Sau khi kết thúc huấn luyện buổi chiều, Trang Yến trở về phòng, lập tức liên hệ hai cao thủ máy tính trên danh thiếp Tần Nhược Thủy đưa cho.
Đối phương rất dễ nói chuyện, đến mức thậm chí vào một giây nào đó Trang Yến đã nghi ngờ có phải Tần Nhược Thủy đã đánh tiếng trước với cậu ta rồi không, nhưng rất nhanh cậu đã xua tan ý tưởng không thiết thực này.
Đối phương nói có thể khôi phục được dữ liệu bị xóa mất, nhưng vấn đề là cần thời gian, Trang Yến cũng không gấp gáp, cậu đã chờ lâu vậy rồi, chờ thêm chút nữa cũng không phải việc gì khó nhọc.
...
Ngô Liên Thủy quan sát video trận đấu của Ngô Liên Thủy và Trang Yến nhiều lần, nắm đấm cuối cùng đánh lên cằm Hầu Lợi Điền, khiến cho Ngô Liên Thủy cũng đau theo, tối hôm ấy gã còn nằm mơ, trở về cái ngày rất lâu trở về trước khi gã đối đầu với Trang Yến, Trang Yến đấm thẳng lên đầu gã, Ngô Liên Thủy sợ hãi nhắm chặt hai mắt, sau đó gã bừng tỉnh từ trong giấc mộng.
Lúc tỉnh lại, quần áo ngủ của gã bị mồ hôi thấm đẫm, gã ngồi căng thẳng trên giường một hồi lâu, hình ảnh hung tợn của Trang Yến trong mơ dường như lại xuất hiện trước mặt gã một lần nữa.
Ngày hôm sau, gã tìm Triệu Vĩ, chỉ Trang Yến đánh ngã Hầu Lợi Điền trên màn hình, chất vấn Triệu Vĩ: "Mày xem, trông nó giống bị thương ngang hông chỗ nào?"
Triệu Vĩ không dám nói lời nào, ban đầu cậu ta cũng không tìm được Trang Yến, chuyện bị thương cũng chỉ do cậu ta căn cứ vào tình trạng Trang Yến năm xưa mà bịa ra cho Ngô Liên Thủy nghe.
Tuy nhiên đến giờ Triệu Vĩ vẫn không tin Trang Yến đã hoàn toàn khôi phục, rõ ràng khi đó bọn họ đã đi tìm tất cả các bác sĩ chuyên gia trong và ngoài nước, tất cả đều nói vô phương lành lặn, sao có thể rơi xuống biển một cái đã khỏi hẳn được?
Nếu thật sự là như vậy, bây giờ cậu ta cũng nhảy xuống biển một lần, chưa biết chừng ngón tay bị chặt đứt còn có thể mọc ra lần nữa.
Biết mình không thể lấy được tin tức hữu dụng từ phía Triệu Vĩ, Ngô Liên Thủy trở về câu lạc bộ, hỏi huấn luyện viên: "Kha Hồng Lập có qua vòng đấu loại không?"
Huấn luyện viên gật đầu, "Có, anh cố tình xếp cho cậu ta đối thủ yếu."
Nói thật, tài năng của Kha Hồng Lập không phải là đặc biệt ưu tú so với những tay đấm khác, danh tiếng của cậu ta hoàn toàn là do đánh bại Trang Yến năm xưa mà thành.
Ban đầu khi tin tức Trang Yến bán độ bị truyền ra, người hâm mộ cũng nghi ngờ Kha Hồng Lập có một chân trong chuyện này, nhưng Kha Hồng Lập đã ra mặt nói cậu ta dùng hết số tiền mình tích góp đặt Trang Yến thắng, mặc dù trận này cậu ta thắng, nhưng không bù nổi số vốn bỏ ra ban đầu, hơn nữa trong trận đấu tiếp theo, Kha Hồng Lập thể hiện rất bình thường, cuối cùng sa chân dưới tay Ngô Liên Thủy, không đạt được thứ gì.
Người hâm mộ kết luận, trận đấu này hoàn toàn do Trang Yến và tư bản mua bán với nhau, mà những kẻ đặt Trang Yến thắng, chỉ là những củ cải bị chặt chém tơi bời.
Chúng củ cải rất bất bình, bọn họ tin tưởng Trang Yến như vậy, nhưng cậu ta không hề có lương tâm mà phụ lòng bọn họ.
Phì! Đồ tồi!
Ngô Liên Thủy suy nghĩ, đoạn nói với huấn luyện viên: "Trận tiếp theo để Trang Yến đối đầu với Kha Hồng Lập đi, nếu Trang Yến đánh thắng Kha Hồng Lập, chúng ta chỉ đành đề nghị liên đoàn boxing hủy bỏ tư cách thi đấu của Trang Yến."
Huấn luyện viên gật đầu, vỗ vai Ngô Liên Thủy, coi như an ủi gã: "Yên tâm, Trang Yến không thể nào tiến vào chung kết."
Ngô Liên Thủy ừ một tiếng, đón lấy bao cát, bắt đầu ngày luyện tập hôm nay.
Trước mắt Proust vẫn rất hài lòng với Trang Yến, vừa nghe lời vừa chịu được khổ, những tay đấm như vậy dù không có thiên phú đi chăng nữa, thì dưới sự dẫn dắt của anh ta cũng có thể đấm ra thành tích.
Chỉ có điều ánh mắt nhìn anh ta của vị Tần tiên sinh kia, khiến anh ta thường xuyên cảm thấy sống lưng lạnh lẽo.
Ầy, không hiểu nổi bọn họ đang suy nghĩ gì.
Tần Nhược Thủy phát hiện từ sau khi Proust đến trang viên, số lần Trang Yến lên tầng ba tìm hắn đã giảm đi rõ rệt, có khi một ngày còn không tới lần nào, Tần Nhược Thủy không thể không nghĩ lại, rốt cuộc có phải mình đã ra một quyết định sai lầm hay không.
Chiếc quần đùi đỏ vẫn nằm ngay ngắn trong ngăn kéo, chỉ một điều khá kỳ lạ là thi thoảng buổi sáng hắn rời giường sẽ phát hiện chiếc quần này chạy vào trong chăn của hắn một cách khó hiểu.
Tần Nhược Thủy cảm thấy mình đang dần dần trở nên không phải mình, tạm thời chưa thể nói rõ đây là chuyện mừng, hay là chuyện tệ.
Chỉ tiếc gần đây Trang Yến một lòng thi đấu, nếu không có phải cậu ta cũng đã nên thực hiện trang trở về sau rồi không, nghĩ ngợi một hồi, Tần Nhược Thủy lấy quyển sách nọ, mở trang đang ngừng dở lần trước, tiếp tục học tập.
Không đúng, không phải học tập, đây gọi là lo trước tính sau.
Xem một hồi Tần Nhược Thủy cảm thấy không có gì thú vị, bèn buông xuống, lấy một quyển sách trên kệ sách, tên sách là , do hắn lập tức mua về sau khi chứng kiến trận đấu hôm nọ của Trang Yến và Hầu Lợi Điền.
Tần quản gia còn tưởng Tần Nhược Thủy mua quyển sách tặng Trang Yến, ai mà ngờ được hắn mua về tự mình học tập.
...
"Có danh sách đấu cặp vòng bán kết rồi đấy." Giọng nói của Chu Phi bên kia điện thoại nghe ra có phần nặng nề khó hiểu.
Trang Yến hỏi: "Kha Hồng Lập?"
"Mày xem rồi à?"
"Chưa, nghe giọng anh đoán ra."
Chu Phi thở dài một hơi, lòng rất não nề, tài năng của Kha Hồng Lập không khó đối phó, thậm chí còn kém hơn Hầu Lợi Điền, nhưng anh ta sợ Trang Yến sẽ bị để lại bóng ma, thành ra phong độ không ổn định, dẫu sao chuyện này đã từng có tiền lệ trên các tay đấm khác.
"Không việc gì," giọng Trang Yến nghe không tệ lắm, cũng không để chuyện này trong lòng, giống như cậu chưa từng bị Kha Hồng Lập đánh bại, "Thả lỏng tâm trí, coi như bình thường là được."
"Mày nghĩ được vậy là tốt." Chu Phi hơi yên lòng, anh ta hỏi Trang Yến, "Dạo này tập luyện sao rồi?"
"Tốt lắm anh."
Proust làm huấn luyện viên cho Trang Yến thì có thể không tốt ở đâu, Chu Phi nghĩ vậy cũng hoàn toàn yên tâm.
Thấy đối thủ của Trang Yến lần này là Kha Hồng Lập, người hâm mộ cũng trở nên lo lắng như Chu Phi vậy.
Trước giờ bọn họ vẫn luôn miệng kêu gào ai đặt Trang Yến người đấy là cháu, ai đặt Trang Yến người đấy là kẻ ngu, nhưng lần nào cũng quả quyết đặt Trang Yến, tuy nhiên lần này bọn họ thật sự hoang mang.
Sao lại không khéo như vậy, khiến Trang Yến trực tiếp đối mặt cùng Kha Hồng Lập.
Giữa Trang Yến và Kha Hồng Lập nhất định là Trang Yến đánh xuất sắc hơn, nhưng vấn đề là lần đó bọn họ cũng nghĩ như vậy, để rồi không bù được tiền vốn ban đầu, táng gia bại sản.
Hơn nữa không ai dám đảm bảo lần này Trang Yến sẽ không bán độ, hoặc cũng có thể sẽ có bóng ma trong lòng đối với Kha Hồng Lập, không thể bộc lộ hết tài năng trên võ đài, bị Kha Hồng Lập đấm ngã.
Vậy giờ nên đặt ai đây?
Do hiện giờ có một gã R nằm vùng trên diễn đàn, người hâm mộ không thể bàn bạc vấn đề này, cuối cùng không còn biện pháp, đành phải nghiêm túc phân tích Kha Hồng Lập.
Chỉ đơn thuần dựa trên tài năng, tỷ lệ thắng của Kha Hồng Lập không cao, nhưng dù có thấp hơn nữa thì cũng không phải hoàn toàn không có khả năng chiến thắng.
Người hâm mộ càng phân tích càng mê man, càng mê man càng không ra tay được.
Mà ông chủ sau lần đặt Hầu Lợi Điền thắng, bây giờ túi tiền hoàn toàn trống rỗng, lần trước bà chủ kiểm tra anh ta có giấu quỹ đen hay không, rà soát từ đầu đến chân từ trong ra ngoài không thấy đồng nào, hơn nữa thấy thái độ ông chủ thản nhiên, bộ dạng không thẹn với lương tâm, liền biết có lẽ trên người ông chủ không giấu tiền.
Bà chủ rất hài lòng, còn thưởng cho ông chủ hai trăm đồng.
Thế nên mới nói, tái ông mất ngựa, họa phúc khôn lường.
Hai trăm đồng được ông chủ dùng mua hoa tặng bà chủ, trải qua một buổi đêm tốt đẹp.
Giờ nghỉ trưa nay ông chủ đến trước bàn máy tính của nhân viên, thấy màn hình máy tính là trang chủ của trung tâm vé số thể thao, bèn hỏi nhân viên: "Chú định đặt ai thắng?"
Nhân viên lắc đầu, sau một phen suy tính, trả lời ông chủ: "Trận này không đặt, xem tiếp rồi tính."
"Hả?" Ông chủ chớp mắt, ngờ vực nhìn nhân viên, hỏi cậu ta: "Không đặt à?"
"Không đặt."
Bây giờ rất nhiều người hâm mộ đều có cùng suy nghĩ với nhân viên, nếu không rõ tình trạng của Kha Hồng Lập và Trang Yến, vậy thứ tích tiền cái đã, chờ trận sau nói tiếp, dù sao dạo này bọn họ cũng kiếm được kha khá tiền trên người Trang Yến, bỏ một trận cũng không vấn đề gì.
Để hiểu được đối thủ của Trang Yến, Proust đã nghiên cứu tất cả các trận đấu của Trang Yến, trong đó bao gồm cả trận đấu giữa cậu ta và Trang Yến.
Xem xong trận đấu này, Proust nhíu chặt lông mày, là một huấn luyện viên quyền anh chính trực và đạo đức, anh ta hoàn toàn không thể chấp nhận tay đấm của mình từng dính scandal bán độ.
Tuy nhiên trước nay anh ta là một người thẳng thắn, sau khi Trang Yến tập luyện xong, anh ta hỏi thẳng Trang Yến: "Cậu bán độ?"
Trang Yến lắc đầu: "Chưa từng."
Proust gật đầu, xem ra là tin lời Trang Yến.
"Vậy trận tiếp theo cậu có lòng tin không?"
"Có."
Proust hài lòng, anh ta không yêu cầu gì cao, chỉ hai điều, một là tay đấm của mình không bán độ, hai là có thể thắng trận đấu.
Trận đấu giữa Kha Hồng Lập và Trang Yến sắp bắt đầu, không biết trên mạng nhảy đâu ra một đoàn thủy quân, điên cuồng diss Trang Yến trên diễn đàn, dù Tần Nhược Thủy có quyền hạn của người kiểm duyệt, cũng không thể xử lý được nhiều thủy quân đến vậy.
Tần Nhược Thủy nhíu chặt ấn đường, giận đến độ cơm không thể ăn, nếu không phải chưa đủ quyền hạn, hắn sẽ xử lý hết những tài khoản và cả địa chỉ ip này, nếu có thể gia hạn thời gian cấm, hắn sẽ tăng thành mười nghìn năm.
Tuy nhiên đám thủy quân diss quá đà, một nhóm người hâm mộ cũng bắt đầu nhìn không vừa mắt, bọn bây chỉ trích Trang Yến thì chỉ trích đi, nhưng cứ phải đạp người này nâng người kia là thế quái nào? Tình huống bình thường làm sao Kha Hồng Lập có thể thắng được Trang Yến? Nếu cậu ta thắng được Trang Yến, vô địch quyền anh năm ngoái còn thuộc về Ngô Liên Thủy được chắc? Chửi thì cũng phải có lí có lẽ chứ!
Người hâm mộ nhao nhao lôi bàn phím, bắt đầu cãi giúp Trang Yến.
Thi thoảng rảnh việc admin lại lên diễn đàn ngó một cái, cũng xuống tay chặn mấy tài khoản thủy quân, chỉ có cậu ta có thể chặn vĩnh viễn, nhưng cậu ta không dám trao quyền hạn cho các quản trị viên khác, dù sao những người này đều là fan ẩn danh của Trang Yến, chưa biết chừng sẽ có một ngày đột nhiên biến thành R, cẩn thận vẫn hơn.
Đám thủy quân là do bên Ngô Liên Thủy thuê đến, nhằm mục đích hạ gục Trang Yến từ mặt tinh thần, nhưng họ không ngờ, Trang Yến cơ bản không lên diễn đàn, bọn họ tốn sức biểu diễn một phen cuối cùng lại là cho kẻ mù xem.
Hơn nữa khiến Ngô Liên Thủy không tài nào hiểu được, rõ ràng trước kia đám fan trên diễn đàn cũng mắng chửi Trang Yến không dứt miệng, tại sao bây giờ tất cả đổi lời bắt thổi phồng Trang Yến.
Con mẹ nó! Tại sao!
...
Trận đấu giữa Kha Hồng Lập và Trang Yến được xếp vào buổi chiều, sáng đến sân vận động cân đo, Trang Yến giữ cân không tệ, chênh lệch không tới nửa kg, tuy nhiên có một vị tuyển thủ tiến vào bán kết lại không may mắn như vậy, cân nặng của cậu ta cao hơn tiêu chuẩn hạng nhẹ nửa cân, cúp Hạng Vương không giống cúp Thái Dương, nửa kg này có thể khiến cậu ta trực tiếp rời khỏi trận đấu tiếp theo.
Vị tuyển thủ này phải lập tức lo liệu, muốn giảm nửa kg trước trận đấu không phải chuyện dễ, dùng thuốc xổ thì có thể thành công, nhưng hậu quả chính là phát huy không tốt trong trận đấu.
Tuy nhiên chuyện này không liên quan đến Trang Yến, một tay đấm chuyên nghiệp, ít nhất sẽ kiểm soát tốt cân nặng của mình hai ngày trước khi diễn ra trận đấu, không nên xuất hiện sai lầm như vậy.
Hai trận buổi sáng miễn cưỡng coi là mãn nhãn, người hâm mộ vẫn mong chờ trận đấu giữa Trang Yến và Kha Hồng Lập buổi chiều hơn, ngay sau đó bọn họ thấy Trang Yến và một người nước ngoài đi ra từ sau hậu đài, giống như một một giọt nước lạnh nhỏ vào chảo dầu sôi, toàn bộ sân vận động đều lập tức sôi trào, tất cả mọi người đều trợn tròn cặp mắt chăm chú nhìn người đàn ông trung niên bên cạnh Trang Yến.
Người xem phía sau không thấy rõ lắm, nhưng cũng tỏ vẻ kinh ngạc như hội hàng đầu, cho đến khi màn hình lớn xuất hiện khuôn mặt của người đàn ông nọ, tiếng hô hào mới lập tức vọt tới điểm cao nhất.
Rất nhiều người ôm thái độ hoài nghi, so sánh với hình Proust tìm được trên mạng, cuối cùng khẳng định người này chính là Proust
Sao vị huấn luyện viên truyền thuyết này lại xuất hiện ở thành phố Bình Hải? Xuất hiện ở nơi này?
Mà ngay sao đó xuất hiện một tình huống còn khó tin hơn nữa, sau khi Proust và Trang Yến tách ra, anh ta ngồi xuống ghế huấn luyện viên Trang Yến.
Ù!
Bây giờ Proust là huấn luyện viên cho Trang Yến à? Ngầu như vậy?
Trang Yến gia nhập câu lạc bộ nào? Ghê gớm đến độ có thể đặc biệt mời Proust đến làm huấn luyện viên cho cậu ta?
Ngầu! Ngầu quá đáng!
Người hâm mộ vắt hết óc ra suy nghĩ, cũng không nghĩ ra thành phố Bình Hải có câu lạc bộ nào thế lực to lớn đến mức mời được Proust, hơn nữa từ khi Trang Yến trở lại, bọn họ chưa từng nghe nói cậu ta ký kết hợp đồng với câu lạc bộ nào.
Chẳng lẽ Proust tình cờ nhìn thấy clip thi đấu của Trang Yến, cảm thấy chà người thanh niên này thiên phú trác tuyệt, cốt cách kinh kỳ, là tay đấm trời sinh à?
Mịa, đây là tiểu thuyết Jack Sue gì!
Người hâm mộ nghĩ nát óc, mà vẫn không nghĩ ra ngài Proust đây là do Tần Nhược Thủy, cũng chính là ông chủ hiện nay của Trang Yến mời từ nước ngoài về cho cậu.
Sau khi xác định đấy chính là Proust, người hâm mộ bắt đầu hối hận, biết có Proust nhìn Trang Yến chằm chằm, bọn họ đã đặt Trang Yến thắng.
Tuy nhiên trận đấu còn chưa chính thức bắt đầu, đặt một chút vẫn chưa phải là quá muộn.
Trong lúc nhất thời, vô số người hâm mộ dưới khán đài rút điện thoại, mở app phiếu cược quyền anh, nhịp nhàng đặt Trang Yến, xác nhận trả tiền.
Ông chủ cũng không hiểu ra sao, chỉ đành hỏi các đồng chí bên cạnh, sau khi biết Trang Yến đổi một huấn luyện viên mới rất đặc biệt, ông chủ cũng thấy ngứa ngáy trong lòng, thế nhưng túi anh ta đã trống rỗng, một cọng mồng tơi cũng chẳng thấy đâu.
Nhân viên đang làm việc ở công ty, không thể đến xem giải.
Nhân lúc trận đấu chưa bắt đầu, ông chủ lén chạy vào phòng vệ sinh, gọi điện kể cho nhân viên nghe chuyện này.
Nhân viên đầu kia điện thoại đờ mờ một tiếng, suýt thì điếc cả tai ông chủ, ngay sau đó chính là một chuỗi tiếng ồn bàn bay ghế lật.
Nhân viên lại phát ra một chuỗi tiếng đệt đệt đệt, sau đó nói một câu đã rõ sếp rồi lập tức cúp máy.
Ông chủ: "???"
Xem ra nhân viên bị kích thích quá lớn, thưởng cuối năm cũng chẳng cần nữa.
Trên võ đài, Kha Hồng Lập đứng đối diện Trang Yến, cậu ta không có một phần nắm chắc sẽ đánh bại Trang Yến, mặc dù lần trước cậu ta có thể giẫm nát Trang Yến dưới gót chân, nhưng đó hoàn toàn chỉ là mèo mù vớ chuột chết.
Tình trạng của Trang Yến lần đó rất không ổn, có thể là muốn tỏ vẻ đánh thật, nên đã uống rượu vào.
Không một tay đấm nào đã sắp thi đầu tồi mà còn uống những thứ bậy bạ đấy, nếu Trang Yến bị người hãm hại, cậu ta cũng nên nhanh chóng thử máu, đi ra thanh minh.
Nhưng từ đầu đến cuối Trang Yến không phản ứng gì.
Cũng chính vì vậy mà người hâm mộ hết sức thất vọng, hoàn toàn chuyển từ fan thành anti, những lời mắng chửi cậu trên diễn đàn nối lại có thể quấn được ba vòng trái đất.
Kha Hồng Lập nhìn Trang Yến mặt không đổi sắc đối diện, giống như là một người hoàn toàn khác với kẻ bán độ năm xưa.
Trận đấu chưa bắt đầu, Kha Hồng Lập đã bắt đầu không vững dạ.
Mèo mù vớ được một lần chuột chết đã là số phận quá ưu ái, quả thực cậu ta không cảm thấy mình có được vận may này lần thứ hai nữa.
Chỉ mong mình sẽ không thua quá khó nhìn.
Trọng tài đến giữa hai người, đọc luật lệ, sau đó giơ tay đếm ngược ba hai một, tiếng chuông ngân lên, trận đấu được nhiệt liệt hoan nghênh chính thức bắt đầu.