Dư âm ngày tết nay vẫn còn.
Hành trình trăm dặm cày nuôi con.
...
Nhưng vì nặng nợ nên ráng viết
Dăm ba câu chữ tặng bà con.
...
Một lúc sau.
Một giọng nói vang lên:
"Trần Quang, Nguyệt Linh Môn.
Võ Chính Minh, Nhật Minh Tông."
Lạc Tinh nghe tới lượt mình lập tức lên võ đài.
"Chú ý.
Thi đấu không đươc mở Nguyên Thần.
Không được cố ý giết người, nếu không sẽ xử thua.
Ngoài ra Không được dùng bảo Khí Thượng Phẩm.
Nếu một canh giờ không phân thắng bại sẽ tính là hòa."
"Thưa rõ."
"Trận đấu bắt đầu." - Tiếng vị trọng tài vừa dứt.
Lạc Tinh lập tức cầm Bán Nguyệt Thiên Đao thủ thế.
"Ha ha, trước mặt ta mà dám dùng đao, thật là chán sống." - Võ Chính Minh cười nói.
"Này, ngươi cũng chỉ một Hóa Thần giống ta, có gì mà tự phụ thế."
"Ai không biết Nhật Minh Tông chúng ta nổi tiếng về đao.
Nói, ngươi muốn chết kiểu nào." - Hắn ta nói xong, không tấn công mà đợi Lạc Tinh trả lời.
Ngay cả hoành đao phòng thủ cũng không.
Lạc Tinh biết gặp kẻ gàn gỡ, nên không nói nữa.
Định đợi đối phương tấn công mình giả vờ né vài lần rồi thắng nhẹ thôi.
Nào ngờ đối phương không hề có xuy nghĩ sẽ chủ động tấn công.
Lạc Tinh đành lao tới trước.
"Nguyệt Quang phân thân thuật."
Cả người tách làm hai trong giây lát.
"Phong Vân Tam Điệp Lãng"
Đây là thức đầu tiên trong Phong Vân Thập Tam Thức.
Hai Lạc Tinh đều xuất cùng một chiêu thức.
Võ Chính Minh lúc này hoành đao lên đỡ thì đã muộn.
Chỉ đỡ được một hư ảnh, tiếp đó cơ thể bị oanh trúng, bảo khí phòng ngự vỡ nát trước ba tầng công kích, rồi y bay ra ngoài võ đài, hôn mê bất tĩnh.
"Người thắng là Trần Quang."
Trọng tài tuyên bố xong.
Thig trên khán đài vang lên lời bình luận.
"Nhanh quá, Đao kỹ nhanh, mạnh, chuẩn, trùng điệp vào nhau.
Từ Lúc nào thế hệ đệ tử Nguyệt Linh Môn có kẻ đao pháp mạnh mẽ thế?"
"Ngươi biết gì, người này là Thánh Tử của Nguyệt Linh Tông."
"Thánh tử gì mà mới Hóa Thần ư? Nguyệt Linh Tông xuống dốc tới mức này à."
"Xuỵt, ta nghe nói thánh tử khác bị người ám sát.
Kẻ này mới được bất đắc dĩ đưa lên."
"Hả! Ai dám chọc tới một trong ngũ đại tông môn chứ?" - Một kẻ nghe tin ngạc nhiên hỏi.
Tuy nhiên vấn đề đó đương nhiên không ai giải đáp được.
"Ha ha, Võ Huynh, Đứa cháu huynh định lấy đức phục người à?" - Tông Chủ Bích Vân Tông quay qua hỏi Một vị đại trưởng lão Nhật Minh Tông.
"Hừ, tên cháu của ta nó định nhường đối thủ, nên không kịp phòng ngự thôi."- Trong lòng lão cũng tức điên.
có ai lên võ đài không đánh nhau, mà cứ nói chuyện với đối phương, quên cả phòng thủ.
Lạc Tinh lúc này đã xuống ngồi xếp bằng nhắm mắt lại.
Tuy nhiên, linh thức vẫn thầm quan sát trận chiến tiếp theo.
Lúc này, Bích Vân Tông đang đấu với Tinh Hà Tông, cả hai đối thủ cũng không chênh lệch bao nhiêu nên khá hấp dẫn.
Cứ thế, Ba vòng chiến trôi qua.
"Lạc Tinh Nguyệt Linh Tông.
Tinh Xá của Tinh Hà Tông."
Lần này Tinh Xá không nói chuyện.
Vừa vào trận đã lui về sau kéo dãn khoảng cách.
"Nhất Chỉ Trấn Sơn Hà." - Một tia sáng bắn ra.
Tốc độ cực nhanh.
Lạc Tinh vừa thấy đối phương kéo dãn khoảng cách, đã hiểu ý đồ.
Nên cũng lao theo áp sát.
Sau đó kịp lúc dừng lại đột ngột.
Bước qua trái một bước vừa kịp né tránh tia sáng.
sau đó tăng tốc lao đến.
"Nhị Chỉ Tru Vạn Tà" - Hai luồng Linh lực khí thế to lớn.
xoay theo chiều xoắn ốc bắn thẳng vào ngực Lạc Tinh.
Lúc này Lạc Tinh tiếp tục một phân làm hai hư ảnh, thế công không đổi.
Một hư ảnh bị chỉ pháp xoắn nát.
Một Lạc Tinh khác đã phát ra thành công:
"Phong Vân Tam Điệp Lãng!"
Giống như lần trước.
Đao khí ba tầng trùng lấp phá tan
Bảo khí phòng ngự sơ giai của đối phương.
"Ngươi thua." - Thanh đao lúc này đã kề lên cổ Tinh Xá.
"Trần Quang chiến thắng."
Ngày hôm sau.
Lượt trận thứ ba, Lạc Tinh chiến với Ngô Thời Sĩ của Thiên Hải Tông.
"Xin chào." - Đối phương là một kẻ đúng điệu công tử hào hoa.
Rất được lòng các thiếu nữ.
Mặc một bộ trường bào màu xanh.
"Mời." - Thấy kẻ địch anh khí bức người.
Lạc Tinh cũng không lo lắng.
Nghiêng người thủ thế.
"Lạc Địa Triêu Thiên."
Đối phương hiểu rõ Lạc Tinh chiêu thức quỷ dị.Nên vừa bắt đầu đã lấy công làm thủ.
Đao ảnh vung lên.
Một con sóng to lớn tràn đến bao quây Lạc Tinh.
"Lạc Lôi Phi Thân Bộ." - Lạc Tinh như một nghệ sĩ lướt sóng.Mặc cho con sóng mạnh mẽ cỡ nào.
Cũng luôn thoát ẩn thoát hiện.
Khoảng cách ngày càng gần đối phương.
"Phong Bạo." - Thì ra Ngô Thời Sĩ đã tu được hai linh lực hệ Phong và thủy.
Kết hợp nhau thành một vòi rồng xoắn đến.
Lưc này Lạc Tinh lại nhanh hơn một chút.
Lợi dụng nước xoáy che khuất tầm nhìn.
Khẽ dùng Lạc Lôi na di bộ trong phạm vi hai mươi mét.
"Phong Vân Tam Điệp Lãng."
Đao Khí phát ra khí thế không gì không phá.
Ngô Thời Sĩ lại bị phá nát phòng ngự.
"Ohm." Tên đệ tử này, đặc biệt nha.
Vị trọng tài thực lực Luyện Hư Kỳ nên cũng không thấy rõ ràng cách thức Lạc Tinh xông ra khỏi vòi rồng.
Đành qui cho Lạc Tinh có thân pháp biến thái.
Buổi chiều đó.
Trận thứ tư mở màng.
Lần này được tầng lớp cao tầng chú ý hơn.
Nên ai cũng cố gắng hết sức để được câc vị tông chủ, đại trưởng lão nhìn trúng.
"Trần Quang Nguyệt Linh Môn.
Nguyễn Thanh Phúc Nguyễn Gia."
Đối phương là một kiếm tu, dùng một thanh kiếm mỏng như lá trúc, nhìn Lạc Tinh cười nói: "Ba trận ngươi đều một đao chiến thắng.
Nhưng gặp ta xem như ngươi xui xẻo."
"Thật ư?"
"Với thực lực tuyệt đối.
Thì ta sẽ giày xéo ngươi như con kiến thôi." Hắn tự tin đáp.
Xưa nay Nguyễn Thanh Phúc không phải cuộng vọng, tự đại mà hắn thích dùng tâm lý chiến khiến đối phương bị ảnh hưởng tới chiến lực.
"Trận đấu bắt đầu."
Lạc Tinh nở ra nụ cười tươi, sao đó lập tức trên tay xuất hiện một Bạo Lôi Châu quăng tới.
"Ầm!" - Lôi Châu này là loại đặc biệt.
Uy lực chỉ đủ đả thương Hóa Thần Hậu kỳ.
Tuy nhiên lại phát ra một luồng sương khói tím.
Nguyễn Thanh Phúc bị mất dấu Lạc Tinh trong một giây.
Hóa Thần tu sĩ đánh nhau, một giây là đủ.
Lạc Tinh lao tới.
Bổn cũ soạn lại, hai hư ảnh xuất.hiện.
Thức thứ nhất của Phong Vân Thập Tam thức đánh ra.
"Roẹt."
Nguyễn Thanh Phúc cũng có Thiên Cấp Võ kỹ, nhưng vẫn chỉ kịp phá tan một luồng đao ảnh.
Sau đó lãnh đòn đánh trực tiếp từ chân thán Lạc Tinh.
Tuy đối phương có Bảo Khí phòng ngự trung phẩm không vỡ nát, nhưng hoàn toàn mất tác dụng.
Kết quả, Bán Nguyệt Thiên Đao đã gát lên cổ đối phương.
"Trần Quang chiến thắng."
"Sao lại thế, ta sao lại bại!" - Nguyễn Thanh Phúc cảm giác muốn độn thổ.
vừa trang bức với đối phương một câu, thì đã bị vả mặt ngay trong tích tắc.
"Ha ha! Nguyệt Tỷ có vị Thần Tử thú vị nha." - Bích Vân trưởng Môn cười nói.
"Ài! Trần Quang đứa bé này là mầm móng tốt."
"Hừ bàng môn tả đạo.
Không dám chính diện thi đấu." - Nguyễn Thắng là gia chủ của Nguyễn gia nói.
"Nguyễn huynh lời ấy sai rồi.
Nguyệt Linh Tông chúng ta xưa nay vốn là vậy, công pháp lấy ảo diệu làm chính.
Sức mạnh là phụ mà.
Viên Lôi châu đó là đích thân Trần Quang luyện chế.
Võ kỹ là đích thân cậu ta thi triển.
Hoàn toàn bằng thực lực của mình chiến thắng.
Sao gọi bàng môn tả đạo?" - Nguyệt Kiều Tiên cười nói.
"Bạo biện." - Nguyễn Thắng đành nói một câu rồi nhắm mắt, thầm nghĩ sau chuyến này sẽ phải bỏ ra thời gian huấn luyện lại tên tiểu bối của mình.
Trận thứ năm của Lạc Tinh gặp Bích Vân Môn, cũng lấy một chiêu chiến thắng.
Khiến đám đông hò hét inh ỏi.
"Ôi! Soái ca quá."
"Khốc quá, chàng ơi!" - Các Thiếu nữ cũng quay qua cổ vũ Lạc Tinh vì đã thể hiện quá nổi bật.
Các trận đấu khác đánh nhau cả nữa canh giờ mới phân thắng bại.
Chỉ có mỗi Lạc Tinh giữ một trận ra một chiêu duy nhất là thắng.
Thực tế, Lạc Tinh chỉ dùng một chiêu thắng nhờ hai điểm.
Tốc độ Nhanh.
Và đánh lừa đối phương.
Nguyệt Quang Phân Thân thuật.
tuy phân hai đương nhiên sẽ khác biệt đối phương một chút.
Thường các đối thủ sẽ nghĩ phân thân sẽ yếu hơn bản thể.
Nên khi tấn công sẽ tấn công kẻ mạnh hơn.
vì vậy, Lạc Tinh cố tình điều khiển sau cho phân thân về linh lực, tốc độ, sát khí phát ra đều mạnh hơn chân thân.
Khiến hết hết người này tới người khác bị lọt hố.
Toàn tập trung công kích phân thân mà bỏ qua bản thể..