Hùng Thiên Đại Lục

chương 46: 46: thú triều lần hai

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trực diện tấn công, ta bất lợi

Nên đành du kích, giết từng nơi

Thú kia hùng mạnh, ta nào sợ

Hãy cùng hợp sức, đánh tơi bời

.......

Lạc Tinh muốn lên tinh thần mọi người, tô vẻ niềm tin chiến thắng cho toàn thành.

Nên đứng ra nói to:

"Mọi người chú ý! Yêu thú lần này có thể đạt gần vạn con.

Nhưng tường thành chúng ta vững chắt và chỉ không tới dặm để phòng thủ."

" Nên tính ra theo mật độ một trượng có hai mươi người Phòng thủ! Làm sao phải sợ?"

"Vì vậy số lượng yêu thú có nhiều hơn vạn cũng sẽ thủ được, Mọi người yên tâm."

"Ta sẽ phụ trách giết con Yêu thú Ngũ giai kia.

Nếu có yêu thú Tứ Giai xâm nhập, ta cũng có cách kiềm chân nó.

Nên mọi người cứ yên tâm chiến đấu"

"Chúng ta lần này không như xưa, không phải cố gắng sinh tồn! Chiến thắng thuộc về chúng ta là cái chắc!"

"Chúng ta cần là thắng cho đẹp, cho ít thiệt hại về người nhất.

Muốn vậy phải đồng lòng chung sức.Tuyệt đối nghe theo hiệu lệnh cấp trên!"

"CÁC NGƯƠI LÀM ĐƯỢC KHÔNG?"

"ĐƯỢC! Thưa thành chủ!"

"Tốt."

"Đội Thần Cung Doanh nghe lệnh.

Lên tháp canh phía sau tường thành đi.

Kiểm tra lại cung tên sẵn sàng đợi Lệnh...!"

"Đội dân phòng chú ý, dưới mỗi tháp canh là ba người đợi lệnh mang mũi tên và đồ ăn thức uống cho đội cung tiễn.

Đồng thời tiếp viện cho đội Bộ binh phía trước luôn...!"

Sau đó Lạc Tinh bỏ Lại cho Lạc Hồng chỉ huy.

Có Quân đoàn nên chia làm ba đợt phòng thủ chính và phụ...!Đợt thứ nhất là Lạc Hồng và Lạc Hương chỉ huy...

Mọi người theo phân công từ trước.

Trên tường thành cao hơn mét, tường phía sau chỉ mét nên vẫn thấy rõ phía trước.

Cùng với cơ man nào là đá tảng, tre nhọn...

Bên cạnh mỗi người lại môt cây thương dài gần ba mét theo chuẩn quân đội...

Ở dưới tường thành là máy Bắn đá theo chuẩn tự chế.

Lúc trước Lạc Tinh chỉ nói sơ sơ, không ngờ có người bên Thiên Hỏa Đoàn chế tạo được...

Do may mắn tìm được một loại cây như tre, nhưng dẻo dai hơn gấp mấy lần tre thường, Thân to hơn một người ôm...!Có thể uốn cong và khoét một đầu...!sao đó cho buộc dây lại ở đầu trên.

Đầu dưới thì xỏ vào giữa tảng đá nặng vạn cân.

Thêm vài hệ.thống trợ lực.

Khi đó Hai Người Đản trung kì.

Hoặc sáu người bình thường lực tay cộng lại hơn cân, là có thể kéo nổi hai sợi dây dây xuống, cho thân cây tre cong như vòng cung.

Sau đó gài vào chốt, rồi bỏ đá viên trên dưới cân vào, cuối cùng ngắm nghía mục tiêu.

"Nhằm thẳng quân thù, bắn!" - Chỉ cần mở chốt ra là coi như có một vũ khí tầm xa lợi hại.

khoảng cách ba dặm vẫn bắn tới như thường, Lợi dụng sức nặng và vận tốc cao thì không khác nào tên lửa.

Tiếc là vừa nghiêm cứu ra chừng tháng nay...!Nên số Máy bắn đá mới gần cái.

Phần vì số cây tre đạt chuẩn phải dài gần bốn mươi mét, mà khá xa căn cứ...!Lớn bằng người ôm trở lên...!rồi phải đào tạo người bắn.

Nhưng lạc Tinh là người hiện đại, hiểu tầm quan trọng của vũ khí tầm xa.

Với mật độ tường thành nhỏ thì cho dù có nhiều người cũng đâu tràn lên thủ cùng lúc được, nên phải tách ra phòng thủ nhiều lớp.

Ở xa có máy bắn đá tầm bắn từ tới dặm.

Gần hơn khoảng một dặm tới gần dặm có đội cung tiễn thủ sẵn sàng.

Gần hơn dặm thì có đội ném đá tảng cỡ nhở cân, Nếu dưới ba trăm mét thì ném đá to cân.

Dưới hai trăm mét dùng lao tre phóng.

Nếu tầm mét tới mét thì có đội ngũ dùng những cây tre, hoặc gỗ tròn dạng siêu cứng vót nhọn để những Đản Trung Kì ngăn chặn và đâm chọt yêu thú từ xa.

Cuối cùng là đội cầm Thương dài ba mét mà đâm chọt kẻ địch kiểu xáp lá cà, Tuy thương dài, hành động khó khăn.

Nhưng đánh với thú dữ to lớn, thì cũng phải chấp nhận.

Và Lực Lượng này là lực lượng trung kiên, đánh dấu xem yêu thú có thể vượt lên tường thành được hay không.

Thêm một canh giờ trôi qua.

"Bọn Yêu Thú đến rồi."

"CHUẨN BỊ SẴN SÀNG!!!!"

"QUYẾT TỬ CHO TINH THÀNH - THÀNH CÒN NGƯỜI CÒN!!!!"

Lạc Tinh, Lạc Dương trên lưng Tiểu Bạch bay đi tấn công các Yêu thú tam giai, Tứ giai nào mà cảnh giác thấp.

Cũng như xem yêu thú có nguy cơ xuyên phá được các lớp phòng thủ như là quá nhanh, thủ quá trâu, hoặc quá lớn.

Thì điều lọt vào sự tấn công của hai người.

Còn trên chiến trường, thì thông qua Tiểu Hắc truyền tín hiệu cho Lạc Na.

Thành ra Lạc Na tuy hơn tuổi đã thành liên Lạc Viên đắt lực.

Làm Ánh mắt Cho Các đoàn trưởng, Báo cáo tình hình vị trí phân bố Yêu thú thông qua Tiểu Hắc...!Từ đó đưa ra phương án giải quyết thích hợp.

"Kẻ địch còn dặm.

Đội Súng bắn đá chuẩn bị khai khỏa...!chú ý chuẩn bị."

"BẮN"

Viên đá nặng cân, bay nhanh lên theo hình vòng cung...!Sau đó là rớt xuống, giống như là mưa thiên thạch...

"Ầm! Ầm!! Ầm!"

Yêu thú lớp chết lớp bị thương, kẻ bị thương lập tức bị những con đi phía sao tràn lên giẫm chết...!Tất cả rối loạn hẳn lên.

Sao đó cứ mỗi phút lại có một trận mưa đá như vậy.

Những yêu thú may mắn vượt qua được thì lại lọt vào phạm vi cung tiễn thủ trên cả tháp canh.

Mưa tên là có thật.

Chất lượng quân đội nơi này quá tốt.

Trong một hơi thở, hầu như sẽ phát ra được một lượt tên.

Tuy nhiên Yêu Thú quá đông vẫn có thể vượt qua khỏi phạm vị mưa tên.

Tiếp đón chúng tiếplà mưa đá.Tuy sát thương yếu hơn máy bắn đá nhưng mà vẫn rất hiệu quả.

Từng lớp từng lớp bị git cht.

...

Lạc Tinh và Lạc Dương bây giờ không quan tâm chuyện khác, bay khắp nơi, cứ mỗi mũi tên lại có một yêu thú tam giai chết đi.

Con nào may mắn sống cũng không còn sức chiến đấu.

Một khắc sau.

Yêu thú đã tràn tới vòng Hào có sẵn bẫy tre, hố sâu.

Nhưng bọn thú cấp thấp đâu có lý trí chỉ biết tràn lên.

Chưa đầy một phút hơn vạn con đã bị máy bắn đá mưa tên, bẫy chông git cht mà hình như không xi nhê gì tới quyết tâm tràn lên của chúng.

Tình hình có lẽ không lạc quan.

Lạc Tinh bắn giểt nốt con Tứ tinh sơ kì gần đó.

"Nàng ở đây đi ta đi tìm xem con Ngũ Tinh ở đâu! Có lẽ phải đổi chiến thuật giết nó trước mới được"

Lạc Tinh nói xong triệu hồi Tiểu Hoàng ra nhảy lên bay đi...

Bên này từng đàn sói đâm vào tường đá, tuy không xi nhê nhưng cũng đánh sâu vào thị giác mỗi người.

"Mọi người bình tĩnh..."

Lúc này ở trên ném đá xuống...!cứ mỗi một hơi thở lại có một loạt hơn mũi tên bay ra thu hoạch vài trăm con thú...

Máy bắn đá thì cũng liên tục tăng tốc độ một phút bắn hai lần.

Bất kì Nhị Giai hay Nhất Giai yêu thú hễ bị oanh trúng thì y như bị đánh nát...

Một khắc sau thì tuy tường thành không vỡ Nhưng bị xác yêu thú chết, chồng lên nhau.

Yêu thú đã có thể chồm lên một chút.

Tạm thời bị hai quân đoàn trên tường thành Dùng tre lẫn Thương đánh bật lại.

Nhưng sức người có hạn, đâu đánh vầy hoài được...

"Phương án ." Lạc Hồng ra lệnh

Sau đó một cửa thành mở ra, Đàn thú ùa vào và được hai quân đoàn đang chờ sẵn...

"Chặn giết, Không cho nó ra khỏi mê cung đá!"

Sau đó Lạc Hồng, Hỏa Thiên nhảy xuống như hai cổ xe tăng chạy ra.

Dùng sức mạnh Ngưu Lực của mình, hai cổ xe tăng mà có tốc độ máy bay phản lực, quét một vòng dọc Theo tường Thành...

Một núi thịt cả vạn con yêu thú, bị Man Lực hai người oanh ngược lại đàn thú triều, khiến bọn chúng chết thêm gần ngàn con.

Xong việc, hai người chạy về chặn hai bên cổng thành, cho bộ phận canh cổng khép cổng thành thành lại.

Bên trong thành hơn ngàn con chuột Nanh Vàng và yêu lang vì nhỏ hơn nên lách vào được cửa thành.

Nhưng tiếp đón chúng là bộ phận quân lính được Lạc Tinh thuê xử Lý sạch sẽ.

Sau đó có một bộ phận dân quân, đi lại dọn dẹp lập tức, đống xác yêu thú để dành chổ trống cho chiến sự đợt sau.

Cứ như thế khi nào tường thành bị đầy xác yêu thú thì lại có hai Quan Nguyên Kì chạy ra, dẹp dọn đống xác yêu thú bên ngoài tường thành.

Không cho yêu thú trèo lên xác đồng loại mà vượt tường vào thành.

Bên trong thì hỏa lực tập trung mạnh, để đàn yêu thú bớt tràn lên tiếp ứng cho hai Quan Nguyên Kì bên ngoài.

Chiến thuật tuy tốt, Tuy nhiên yêu thú cũng đã ngày càng tăng chất lượng hơn.

Những yêu thú bình thường chết đi, thì ngày càng nhiều Nhất Giai và Nhị Giai yêu thú tràn đến.

Nên phòng thủ ngày càng khó khăn.

Vì tụi nó có thể nhảy lên tường thành dễ dàng...!Không cần đợi phải có lớp xác yêu thú chất đống để bò lên thành.

"Chú ý thay đổi chiến thuật ."

Toàn bộ Linh Đài kì, Hợp Cốc Kì lên tường thành.

Còn lại Đản Trung kì với quân đội thường bắt đầu đi xuống.

Canh giữ cổng thành được mở ra.

Do đặc thù cổng thành bị làm nhỏ lại, nên dù mở ra cũng chỉ yêu thú Nhất giai có thể đi vào được thôi.

Yêu thú tam giai muốn đánh mở cổng thành ra thì không thể, vì nó được gia cố rất chắc, nên quân đội phía trong đủ sức đánh với chúng.

Lạc Dương vẫn đang đi xung quanh bắn giết các yêu thú Tam giai.

Lạc Tinh thì chỉ chăm chăm tìm giết yêu thú tứ giai và Tìm con Ngũ Giai yêu thú, nhưng cả buổi chỉ giết hai con Tứ Giai.

Tụi Tứ Giai đã cảnh giác, nên đâu đứng yên cho Lạc Tinh bắn, dùng tên bắn con yêu thú đang đi bới tốc độ âm thanh thì không phải chuyện dễ.

Lạc Tinh đành đổi chiến thuật dụ địch.

Tung người nhảy vào rừng yêu thú.

"Mồi câu thơm ngon tới đây!!"

Đàn yêu thú thấy có nhân loại xuất hiện thì tràn tới.

Với sự sắc bén của Lạc Hoàng kiếm, giểt yêu thú Tam giai cũng như thái rau.

Chỉ trong vòng hai trăm hơi thở, đã giết được hơn tam giai, số lượng Nhị giai thì không đếm xuể, vì một kiếm là có thể thanh lý cả , con...

Bỗng cảm giác lạnh sống lưng nổi lên.

Lần này Lạc Tinh chẩn bị kỹ rồi.

"Lạc Thần Khiên."

"Bùm." - Một tia sáng oanh thẳng vào Chiếc Khiên.

Cảm giác tê dại hai bàn tay, Lạc Tinh không ham chiến.

Nhảy lên cao mét.

Sau đó Tiểu Hoàng bay đến.

"Đi.

Chắc là con Ngũ Giai bắn rồi."

Tiểu Hoàng bay lên hơn bốn trăm mét thì lại có tia sáng bắn thẳng tới.

"Tiêu rồi...!"

"Lạc Thần Khiên." - Thu Tiểu Hoàng hình thể to lớn vào Lạc Thần Khiên trong nháy mắt.

Rồi Lạc Tinh cuộn tròn lại kịp lúc chiếc Khiên với hoa văn màu tím xem vàng mở ra.

Như một viên đạn, cả Khiên lẫn người bay đi lên gần hai trăm mét nữa, lúc này Lạc Dương đang giết con Tam Giai gần đó kịp đi tới, đón lấy Lạc Tinh bay đi...

"Không ngờ con này tấn công tầm xa cao vậy, Tia sáng kéo dài gần ngàn mét.

Sức mạnh lại bằng một kích mạnh nhất của Tứ Giai đỉnh Phong...!"

"Hai ta hợp lại, xem giết được nó không...!"

Lạc Tinh tách ra qua Tiểu Hoàng.

Một bên Lạc Dương dùng tên bắn con Địa Long Ngũ Giai.

Lúc này hình dáng nó hoàn toàn khác lúc trước Lạc Tinh gặp.Toàn thân vàng rực do bộ vảy bên ngoài như vừa được gia cố.

Trông gắn chắt, mạnh mẽ, khó có thể xuyên thủng được.

Lý do là nó nuốt sạch Yêu Ngọc mà Lạc Tinh giết mấy hôm trước nên mới biến dị.

Lạc Tinh cũng lấy ra mũi tên Nhị Tinh.

Con địa Long bị Lạc Dương bắn trúng tuy không xuyên được lớp da nó, nhưng nó cũng khá đau.

Nó lập tức bắn liên tiếp tia sáng, nhưng lúc đầu tia sáng bay nhanh tới mét lại dần hết lực và tan biến...

"Tuy Ngũ Giai nhưng tốc độ nó khá chậm cũng còn may...!"

Sau vài lần tấn công không được do Lạc Dương cao hơn tầm bắn.

Con Địa Long mặt kệ.

Lạc Tinh đợi đúng lúc này.

"Tam Tinh Liên châu tiễn."

"Bùm!"

Mũi tên đầu đâm trúng đầu con nó, tiếp theo hai mũi tên sau cũng đâm tới...

Con Địa Long quằn quại đau đớn, nhưng khi nhìn thấy làn da nó, chỉ bị xướt nhẹ một đường nhỏ.

Thì Lạc Tinh chìm trong thất vọng...

Lúc Này con Địa Long đã nỗi giận.

Nó đứng lên bằng hai chân, sao đó há miệng to hơn cả chiếc xe tải ra.

Một chùm ánh sáng to lớn tập trung ở họng nó.

"Nguy rồi" - Lạc Tinh biết không ổn, bay vút lên cao gần năm dặm.

Lúc này tia sáng trước miệng con Địa Long càng đỏ rực...!Có vẻ không ổn, Lạc Tinh nhảy ra xa, lần thứ ba Lạc Tinh triệu hồi Lạc Thần Khiên.

Đúng lúc luồng sáng oanh tới.

"Rầm...!" - Luồng sáng màu đỏ rực như xé tan bầu trời.

Lạc Tinh bị đẩy lên thêm gần mét sau đó rới xuống...

"Nguy hiểm thật!"

Triệu hồi Yêu Cầm tứ giai khác, Lạc Tinh nhìn lại Con Tiểu Hoàng đã bị xuyên trúng một bên cánh cũng đang rớt xuống.

Để tránh nó té xuống tan xác, Lạc Tinh nhanh chóng thu lại vào khiên...

"Lạc Thân Khiên giỏi lắm chỉ duy trì thêm giây." - Nên thu vào nhanh để dành dùng lần sau.

Nhìn lại con Địa Long to lớn tràn đầy sức mạnh.

Lạc Tinh bắt đầu đau đầu, sao nó có thể phát tia sáng xa thế thì đánh kiểu gì.

Cũng may hình như không phải muốn phát ra là phát,không thì từ đầu nó đã bắn rồi...

"Hên nó mà xoay qua bắn tòa thành, thì tường thành nào chịu nổi."

Con Địa long thấy không giết được Lạc Tinh, thì nó gầm lên hình như muốn chuyển đối tượng tức giận...!Bảy con tứ giai yêu thú nhân lệnh nó, lập tức chạy về phía tường thành.

"Ôi, Không!." - Không đợi Lạc Tinh Nhắc Lạc Dương cởi Tiểu Hắc bay về tường thành...

"Liều thôi, hi vọng Lạc Hoàng kiếm đủ sắc bén."

Lạc Tinh mở ra con yêu cầm, thầm ra lệnh bảy Yêu Cầm Tứ Giai của mình tham chiến chống lại Bảy con Yêu thú kia.

Còn lại con tứ giai thì bay xung quanh, chờ cơ hội đánh con Địa Long.

Lạc Tinh hạ xuống đất, nâng tốc độ lên.

"Lạc Lôi Bộ" Lúc Đông lúc Tây...!Lợi dụng sự to lớn hơn trượng của con Địa long mà vòng ra sau đuôi nó né cú quẫy đuôi, sau đó chém thử...

"Keng" - Cái đuôi bị chém y như cảm giác đập kiếm vào tảng đá cứng, Tuy nhiên không phải không có tác dụng.

Một khe hở trên đuôi mở ra.

Con Địa Long đau đớn vẩy đuôi đập mạnh.

Lạc Tinh cũng kịp né tránh.

Lập tức vờn lại đâm kiếm vào cái đuôi nó tiếp.

Sau hai lần đâm cùng vị trí, thì vết thương cũng chảy máu ra.

Tuy không sâu lắm một phần Lạc Hoàng kiếm đâm vào không sâu nổi, do da nó quá dầy và chắc, một phần thì với thân hình như ngọn đồi, thì có đâm ngập kiếm cũng chỉ mới xuyên qua lớp da nó một chút.

Với tình hình này dùng Lưỡng nghi Thập Tự Kiếm chắc không tác dụng lớn với con yêu thú cao mét này.

"Xoẹt" - Tia sáng từ miệng con yêu thú lại bắn ra, nhưng Lạc Tinh kịp né tránh.

Tuy ánh sáng nhanh không né được, nhưng chỉ cần nó vừa hướng Lạc Tinh há miệng ra.

Lạc Tinh lập tức di chuyển qua hướng khác...!Sau đó lợi dụng một khoảng dừng lại ngắn ngũi đó, Lạc Tinh lại cho một kiếm, Mỗi lần chém lại thay đổi vị trí, tìm xem điểm nào yếu nhất để tiến hành công phá.

"Tình hình ngày càng khó khăn." - Lạc Tinh chờ đợi giây phút nó sơ hở..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio