Kế cũ lại được thi hành
Trịnh thành vừa đến hai thành thương vong.
Một lòng vẫn muốn tấn công
Kế sách vạch sẵn quyết không sờn lòng
...
Triệu Sa không biết lúc mình đi chuyển khỏi doanh trại, thì bản thể Lạc Tinh cũng theo Đại Hoàng bám theo.
Đại Hoàng là yêu thú ngũ giai, đương nhiên tầm bay cao hơn Hải Nha tam giai.
Lạc Tinh bay theo một ngày đêm.
Lúc Triệu Sa đã chìm trong giấc ngủ thì Lạc Tinh lấy Lạc Hoàng cung và ba mũi tên tiếp cận chuẩn Tam Tinh ra.
Từ khoảng cách bốn dặm, với khả năng Lạc Tinh bắn mục tiêu di động cũng không phải quá khó.
Nhưng cẩn thận, Lạc Tinh vận chuyển công pháp Vạn Tinh Quyết cùng với Tuyết ưng chi nhãn ở mức cao nhất.
Đồng thời dùng tinh thần lực Mệnh Môn Kỳ của mình tính toán kỹ càng hướng bay tiếp theo.
"Xoạt." - Tam Tinh Liên châu biến thể, khiến ba mũi tên trước sau bay nhanh.
Triệu Sa đang ngủ, không hề phòng bị.
Mũi đầu tiên xuyên tim, mũi thứ hai đâm nát vai.
Mũi thứ ba thì bay xượt qua.
Đây là mũi tên Lạc Tinh đề phòng Triệu Sa né tránh, nhưng giờ không còn tác dụng gì.
Lúc này Đại hoàng cũng bay đến, đập cánh tấn công.
Con Hải Nha tam giai run sợ trước chênh lệch quá lớn thực lực, nên không bay nổi, mà rơi tự do xuống.
Sau đó là bảy người cận vệ bị hất xuống độ cao hơn mét.
Lạc Tinh chớp cơ hội phát động mũi tên Nhất tinh bay theo.
Bảy tên Quan Nguyên Kì sơ kỳ, đang rơi nhanh không đường tránh né.
Bị từng mũi tên xuyên qua người.
Sao đó rớt xuống đất thịt nát xương tan.
Lúc này chỉ còn con Hải Nha còn sống.
Lạc Tinh cho Đại Hoàng tìm cách thu phục nó.
Còn mình thì lục tìm thi thể của mọi người.
Tìm được chín hộp trữ vật.
"Chà, phát tài rồi." - Sau khi kiểm tra xong Lạc Tinh thốt lên.
Triệu Sa là chủ tướng hơn ba vạn quân, nên trong tay hơn vạn Linh Ngọc của quân doanh.
Cùng vạn Ngọc cũng như một số linh dược khác.
Trong đó còn có một bản đồ Nam đảo cũng như toàn bộ hải vực quanh đây.
Lạc Tinh suy nghĩ, sau đó lại biến ra một phân thân Quan nguyên kì sơ cấp.
Dùng quần áo của tên Triệu Sa trong nhẫn trữ vật mặt vào.
Lại lấy vũ khí của hắn ta ra.
Sau đó tìm cách hóa trang gắn một bộ râu xoắn giống như Triệu Sa.
Coi như giống % rồi.
Lúc này con Hải Nha cũng đã bị thu phục dễ dàng.
Phân thân Lạc Tinh nhảy lên Hải Sa bay trước.
Lạc Tinh cởi Đại Hoàng bay sau.
Dù sau phân thân không thể cách bản thể quá xa.
Phân thân Lạc Tinh bay đến Trịnh Thành.
Từ xa quân đội bảo vệ thành thấy Lạc Tinh cởi Hải Nha nên không ai nghi ngờ hết, tên đội trưởng còn lên chào hỏi.
"Chào Triệu đại nhân.
Không biết ngày gấp rút đến Trịnh thành làm gì?"
"Ta muốn tiếp kiến Trịnh Thành chủ.
Nhanh đi, ta không có thời gian.
Tiền tuyến có biến."
Sau đó Không khó khăn, Thành chủ Trịnh thành cũng cho mời Triệu Sa giả mạo đến phòng khách nghỉ ngơi, đợi sáng mai tiếp kiến.
Dù sao tranh chấp ngoài chiến tuyến cũng đã đến tai hắn ta.
Nên chuyện Triệu Sa trực tiếp đến không ngoài suy đoán của Trịnh thành chủ.
Nhưng hắn ta muốn giảm khí thế Triệu Sa, không chịu gặp mặt ngay.
Lạc Tinh bắt đầu lo âu, vì phân thân này với thực lực hiện tại Lạc Tinh chỉ duy trì một ngày thôi.
Sau khi suy tính, bỗng Lạc Tinh bừng tĩnh.
Nghe nói tên Trịnh thành chủ này rất mê nữ nhân.
Cả toàn thành hơn bà vợ.
Ta thử lợi dụng điểm này.
Tiếp đó, Lạc Tinh bắt đầu trèo tường khoét vách.
Rồi mò tới một gian nhà gia quyến của tên Trịnh thành chủ.
Một lúc sau, có tiếng vang lên.
"Dâm tặc.
Á.
Cứu." - Một cô gái quần áo xốc xếch chạy ra.
Lúc này hậu cung của Trịnh thành chủ bị loạn thành một bầy.
"Là Triệu Sa! Sao hắn dám."
"Mau báo Trịnh thành chủ.
" - Tên quan phụ trách bảo vệ khu vực này lập tức ra lệnh.
Sao đó là cảnh náo loạn.
Lạc Tinh xông ra cầm đại phủ của Triệu Sa.
Cứ thấy các đội trưởng của quân Trịnh thành lại cho một một búa rồi chạy.
Một phần do thân phận của Triệu Sa khá mẫn cảm nên bên Trịnh Thành mới không dám hạ sát thủ.
Chỉ cho người bao quây.
Trịnh thành chủ cuối cùng cũng đến.
"Triệu Sa kia? Ngươi dám ăn gan hùm mật gấu à? Muốn chết phải không?"
Lạc Tinh không dám trả lời, sợ bị lộ.
Ai biết giọng nói tên Triệu sa thế nào, nên dùng hành động thay thế.
Lạc Tinh nhào tới tấn công Tên thành chủ.
Tuy nhiên thực lực chênh lệch quá xa.
Trịnh thành chủ đã đạt Dũng Tuyền kì.
Phân thân Lạc Tinh không phải đối thủ.
đành chấp nhận thương đau.
Giết hai tên tướng gần đó rồi ra vẻ bị thương nặng, sao đó bị Trịnh thành chủ giết chết.
"Chuyện này."
Trịnh thành chủ có chút không tin.
Tên Triệu Sa nay rõ ràng có gì đó không ổn? Tự nhiên gan lớn bằng trời.
Rồi lại như muốn chết, không tránh không né đòn đánh của mình.
"Mọi người.
Chuyện hôm nay tuyệt đối không nói ai biết." - Lo sợ liên minh bị phá vỡ, hắn ta định dấu nhẹm -"Hừ, không biết Triệu Sa có uống nhầm thuốc tráng dương không, mà làm chuyện này."
"Dạ.
Thành chủ."
Tuy nhiên, Lạc Tinh đã tạo ra một phân thân khác giả dạng thuộc hạ của Triệu Sa, cùng yêu cầm Hải Nha đi khắp Trịnh thành tung tin đồn.
Đương nhiên cả con Hải Nha, cũng như một phân thân Linh đài kì cũng bị diệt sát nhanh chóng.
Tuy thế cũng đủ để nội ứng của Triệu quân, nắm được thông tin Triệu Sa tử nạn, cho phi cầm báo tin hỏa tốc về nơi đóng quân Triệu Quân.
Sau đó phó soái Triệu Quân đã nhận được tin tức.
Đứng ngồi không yên.
Không biết sử lý thế nào.
tự nhiên hai bệ thọ địch.
Lạc Tinh cũng đã quay về.
Rồi cùng Lạc Dương đến xin gặp chủ tướng của Triệu Quân.
Do Lạc Dương thể hiện thực lực Dũng Tuyền kì, nên nhanh chóng được tiếp kiến.
"Xin chào, không biết các hạ là thần thánh phương nào."
Ta là Lạc Dương, Bộ trưởng của Công Hội Bộ của Việt Quốc.
"Xin chào.
Nghe danh đã lâu ta là Triệu Lý Ba.
giữ chức thống Soái tạm thời của Triệu Thành, không biết hôm nay Lạc Dương cô nương đên có việc gì?"
"Ta không muốn vòng vo.
Ta đã sớm nhận được tin tức Thống soái cũ của ngài, bị thành chủ Trịnh gia giết.
Nên muốn kết minh để tránh bị Trịnh Thành nuốt gọn."
"Ha ha.
ngài nói đùa rồi chúng ta cùng Trịnh thành đang liên quân với nhau.
Sao thành chủ chúng ta lại bị giết vào tay Trịnh gia." - Triệu Lý Ba giả vờ cười nói.
"Đương nhiên ta có bằng chứng.
Thêm nữa Trịnh gia ở đây lâu rồi, ngươi nghĩ có thể chia sẽ lợi ích với Triệu quân các ngươi.
Tin ta đi, chúng ta muốn phát triển ở nơi này phải đoàn kết.
" Lạc Dương cười nói.
"Xin hỏi quý quốc ở Nam đảo này có bao nhiêu quân lực.
Trước nay ta chưa từng thấy người Việt Quốc."
"Haha.
Ngài yên tâm.
quân đội chúng ta tầm ba vạn thôi.
Nhưng rất đa dạng, thiện chiến."
"Nếu Lạc Cô Nương có ba vạn quân.
Triệu quân chúng ta cũng có hơn ba vạn nữa cũng chưa chắc chống lại được Trịnh Thành.
Tuy họ chỉ khoảng sáu vạn quân nhưng có thể truy thu thêm vạn nữa không thành vấn đề.
Trịnh thành lại ở nơi này lâu năm rồi làm sao dễ chống lại như vây?
"Không dấu ngài, ta đã kết minh với Lạc Thành rồi.
Như vậy vạn quân chống lại gần tám vạn quân thì phần thắng không phải không có.
Nhất là chúng ta trong tối, Trịnh thành ngoài sáng.
Sợ gì mà không đánh một trận."
"Nói rất hay, nhưng kết minh kháng cự với Trịnh thành chúng ta có lợi gì?"
Lạc Dương nói:"Thứ nhất Trịnh thành đã giết chủ Soái các người, đồng nghĩa muốn dẹp luôn Trịnh thành các người trên Nam đảo, một khi Lạc Thành diệt vong thì chuyện gì đến chắc các ngươi cũng hiểu.
Thứ hai lúc trước ngươi liên kết Trịnh thành vì cái gì ta sẽ cấp cho ngươi cái đó."
"Được, Nếu các ngươi cho ta một mỏ Ngọc ta sẽ đồng ý kết minh."
"Thành giao.
Thời gian gấp lắm, ngày hôm sau chúng ta hẹn nhau kết minh cùng với Thành chủ Lạc thành.
Tin tưởng thắng lợi sẽ trong tầm tay."
Hôm sau Lạc Chính, Lạc Dương cùng Triệu thành bí mật kết minh.
Bản thể Lạc Tinh vẫn chìm đắm trong tu luyện.
Chỉ có một phân thân đi theo mách nước cho Lạc Dương.
Thời hạn Lạc Thành ra quyết định đã đến, với kết quả là Lạc Thành thà chiến không buông Mỏ Ngọc và Thần Dược.
Triệu thành thì giả bộ như chưa biết chủ tướng mình bị giết.
Lúc này Trịnh thành đã điều động bốn vạn quân bao quây Lạc Thành phía bắc.
Theo tình hình thì chưa có Trịnh Càng xuất hiện.
Lúc này Trịnh thành cũng chỉ bao quây lấy lệ.
Dùng tâm lý chiến là chính.
Trịnh thành cố ý chờ Triệu quân đánh trước.
Cục diện diễn ra hai ngày.
Cuối cùng Trịnh Càng cũng đã đến cùng với hợp cốc kì hơn Quan Nguyên kì quân chủ lực nữa.
Đồng thời Triệu quân có được một lệnh phù nói là Triệu Sa ra lệnh, Triệu Quốc tân công cổng thành đông trước.
Trịnh Quân sẽ phụ trách thành Bắc.
Sau một ngày chỉnh đốn quân ngũ.
Thì trận chiến đã mở màn.
Triệu quân Tấn công trước, sau đó Lạc Thành chật vật phòng thủ.
Mãi nữa ngày sau, thì quân đội Trịnh thành mới tấn công.
Tuy không có trận pháp phòng vệ, nhưng Lạc Thành lại có nhiều người quanh năm săn bắt thú dữ.
Anh dũng thiện chiến.
Trịnh Quân tuy mạnh nhưng trong một ngày tuyệt không làm được gì Lạc Thành.
Cũng nhờ Lạc Thành bỗng nhiên xuất hiện một cường giả.
Thần Sứ lạc Tộc.
Lạc Dương.
Với tốc độ siêu nhanh của mình, bất cứ Quan Nguyên Kì nào không chịu yên phận tràn lên coi như bị nàng giết chết.
Đúng lúc này Lạc Hoàng cùng gần một vạn yêu thú lại bay đến thi chuyển ném đá đại trận.
Mỗi con gắp một tảng đá thả xuống trận doanh của Trịnh Quân.
Sau đó không thèm nhìn chiến tích mà bay đi về hướng bắc trong sự bàng hoàng của Trịnh Càng.
Chưa đầy năm phút đã thiệt hại gần quân, thêm gần vạn người bị thương các kiểu.
"Sao có thể được.
Đàn yêu thú này ở đâu ra?" - Hắn như muốn nổi điên.
Không tướng Lĩnh nào có thể trả lời.
Đàn phi cầm đến và đi quá đột ngột.
"Hạ trại! toàn quân nghỉ ngơi, người bị thương nhẹ thì băng bó, ổn định lại, sau đó vận chuyển người bị thương nặng tập hợp lại lui về Trịnh Thành." - Trịnh Càng ra lệnh.
Trịnh Càng kiểm tra lại quân lực chỉ còn gần bốn vạn, trong lòng đau xót.
Không biết bên Triệu quân thế nào.
Hắn ta ra lệnh:
"Cho người điều tra tình hình chiến sự của Triệu Quân."
"Rõ! Thưa Thành chủ".