Hướng Dẫn Chăn Dắt Thiên Địch

chương 46: tức phụ là thú nhân

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phát hiện mình không còn tai chuột nữa, Thư Thư đầu tiên là mừng rỡ, rồi lại thấy mất mát... Sao lại thế nhỉ? Chẳng lẽ cái tai kia nán lại trên đầu lâu rồi nên nảy sinh tình cảm sao?

Thư Thư có chút nhớ nhung không thông, ngẩn người, cũng bởi vậy không sợ hãi nữa.

Edgar vẫn luôn chú ý tới dữ liệu thân thể Thư Thư, thấy nhịp tim cậu ổn định trở lại, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm: "Em không có chuyện gì là tốt rồi."

Dứt lời đột nhiên hắn thấy Thư Thư có điểm gì khang khác.

"Anh thấy chưa, tôi không còn cái tai kia nữa! Tôi là thú nhân!" Thư Thư chỉ chỉ đầu mình.

"Em thu tai lại rồi? Có thể giấu tai đi sao?" Edgar giờ mới phát hiện hai tai lông xù không thấy đâu nữa, có chút mất mát... Hắn vẫn cảm thấy hai cái tai nhỏ kia rất đáng yêu.

"Không phải, tôi vượt qua tâm ma kiếp, có thể chuyển đổi hình thái như anh rồi." Thư Thư nói, " Anh xem nè!"

Dứt lời, vận dụng linh lực dồi dào biến thành chuột đồng.

Quần áo Thư Thư rải rác trong khoang mô phỏng, từ trong đống quần áo, một chú chuột đồng bé xíu chừng bàn tay chui ra, lông trên người màu vàng nhạt, nhưng có điểm trắng, chú ngồi trên y phục của Thư Thư duỗi hai chân trước vẫy vẫy về phía Edgar một chút, thoạt nhìn vô cùng dễ thương.

Nhưng Edgar lại chỉ thấy bối rối.

Á thú nhân hắn thích, ngay trước mắt hắn biến thành chuột đồng... Thư Thư là thú nhân sao?

Edgar cảm thấy mình nên tức giận hay là mất hứng mới đúng, còn trên thực tế, cảm xúc hiện giờ lại không liên quan, hắn chỉ đột nhiên nghĩ tới... Nếu Thư Thư là thú nhân, vậy có phải sẽ thích á thú nhân chứ không thích thú nhân như hắn nữa?

Tức phụ nhi hắn vừa ý, sao đột nhiên lại thành thú nhân được? Vậy còn là tức phụ nhi của hắn sao?

Edgar ngây ra, chưa kịp hoàn hồn, thấy bộ dáng hắn như vậy, Thư Thư càng ái ngại, biến về hình người ngồi xổm trong khoang mô phỏng, nằm nhoài sang, ngẩng đầu nói: "Lần này tin tôi không phải á thú nhân rồi chớ?"

Tin." Edgar đáp, sự thực sờ sờ ngay trước mắt, muốn không tin cũng khó.

Chỉ là, Thư Thư thoạt nhìn thật sự không hề giống thú nhân chút nào... Edgar cúi đầu nhìn sang, đúng lúc thấy phần lưng trần trụi cùng đường cong bờ mông kia, nhất thời choáng váng.

Cái đuôi ngắn ngủn đã không còn, nhưng thoạt nhìn vẫn dụ người như thế... Edgar phát hiện thân thể mình vô thức xảy ra biến hóa.

Hắn... thế mà phát tình đối với một thú nhân!

Edgar có cảm giác bản thân thật hư hỏng, ngẫm lại thấy, cũng bình thường thôi, dù sao hắn vốn rất thích Thư Thư mà.

Loại tâm tình lăn lộn này, Edgar một điểm cũng không để lộ ra ngoài, vẫn trưng ra khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị.

Thư Thư liếc mắt một cái, có chút thẹn thùng, không biết vì sao còn có chút hối hận.

Tâm ma kiếp lần này độ quá nhanh, chưa chuẩn bị xong tâm lý thì đã vượt qua rồi, cho nên hoàn toàn chưa nghĩ ra nên giải thích với Edgar thế nào... Đúng rồi, dựa theo phim ảnh trước đây cậu từng coi, Edgar giờ có lẽ đang cảm thấy mình bị lừa dối, sau đó sẽ cực kỳ chán ghét cậu, ngược thân rồi ngược tâm...

Nghĩ thế, Thư Thư đột nhiên lo lắng, Edgar liệu có đuổi cậu ra khỏi hoàng cung mặc cậu tự sinh tự diệt không? Nghĩ tới đây, Thư Thư tiểu tâm dực dực liếc nhìn Edgar một cái.

Edgar đương nhiên không như Thư Thư nghĩ, lúc này, hắn chỉ đang suy nghĩ kỹ lại những chuyện đã xảy ra.

Trước kia hắn không hiểu vì sao Thư Thư lại nói với hắn phải tu luyện chăm chỉ, sẽ trở nên giống như Thư Thư, hiện tại đã hiểu, bởi vì Thư Thư cũng là thú nhân.

Trước kia hắn thầy kì lạ, tại sao Thư Thư lại nói mình là thú nhân, hiện cũng đã rõ... Thư Thư đúng thật là thú nhân mà.

Thư Thư là thú nhân, lúc xem á thú nhân tắm rửa hắn lại không ngăn lại!

Thư Thư là thú nhân, hắn lại còn giúp Thư Thư kết bạn với á thú nhân.

Thư Thư là thú nhân, hắn còn đưa Thư Thư tới lớp tân nương.

Edgar liền cảm thấy cả người không khỏe nổi.

"Chuyện này... Tôi cũng không có cố ý gạt anh, chỉ là tu luyện gặp sự cố, không thể vượt qua tâm ma kiếp..." Thư Thư tỉ mỉ kể lại chuyện tu luyện từ một chú chuột đồng thành người thế nào xong, cuối cùng bổ sung: "Người ta nói tâm ma kiếp độ rất nhanh, chỉ cần khám phá ra là vượt qua được, có thể trước đây tâm ma kiếp của tôi chính là nhìn thấy rắn liền bị dọa cho bối rối, căn bản không cách nào hiểu được, lần này nhờ có game mô phỏng ma xui quỷ khiến thế nào mới qua được... Game giả tưởng này thật đúng là đồ tốt, rất có ích cho độ kiếp, haha."

Thư Thư càng nói càng lạc đề, nhưng đã giải thích rõ ngọn nguồn, thậm chí chuyện trước đây mình chỉ là một chú chuột cũng nói rồi.

Thư Thư trước đây là chuột đồng? Không phải thú nhân a? Edgar đột nhiên dấy lên một tia hi vọng.

Thôi thúc thú hạch, đột nhiên Edgar lấy ra viên thú châu của bản thân.

Đó là một viên châu màu đỏ, thoạt nhìn vô cùng đẹp đẽ, mà hạt châu như vậy, mỗi thú nhân đều có một viên, trong đêm tân hôn sẽ trao cho á thú nhân của mình. Đương nhiên, tình cảm hai bên nếu cực kỳ sâu nặng, sớm đã xác định quan hệ, cũng có thú nhân sẽ đưa thú châu của mình cho á thú nhân trước cả đêm tân hôn.

Vật đính ước, cũng là cam kết cả đời, bởi mỗi thú nhân chỉ có một viên, nhưng nếu muốn có hài tử, phải để á thú nhân nuốt thú châu của mình mới được.

Thú nhân chỉ có một, á thú nhân cũng chỉ có thể ăn một, một khi nhận thú châu xong, hai người sẽ tiếp xúc thân mật, viên thú châu kia sẽ hình thành tử cung, giúp á thú nhân sinh ra hài tử.

Thú châu đối với thú nhân mà nói là cực kỳ quan trọng, sẽ không dễ dàng cho đi, giờ đi vào tinh tế xong, thú nhân và á thú nhân càng không giống như cổ đại xác định quan hệ chóng váng, bọn họ phải yêu nhau một khoảng thời gian dài, thậm chí yêu qua nhiều người, sau đó chờ ngày kết hôn, thú nhân mới có thể cho á thú nhân của mình thú châu, từ đó về sau, thú nhân và á thú nhân không thể tách rời, bọn họ cũng không khỏi cảm thấy đối phương ngày càng thân mật, thú nhân sẽ đặt á thú nhân vào lòng yêu thương đến khắc cốt ghi tâm.

Tương lai cho dù một bên mất đi, bọn họ cũng không có cách nào lấy thú châu ra hay đón nhận thêm thú châu của một người nào khác.

Bởi đặc tính này, từ xưa tới nay, thú nhân và á thú nhân đều kéo dài quan hệ bạn bè.

Chuyện thú châu bọn họ chỉ coi cho biết, đương nhiên, làm bậc cha mẹ sẽ phải nói rõ tầm quan trọng của thú châu cho con cái mình nghe.

Chỉ là, vì thú nhân phải trưởng thành rồi mới có thể năng động dùng thú châu cho nên giáo dục ban đầu không nhắc tới, nhiều nhất chỉ là phụ thân đưa thú chau cho mẫu phụ nắm giữ, mà giải thích như vậy, Thư Thư trước nay thấy không ít, chả mấy bận tâm, còn tưởng nó giống như nhẫn cưới trên Trái đất vậy đó.

Thấy viên châu màu đỏ của Edgar, Thư Thư căn bản không nghĩ tới thú châu, chỉ nhớ tới viên hồng ngọc Na Na đang có trong người.

Hồng ngọc kia là bảo bối quý giá nhất của cậu, cậu thâm trầm, hồng ngọc sẽ lưu ý, đúng thực là bảo bối mà... Bây giờ Edgar cũng lấy ra một viên, cậu bỗng vui thay cho Edgar.

"Em có không?" Edgar cầm thú châu hỏi.

Thư Thư gật đầu liên tục: "Có a có a, tôi cũng có."

Edgar liếc mắt nhìn thú châu trên tay, yên lặng nhét nó vào miệng mình.

Hắn sớm đã quyết định cho Thư Thư thú châu của mình, sợ tiến triển nhanh qua hù đến Thư Thư nên mới không lấy ra, ai dè... Thư Thư cũng có.

"Edgar, anh xem, tôi cũng là thú nhân, cho nên anh không thể thích tôi được, anh tìm á thú nhân đi nha." Thư Thư nói, nhưng Edgar là Hoàng thái tử, hoàng thất chỉ có một hoàng tử duy nhất, hắn phải tìm á thú nhân, sinh con nối dõi.

Edgar không lên tiếng, tiểu á thú nhân... Không, không thể gọi Thư Thư như vậy nữa rồi... Thư Thư bảo hắn đi tìm á thú nhân, chẳng lẽ cảm thấy bị tên thú nhân này yêu thích đáng ghét đến vậy sao?

Edgar suy nghĩ hồi lâu, phát hiện nếu như mình bị một thú nhân khác theo đuổi, nhất định sẽ chán ghét tên thú nhân này, bởi vậy, Thư Thư như thế cũng là điều dễ hiểu.

"Em ghét tôi sao?" Edgar đột nhiên hỏi.

Sao tự nhiên Edgar lại hỏi vậy? Thư Thư tuy sợ rắn, nhưng không ghét Edgar chút nào: "Tôi không ghét anh, sao lại hỏi vậy?"

Thư Thư nói vô cùng chân thành, ánh mắt sạch sẽ đơn thuần đó, không chút tình cảm đặc biệt nào, mà lại có thân cận, Edgar thấy bộ dáng này, đột nhiên phát hiện những ý nghĩ trước đây, có lẽ bản thân nghĩ quá nhiều rồi.

Thư Thư không thích hắn, nhưng cũng không ghét, cậu còn nhỏ, có lẽ còn chưa hiểu tình cảm là gì...

Không hiểu tình cảm... Edgar đột nhiên quặn lòng, lại có chút vui sướng – Nếu Thư Thư không hiểu tình cảm là gì, chắc hẳn cũng chưa thích á thú nhân đâu.

Hắn vẫn sẽ tiếp tục theo đuổi Thư Thư, còn chuyện hai người đều là thú nhân...

Thú nhân đồng tính chọi nhau, căn bản không thể thành bạn đời, nhưng hắn không bài xích Thư Thư, vì sao không thể cùng một chỗ? Lại nói, hắn và Thư Thư ở bên nhau, cùng lắm thì không có hài tử thôi.

Trước kia hắn biến thành đọa thú, đã nghĩ đời mình thế là hết, nhờ có Thư Thư mới có được một cuộc sống hoàn toàn mới, hiện tại chỉ là sau này sẽ không có con, đáng kể gì đâu.

Edgar đang nghĩ miên man, Thư Thư nhặt quần áo trong khoang lên, vừa giũ quần áo vừa hỏi: "Edgar, giờ tôi là thú nhân, có phải không thể tới lớp tân nương học nữa phải không?"

Nghĩ tới đây, Thư Thư, vốn từng bài xích lớp tài nghệ, đột nhiên cảm thấy tiếc nuối... Trước kia cậu không thích lớp tài nghệ là lo bị thú nhân theo đuổi, có thể trên thực tế cậu vẫn luôn trốn trong lớp không ra ngoài giao lưu với những thú nhân kia, kỳ thực những thú nhân kia căn bản sẽ không theo đuổi cậu.

Hơn nữa, lớp tài nghệ có chương trình học mà cậu thích, có thể thích học gì thì học.

"Đương nhiên rồi." Edgar nói xong, lông mày đột nhiên nhíu lại.

Người biết Thư Thư không nhiều, nhưng hắn đưa cậu tới cao ốc hoàng gia, tới học viện hoàng gia, vẫn có nhiều người biết tới sự tồn tại của cậu, cũng biết cậu là á thú nhân.

Lúc này, một á thú nhân lại biến thành thú nhân... Vậy biết giải thích làm sao?

Hơn nữa Thư Thư là thú nhân chuột đồng.. Đế quốc Thú Nhân cũng có thú hình chuột, nhưng chắc chắn không có loại hình nhỏ yếu vô hại như vậy...

"Em không thể để người khác biết mình là thú nhân được." Edgar đột nhiên nói.

"Tại sao?" Thư Thư có chút không rõ.

Edgar lập tức giải thích nguyên nhân: "Thư Thư, trên người em có rất nhiều bí mật, nếu đê người khác biết được sẽ gây bất lợi cho em."

Bọn họ là hoàng thất có tiền, có quân đội riêng, nhưng không phải cái gì cũng làm được, nếu không trước đây đã không gặp chuyện như vậy... Thư Thư nếu để người khác phát hiện có điểm đặc thù, nhất định sẽ rước lấy rất nhiều phiền phức.

"Vậy tôi phải làm sao bây giờ?" Thư Thư cau mày.

"Trước tiên em cứ cải trang thành á thú nhân một thời gian đã, sau đó tôi đưa em rời khỏi thủ đô tinh, thay đổi thân phận lần nữa." Edgar đáp.

"Cải trang thành á thú nhân là được? Vậy thì tôi tiếp tục đóng vai thôi, không cần đổi thân phận cho tôi đâu, như vậy cũng tốt." Thư Thư nói, rồi lại sờ sờ hai tai mình.

Edgar nghe xong, sờ tai cậu, lập tức vui vẻ.

Thư Thư lại tiếp tục giả làm á thú nhân...

"Edgar." Ngay lúc đó, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, Ian từ ngoài vào.

Hoàng hậu tới tìm Edgar nói chuyện, nghe nói Edgar và Thư Thư đang chơi game trong phòng, liền trực tiếp vào, kết quả...

Con trai y đang chơi trò gì với Thư Thư thế kia?

Thư Thư đang cầm bộ quần áo, trần trụi nằm nhoài trên khoang mô phỏng, đầu vừa vặn ngang tầm bụng dưới con trai y, con trai y còn sờ đầu Thư Thư...

Ian đột nhiên cảm thấy, từ trước tới nay, mình đã nhìn nhầm người rồi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio