Cơ Duyên to lớn vô biên
Nhưng mà nắm được trước tiên phải liều
Tương lai con gái thân yêu
Nên ta chẳng thể nghĩ nhiều được đâu?
...
Trải qua bảy ngày đi khắp nơi.
Lạc Tinh phát hiện Kim Hồn Thảo hơn ngàn năm nên tinh thần phấn chấn.
bắt đầu tập trung Tìm Kiếm.
Vô tình đi vào ngày càng sâu.
Gặp Yêu Thụ càng kỳ lạ.
Lạc Tinh cũng gặp hai cây Kim Hồn Thảo nữa.
Nhưng vận may đã hết.
Không tìm thêm được nữa.
Sau đó, cả hai lần đầu tiên gặp một loại linh quả kì lạ.
nhìn hình dáng như trái thơm thu nhỏ màu lưu ly.
"Nồng độ linh lực nó phát ra, dám có tác dụng kéo dài tuổi thọ nha."
"Cẩn thận!" - Lạc Tinh nhắc nhở.
Hai người len lỏi tới.
Không gian xung quanh không có gì bất thường.
Bỗng Lạc Tinh kéo Tiểu Thảo lại.
"Sao thế."
"Ta thấy nó có cái gì đó là lạ."
Nhìn phía xa, kỳ quả treo lủng lẳng.
Tỏa ra hương thơm nồng đậm.
Nhưng sao không có Yêu thụ nào lại gần bảo vệ.
Trên đường đi này.
Hai người gặp bất kì linh quả nào cũng có kẻ bảo vệ.
"Ta có cách." - Trần Thu Thảo nói xong, biến ra hai con Tử Yến.
Đây là trong Lạc Hoàng Nhẫn của Lạc Tinh cho.
"Sặc" - Thấy con Tử Yến đạt cấp độ cỡ nguyên Anh Kỳ, Lạc Tinh cũng bất ngờ.
Không ngờ con này lại sống được ở Tiên Giới.
Phải biết là Lạc Tinh từng thử chỉ có Chân Quân Lục Tầng hoặc yêu thú cửu giai mới sống được khi mang từ Hùng Thiên giới ra.
Còn các con Tử Yến năm xưa Lạc Tinh cao nhất chỉ là yêu thú Lục Giai mà thôi.
Hai con Tử Yến nhận lệnh, bay tới há miệng đớp loại linh quả dó.
Lúc này dị biến phát sinh.
Từ thân cây lóe ra như ánh chớp.
Hai con Tử Yến lập tức bị một chiếc lưỡi nuốt mất.
"Ác Mộc ăn thịt người." - Thì ra cây này dựa vào linh quả hấp thu sinh vật khác đến để nuốt.
Một loại cây chuyên ăn thịt các hung thú để lớn mạnh bản thân.
"Tính sao đây." - Trần Thu Thảo hỏi.
"Ngươi cho Con Tử Yến bay tới nghi binh.
Ta có cách."
"Được." Trần Thu Thảo lập tức ra lệnh cho hai tốp Tử Yến lần lượt bay đến.
Gần hai mươi con Tử Yến tốc độ cực nhanh, từ bốn phương tám hướng, bao lấy Ác Mộc.
Lạc Tinh cũng bay theo sau.
Lúc này, từ thân cây lao ra mười súc tu, nhanh chóng chộp lấy đàn Tử Yến.
Lạc Tinh tranh thủ lúc Ác Mộc phân tâm, nhanh chóng thi triển không gian na di bay đến vị trí thích hợp.
Thu nhanh kỳ quả, Tiếp đó, lại dùng không gian na di quay về.
" Chạy." - Lúc này, Ác Mộc kia giận dữ, phóng ra vô số xúc tu mạnh mẽ đập tới.
Nhưng Lạc Tinh kịp chộp lấy Trần Thu Thảo, nàng cũng không hề kháng cự, cả hai biến mất.
Sau khi lao đi hai mươi dặm, thì Ác Mộc kia cũng không đuổi theo kịp.
Dù sao, các loại Linh Mộc vận tốc xúc tua nhanh nhưng Tốc độ di chuyển lại vốn không nhanh.
"Ha ha! dễ dàng.
Nhưng chỉ có một làm sao chia." Lạc Tinh ngắm nghía kỳ quả vừa thu được.
"Ngươi cứ lấy, Ta lần trước có Đào Tâm Linh Thụ rồi." - Trần Tiểu Thảo cười nói.
"Được! lần sao có cái khác cho ngươi."
Hai người lại đi tiếp.
Một tuần sao.
"Tiểu Thảo!"
"Gì?"
"Chúng ta đi lạc!"
"Hả, Linh thức ngươi mạnh thế mà lạc ư?"
Lạc Tinh cũng bối rối.
Nơi này quá kì lạ.
Là một ảo trận thiên nhiên.
Không do con người tạo thành , nên Lạc Tinh vô tình lọt vào mà không hay.
Đến khi thấy điều không hợp lý thì đã muộn.
"Thôi kệ cứ đi tới.
Đi theo ta.
Tuyệt đối không được tách ra."
"Dạ" - Trần Thu Thảo đồng ý.
Dù sao thì xét tất cả các khía cạnh.
Nàng thua Lạc Tinh xa.
Lạc Tinh quyết định phá trận theo cách ngu nhất.
Đi theo đường thẳng.
Linh thức cao, nên Lạc Tinh vẫn đủ nhận biết mình đi như thế nào để đi thẳng được.
Hai người đi ngày càng sâu xuống.
Mười ngày sau.
Ha ha, thoát khỏi khu rừng quái quỷ đó rồi.
Trần Thu Thảo cũng thở phào.
Mười ngày nay.
hai người không dám mất cảnh giác một giây phút nào.
Luôn luôn có các loại dây mây rừng tấn công mọi lúc mọi nơi.
độ dẻo chúng không kém bảo khí trung phẩm.
Nếu không phải vũ khí Lạc Tinh quá sắc bén.
có lẽ cả hai không thoát ra dễ dàng vậy.
"Nơi này kì lạ."
"Là sao?"
"Có sinh vật sống.
Là Mộc Nhân tộc đàn!"
Lạc Tinh dẫn Trần Thu Thảo gần năm mươi dặm đến một bờ suối.
Nơi đó có ba Mộc Nhân.
Một dạng sinh vật kì lạ.
Có hai tay hai chân.
Nhưng toàn thân nhìn như một khúc gỗ cây.
Có khuôn mặt, mắt, mũi, tai, nhưng không có miệng.
Tuy nhiên độ lớn khoảng hai mét.
Tình cảnh là một Thụ nhân lớn màu xanh đang đánh với hai thụ nhân nhỏ màu vàng.
Sau đó, từ chân tên lớn đó dùng một lớp rễ quấn nát một tên thụ nhân nhỏ.
Tên thụ nhân màu vàng còn lại định chạy nhưng đã muộn.
Bị tên kia bắn một dây mây, quấn chặt rồi thu lại.
"Tạch!" - Cuối cùng chỉ còn tên thụ nhân màu đỏ.
Tuy nhiên hắn không kịp vui mừng thì Lạc Tinh Cả người bị cố định.
Sau đó Lạc Tinh xuất hiện.
Tay đâm vào ngực hắn ta lấy ra một viên Mộc Tâm.
"Đi!" - Hai người di chuyển qua nơi vắng vẻ.
"Đợi Ta Chút" - Lạc Tinh thần thức vào Hùng Thiên giới sao đó dùng Phệ Hồn Quyết hấp thụ lấy Mộc Tâm.
Một Lúc sau, Lạc Tinh mở mắt ra.
"Thế nào? Ngươi làm gì vậy?"
"Ta sưu hồn hắn! Được một thông tin tốt." - Lạc Tinh cười nói.
"Là gì!"
"Nơi này là Mộc Nhân Giới, Trong đây có bốn chủng tộc, Hỏa Mộc, Kim Mộc, Thanh Mộc và Băng Mộc.
Mỗi vạn năm, họ sẽ tổ chức tuyển ra một Mộc Sứ.
Kẻ được chọn sẽ có sức mạnh thông thần.
Ngôn xuất pháp tùy ở thế giới này!"
"Thế thì có gì tốt!" - Trần Thu Thảo nói.
"Ta đoán thứ giúp một Mộc nhân thực lực Hóa Thần mà có sức mạnh Ngôn Xuất Pháp Tuỳ thì chắc là Mộc Giới Chi Tâm." - Lạc Tinh nói ra suy nghĩ của mình.
"Hả? Ta nghe thứ này tuyệt đối là nghịch thiên.
có nó tức là có một thế giới.
Không lẽ là thế giới này?"
"Có lẽ đúng.
Nhưng không phải dễ lấy đâu."
Vì nơi này có Mộc Linh thủ hộ.
Nên phải đạt được nó tán thành mới được.
Muốn thế chúng ta phải giả làm kẻ dự thi.
"Thế chúng ta biến thành Mộc Linh Xấu xí này hả."
"Uhm.
Ngươi biến được chứ?" Lạc Tinh cười hỏi.
Trần Thu Thảo quan sát một hồi, rồi biến thành một Mộc Linh màu xanh tương tự.
Nhưng khuôn mặt hơi khác một chút.
Nàng vốn Mộc hệ cửu Tinh.
Linh lực phát ra vô cùng khớp với Mộc Nhân.
Nhìn thế nào cũng giống một Mộc Nhân chính hiệu.
"Tốt nha.
Ta cũng biến thử."
Lạc Tinh nói xong, biến thành một thân hình Mộc Linh to lớn Màu xanh.
Sao đó lợi dụng công pháp.
Vạn Mộc Phùng Xuân quyết tỏa ra khí tức mộc hệ.
"Thế nào!"
"Tốt ah.
giờ phải làm gì để đi thí luyện đó!"
Còn một tuần nữa tất cả lên Mộc Thần Sơn là được.
Giờ chúng ta đi tập luyện cho quen với cơ thể.
Nhất là lúc chiến đấu không dùng vũ khí hay bảo khí phòng hộ.
Tất cả phải dùng cơ thể và Linh lực mộc thuộc tính.
Bảy ngày sau.
Lạc Tinh đã đi xung quanh.
Lợi dụng trí nhớ có được.
Hoàn toàn hiểu rõ về Mộc Nhân Giới này.
Nơi này dân số ngàn vạn.
Chủng tộc vô số, nhưng phân theo ba tộc chính.
Mọi người nơi này hoàn toàn có thể sinh sản theo hữu tính hoặc vô tính đều được.
Nhưng chỉ khi nào gần chết họ mới sinh ra hậu đại.
Tất cả mới sinh thực lực vô cùng nhỏ bé, qua giai đoạn ít nhất năm trăm năm mới bắt đầu tu luyện được.
Thực lực lúc này gọi là Tiểu Mộc Cảnh chỉ như Trúc Cơ Kỳ.
Sau đó trăm năm mới bằng Kết Đan kỳ gọi là Trung Mộc Cảnh.
Tiếp ngàn năm thực lực tiệm cận Nguyên Anh Kỳ gọi là Thượng Mộc Cảnh.
Cuối cùng Vạn năm đạt cảnh giới mới gọi là Thần Mộc Cảnh thực lực tiếp cận Hóa Thần Kỳ.
Cũng là giới hạn của thế giới này.
Tuy nhiên, tuổi thọ họ lại tới vạn năm.
So với bên ngoài, hóa Thần kỳ chỉ sống cỡ năm thì đúng là một trời một vực.
"Này, Mai thí luyện rồi.
Chúng ta phải niêm phong thực lực lại tránh sơ xót." - Lạc Tinh dặn dò.
"Biết rồi! Nhưng Mộc Giới chi tâm chỉ có một làm sao chia." - Trần Thu Thảo dò hỏi.
"Ngươi hệ Mộc cứ lấy, Ta không hứng thú.
Mục đích của ta là Mộc Linh." - Lạc Tinh cười nói.
"Mộc Linh ngươi lấy làm gì? Nó là thủ hộ giả của Mộc giới, nếu để nó phát hiện khác nào tìm chết?"
"Ta có cách." - Lạc Tinh tự tinh nói.
Thực tế nếu Lạc Tinh không thu phục được Mộc Linh thì Trần Thu Thảo có chiếm được Mộc Giới chi tâm thì Cũng trong vòng ngàn năm sẽ bị Mộc Linh thu hồi.
Nhất là không mang Mộc Giới chi tâm ra ngoài được.
Nhưng rõ ràng Trần Thu Thảo rất cần Mộc Giới Chi Tâm.
Nên Lạc Tinh không thể không liều mạng vì tương lai của con gái mình được.
Tuy nó đại đạo vô tình.
Vì tu luyện tình thân có thể bỏ qua.
Nhưng mà chuyện đó Lạc Tinh lại không thể vô tình được..