Hướng Dẫn Chăn Dắt Thiên Địch

chương 128: phiên ngoại: tiểu vương tử thú thú luyến 17

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Em sinh." Gary nói.

"Em sắp sinh ư? Để anh đi gọi bác sĩ!" Louis vừa nói vừa bò lồm cồm dậy, hắn đã chuẩn bị sẵn nguyên một bộ thiết bị chữa trị, Gary sinh sản chỉ cần gọi bác sĩ tới nữa là xong.

"Không cần, sinh xong rồi." Gary kéo Louis lại: "Anh tắm rửa giúp em đi, đứa con cũng phải rửa sạch nữa."

Đã sinh rồi? Louis lại ngây ra, hắn cảm thấy hạnh phúc luôn tới với hắn thật đột ngột, đầu tiên là Gary chấp nhận cầu hôn, sau đó Gary đột nhiên mang thai, giờ... Gary sinh con vô tư vậy?

Ngẩn ngơ một hồi sau Louis mới phát hiện trong chăn có hơi ướt nhẹp, cho nên, con hắn đang ở trong chăn?

"Mau lên a." Gary thúc giục.

Louis xoay đầu giật giật như robot nhìn sang: "Hình như anh đụng phải một quả trứng... Anh bị ảo giác hay sao ấy."

Gary: "..."

Luống cuống tay chân một lúc, Louis cuối cùng cũng xử lý ba quả trứng đâu vào đấy, đặt chúng vào máy ấp trứng chuyên dụng, sau đó run rẩy lấy máy liên lạc báo cho người nhà hai bên.

Cơ hồ mấy phút sau, mọi người đều tới đông đủ.

Gary mang thai Fred không thường lui tới, nhưng lần này hắn đưa cả vợ tới thăm ba đứa cháu mới sinh: "Gary, không ngờ em còn có con trước cả anh, lại còn một lần ba đứa..." Em trai hắn quá ngầu đi.

"Nếu không phải anh thương vợ quá, hẳn đã có từ lâu rồi ấy chớ." Gary nói.

Fred sờ sờ mũi cười trừ, hắn kết hôn nhiều năm như vậy chưa có con là do không muốn vợ mình chịu cực... Mấy năm nay hai vợ chồng chịu khó tu luyện, chờ bạn đời hắn tu luyện thành công sẽ sinh con sau... Nhìn em trai hắn đi, sinh con nhanh thật a!

"Gary, thực xin lỗi, để em vất vả rồi." Louis nghe lời Gary nói thì áy náy, sao lúc trước hắn không lo chuyện tránh thai...

"Không sao, em ổn mà." Gary nhìn Louis vẫn còn đơ đơ, chắc bị dọa chưa hoàn hồn, chỉ đành quay sang trấn an hắn.

Louis cảm động muốn khóc, Gary là tốt nhất!

Bên này mấy người trẻ tuổi đang tán gẫu, bên kia, Thư Thư lấy máy liên lạc ra xoát xoát chụp ảnh, sau đó tung lên mạng, để status: "Cháu nội của tôi."

Gary sinh? Nhanh thật! Có điều... Sao lại có trứng?

Người xem ảnh ai nấy đều thắc mắc, sinh đôi đã hiếm lạ, sinh là càng chưa từng thấy, đây có phải hơi khiêu chiến khả năng tiếp thu của mọi người hay không a?

"Ta nhìn nhầm rồi phải không? Sao trên ảnh có những trứng?"

"Nhân bản vô tính a?"

"Ta có nghiên cứu qua, chưa có ca nhân bản nào thành công, chắc trứng thật đó."

"Hèn chi bụng Gary lớn vậy... Hóa ra mang thai tận đứa?"

...

Trên mạng lại lần nữa nổ tung.

Máy liên lạc của Louis cũng đổ chuông sắp nổ tới nơi rồi.

Trước kia Louis một lòng yêu thầm Gary bạn bè hắn đều không hiểu nổi, cảm thấy dù Gary có là hoàng tử đi chăng nữa thì vẫn kém á thú nhân, hiện tại... Những người này đều chuyển thành ghen tị tột độ với Louis rồi.

Louis năm nay mới được nhiêu tuổi? Vậy mà đã có mặt con, đứa! Thật khiến cả thế giới phải đố kỵ!

Louis ngây ngô cười nhận từng cuộc gọi từ đám bạn, mấy ngày kế tiếp, hắn đều quanh quẩn bên Gary cả ngày.

Thêm mấy ngày nữa, hắn lại tập trung công tác, bắt đầu nghiên cứu cơ giáp cùng Gary và chăm sóc quả trứng, đột nhiên có cảm giác bản thân mình cố gắng vẫn chưa đủ.

Trước kia hắn tưởng mình sẽ không có con, kế hoạch tương lai sẽ là tận hưởng cuộc sống và du lịch cùng Gary, nhưng giờ đã có con rồi, lại đứa chứ chẳng ít.

Louis đột nhiên nhận thức được rằng, bản thân mình cần phải có sự nghiệp vững vàng.

Nếu hắn ngay cả sự nghiệp cũng không có, sao có thể làm tấm gương cho bọn trẻ noi theo? Làm sao đảm bảo được tương lai cho con hắn được hạnh phúc?

Louis trước đã dụng tâm học cách làm ăn giờ càng chuyên tâm, chỉ là địa điểm cố gắng chuyển dần về nhà để tiện công chăm sóc vợ con.

Trước kia Gary sinh nở bất ngờ hắn không kịp trở tay, điều này đã khiến hắn tiếc hùi hụi, con trai phá vỏ hắn nhất định sẽ không bỏ lỡ đâu!

Một Louis mỗi ngày vội đến chân không chạm đất giờ lại có thêm sở thích rất nhẹ nhàng, đó là nói chuyện cùng con trai, hơn nữa mỗi lần nói chuyện đều chụp hình đăng lên mạng khoe, nhờ phúc của hắn mà ba quả trứng chỉ trong một thời gian ngắn đã trở thành quả trứng "hot" nhất đế quốc Thú Nhân.

Một ngày đẹp trời Gary mở máy lên mạng dạo một vòng phát hiện, hình ảnh trứng mình sinh đã phủ sóng khắp mọi mặt trận...

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, mấy quả trứng đã có động tĩnh.

Hết thảy đối với Louis đều thật diệu kỳ, bọn họ ghi lại từng khoảnh khắc bên quả trứng, mỗi ngày trước khi ngủ còn tâm tình với Gary: "Ba đứa con mình càng ngày càng hoạt bát nha."

"Ừm." Gary ôm một quả trứng chậm rãi vuốt ve, thuận tiên truyền linh lực vào trong.

"Em nói trong ba đứa có đứa nào là á thú nhân không? Nếu có thì mấy đứa a?" Louis học theo Gary vuốt ve quả trứng trong lòng.

Nghe hắn nói, Gary bỗng sửng sốt.

Liệu có á thú nhân không? Hình như cậu quên chưa giải thích rõ ràng trường hợp của mình cho Louis nghe rồi, Louis còn chưa thấy thú hình của cậu kia!

"Louis, em có chuyện muốn nói với anh." Gary đột nhiên nói.

"Chuyện gì cơ?" Louis ghé lại gần hôn Gary, mới kết hôn hắn luôn thấy bất an, nhưng tới giờ đã hoàn toàn ngược lại.

Gary đã nguyện ý ăn thú châu của hắn, sinh cho hắn quả trứng xinh xắn, chắc chắn yêu hắn rất nhiều, chỉ cần hắn đối xử với Gary đủ tốt, Gary sẽ không rời bỏ hắn... Một khi mở lòng tin tưởng, tình cảm từ hai phía càng tốt thêm.

Gary đẩy Louis đã hôn còn tính sờ loạn ra, hai người kết hôn xong đã nhanh chóng thừa nhận tình cảm của mình, sinh hoạt "xõa" như vợ chồng, giờ càng thêm trầm trọng... Louis giờ còn không thèm đánh răng trước khi hôn cậu nữa.

"Thú hình của em còn chưa cho anh xem." Gary nói.

Louis khó hiểu, hoài nghi có phải mình nghe lầm rồi không, Gary không phải là á thú nhân sao? Sao có thú hình được?

"Nếu không có thú hình thì sao cha mẹ em lại nói với người ngoài em là thú nhân được?" Gary nói.

"Em..." Louis vẫn mờ mịt, Gary có thú hình? Hắn biết Gary đã nhiều năm như vậy rồi, trước nay chưa từng thấy thú hình Gary bao giờ...

"Em cho anh xem thú hình của em." Đẩy trứng cho Louis, Gary trực tiếp biến thành chuột.

"Gary!" Louis cả kinh, lập tức nháo nhác nhìn quanh – Gary đột nhiên biến mất?

"Em ở đây nè." Gary dùng linh lực bắt chước tiếng người nói, lần lần bò ra khỏi đống quần áo.

Hamster nho nhỏ bò ra khỏi quần áo lắc lắc thân mình, thoạt nhìn xù xù lông thật đáng yêu, Louis cảm giác trái tim mình đã bị tan chảy trong ngọt ngào mất rồi.

Hắn cũng đột nhiên nhớ tới một chuyện, lúc mẫu phụ đưa hắn tới chỗ Thư Thư khám, có lần hắn từng thấy một con chuột nhỏ rất đáng yêu, khi đó thể trạng không tốt, chưa thấy động vật nhỏ bao giờ, thích không chịu nổi, cho chuột nhỏ ăn rồi còn ôm nó nửa ngày, sau đó lỡ tay nắn nắn cái đuôi chuột nhỏ, chuột nhỏ liền giận chạy mất.

Sau đó... Mỗi lần Gary bắt hắn biến thành thú hình đều đặc biệt thích túm đuôi hắn.

Lần kế gặp lại chuột nhỏ, khi đó hắn cũng đang trong thú hình, muốn đuổi bắt chuột chơi, kết quả đuổi không kịp, sau đó, Gary nói ghét hắn vì hắn giống mèo.

Hắn biết hoàng thất thích nuôi chuột, trước đó còn hỏi Gary có muốn mang một con về nuôi không, Gary liền đánh hắn một trận răn dạy mấy hồi... Hóa ra chú chuột mà hoàng thất vẫn nuôi là Gary a?

Không, chú chuột thường xuất hiện cùng Edgar hơi khác chú chuột này, cho nên...

"Mẫu phụ em cũng có thú hình là chuột đồng." Gary vừa nói vừa lấy quả khô trong túi ra, sau đó ngồi xuống cạnh quả trứng gặm gặm.

Oa, đáng yêu chết mất! Louis đặt trứng sang bên cạnh, dùng cả hai tay nâng Gary lên, sau đó hôn cậu vài cái.

Mùi của Louis đã trở nên vô cùng quen thuộc với Gary, cậu không bài xích chút nào, nhưng điều cậu không ngờ là, Louis hôn xong còn đòi liếm nữa!

Cậu lớn được nhiêu đâu? Louis liếm một lượt đã hết từ chân đến đầu rồi!

Gary vươn móng vuốt trảo ba đường khiến cằm hắn rướm máu.

Thực ra cậu không dùng sức lắm, lúc trước toàn cào Edgar và Fred như vậy, chỉ đủ gãi ngứa cho bọn họ, ai dè Louis lại bị thương, thấy vậy cậu lập tức biến thành hình người, lo lắng hỏi: "Louis, anh không sao chứ?"

Bạn đời trần trụi nhào vào lòng mình, Louis nào còn tâm tư nghĩ tới điều gì khác, lập tức ôm chầm lấy Gary.

"Đeo bao!" Gary vẫn nhớ được chuyện quan trọng nhất... Chưa gì đã đứa rồi, cậu không muốn sinh thêm đứa nữa đâu.

Vận động kịch liệt qua đi, Louis xem qua quả trứng lần nữa, đưa Gary đi tắm, sau đó ôm cậu nhào lên giường ngủ, hoàn toàn quên mắt trên mặt còn vết thương.

Hôm sau Meillet tới thăm cháu nội liền thấy ba vết cào trên mặt con trai: "Con nuôi mèo?" Dấu vết này vừa nhìn đã biết không phải người cào, con y nuôi mèo sao?

"A?" Louis ngu ngơ.

"Mặt con bị con gì cào? Nuôi mèo con? Móng vuốt của mèo cũng không nhỏ tới vậy chứ?"

Louis cuối cùng cũng hiểu ra vấn đề: "Không phải mèo, là một chú chuột nhỏ đáng yêu."

"Chuột? Nuôi chuột cũng hay, nhớ chăm sóc nó có tâm một chút." Meillet nói: "Mẫu phụ của Gary là á thú nhân họ gặm nhấm, Gary tuy không có tai chuột, nhưng chắc cũng giống mẫu phụ cậu ta, con đối xử với chuột không tốt, tới lúc đó cậu ta sẽ thay mặt dòng họ dạy cho con một bài học đó."

Con chuột cào con chính là Gary a... Có điều Gary cào hắn không phải vì hắn đối xử với chuột nhỏ tệ bạc, mà là hắn giở trò lưu manh.

Sờ sờ cằm, Louis rất là tưởng niệm xúc cảm tối qua khi sờ chuột nhỏ nha.

Tuy vậy, Gary tuyệt đối không phải người dễ dàng cho người khác vuốt ve đâu! "Anh biến thú hình cho em sờ đủ rồi, giờ cho anh sờ một lát đó."

Nghe điều kiện của Gary, Louis lập tức biến thành hổ trắng, ghé vào bên người Gary cọ cọ, sau đó vô cùng gian khổ dùng thú hình xem tư liệu.

Gary dùng chân nhún nhảy trên bụng Louis, càng nhún càng thích, sau đó biến nhỏ nữa nhỏ nữa chui vào lớp lông dài của Louis...

Louis tức khắc nằm thẳng đơ không dám động đậy, chỉ sợ thân hình to lớn của mình sẽ đè ngạt Gary...

Khoảng thời gian trước khi con trai phá vỏ, Gary dứt khoát để nguyên thú hình, đồng thời còn tranh thủ dạy Louis học tu luyện.

Nhà bọn họ ai cũng tu luyện, tuổi thọ kéo dài, nếu Louis không chịu tu luyện... Cậu không muốn trơ mắt nhìn Louis đi trước mình đâu.

Fred đã dạy bạn đời tu luyện từ lâu, nhưng hiệu quả không khả quan cho lắm, tiến độ rất rất chậm, vì thế, Gary cũng chuẩn bị sẵn tâm lý chiến đấu lâu dài, ai dè tốc độ tu luyện của Louis cực kỳ nhanh, mới một lát mà đã cảm nhận được luồng linh lực rồi.

Lúc đầu Gary thấy rất khó hiểu, nhưng cẩn thận ngẫm kỹ lại liền hiểu ra.

Louis là con trai công tước Monde, ở đế quốc Thú Nhân quý tộc dùng huyết thống để phân chia đẳng cấp, huyết thống của Louis rất tốt, hơn nữa hồi nhỏ yếu ớt còn được Mẫu phụ cậu dùng linh lực để tẩm bổ thân thể...

Kỳ thực lúc ấy, khi được cậu và Mẫu phụ cậu thay nhau tẩm bổ đã tốt lên biết bao nhiêu, nếu không, giờ hắn cũng chẳng mạnh được vậy đâu!

Thiên phú bẩm sinh mạnh mẽ lại có người bồi bổ thêm... Louis có được đầy đủ những yếu tố ấy mà còn luyện không ra hồn thì quá vô dụng rồi!

Khi Louis đã cảm nhận được linh lực, hơn nữa còn biết làm sao để truyền linh lực cho con xong, ba quả trứng liền có động tĩnh.

Chắc có lẽ đã bước vào thời kỳ thoát xác, quá trình này tốc độ thường tăng giảm thất thường, trong quả của cậu lại phá vỏ rất nhanh chóng, thoắt một cái đã thấy hai chú mèo con lông trắng như tuyết... khụ khụ, là hổ trắng uy phong đạp vỏ chui ra khỏi trứng, quả còn lại đã bị đục một lỗ nhỏ xíu xiu.

"Có cần mang đồ ăn ra dụ nó không? Ngày xưa Gary cũng ở lỳ trong trứng mãi, sau đó ngửi thấy mùi đồ ăn mới chịu ra đó." Thư Thư nói, cậu cảm thấy quả trứng còn lại chính là một con chuột con.

Còn có cả chuyện này sao? Louis tò mò nhìn về phía Gary, sao vợ yêu của hắn lại có thể thản nhiên khi quá khứ đen tối bị đem ra ánh sáng như vậy chứ...

Hai con hổ con chụm vào nhau nô đùa đấu võ, chuột con vẫn không động tĩnh, Gary vốn chẳng muốn dùng tới biện pháp dụ dỗ bằng đồ ăn đâu, ai ngờ... Hữu dụng thật đấy à?

Một chú chuột đỏ hỏn trụi lông té lộn nhào từ vỏ trứng ra ngoài, chạy thẳng tới đĩa đồ ăn...

Hai con hổ con cũng ngửi thấy mùi đồ ăn, tạm hoãn lại trận đấu chạy tới, lại bị Louis tóm được, em út còn chưa được ăn, hai anh lớn đi tranh giành còn ra thể thống gì!

Thư Thư nhìn một màn này liền biết địa vị của bé út trong nhà này tương lai sẽ rất cao đây, tự dưng thấy mỹ mãn dễ sợ!

Đế quốc Thú Nhân thật là tuyệt, hậu thế của cậu sống ở đây không cần sợ rắn, dọa được cả mèo... Ý, là lão hổ luôn kia!

Càng nghĩ càng thấy chuột ta là lợi hại nhất quả đất, hắc hắc!

Thư Thư đang hả hê sung sướng, đem chuyện này nói cho Edgar nghe.

"Em là lợi hại nhất." Edgar: "Ai dám không phục ta sẽ cho hắn biết tay."

Thư Thư càng cười híp mắt.

Lúc này, dân tình trên mạng đã thấy ảnh chụp hai chú hổ con, cũng biết cả ba quả trứng đều đã nở.

"Hổ con nhìn yêu kinh khủng a a a! Không hổ danh là đệ nhất họ mèo!"

"Cả hai em hổ đều đẹp điên đảo, thật muốn nuôi một em!"

"Sao bảo có mà chỉ cho chúng ta xem ?"

"Đúng đúng đúng, có tận em cơ mà?"

...

"Bé út là bảo bối của gia đình, chúng tôi phải giữ bí mật tất cả tin tức về nó." Louis cũng đưa ra quyết định giống như Edgar.

"..."

"..."

"..."

"Cho nên bé út là á thú nhân?"

"A a a, thật tò mò muốn biết á thú nhân bảo bối trông như thế nào a!"

Louis bảo vệ con cưng khiến rất nhiều người trên mạng càng tò mò, Meillet và Calvin nhìn dòng tin này mà ngơ ngác nhìn nhau.

Louis nói đây là á thú nhân... Rõ ràng là thú nhân hình chuột nhỏ bé a!

"Hồi nhỏ Gary cũng giống vậy, cho nên hoàng thất mới nói cậu ấy là thú nhân." Louis giải thích cho phụ huynh: "Bảo bảo không có thú châu, hẳn nó cũng là á thú nhân."

Chuột con bé xíu bằng ngón cái trở mình, trong lòng Meillet run rẩy, xưa nay y tự nhận mình thông minh quảng đại, đột nhiên nghĩ: "Cho nên, Thư Thư cũng giống vậy?"

Edgar, tên kia từ trước tới nay chưa từng biết yêuthương động vật, kết hôn xong lại mang thú cưng đi khắp nơi cho thiên hạ đồn đại...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio