Hùng Thiên Đại Lục

chương 65: 65: kết thúc chiến dịch

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhu Tình mật ý để làm chi.

Giai nhân mượn cớ nhéo tức thì

Ta đây đoan chính nhưng lòng sợ

Giao hết cho nàng khỏi hiềm nghi

...

"Đúng rồi.

Phải! có cách rồi."

"Đại Hoàng, Đại Lộc.

Lần này nhờ các ngươi thôi."

Sau đó Lạc Tinh phân phối nhiệm vụ.

Đại Lộc giương đông kích tây.

Xuất hiện phân tán sự chú ý của hai con Hổ cha mẹ.

Sau đó, Đại Hoàng chở bản thể Lạc Tinh tràn tới gây xáo trộn trận hình đàn yêu thú.

Cuốn lấy con Ngũ Giai.

Riêng phân thân thì mượn một con phi cầm khác lao tới.

"Xin lỗi ta mượn Hổ con chút."

Tuy hổ Con khá to lớn so với Lạc Tinh.

Nhưng Lạc Tinh phân thân vẫn dễ dàng khống chế.

Phân thân bay nhanh về quân đoàn Triệu Quốc.

Vừa chạy vừa cố không làm mất dấu, cho đàn yêu thú đuổi theo kéo thành môt hàng dài.

Chạy suốt đêm, phân thân Lạc Tinh dẫn phi ưng bay tới nơi Triệu Quốc dựng trại.

Tới nơi rồi bé ngoan.

Lạc Tinh nhảy xuống, trên lưng vác con Hổ to lớn.

Xông thẳng vào quân doanh chỉ huyTriệu quân.

Vừa đi vừa dùng một ngọn lửa Tam diễm hỏa trên tay đốt khắp nơi.

Bên ngoài Yêu thú tràn tới.

Trong doanh chạy thì lửa cháy.

"Ai dám to gan." - Vương Liệt và bộ chỉ Huy cũng đã kịp thời dàn trận hình.

"Ngươi là ai.

dám xông vào quân doanh của ta."

"Ta là sứ giải Việt Quốc.

Đến tặng Triệu quốc Ngài một món quà."

Lạc Tinh thấy hai con Hổ to lớn đã trong tầm mắt, lập tức ném con Hổ Con về phía Vương Liệt.

"Hừ."

Vương Liệt dùng một đại đao Tứ Tinh chém tới.

Con Hổ con to cỡ con bò mộng bị một đao phân làm hai.

Lúc này, con hổ Ngũ Tinh thấy được tình cảnh bi thảm của con nó, lập tức gầm lên vang dội.

"Grao Grao" - Chúa sơn lâm giận giữ.

Cả đàn yêu thú hưởng ứng thét vang.

Như có mộ cơn cuồng phong.

Cả đàn yêu thú tràn lên.

Vương Liệt ý thức được chuyện không ổn, nhưng không biết là gì.

"Kết trận.

Nhanh."

Sau đó, hơn mười trận thập bát hỏa trận Tứ Tinh cùng trận Tam tinh hình thành.

Phân thân Lạc Tinh giữa trận pháp muốn trốn nhưng trên trời dưới đất đều bị phong tỏa.

con chim Tứ giai chở Lạc Tinh đến không có đường bay xuống tiếp ứng.

"Thôi kệ.

hi sinh phân thân này vậy."

Lạc Tinh vào một trận pháp Tam tinh đối phương để nghiệm chứng tính kết nối của trận pháp.

Cầm cự năm phút thì phân thân bị oanh sát.

Cảm giác bị giết thật chân thật.

Lạc Tinh chân thân cởi Đại Hoàng từ xa nhìn lại trận chiến giữa người và yêu thú.

Do Yêu Hổ mất con, nên tức giận dồn hết lên Vương Liệt.

Cả đội yêu thú liều chết với quân đội Triệu Quốc.

Thành ra sáu vạn yêu thú đánh với vạn quân đội không phân thắng bại.

Vương Liệt ba lần bảy lượt bị đội yêu thú của Lạc TInh ném đá, tấn công.

Tới lần nầy lại bị yêu thú tập kích nữa, nên hết sức tức giận.

"Thần cơ pháo."

"Bắn."

"Võng trận mở."

"Phòng thủ mở.

Đoàn trọng binh bảo vệ đội thần cơ."

"Quân đoàn cung tiễn, giết đám yêu Lang đi."

Một loạt chỉ định được đưa ra

Lại hơn nữa ngày qua đi.

Triệu quốc có chiến thắng đầu tiên trong cuộc hành quân này, nhưng là thắng thảm.

vạn quân còn có năm vạn quân còn đứng vững.

Tuy nhiên các Thần Cơ Pháo mang theo đã không còn bắn được, do hết sạch Linh Ngọc.

Một số thì trận pháp tan vỡ do không có thời gian làm nguội.

Cung tiễn đội thì mũi tên không còn.

Các trận pháp do quân nhân tạo ra đã không chống nổi tần xuất liên tục sử dụng thần ấn, nên giờ xem như sức cùng lực kiệt.

Yeu thú thì chết còn hơn một vạn, cũng là nỏ mạnh hết đà.

Con Ngũ Giai yêu thú cũng bị thương khắp nơi.

Tuy nhiên không ai dám đối kháng trực tiếp với nó.

Vương Liệt cũng không dám.

Là yêu thú Ngũ Giai dạng chúa tể Sơn Lâm, tất sẽ có tuyệt kỹ bảo mệnh.

Hơn canh giờ trôi qua, con Hổ gầm lên.

Sau đó đàn yêu thú rút đi.

Vương Liệt cũng không lòng dạ nào cho quân đội đuổi theo.

Nhìn sơ lượt chắc đại quân chỉ còn hơn bốn vạn.

Thu quân.

Nghỉ ngơi.

Tuy nhiên người tính sao bằng trời tính, à không phải.

Vương Liệt tính đâu bằng Lạc Tinh tính.

"Ai cho ngươi nghỉ Ngơi.

Phân thân ta bị giết ta phải lấy lợi tức." - Một giọng nói vang lên.

Từ trên đại Hoàng cách năm dặm.

Lạc Tinh bay tới.

Lạc Hoàng Cung trên tay.

"Ngũ Tinh Liên Châu."

Xoẹt.

Xoẹt.

Xoet.

Xoẹt.

Xoet.

Vương Liệt vừa định vào lều nằm nghĩ, thì có cảm giác nguy cơ.

Hắn ta quay người lại hoành đao chém đi.

Mũi tên bay nhanh nhưng tốc độ hoành đao của Vương Liệt không chậm.

"ầm.

" Mũi tên đầu bị chém tan xác.

"ầm, ầm, ầm." Cản được tới mũi tên thứ , tay Vương Liệt đã mỏi nhừ.

"Thần Kỹ mở."

Lúc này một chiếc Khiên hoa văn Gồm hình bát giác đang xen.

mũi tên thứ năm không xuyên được.

Vương Liệt vẫn chỉ bị thương nhẹ.

"Tấn công."

Hơn một vạn yêu cầm tràn lên.

Tiếp là một vạn phi cầm được Đại hoàng dẫn đầu.

Đội Kỵ binh của Lạc Hồng cũng đến kịp đến.

đây là lần tổng tấn công tranh thủ lúc kẻ địch không còn sức mà đánh tới.

Lạc Tinh cũng đã bay tới.

"Tổng tấn công."

Sau đó, tình cảnh chiến trận thảm liệt sảy ra.

Lạc Tinh đã giáp mặt Vương Liệt.

"Thì ra kẻ chủ mưu là ngươi."

"haha.

Đoán đúng nhưng không có thưởng."

"Vậy ngươi chết đi." - Vương Liệt bị thương vẫn không sợ tràn tới.

"Lạc Hoàng kiếm."

"Phá Hoàng Đao.

"

Đao pháp Vương Liệt thì lăng lệ mạnh mẽ.

Kiếm pháp Lạc Tinh mềm mại yếu thế hơn, nhưng tuy yếu thế lại không phải không có sức kháng cự.

Dù sau Vương Liệt thành danh hơn trăm năm.

Lạc Tinh chỉ học vài năm thôi.

Tuy nhiên được cái sự Linh hoạt của Lưỡng nghi kiếm pháp có thể dùng yếu chống mạnh, tá lực đả lực.

Quan trọng nhất Lạc Hoàng kiếm sắc bén không phải phá Hoàng đao có thể chống lại.

Lạc Tinh lại không dám bung sức, dùng Lưỡng Nghi thập tự kiếm, vì bên cạnh quân địch rất đông.

Hai bên kẻ qua người lại một lúc.

Bỗng nhiên có ba mũi tên lao nhanh tới.

Vương Liệt đang chiến đấu.

không phân tâm kịp nên đỡ không hết.

"Xoẹt!"

Hắn ta bị bắn trúng vai một mũi.

là Tam Tinh Liên châu của Lạc Dương.

Lạc Tinh không bỏ lỡ.

Lưỡng Nghi Kiếm Pháp phát huy cao nhất.

"Luân Thân Sát Địch."

Xoẹt cây đao Vương Liệt bị đánh bay.

Lúc này Lạc Dương đã xuất hiện từ trên Tiểu Bạch nhảy xuống.

"Bạch Lạc Tiên Đao."

bóng đao loáng lên.

Vương Liệt bị phân ra nhiều đoạn.

Diễn biến xảy ra nhanh quá.

Các tướng Lĩnh Triệu quốc không kịp cứu viện.

"Chủ Tướng!"

Binh bại như núi đổ.

Quân đoàn Triệu Quốc sức cùng lực kiệt, chủtướng cũng đã chết, không còn khả năng xoay chuyển.

các tướng lĩnh cũng tháo chạy.

một bên đánh một bên chạy.

khoảng hai canh giờ sau, thì Triệu Quốc gom lại không được một vạn.

Lúc này bên Việt Quốc lại thêm một đội quân tới.

Là Thanh Nguyệt, Thanh Nguyên dẫn hai vạn liên quân thành tới.

Lạc Tinh cũng không hỏi nhiều.

Ra lệnh.

"Giết hết bọn chúng đi."

sau đó là như trận đồ sát không gì cản nổi.

Qua một ngày bị quân đội Việt Quốc, yêu thú trên trời dưới đất càn quét.

Triệu Quốc gần như toàn quân bị diệt.

Lúc Này Lạc Tinh mới rảnh rang, Triệu tập Nhị Nữ.

"Nói đi."

Thanh Nguyệt lí nhí quì xuống.

"Dạ Hùng vương.

Thiếp nghe Ngài báo về vạn quân địch tấn công, lo sợ đại vương có chuyện nên tập hợp thành chủ lấy mỗi thành một Đại Đội người để tiếp ứng."

"Nàng đó.

Nếu cần người ta đã thông báo.

Hiện tại thành trống lỗng, lỡ yêu thú tấn công rồi sau."

"Lập tức mang quân về thành gấp." - Lạc Tinh ra lệnh.

"Dạ Hùng Vương."

Lạc Tinh bước tới vuốt tóc Thanh Nguyệt.

"Mọi việc cẩn thận nhé.

"

"Dạ Hùng Vương."

"Toàn quân còn lại nghỉ ngơi."

Quay qua Lạc Dương, Lạc Tinh hỏi:

"Còn nàng sao ở đây."

"Người ta trên chiến Hạm chán quá, nên đi tìm ngươi chơi."

"Làm quân hạm trưởng, đừng nên bỏ thuộc hạ chứ.

Bên Nam đảo và Phi Đảo cũng có đòan chiến thuyền mạnh mẽ, nàng phải chú ý đó.

Đừng để bị tấn công bất ngờ.

Lần này ta tha.

Còn nữa chớ trách à."

"Thôi mà, người ta sợ chàng nguy hiểm mà.

Bất quá lần sau ta cho chàng phạt."

"Còn lần sao à."

"Không còn."

"Thật không."

"Thật muk" - Lạc Dương phát huy khả năng mèo con ngây thơ.

Lạc Tinh cũng không biết nói gì.

"Được rồi, Lạc Hồng ngươi dẫn quân đoàn về Việt quốc nghỉ ngơi đi.

Đại Lộc, cho yêu thú doàn về Võ thành.

Đại Hoàng cho một số yêu cầm theo ta đi về Thần Tinh Hạm."

"Lên đây, ta trừng phạt Nàng.

Hai người nhảy lên đại Hoàng bay đi trước."

Hai người tình tình tính tang, trừng phạt qua trừng phạt lại.

Cuối cùng mệt nhoài thì ôm nhau ngủ.

Ba ngày sau, Lạc Tinh và Lạc Dương được đại Hoàng chở đến Hải Cảng.

Hải cảng lúc này đang có khách, có hơn năm chiếc thuyền chở đầy hải sản và đặc sản của Nam đảo cập bến.

Kết quả bị quân đội Việt quốc giữ lại.

đợi Lạc Dương ra quyết định.

Lạc Tinh vừa đến nghe tin.

Lập tức triều hồi đoàn trưởng của ba thuyền thương nhân.

"Dạ, kính chào Hùng Vương vĩ đại."

"Ngươi biết ta." - Lạc Tinh ngạc nhiên vì đang lấy danh nghĩa Lạc Dương truyền gặp.

"Dạ! xung quanh vạn dặm quanh đây, có ai trẻ tuổi tài cao đạt Dũng Tuyền kì ở độ tuổi như ngài.

Đúng là nghe danh không bằng thấy mặt ạ."

"Bớt vuốt mông ngựa đi.

Ngươi là ai."

"Dạ, thuộc hạ là đà chủ Thiên hạ thương hội."

"à thì ra là ngưởi nhà.

Lạc Tinh cười nói."

"Dạ đúng là người nhà ạ.

Mong Đại vương tha cho ba chiếc thuyền kia ạ.

Chỉ là thương thuyền thôi."

"Được rồi.

Người đâu bày yến tiệc." Lạc Tinh ra lệnh.

Sau đó là buổi Tiệc đón tiếp cũng như mừng thắng lợi Triệu quân.

Tiếp theo, Lạc Tinh thông qua tên Hồ Văn là đà chủ thiên hạ hội trên Nam Đảo.

Một lúc sau, Lạc Tinh cũng sơ sơ biết được Tình Hình Nam Đảo.

Đảo này khá lớn tuy nhiên người cũng không đông.

vạn dân tương ứng với vạn dặm vuông.

quả thật khá thưa thớt.

Nơi này sản vật phong phú.

trên đó có ba thành một thành do Triệu quốc làm chủ Thành.

Một Thành do người bản địa tên Trịnh Càng làm chủ thành.

Một thành còn lại là một nhánh của Lạc Tộc làm chủ.

Điều này khiến Lạc Tinh bất ngờ.

Nhớ lời ông nội mình nói Việt tộc chỉ là một nhánh của Đại Tộc họ Lạc thờ phụng Lạc Hoàng.

Nhưng không ngờ mình thống nhất vạn dặm tiếp giáp Tây lĩnh lại không thấy dòng chính Lạc Tộc.

Thì ra đã lên Nam đảo sinh sống.

Lạc Tinh nóng lòng muốn lên Nam đảo xem thử, nhưng không biết Triệu Quốc có hành động gì tiếp theo, nên không thể lập tức đi nam đảo được.

Sau đó Lạc Tinh cũng không làm khó Hồ Văn, mà giống như Triệu quốc lúc trước thu phí hai phần hàng Hóa rồi cho Thương thuyền trở hàng hóa đi.

Lạc Tinh nghỉ lại một hôm, rồi dặn dò Lạc Dương ở lại giữ gìn Hải Cảng.

Nếu thấy thương đội hay chiến thuyền Triệu quốc cập bến thì giết hết để phong tỏa Tinh Tức.

Một ngày sau, Lạc Tinh theo Lạc Hoàng đến Võ Thành.

Lúc này tin tức chiến thắng Triệu quốc cũng đã có.

Mọi người tung hô Lạc Tinh tưng bừng.

Lạc Tinh chờ Lạc Hồng về lại thì mở tiệc khao quân.

Thêm một số vật phẩm hải sản thu mua lại từ Hồ Văn nữa.

tuy với bảy vạn quân không dủ dùng nhưng với những hàng tướng lĩnh là đủ.

Với quân lính, Lạc Tinh thưởng nóng mỗi người tùy chức vụ mà có từ ngọc tới Ngọc.

Kết quả cũng khiến Lạc Tinh đau lòng.

vì dùng hết / tích.

trữ Ngọc của Vũ Thành rồi.

Dù sau vũ thành là nơi trung chuyển mỏ ngọc Kim Tân trong năm nên lúc tháo chạy đi.

Phó thành chủ Võ Thành không kịp lấy hết.

Sau khi nghỉ ngơi một ngày, thì Lạc Tinh về Lạc Hoàng Thành.

May có Đại Hoàng, nên chỉ vài ngày đã về tới.

Lúc Này Lạc Tinh Trịnh tập thành chủ lại.

mở tiệc mừng công xong.

lại chia / thu nhập cho các thành chủ.

dù sau mình cũng rút quân đội của bọn họ đi chiến đấu.

Mọi người ai cũng vụ mừng, Thay nhau vỗ mông ngựa Liên tục.

Tiếp đó, Lạc Tinh lại có vài ngày êm đềm bên Lạc Mỹ.

Cũng như dạy Lạc Na vài chiêu thức tâm đắc Lưỡng Nghi kiếm của mình.

Rảnh rỗi nữa Tìm Thanh Nguyệt tâm sự.

Dạo này nàng vất quả quá.

Sau một lúc hỏi thăm ân cần.

Lạc Tinh lộ ra bản chất

"Hay chúng ta song tu đi, ta giúp nàng tăng thực lực.

"Thiếp đang trong tháng rồi.

tính sao đây." Thanh Nguyệt đỏ mặc nói

- "Aì.

thôi vậy" Lạc Tinh thầm than thở - " Sao lần nào Ta gần gũi nàng cũng trùng dịp cà."

"Tiếp tục tinh thần song tu vậy." Lạc Tinh đổi chủ đề.

"Dạ!"

Một lúc sau, Lạc Tinh lại hết tiếc nối ôm người ngọc ngủ.

Hai hôm sau, Sứ giả Thổ tộc đã đến.

Cảm ơn Lạc Tinh đã ra tay giúp đỡ Thổ Quốc lúc nguy nan.

Đồng thời dâng tặng cho Lạc Tinh cô gái xinh đẹp từ tới tuổi.

Đặt biệt là đạt Đản Trung Kì, đạt Linh đài kì cũng có hai người.

Lạc Tinh nhìn không chớp mắt.

""Không biết mình có phải lạc vào rừng hoa không?"

Bỗng nghe nhói đau nơi eo, là tác phẩm của Lạc Mỹ.

Thanh Nguyệt cũng có ánh mắt hình viên đạn nhìn sứ giả Thổ tộc.

Lạc Tinh cũng thấy lạnh sống lưng.

Trong lòng may mắn nghĩ: "cũng may là Lạc Dương không có ở đây không thì mệt."

"E hèm.

Hảo ý của Thổ Quốc.

Ta xin nhận." - Để không khí bớt căng thẳng.

Lạc Tinh đổi đề tài

"Xin hỏi, tình hình chiến sự của Quý quốc thế nào."

"Bẩm Hùng Vương, nhờ Ngài kéo bớt quân lực của Triệu Quốc.

Nên chúng tôi đã có thời gian tập trung quân lực.

Hiện tại dù có vạn quân Triệu Quốc tràn lên, chúng tôi cũng có thể thủ vững."

"Vậy thì tốt.

Không biết Phía Triệu Quốc có hành động gì không."

"Hiện tại thì không.

Tin tức Vương Liệt tử trận khiến cho Triệu Quốc không còn ham chiến nữa, do cán cân phân phối quyền lợi của Triệu quốc mất cân bằng.

Bên đó đang nội chiến.

Theo thuộc Hạ nghĩ ít nhất ba năm nữa.

Triệu Quốc sẽ không mở rộng tấn công ra ngoài."

"Được vậy thì tốt.

haha."

"Người đâu, bài yến tiệc tiếp đãi sứ giả."

"Ngải Vi ta cho nàng xếp người này vào đội hộ vệ cho nàng.

Nàng toàn quyền quyết định."

"Rõ thưa Hùng Vương!" - Hồ Ngải Vi, Thanh Nguyệt nghe Lạc Tinh nói vậy, mới thở phào nhẹ nhõm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio