Hùng Thiên Đại Lục

chương 62: 62: tấn công hải cảng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Điệu hổ ly sơn, kế đã thành

Tùy thời bị bắn, trốn cho nhanh

Triệu Quan bỗng thấy, lòng run sợ

Vội vã quay về, vẫn chết nhanh.

...

Trận đánh xáp lá cà xem như mở màn, lúc này người Triệu Quốc đã kết xong trận pháp, là đồ án thập bát Hỏa Trận.

"Mọi người phòng thủ, Tam Tài Trận, Ngũ Hành Trận mở đi!"

"Rõ!"

Bên Lạc Tinh lập tức thi hành phòng thủ, ở xa thì thần cung doanh vẫn bắn tên.

Tuy nhiên lực xác thương của cung tiễn, thì Triệu Quân Hợp cốc kì còn có tính uy hiếp, phải cố gắng né tránh, chứ còn những Quan Nguyên kì thì không ảnh hưởng gì.

Lúc này Lạc Tinh cũng thi triển thần kỹ, Cầm Lạc Hoàng Kiếm xông ra khỏi bảo vệ của Ngũ Hành trận, đánh thẳng vào đội hình đối phương.

Bên kia lạc Dương cũng không kém.

Cả hai người tốc độ siêu nhanh.

Lạc Tinh mỗi khi lại gần một trận pháp Thập Bát Hỏa Trận, lại tập trung giết một, hai người cho trận pháp tan rã.

Sao đó di chuyển qua trận pháp khác lập tức.

Lạc Dương ngược lại, Thi triển thần kỹ khiến tốc độ siêu nhanh như có bóng người vờn quanh, cứ nhảy vào một trận pháp là người đối phương đều bị git cht hết.

Đương nhiên nàng cũng được Lạc Tinh dặn trước, chỉ chọn đội hình toàn Hợp Cốc Kì đánh, nhầm tiêu hao sinh lực địch nhanh nhất có thể.

Quan Nguyên Kì dù sao cũng khó giết trong một chiêu thức.

Chỉ vài phút, trận pháp Thập Bát Hỏa Trận giờ chỉ còn trận pháp tồn tại.

"Rút lui!" - Lạc Tinh ra lệnh.

Lạc Dương lập tức lui về hàng phòng ngự bên Thần Dương Hạm.

Lạc Tinh cũng không ham chiến, tuy đối thủ yếu hơn mình một cấp bật.

Nhưng tốt nhất mình nên lui lại đề phòng bất trắc vẫn có thời gian xử lý.

Sau khi lui lại, Lạc Tinh lập tức triệu hồi Lạc Hoàng Cung ra.

cứ canh ai là Hợp Cốc Kì, lại bắn một mũi xuyên tâm tiễn, kết quả trong một phút mà Triệu quốc chỉ còn toàn bộ Quan Nguyên kì, đã chết hơn người Hợp Cốc Kì rồi.

Nếu Lạc Tinh toàn xức thi triển Lạc Hoàng Cung thì Quan Nguyên Kì vẫn chết như thường.

Nhưng Lạc Tinh chỉ muốn chiêu hàng thôi nên mới còn giữ lại.

"Đầu hàng đi, các ngươi sẽ còn con đường sống.

các ngươi nhìn lên trời đi."

Số người còn lại đang chìm trong khủng hoảng, nhìn lên lại thấy hơn con yêu cầm, trong đó Tứ giai cũng không phải ít.

Với sức người, rất khó phá trận pháp phòng ngự đang mở của chiến thuyền.

Khi phá rồi thì chắc gì đánh lại đối phương.

bên kia tới hai Dũng tuyền kì, cả ngàn quân đội vũ trang đầy đủ, lại thêm Yêu Cầm.

Ban đầu vì sợ hai chiến thuyền của mình chìm nốt, mới liều mình tấn công nhưng giờ đánh không nổi.

Mà rút quân thì đã muộn.

"Chúng ta đã thề không phản bội Triệu quốc rồi nên không thể đầu hàng." - Tên chỉ huy đắng chát nói.

"Ta không bắt các ngươi chống lại Triệu quốc, chỉ muốn các ngươi thề thần phục Hùng vương ta, đồng thời góp sức giúp ta chống lại thú triều hai năm nữa, ta sẽ tha cho các ngươi sau khi thú triều kết thúc.

Lúc đó các ngươi muốn làm gì làm, đi đâu thì đi ta không quản"

"Ta cho các hơi thở thôi." - Thấy tên chỉ huy lưỡng lự, Lạc Tinh cho bọn chúng thêm thời gian.

Sau đó ra lệnh mọi người chiêu hàng những người trên hai chiến thuyền còn lại.

chủ yếu là Linh dài Kì

Một phút trôi qua.

"Ai Không đầu hàng nói!"

"Ta tuyệt đối không đầu hàng!" - Tên kia vừa nói xong thì đã có một mũi xuyên tâm tiễn vận tốc âm thanh cấp bảy lao tới.

Không hề có sức phản kháng, hắn ta bị bắn chết đương trường.

"Còn ai nữa."

"Ta đầu hàng!!!"

Cuối cùng có thêm bốn người không chịu đầu hàng.

Bị Lạc Tinh git cht để tránh quân tâm hỗn loạn.

Quan chỉ huy đã đầu hàng thì binh lính hai chiến thuyền kia toàn bộ cũng quy thuận,

"Tạm thời cho hai chiến thuyền ở lại đây rồi cho phi cầm canh chừng vậy.

số người Quan Nguyên kì vừa chiêu hàng thì tạm thời khóa linh lực lại.

Đây là bí quyết Lạc Tinh học được từ truyền thừa của Trần Quân sư phụ.

Chỉ cần dùng một lực đủ mạnh, ngăn cản linh lực phát ra thì theo mức độ nặng nhẹ của người thi triển mà mười ngày nửa tháng, thậm chí cả năm người bị điểm không vận dụng linh lực được.

Lạc Tinh cố gắng học cái này sao khi Thương Trụ tự sát trong ngục vì giải trừ được trói buột.

"Lạc Dương ta đi tiếp ứng Thanh Nguyệt!"

"Dạ Phu Quân."

Thêm nữa canh giờ nữa bảy chiến thuyền đuổi bắt Thanh Nguyệt cũng bị đánh giết mất ba chiến thuyền.

Lý do là số lượng yêu thú quá nhiều, công thêm ba Chiến Hạm bao quây, trong đó có hai Thần Cơ Pháo Ngũ Tinh nữa, nên ý chí bị mai diệt gần hết.

Lạc Tinh tiếp chục chiêu hàng.

Lần này thì nhanh chóng đạt được thành quả.

Tuy nhiên số Quan Nguyên kì chiêu hàng trên bốn chiến thuyền cũng chỉ khoảng người do phần lớn bị Đại Hoàng git cht.

Lạc Tinh đã điều tra những kẻ đầu hàng, nên biết cách phất cờ hiệu cầu cứu của Triệu quốc.

Tại Hải Cảng, Thống lĩnh Triệu Quan đang nóng lòng chờ đợi, bỗng thấy có một đoàn thuyền của mình đang tiếp cận.

đồng thời phát lệnh cầu cứu.

"Đúng là lũ vô dụng mà." - Nhìn từ xa hắn thấy có hai chiến thuyền Địch đang đuổi năm chiến thuyền phe mình thì tức điên.

Lý nào như vậy không lẽ chiến thuyền mình lại không bằng hai chiến Thuyền đối phương, Từ khi nào Triệu Quốc ta lại thua về phương diện này.

"Mọi người theo ta tràn lên diệt hai chiến thuyền bọn chúng."

"Khoan thưa thống lĩnh.

Nếu hai chiến thuyền đó đánh được chiến thuyền bên ta.

Mà chỉ còn năm chiếc chạy về, tức là mạnh vượt lý bình thường.

Ta nên đợi chúng đến tầm bắn, dùng Thần cơ pháo đặt trên Hải Cảng tiêu diệt chúng.

Tần Quan nghĩ cũng có lý, nên không vội tấn công.

Lúc này năm chiến Hạm đã vào bến cảng.

Thần Dương Hạm và Thần Nguyệt Hạm cũng đã vào gần tới.

Thần Dương hạm nhận lệnh từ trước bắn một phát Thần cơ pháo Ngũ Giai về phía tàu chỉ huy của Triệu Quan, sau đó dứt phát quay lui.

Lúc này hai Thần Cơ pháo Ngũ tinh đặt trên Hải Cảng cũng bắn về phía Thần Dương Hạm.

"Ầm!.

Ầm" - Chịu hai viên Ngũ Tinh Pháo nên Thần Dương hạm rung lắc dữ dội, Thần Dương Hạm nhận lệnh lùi từ trước nên lao nhanh ra biển.

Vòng sáng Ngũ Hành Trận pháp phòng ngự trên thuyền chập trờn rùi tắt ngấm,

"May mà vượt khỏi phạm vi tấn công của hai Thần cơ pháo rồi" - Lạc Dương thở phào

Thần Nguyệt Hạm cũng bị chiến thuyền chỉ huy của Trần Quan bắn trúng, sau đó vẫn vượt khỏi tầm ngắm, rút lui kịp thời trước khi trận pháp phòng ngự vỡ nát.

"Bọn chúng chạy rồi! Ha Ha."

"Thì ra bọn chúng ỷ vào Thần cơ pháo ngũ tinh.

Nên các chiến thuyền của ta bị lép vế! Tuy nhiên cũng chỉ có một chiếc là có trang bị Ngũ Tinh Thần cơ pháo!"

Triệu Quan mừng thầm, chỉ có một khẩu thì không đáng lo, trận pháp phòng ngự của đối phương lại vừa bị hủy, cần một thời gian nữa mới phục hồi được.

Giờ không đuổi đánh thì khi nào.

"Chiến đội tấn công nào thử xem thần cơ pháo Triệu quốc ta mạnh cỡ nào.

Tiến lên!!"

Triệu Quan biết lần này bị thiệt hại nặng nề, nếu bỏ mặt kẻ địch chạy được, sẽ bị cấp trên khiển trách thậm chí chức quan không giữ được, nên liều mạng đuổi theo.

Dù gì chiến thuyền hắn ta cũng đạt Trượng, có một thần cơ pháo Ngũ tinh, trận pháp phòng ngự cũng Ngũ tinh không dễ dàng chìm được.

"Đuổi theo.

Ai bắn hạ được chúng ta thưởng Linh Ngọc."

chiến thuyền hạm đội một của Triệu Quan đuổi theo.

Như vậy số Thuyền Triệu Quốc cướp được là sáu chiếc.

Lạc Tinh lại cho tất cả gần Quan Nguyên Kì đã quy hàng lên một chiến thuyền.

Còn năm chiến thuyền còn lại Lạc Tinh cho người của mình trà trộn vào xem như là chiến hạm của Triệu Quốc.

"Tiến về Hải Cảng nào!"

"Rõ!!"

Sau đó hai chuyến Hạm Việt Quốc giả bộ đuổi theo.

Riêng Thần Tinh Hạm thì đi theo hướng khác.

...

Một bên rượt một bên đuổi, điều kì lạ là hai chiến thuyền kia mới đầu chạy không nhanh tưởng như có thể bắn hạ bất kì lúc nào, nhưng vận tốc lại tăng dần, có thể giữ khoảng cách an toàn với Chiến Hạm chủ của Trần Quan.

Một lúc sau, trên hải cảng chỉ còn năm chiến hạm của Triệu Quốc, nhưng người bên trong Là Lạc Tinh.

Trong phút chốc, đủ cho Lạc Tinh xác định rõ ràng vị trí phòng thủ, tấn công.

con yêu thú Tứ gíai trong Lạc Thần Khiên, bỗng nhiên xuất hiện, nhào về vị trí các Thần Cơ Pháo trên biển.

Lạc Tinh và Lạc Dương thì phân biệt đi về hai thần cơ pháo ngũ giai cả hai điều đạt tốc độ hơn tám lần vận tốc âm thanh.

Thậm Chí Lạc Dương tăng lên lần.

sau đó hư ảnh người lao nhanh tới phân đội giữ Thần Cơ pháp.

người Hợp Cốc Kì bị xử lý trong phút chốc.

Lạc Tinh Thì tung hết năm phần lực lượng.

Lưỡng Nghi Thập Tự Kiếm thi triển.

hai tên Quan Nguyên kì chỉ vừa huy động đao chưa rút ra thì đầu đã lìa khỏi cổ.

Do quá đột ngột.

Tám Người thủ pháo còn lại chỉ là Hợp Cốc Kỳ đỉnh phong, nên không hề gây khó dễ gì Lạc Dương tràn lên, đao pháp như điện.

Hơn người gần đó lao tới không qua được tốc Lạc Dương giết.

Nguyên vành đai Thần cơ pháo đã được khống chế trong tay Lạc Tinh.

Lạc Tinh ra hiệu cho Đại Hoàng ở trên Thần Tinh Hạm.

Phó hạm trưởng thần Tinh Hạm đã được lệnh từ trước khi Thần tinh Hạm áp sát Hải Cảng giờ chỉ cần phát tín hiệu là sẽ thi hành.

Sau đó là yêu thú phi cầm cũng tiếp cận Hải cảng.

Lúc đó gần quân bộ thủ Hải Cảng còn lại cũng đã phát hiện biến cố.

Nhưng không đánh ra được.

trên cảng sáu chiến thuyền tính luôn Thần Tinh hạm.

Trên bến thần cơ pháo thành ra một vạn quân không đủ dùng.

Từng loạt đạn đi tới, tất cả trận pháp điều bị bắn thủng.

Trên trời yêu thú Tứ Giai thi nhau bổ nhào tấn công.

Chưa đầy năm phút, Triệu Quốc chỉ còn được hơn người.

"Mau đi nhờ Võ thành chi viện!" - Tên quan chỉ huy la lên.

người chỉ chờ có thế lập tức tháo chạy.

Lạc Tinh cho đội phi cầm đuổi theo, giết được chừng tên thì rút về.

Lạc Tinh không phải muốn giết hết, mà muốn cho bọn tàn binh tới Võ thành nhờ chi viện, vậy thì kế sách tiếp theo mới thực hiện được.

"Lạc Dương nàng ở đây xử lý tình huống! Nếu có gì bất ngờ, nhảy lên con phi cầm Tứ Giai chạy liền nha.

Còn Hải Cảng được mất kệ nó!"

"Phu quân yên tâm! ở đây ta mạnh nhất! Ai có thể làm gì ta." - Lạc Dương tự tin nói.

Lạc Tinh cùng Đại Hoàng, bay tới Thần Tinh Hạm sao đó chạy đi.

Tìm Hạm đội còn lại của Triệu Quốc.

Lúc này Hạm Đội một của Triệu Quốc đã phát hiện được ý đồ của hai chiến thuyền kia.

"Rút lui thôi! Có gian trá!!!" - Tên Triệu Quan ra lệnh.

"Bọn chúng hình như cố ý kéo dài thời gian, chứ không phải không chạy thoát kịp." - Triệu Quan suy nghĩ, mãi không biết hai chiếc thuyền kia muốn làm gì.

chiếc tàu lập tức quay về, Để không bị tập kích.

Thuyền Triệu Quan chạy sau cùng.

Thiên cơ pháo trên thuyền sẵn sàng bắn bất cứ lúc nào, để tránh Thần Dương Hạm ỷ có Ngũ Tinh Pháo quấy rối cả đoàn thuyền.

Lúc Này Thần Dương Hạm và Thần Nguyệt Hạm cũng thấy không bị đuổi theo.

Lập tức quay đầu truy ngược lại.

Lập tức tình cảnh hai Tàu rượt Tàu diễn ra.

Triệu Quan hết sức ức chế.

Một lúc sau Lạc Tinh cũng đến kịp.

Tiếp đó bắn vào một chiến thuyền nhỏ.

"Oanh." - Trận pháp phòng ngự vỡ nát.

Tuy nhiên chỉ có một pháo không tiêu diệt được nó.

Lạc Tinh Lập tức giữ khoảng cách.

Sau đó hội hợp với hai chiến hạm còn lại

"Đi theo nó!"

Sau đó cứ vào phạm vi bắn là hai bên lại nã pháo vào nhau.

Lạc Tinh thầm tiếc rẽ, phải chi Thần Nguyệt Hạm cũng có thần cơ Pháo Ngũ tinh.

Một mình Thần Tinh Pháo của mình không tiêu diệt được Chiến Hạm đối phương.

Dù sao Thần Cơ pháo mỗi lần bắn lại phải dừng lại một chút.

Đủ thời gian cho đối phương bật lại trận pháp phòng hộ.

"Mọi người cứ đuổi theo như cũ.

Ta lên Hải Cảng trước, Khi nào thấy đối phương bị tấn công lập tức tiến hành bao quây không cho chúng trốn!!" - Nói xong Lạc Tinh nhảy lên đại Hoàng bay lên cao.

rồi vòng về Hải Cảng trước.

Lúc Này chiến thuyền Triệu Quốc cũng nản chí, chạy về bến cảng.

"Hình như có gì không ổn!" - Triệu Quan không biết không ổn chỗ nào, giống như là Hải cảng bị người tập kích.

Nhưng nhìn trên cảng vẫn còn năm chiến thuyền của mình đang neo đậu.

dàn Thần cơ Pháo thì vẫn nguyên vẹn.

"Chắc mình nghĩ nhiều!!!" - Hắn ta suy tư rồi ra lệnh:

"Cập bến."

chiến thuyền dần vào cảng.

Lúc này dị biến phát sinh.

Hơn thần cơ pháo trên bờ, cũng như năm chiến thuyền mang cờ Triệu Quốc bắn về chiến thuyền.

Chưa đầy nữa phút, Mười chiến thuyền bị đánh chìm hết chín.

Chỉ có Chủ Thuyền còn chưa tắt Trận pháp phòng hộ, nên chỉ bị oanh nát trận pháp và cột buồn chứ chưa chìm.

"Ai.

là ai? dám phản bội ta" - Triệu Quan gầm lên.

"Tấn công." - Lạc Tinh ra chỉ lệnh sau đó cùng Lạc Dương, Đại Hoàng ba người chiến lực đạt Ngũ Tinh cùng hơn quan nguyên kì, yêu thú tràn lên Chiến hạm chỉ huy.

Kết quả nữa canh giờ sau, hơn quân Triệu chết gần hết.

"Bảo Vệ Chủ Soái." - Tất cả tên Quan Nguyên Kì đỉnh phong vẫn ngoan cố chống cự.

Lạc Dương thì không Quan tâm, cầm đao tràn tới.

Lúc đông Lúc Tây mặc cho từng con Hỏa điểu to lớn lao về phía nàng, tất cả dường như chỉ chậm một chút là Lạc Dương sẽ thành một người lửa.

Bắt đắc dĩ, Lạc Tinh phải tràn lên, để giảm bớt gánh nặng cho nàng.

Lưỡng Nghi Kiếm Pháp càng lúc càng huy động nhanh.

"Hỏa Hoàng Kiếm" - Lạc Tinh bộc phát kiếm chiêu mạnh nhất, cũng tốn sức nhất để chống lại Thập Bát Hỏa Trận.

"Xoẹt!!Xoẹt!!" - Khắp nơi là lửa cháy.

Từng con Hỏa điểu bị Lạc Tinh chém tan xát, Từng trận pháp bị Lạc Tinh dẹp đi.

Lạc Dương bớt áp lực lập tức ập tới Triệu Quan.

"Bạch Lạc Tiên Đao Thập Bát Thức!"

"Xoẹt" - Triệu Quan bị chém chết ngay hiện trường.

"Đầu Hàng đi chủ soái các ngươi đã chết!!" - Lạc Tinh rống lớn

Chiến loạn thêm vài phút nữa, lúc này Số còn lại Triệu quốc mới chấp nhận đầu hàng.

Do chiến cuộc quá nhanh, thành thử ba chiến Hạm Lạc Tinh dự định đi tới, bao quây chặn đường lui của quân địch cũng không dùng đến.

Mà cũng chưa kịp tới tham chiến nữa.

"Lạc Dương!! Nàng điên rồi!!"

"Sao thế!!"

"Nàng nên nhớ nàng là nương nương một nước, không phải tướng lĩnh trên sa trường!"

"Khác nhau chỗ nào!" - Lạc Dương ngơ ngác hỏi.

"Tại sao lại xông tới trước, biết kẻ địch có mấy trăm Quan Nguyên Kì không?"

"Nhưng chúng ta thắng dễ mà!!!"

"Dễ gì mà dễ, khi nào cần liều thân thì liều, cần bung sức thì bung, trận này chắc thắng %, không cần nàng phải lao lên trước!!"

"Dạ Biết!!" - Lạc Dương hơi chột dạ.

"Hừ!! coi chừng ta thi hành gia pháp!!" - Lạc Tinh cũng lười nói với cô nàng chiến cuồng..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio