Thù xưa chuyện cũ đã qua
Giờ đây phải trả cũng là đúng thôi
Năm xưa cả tộc chết rồi
Thì nay lấy tạm một hồi nợ vay.
...
Lúc này toàn thân Vương Kim An bị phong bế linh lực.
Lạc Tinh lấy nhẫn trữ vật hắn ta ra.
Sau đó bắt đầu tìm cách giải khai.
Một canh giờ vất vả, nhẫn trữ vật vẫn chưa giải khai được.
"Có lẽ hắn ta còn sống nên khó khăn." - Lạc Tinh đành tạm thời không tốn công làm việc đó, mà bắt đầu sắp xếp lại suy nghĩ của mình về thế cục các nơi.
Hôm sau, cả hai về tông Môn.
Lạc Tinh lập tức triệu tập đệ tử mình.
"Sư phụ tìm con." - Lúc này đã là Thánh Tử , nên Lý Thường Kiệt muốn tăng nhanh thực lực củng cố địa vị, cũng như nhanh chóng trả thù cho gia tộc nên ngày đêm tu luyện.
Bình thường cũng không rời tông môn làm gì.
Sao khi quan sát tình hình đệ tử mình.
Vô cùng vừa lòng.
Lạc Tinh nói :
"Uhm.
Ta biết con có thù với Vương Kim Thạch nên cho ngươi một người."
Chỉ Vương Kim An đang nằm bị phong bế dưới đất: "Đây là con trai của hắn.
Vương Kim An."
Lý Thường Kiệt hai mắt đỏ hồng.
Không có chuyện thù ai nấy trả.
chỉ có nợ cha con trả là thiên kinh địa nghĩa.
Sau khi mắng chửi một lúc, giải tỏa u uất bấy lâu.
Lý Thường Kiệt cầm thương đâm tới tấp lên người Vương Kim An.
Tuy là Hóa Thần Tu Sĩ nhưng cơ thể bị phong bế linh lực.
Nên Lôi Long Thương hoàn toàn có thể gây ra thương tích lên đối phương.
"Cẩn thận chứ.
Nguyên thần nó còn chỗ dùng."
- Nhìn cơ thể tơi tả của đối phương.
Lạc Tinh vội cản lại.
Tiếp đó thu Nguyên Thần hắn ta vào hộp trữ vật.
"Cho nàng nè!" - Lạc Tinh ném qua cho Võ Tuyết Kỳ.
"Ngươi không sưu hồn hắn à?"
"Hắn ta Hóa Thần Trung Kỳ, ta sưu hồn bằng cách gì!" - Lạc Tinh mỉm cười.
Tuy cố sức vẫn có thể sưu hồn đối phương, nhưng mà khi không sưu hồn, thấy biết bao cảnh tượng trong cuộc sống của kẻ khác thì giống như xem một bộ phim dài tập nhàm chán.
Nhất là tên Vương Kim An này cũng ko tốt lành gì.
cảnh tượng khi nam ngược nữ là không tránh khỏi.
Xem nhiều chỉ hỏng đạo tâm thôi.
Sau khi Lý Thường Kiệt rời khỏi.
Võ Tuyết Kỳ vẫn ngồi ở lại.
Lạc Tinh biết nàng chờ gì, nên tập trung giải khai nhẫn trữ vật vừa thu.
Lần này đối phương đã chết, nên mọi việc vô cùng dễ dàng.
"Tên này giàu nha.
Thống Lĩnh một Quân đoàn có khác."
Nhìn đống vật phẩm tuôn ra đầy phòng.
Võ Tuyết Kỳ nhanh chóng làm công tác thống kê.
"Kiểm kê tất cả có vạn Linh Thạch trung phẩm linh thạch Thượng phẩm.
Ba món bảo khí hạ phẩm.
Một đống Linh Khí cực phẩm.
Ba viên Hóa Thần đan.
Đan dược chữa thương không ít." - Nàng hưng phấn nói.
"Nàng muốn gì lấy đi."
Võ Tuyết Kỳ thấy Lạc Tinh cho mình lựa trước.
Nên lấy một hóa Thần đan, linh thạch thượng phẩm.
Hai món trang bị Linh Khí cực phẩm, vài linh tài luyện đan, một phi hành khí cực phẩm.
"Này Thế thôi hả!"
"Uhm."
Lạc Tinh thấy vậy, đưa nàng bảo khí phòng ngự hạ phẩm mà Vương Kim An vừa mua chưa kịp luyện hóa:
"Nàng giữ luyện hóa đi.
À thay lời ta thông báo phong bế tông môn thêm năm.
Ta sợ thời gian gần đây có biến."
"Được.
Cáo Từ!" - Nhận được vật cần nhận, Võ Tuyết Kỳ vui vẻ rời đi.
Nàng có nhiều đệ tự và môn hạ.
Nên muốn chia sẻ ra một chút.
Sau khi thông báo xong.
Nguyệt Linh Tông bắt đầu phong bế.
Chỉ có các lực lượng ngoại vi còn hoạt động.
Còn lực lượng nòng cốt rút về tông môn hết.
Mười năm phong bế.
Nguyệt Linh Môn tiếp thục thay da đổi thịt.
Tiến bộ nhiều nhất là Lý Thường Kiệt.
Sau khi dùng Hóa Anh Đan thì bắt đầu đạt Nguyên Anh.
Sau đó được Lạc Tinh hỗ trợ, tuổi Nguyên Anh Trung Kỳ, tuổi Nguyên Anh Hậu kỳ, tuổi Nguyên Anh Đại Viên Mãn.
Trở nên Thánh Tử chính hiệu.
Không còn ai nhắc lại chuyện thi đấu thay thế thánh tử.
Lý Nhã Kỳ trong năm cũng thăng lên Nguyên Anh Đại Viên mãn.
Mười tám đệ tử nội môn tinh anh còn lại cũng là Nguyên Anh hậu kỳ.
Hai mươi Hóa Thần viên mãn ban đầu của Tông Môn cũng có người đạt Hóa Thần.
Kết quả nhiều.vậy là do tám viên đan dược Lạc Tinh cướp được, cộng thêm hai viên Võ Tuyết Kỳ điều chế ra nữa.
Nàng điều chế ba lần nhưng thất bại môt lần.
"Nhưng vậy cũng ổn rồi."
Tính ra xem như lời hứa của mình năm xưa thành sự thật.
Trừ Lạc Tinh ra, Nguyệt Linh Môn đã có Hóa Thần tu sĩ.
Có thể tấn thăng Tứ Tinh tông môn rồi.
Bản thân Lạc Tinh thì vẫn chưa lấy lại được thực lực Hóa Thần Kỳ.
Trong năm nay, bản thân đã luyện lên tầng hai Nguyệt Linh Dưỡng Thân Thuật.
Mỗi tháng khai thông được khiếu huyệt.
Tuy Là rất chậm, nhưng cũng không biết làm sao.
Đành phải bỏ thời gian ra tu luyện Nguyệt Quang Phân Thân Thuật giết thời gian.
Dù sau cả ba bí kĩ này đều đáng để học.
Lần trước giết Vương Kim An thu được Đại Nhật Cung cùng Kim Long Tiễn.
Lạc Tinh cũng đã luyện hóa xong.
Tuy diệu dụng không bằng Trắc Diệp cung.
Nhưng sức xuyên thấu cực mạnh.
Nên thực chiến một đối một là chuyện dễ dàng , bất cứ hóa thần hậu kỳ nào Lạc Tinh tin là có thể một tiễn chết ngay.
Đương nhiên cung này là không thể mang ra ánh sáng rồi.
Không khéo sẽ bị quân đội Tống Quốc tiêu diệt.
"Đến lúc mở tông môn rồi."
Mười năm với thường nhân thì lâu nhưng giới tu tiên lại ngắn.
"Bái kiến Tông Chủ."
Lạc Tinh nhìn xung quanh.
Nguyên Anh tu sĩ khí khế ổn định.
Thể hiện rõ ràng uy nghiêm cần có của một đại môn phái.
"Không tệ nha.
Mọi người có ba ngày do thám tình hình xem có ai dám ức hiếp tông môn chúng ta trong thời gian này không."
Tiếp đo ra một loạt chỉ lệnh.
Lạc Tinh cho mọi người bắt đầu rời khỏi.
Ba hôm sau, tin tức đã kiểm tra xong.
Năm mỏ Linh thạch, bị cướp hai mỏ bởi Phong Vân Tông và Linh Hỏa Tông.
Kim Hà Môn thì lại bị diệt môn từ chín năm trước.
Lý do là có một kẻ trong sáu thuộc hạ thành công chốn thoát, về cấp báo Vương Kim Thạch.
Tiếp đó điều tra ra là Tông Chủ của Kim Hà Tông dẫn Hóa thần tu sĩ cướp bóc và giết con trai lão, nên ra lệnh quân đội tiến đến vấn tội.
Đều kỳ lạ là hình như Kim Hà Môn đoán được, nên tất cả hóa thần lãnh đạo môn phái như bốc hơi biến mất, dẫn đến ai cũng nghĩ là bọn họ có tật giựt mình nên trốn thoát.
Nhờ vậy không ai biết là hai vật phẩm giá trị nhất lần này đã nằm vào tay Lạc Tinh.
Hai tông môn gồm Phong Vân Môn, Hỏa Linh Môn gần đó hưởng lợi.
Bắt đầu vươn vòi thế lực ra chia cắt địa bàn của Kim Hà Môn.
Tiếp đến thấy Nguyệt Linh Môn phong bế sơn môn, nên Hỏa Linh Tông chiếm đóng mỏ quặng Hà Giang.
Phong Vân Môn chiếm đóng mỏ quẳng Hà Minh.
"Trưởng môn giờ chúng ta cho người chiếm lại hai mỏ quặng đó đi."
"Dám động tới Nguyệt Linh Môn chúng ta ư." - Các Trưởng Lão lớn tiếng nói.
Thực lực tông môn lớn mạnh.
Ai cũng tự tin dâng cao.
Không còn vẻ hèn nhát như năm xưa, ngay cả Môn chủ phu nhân mình mất cũng không dám điều tra.
Lạc Tinh xuy nghĩ rồi nói: "Thập đại hộ pháp.
Các ngươi cho Hóa thần.
Bịt mặt Tập Kích mỏ quặng Hà Giang.
Nhớ là giết sạch bảo vệ nơi đó xong rút về.
không cần chiếm đóng.
Thánh tử, ngươi cùng thánh nữ dẫn nguyên Anh Kì gióng trống khua chiên nói sẽ chiếm lại Hà Minh mỏ quặng.
Nhưng đừng xông vào.
Chỉ từ từ bao vây thôi.
Mục đích là nghi binh.
Mạc Lão cho hai đại hộ pháp còn lại theo bảo vệ Thánh Tử và Thánh nữ.
Còn Đại hộ pháp còn lại đi bảo vệ Quặng mỏ còn lại.
Mặc Lão và Tứ Thúc ở lại bảo vệ tông môn.
Tuyết Kỳ, nàng theo ta."
Rõ thưa Tông chủ..