Hùng Thiên Đại Lục

chương 221: 221: chia ly con gái

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tu Tiên vốn dĩ vô tình

Tháng ngày đằng đẳng thân tình nhạt phai

Gia đình ly biệt buồn thay

Ngàn năm tuổi thọ được vài lần vui.

...

Cách đó hai canh giờ.

Trần Thị điều khiển một chiếc Phi Hành Khí bay thẳng lên Phá Long Hạm.

"Báo cáo.

Có kẻ xâm nhập.

Cần mở trận pháp phòng ngự không."

Tên Luyện Hư Trung Kỳ đang ngồi cảnh giới thì có thông báo.

Hắn là Lưu Ảnh, kẻ hộ đạo của Thái tử Lưu Cứ.

"Không cần.

Ma Tinh Pháo bắn đi." Lưu Ảnh bực bội.

Vòng phòng hộ mỗi lần mở môt phú thì cũng tiêu tốn cả ngàn linh thạch Thượng phẩm.

Không bắt đắc dĩ ai lại phung phí vậy.

"Đội Hỏa Tiễn số ba mươi lăm.

Bắn."

Mười khẩu Ma Tinh pháo bắn tới.

"Ầm." - chiếc phi Hành Khí cục phẩm nổ tan.

Nhưng không có ai.

Tiếp đó lại có một chiếc Phi Hành Khí bay đến từ hướng khác.

"Đội số bốn mươi bảy.

Bắn."

"Ầm." Lần này phi hành khí bị phá tan vẫn không có ai.

"Hừ, định làm rối loại trận hình chúng ta ư.

Lần thứ ba chắc chắn có kẻ địch đó.

Mọi người không được mất cảnh giác." - Lưu Ảnh nói.

Không chờ lâu.

Lần này cả ba chiếc Phi Hành Khí lao đến.

" Đội , , Bắn đi."

"Ầm Ầm..." - Ba chiếc Phi Hành Khi tan nát.

Nhưng có một bóng người áo xanh ở phía sau ba phi hành khí thành công lao lên Phá Long Hạm.

"To gan.

Dám xâm phạm Đại Quân Hán Quốc ta."

"Lưu Ảnh dứt lời lao đến.

"

"Đào Hoa Thất Tinh Bộ.

Trần Thị biến mất.

Thân ảnh nhanh chóng như bóng mờ lao đi.

Nàng đi tới đâu.

Dưới chân hoa đào nở rổ đến đó.

Tiếp đó phấn hoa tung bay.

Tất cả Nguyên Anh Tu Sĩ vừa tiếp xúc lập tức chìm vào hôn mê bất tỉnh.

Cẩn thận.

Tên Hóa Thần Kỳ vừa nói xong lập tức cũng chìm vào hôn mê.

Lưu Ảnh lập tức phong bế tất cả giác quan.

Nguyên Thần lập tức hiển hóa ra một hư ảnh mở ảo sao lưng.

Hi vọng nhanh chóng chế ngự kẻ xâm nhập.

Tiếc là hắn ta vừa di động, đã thấy trước mặt mình một cây Đào to lớn hơn ba ngàn mét, với vô số xúc tu tràn ra.

"Hả.

Sao có thể." - Lúc này hắn bị hơn ngàn rễ cây quấn quanh chế ngự.

" Tiền Bối tha mạng." - Biết gặp ngay kẻ địch hơn mình không phải một vài cấp độ nhỏ đơn giản.

Lưu Ảnh đành mở miệng cầu xin.

"Được.

khai mở lục giác đi.

Ta sẽ không giết." - Một âm thanh vang lên.

Lục giác vừa mở, mê hồn hương từ hoa đào truyền vào.

Tiếp đó Lưu Ảnh cũng chìm vào hôn mê.

....

Lúc Trần Thị quay về, Lạc Tinh và Lạc Dương chuẩn bị xuất phát.

"Hai đứa định đi đâu?"

"Nương, có tìm được thuốc giải không?" - Lạc Dương mừng rỡ hỏi.

"Thuốc giải thì không có."

"Ngay cả nương cũng tìm không ra, Khổ thân con gái ta rồi!" - Lạc Dương chán nản.

"Đừng lo." - Thuốc giải không có, nhưng không phải không có phương pháp.

"Cách gì?" - Lạc Tinh nhanh chóng hỏi.

"Dùng Thất Xà Lưu Ly Thảo, Tuy nhiên Giao Châu là không có.

Muốn có phải đi Trung châu hoặc Dương Châu.

"

"Vậy để con đi."

"Con cũng đi." Lạc Dương cũng không muốn ở nhà chờ đợi.

"Dẹp...!Ta đi." - Trần Thị nhìn Lạc Tinh nói - " Con nhớ lần trước ta nói là sẽ dẫn Tiểu Thảo đi một nơi không?"

"Dạ! Nhớ!"

"Ta định xử lý xong lần bị vây đánh này, cho Tiểu Thảo đi luôn.

Nay trùng dịp thì hai bà cháu ta đi trước.

Yên tâm, loại thảo dược này ở Dương Châu không hiếm lạ gì đâu.

Dù không có ta cũng có cách khác chẳng qua là tốn tới mấy năm.

Sẽ chậm tu luyện của nó."

"Vậy cũng được.

Bao giờ Nương xuất phát?" Lạc Tinh hiểu việc này nương mình đã có quyết định.

Muốn cản cũng không được.

"Mười ngày nữa.

Giờ con đi tiếp quản Chiến Hạm đi.

Ta đã quét sạch chướng ngại rồi.

Giờ ta phải vào phục hồi linh lực" - Trần thị nói xong vào phòng.

Nàng Ta tuy mạnh mẽ nhưng mỗi lần xuất thủ đều ảnh hưởng đến nội thương.

Lạc Tinh và Lạc Dương, hai người lập tức lên phi hành khí lên Phá Long Hạm.

Trên này Tất cả Nguyên Anh kỳ đều lâm vào hôn mệ.

Riêng tên Luyện Hư Trung Kỳ cũng bị cầm cố.

Nguyên thần vẫn còn nhưng vô hồn.

Đã bị Trần Thị sưu hồn.

Hắn ta bị trói bằng chính vũ khí của mình, Phược Long Tác.

Lạc Tinh lập tức thu nguyên thần hắn ta vào nội thể.

Phược Long Tác là Bảo Khí Trung Kỳ nên cho Lạc Dương phòng thân.

Sau đó Lạc Tinh tốn một Tuần để nhận chủ Phá Long Hạm.

Dù sao nếu tính ra nó cũng là Bảo Khí Trung Phẩm nên đâu dễ nhận chủ.

Đương nhiên giá trị lại viễn siêu Bảo Khí Tuyệt Phẩm do quá lớn.Trong thời gian này này Lạc Tinh cũng cho người chiêu hàng mấy vạn binh sĩ.

Kết quả chỉ có người thà chết không hàng còn lại đều đầu hàng.

Tiếp đó được tách ra phân cho mỗi bộ Nguyên Anh.

Còn Lại Hóa Thần thì Lạc Tinh xin lỗi.

Giết hết thu nguyên thần tất cả.

Dù sao Hóa Thần trở lên rất khó kiểm xoát, mà một số thề với thiên đạo hiệu trung Hán Quốc rồi.

Không giết không được.

Trước lúc chết Lạc Tinh muốn chúng chết có ích hơn thôi.

Trong Lạc Thần Khiên có hệ thống dùng nguyên thần làm động lực cho nó tạo ra linh lực phát triển hùng Thiên giới.

Dù sao Lạc Tinh lấy linh lực hùng Thiên giới lớn mạnh bản thân thì cũng phải cung cấp ngược lại cho nó nguồn năng lượng để tránh Hùng Thiên giới chậm trễ việc phát triển của mình.

Qua một thời gian ổn định.

Hùng Thiên giới đang có độ lớn triệu dặm.

Hiện tại có thể câu thông tiên giới dễ dàng Thông Qua Lạc Thần Khiên.

Lạc Thần Khiên cũng khá đa năng.

Linh thạch Thượng phẩm nó cũng dùng.

Nguyên thần cũng dùng nốt.

Ngay cả Phá Long Hạm Nó cũng nuốt.

Còn nuốt làm gì thì Lạc Tinh không biết.

Uổng công Lạc Tinh dùng ngày luyện hóa.

Giờ thì không còn gì.

Ngay cả Hạch Tâm Phá Long Chiến hạm là Viên yêu đan Luyện Hư kỳ cũng bị Lạc Thần Khiên nuốt mất.

Còn mấy ngày, Lạc Tinh tranh thủ sum hợp với Trần Thu Thảo.

Hiện tại nàng được bà nội đưa về trạng thái hóa phàm.

Không lo bị nguyên anh phá toái.

Tuy nhiên nếu không có Thất Xà Lưu Ly Thảo hóa giải độc tố thì nàng phải giữ trạng thái Hóa Phàm tới năm mới lên Hóa Thần kỳ được.

Càng sớm hóa Thần càng có ích lợi.

Vì tuổi trẻ mới dễ thăng cấp.

Nếu người bình thường Hóa Thần phải trước .

Còn nếu là thiên tài thì con số đó là .

Tuyệt thế thiên tài phải là năm.

Năm xưa Lạc Tinh cố gắng lên tuổi là đạt Hóa Thần.

Nhưng vì muốn đốt cháy thời gian.

Bỏ qua giai đoạn hóa phàm.

Mới dẫn đến thiếu khuyết tiên khí chi lực.

Không đạt ngàn năm đừng mong bổ xung đủ.

Mà không đủ thì không cách nào vào Luyện Hư Kỳ cho dù thông thạo ngũ hành chi lực.

Tới ngày thứ , Trần Thị lấy ra một Phi Hành bảo khí.

Lấy được của tên Luyện hư trung kì trong nhẫn trữ vật của hắn có Linh thạch Thượng phẩm đủ đi tới Dương Châu.

Từ Đại Việt Châu tới Dương Châu xa gần lần tới Ung Châu.

Dự định đi trong năm mới tới, tiêu tốn tốn khoảng linh thạch Thượng Phẩm.

"Lần này nương dự đinh bao lâu về." Lạc Tinh hỏi.

"Nhanh thì năm.

Chậm thì vài ngàn năm.

"

"Hả? Nương, người giỡn hả."

" Ta nói thật.

Tiểu Thảo hệ Mộc cửu tinh đó.

Con biết tiềm năng nó thế nào không? Chỉ cần về Trần Mộc gia tộc chúng ta, thì Hợp Thể Kỳ là phần chắc chắn.

Còn nơi này linh khí thiếu thốn.

Mấy ngàn năm rồi chưa ai qua khỏi Hóa Thần Hậu Kỳ.

Ta không muốn cháu ta cũng giống vậy.

Tu tiên a.

Quan trọng là phải vượt qua nhi nữ thường tình.

Tình thân nhiều quá sẽ ảnh hưởng tới đạo tâm.

Các người không muốn con mình sống vài vạn năm mà chỉ muốn con mình bên cạnh mình vài ngàn năm rồi chết già à."

"Nương nói cũng đúng."

"Người chậm lại ba ngày được không? Con muốn có thời gian gần gũi con gái." - Lạc Dương năn nỉ, sao đó được Trần Thị đồng ý.

Lạc Tinh cũng chuẩn bị chút đồ cho con gái.

Nàng đã có vũ khí lẫn áo giáp rồi.

Nên Lạc Tinh dùng ba quả Lôi Châu vàng cuối cùng của mình.

Tốn công tốn sức phong ấn trong hộp ngọc.

Đủ sức git cht bất cứ Hóa Thần trung kỳ nào.

Hóa Thần Hậu kỳ thì xuất kỳ bất ý vẫn giết được.

Xong lại nhét trong túi nàng linh thạch Thượng phẩm.

vạn Linh thạch Trung phẩm.

Một số đan dược chữa thương.

Lần này giết Lưu Cứ Là Thái tử Hán Quốc, nên thu tới năm Vạn Linh Thạch Thượng phẩm.

hơn vạn Linh thạch Trung Phẩm.

Nhất là hắn có vạn quân nên chi tiêu cực lớn.

Chưa tính vận chuyển chiến hạm cũng tốn nhiều Linh thạch.

Lưu Cứ mang Phá Long Chiến Hạm dự định đánh nhau ngàn năm với Liêm Châu.

Nên chẳng những Linh Thạch nhiều mà Đan dược cũng không ít.

Lạc Tinh mang ra làm phần thưởng cho đại quân.

Hiện tại tinh luôn số quân đầu hàng là vạn Quân thực lực Nguyên Anh Kỳ rồi.

Tuy nhiên Hóa Thần chỉ có hơn người.

Một con số quá khiêm tốn..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio