyên Anh Kỳ, năm vạn quân thì mới làm được.
Tuy Thuộc Hạ còn nắm trong tay Nguyên Anh với ba vạn quân.
Thì chỉ xem như không chênh lệch bao nhiêu.
Lỡ như đến đó mà kẻ địch hùng mạnh hơn.
Khác nào mang trứng cho ác.
Suy tính kỷc càng.
Thấy chỉ có báo lên, nhờ cao kiến của đại nhân." - Hoàng Hữu Mệnh quỳ xuống nói.
Hoàng Cao Khải nghĩ cũng có lý.
"Được Rồi.
Ta cho thêm Nguyên Anh Kỳ cùng hai vạn quân đi cùng ngươi.
Nếu chuyện này làm không xong.
Chức Chiến Khu Trưởng Khu Vực Năm ngươi để người khác làm đi.
"Bẩm, Mạc Tướng Nhất định hoàn thành.
Nếu không sẽ chủ động mang đầu đến gặp đại nhân."
Nào ngờ, chuyến hành quân Hoàng Hữu Mệnh lọt vào trận pháp của Lạc Tinh, toàn quân bị diệt.
Hoàng Hữu Mệnh cũng trở thành Hoàng Vô Mệnh, và cũng không có thể nào chủ động mang đầu về như lời hứa.
Hai ngày sau, thì Hoàng Cao Khải biết là chuyện không lành.
Có Nguyên Anh và vạn quân lại bốc hơi mất.
Lập tức cho sứ giả gởi thư cầu cứu Tô Định.
Tô Định nghĩ là chuyện nhỏ.
Lại đang bận chuyện riêng.
Không đích thân tới, nên điều qua thêm một Hóa Thần Kỳ tên Tô Minh.
Có tự tin, Hoàng Cao Khải dẫn thêm vạn quân, với Nguyên Anh Kỳ làm nòng cốt cùng Hán sứ Tô Minh.
Lạc Tinh thông qua Trắc Diệp Tiễn bắn ra bốn hướng nên khi kẻ địch tới khoảng cách dặm thì đã sớm nhận ra.
Nên dàn quân sẵn.
"Ha ha, Hoàng Cao Khải tên bán n.ước đến rồi à.
Ta chờ ngươi hơi lâu nha."
"Ranh con, Ta hơi bất ngờ.
Không ngờ ngươi dám đem đội hình lớn như vậy đến đây.
Đúng là Nghé con không sợ Hổ mà." - Hoàng Cao Khải quan sát xung quanh tình hình bên Lạc Tinh.
"Tiếc là chuyến này tiểu tử ngươi có đi mà không về.
Sẵn tiện ta tiếp nhận Tây Vu Bộ luôn.
Ha ha."
"Với vạn quân mà đòi giết ta.
Ta cho ngươi về mang thêm vạn quân nữa đó." - Lạc Tinh tự tin nói.
"Ít ra cũng hơn gấp năm quân của ngươi."
"Thật Sao " - Lạc Tinh vừa nói xong.
Mộc trận pháp.
Vạn Mộc Phùng Xuân Thuật đột nhiên xuất hiện.
Lần này Lạc Tinh chơi lớn, dùng vạn Linh thạch trung phẩm Mộc hệ làm năng lượng bổ sung.
Nên khắp nơi đều là Trắc Diệp Mộc, cứ ba mươi mét vuông có một cây, Mỗi cây lại đâm tua tủa hơn rễ cây, nhánh cây.
"- Xoẹt.
Xoẹt..." - Phạm vi dặm xuất hiện một rừng cây chằn chịt cành, rễ, thân lá điều trở thành lợi khí giết người.
Nhất là mỗi lần đâm một người, sẽ hấp thu sạch linh lực người đó.
Rồi dùng linh lực hấp thu đó biến ra thêm trăm bộ rễ bén nhọn tràn ra xung quanh nữa.
Đặc điểm Trắc Diệp Mộc là siêu cứng, qua mấy năm được lạc Tinh dùng linh khí mình uẩn dưỡng.
Hiện không thua Linh Khí trung phẩm nào.
Nên tất cả Kết Đan Trung Kỳ chỉ gần chạm phải, đều bị xuyên chết.
Chỉ chưa đầy một phút thì số lượng hơn vạn người chết đi.
Do lần trước vạn quân, cùng với lực lượng ba trấn tinh anh đã bị Lạc Tinh tiêu diệt, lần này cố gắng chiêu mộ phần lớn toàn bộ là người nhỏ tuổi.
Đúng ra phải đi trấn giữ các thôn vài năm, mới phải hành quân.
Nào ngờ bị mang đi đánh trận.
Trong khi kinh nghiệm chưa có, dẫn đến trận pháp chưa mở đã chết.
vạn người còn lại thì kết trận được, nên không bị giết.
Tuy nhiên đại trận hút linh lực của vạn người lẫn số linh thạch đã bày ra, nên có thể không cần Lạc Tinh duy trì thêm linh lực, vẫn tồn tại được cả canh giờ nữa.
"Ngại quá giờ chỉ còn vạn chỉ gấp bốn lần bên ta thôi.
Thêm một canh giờ nữa thì sao ta.
Chắc ít hơn vạn"
"Ngươi muốn chết." - Hoàng Cao Khải hết sức đau lòng.
Sáu vạn quân nha.
Đâu phải số ít, mình thật sơ ý.
"Thôi giết hắn đi đừng kéo dài thời gian." - Tên Hán Sứ Tô Minh nói.
Dù sao đâu phải quân của hắn.
Hơn nữa hắn ta là người Ung Châu.
Người Giao Châu chết mặt kệ Giao Châu.
Hắn ta lập tức lao lên lên định mở một trường đồ sát.
"Không ngờ tới hai Hóa Thần Kì.
Chiến Vương Đội nghe lệnh.
Đánh tên Áo Đen.
Còn tên Hoàng Cao Khải thì để cho ta."
Nhóm Chiến Vương đội đã chuẩn bị sẵn sàng.
bao quây lấy Hán Sứ Tô Minh.
Có tự tin khi giết yêu thú Hóa Thần lần trước nên tất cả không hề sợ sệt.
Dù sao có Trần Tiểu Linh bênh cạnh trợ trận mà.
Lạc Tinh thì đang cầu một trận chiến, để tìm cơ hội đột phá.
Nên lập tức dùng Lôi Long thương chém một thương về Hoàng Cao khải, rồi lao ra ngoài.
Hoàng Cao Khải lập tức đuổi theo.
Hắn bị thiệt hại hơn sáu vạn quân rồi, nên rất muốn tự tay giết Lạc Tinh..