Phản ứng của các hãng truyền thông hoàn toàn bất đồng với dự đoán của Ngô Liên Thủy, gã cho rằng phóng viên sẽ mắng chửi mình, nhưng thái độ của bọn họ lại quá mức bình tĩnh, bình tĩnh đến mức khiến cho Ngô Liên Thủy chỉ hận không thể tìm một kẽ nứt mà chui đầu vào.
Âm thanh trào phúng không ngừng tràn vào tai gã, tiếng chế giễu và cười nhạo của bọn họ như một loài quái vật truy sát không buông, túm chặt gã không tha.
"Đã bảo anh ta chẳng giỏi đến thế mà, quả nhiên là dùng chất kích thích."
"Vừa đánh hai cú tôi đã thấy sai sai rồi, tôi còn cố tình gọi điện đến liên đoàn quyền anh tố cáo, nhưng lúc đấy liên đoàn bảo tôi hôm nay tất cả nhân viên trung tâm y tế đều nghỉ làm, tôi còn tưởng không thể nắm được đằng chuôi của Ngô Liên Thủy rồi, ai ngờ tự dưng bọn họ lại đến."
"Đừng nói mấy trận đấu trước anh ta cũng dùng chất kích thích đấy nhé?"
"Vật như gấu mà cũng cần chất kích thích? Thế thì anh ta kém đến độ nào không biết!"
...
Sắc mặt Ngô Liên Thủy cực kỳ khó coi, điều này còn khó chịu đựng hơn chuyện dùng chất kích thích bị phát hiện.
Tại sao! Tại sao bất kể gã cố gắng thế nào, đám người kia cũng cảm thấy gã kém hơn Trang Yến!
Vẻ mặt Ngô Liên Thủy âm u, dùng chất kích thích thì sao, đến bây giờ liên đoàn quyền anh còn chưa quyết định điều luật liên quan, cùng lắm là hủy bỏ thành tích trận đấu này, nhưng trận đấu này gã vốn không có thành tích, nhà họ Ngô bối cảnh hùng hậu, Trang Yến có thể trở lại làng quyền anh một lần nữa, chiếm được ủng hộ của người hâm mộ một lần nữa, vậy thì gã cũng có thể trở mình một lần nữa.
Ngô Liên Thủy ý thức được, trận đấu lần này không phải gã không nhận được một chút lợi lộc nào, ít nhất sau trận đấu này, da mặt gã đã dày hơn xưa rất nhiều, ngày trước nghe được những lời khinh miệt kia, có lẽ gã sẽ xấu hổ và giận dữ muốn chết.
Mà bây giờ gã phát hiện thật ra những lời này cũng không ảnh hưởng gì.
Ngô Liên Thủy hếch cằm, có lẽ gã là kẻ duy nhất còn có thể kiêu ngạo như vậy sau khi bị truyền ra tai tiếng dùng chất kích thích, nhưng sự tự tin của gã cũng chẳng kéo dài được bao lâu, bởi bỗng có một đội cảnh sát mặc thường phục không biết đi ra từ đâu, bắt lấy Ngô Liên Thủy.
Ngô Liên Thủy buột miệng kêu lên: "Bọn mày làm cái gì! Bắt tao làm gì! Tao dùng doping là phạm pháp chắc?"
Cảnh sát ghì chặt hai tay Ngô Liên Thủy, "Anh Ngô, anh bị tình nghi có liên quan đến một vụ mưu sát, mời anh đi cùng chúng tôi một chuyến."
Nhà vô địch tiền nhiệm mưu sát giật gân hơn nhà vô địch dùng doping rất nhiều lần, các hãng truyền thông nhao nhao hóng chuyện, rối rít nâng máy ảnh, nhắm thẳng mặt Ngô Liên Thủy, muốn có nhiều thông tin hơn nữa, nhưng cảnh sát không tiết lộ gì thêm, trực tiếp nhét Ngô Liên Thủy vào xe, sau đấy dẫn gã rời đi.
Tin tức này nhanh chóng truyền ra, người hâm mộ đã sớm chuẩn bị tâm lý Ngô Liên Thủy dùng chất kích thích, nhưng chẳng thể ngờ tình hình còn kích thích hơn.
Đây là lần đầu tiên cái tên Ngô Liên Thủy xuất hiện nhiều hơn cả Trang Yến trên diễn đàn, không biết Ngô Liên Thủy ngồi trong nhà giam nhỡ có thấy cảnh tượng này thì có được an ủi hơn phần nào không.
Người hâm mộ đang thảo luận sôi nổi Ngô Liên Thủy mưu sát ai, hình như đối thủ của Ngô Liên Thủy trên võ đài vẫn đang sống thuận lợi bình an, vậy chẳng lẽ là gặp phải lão Vương cách vách? Nhưng mà hình như Ngô Liên Thủy chưa kết hôn mà nhỉ.
Người hâm mộ đoán tới đoán lui cũng chưa cho ra một kết luận hợp lý.
...
Tần quản gia lên tầng ba báo cáo chuyện nhà họ Ngô, kết quả vừa bước vào phòng đã thấy đai vô địch treo trên kệ sách, Tần quản gia ngờ vực chớp mắt, chắc chắn không phải ảo giác, sao đai vô địch của Trang Yến lại ở chỗ tiên sinh?
"Tiên sinh, nhà họ Ngô có động thái muốn bảo lãnh cho Ngô Liên Thủy."
"Nhà họ Ngô?" Tần Nhược Thủy cười khẩy, tiện tay cầm cuốn sách trên bàn, "Nhà họ Ngô tính là thứ gì?"
"Tiên sinh nói phải."
"Xử lý như thường lệ là được."
Tần quản gia hiểu ý Tần Nhược Thủy, ông đáp một tiếng, ánh mắt không tự chủ rơi xuống quyển sách trên tay Tần Nhược Thủy, bìa đen, chữ vàng sáng loáng, bừng bừng chói mắt:
Tần quản gia cảm thấy mình già quá rồi, sinh ra khoảng cách lớn với tiên sinh, bây giờ ông hoàn toàn không hiểu sở thích và đam mê của tiên sinh nữa, chẳng lẽ tiên sinh muốn chuyển nghề sang làm huấn luyện viên quyền anh rồi à?
Đúng là khó hiểu.
Lúc Tần quản gia định rời đi, lại nghe được Tần Nhược Thủy đột ngột mở miệng hỏi: "Trang Yến đang làm gì?"
"Hình như đang liên lạc với cánh báo chí, làm sáng tỏ chuyện bán độ năm xưa."
Tần Nhược Thủy gật đầu, lật trang quyển sách trong tay, lạnh nhạt dặn dò: "Liên hệ giúp cậu ấy những tờ báo có sức ảnh hưởng cao."
"Đã liên hệ xong."
"Vậy ông lui đi."
Tần quản gia rời khỏi phòng, Tần Nhược Thủy đặt quyển sách trên tay xuống, ngẩng đầu nhìn đai lưng vàng trên kệ sách.
Trang Yến nói đưa đai vô địch cho hắn, chỉ là vì biết ơn.
Tuy nhiên nhân loại xưa nay quen thói nói một đằng nghĩ một nẻo, lá mặt lá trái ăn ở hai lòng, tuy nhiên bụng cậu ta nghĩ cái gì, mình cũng có thể đoán hơn bảy tám phần.
Tần Nhược Thủy hơi cong khóe môi, để hắn xem xem tiếp theo đối phương còn muốn giở chiêu trò gì.
...
Trang Yến không ngờ mọi chuyện sẽ thuận lợi như vậy, công lực chuẩn bị một phen trước kia đều không được tận dụng, chỉ chờ cậu tung bằng chứng, trực tiếp tống Ngô Liên Thủy vào ngục giam là xong xuôi.
Cậu vốn phải đến bệnh viện kiểm tra, nhưng kỳ lạ ở chỗ kết thúc trận đấu xong thì toàn bộ cảm giác khó chịu khi trước đều biến mất, Trang Yến lần lữa muốn chờ mọi chuyện dứt hẳn mới đi bệnh viện đối mặt thực tế một lần.
Trang Yến mở cả phát sóng trực tiếp, đêm trước cậu đã công bố số phòng phát sóng trên diễn đàn, người hâm mộ không thể đến hiện trường chỉ đành canh trước màn hình, chờ tin tức từ Trang Yến.
Cậu bị rất nhiều phóng viên vây quanh, thật lòng cậu cũng không nghĩ mọi người có thể đến nhiều như vậy, cậu tưởng rằng năm sáu tờ báo thể thao đến đã là nể mặt mình rồi, thế mà giờ đây người đông như kiến cỏ, phòng sắp không chứa nổi nữa.
Cư dân mạng ngồi phòng livestream cũng sốt ruột vô cùng, mở phát sóng trực tiếp đã được kha khá lâu rồi, sao Trang Yến còn chưa mở miệng? Đang học thuộc lời thoại à?
[Xin hỏi bắt đầu được chưa? Tôi bắt đầu chửi được chưa?]
[Lag à? Sao có người nào nói chuyện đấy?]
[Bực ghê, tám giờ sáng nay em còn kêu đau bụng xin thầy đi vệ sinh để xem livestream, giờ nửa tiếng trôi qua rồi sao còn chứa bắt đầu? Thầy lại tưởng em rơi bố nó vào bồn cầu rồi ấy chứ]
...
Trong lúc dân mạng nôn nóng đến độ như ông chồng chờ vợ đẻ con ngoài cửa phòng mổ, rốt cuộc Trang Yến cũng nhận mic từ tay phóng viên, câu đầu tiên cậu mở miệng lại là: "Thật sự xin lỗi về sự việc bán độ ba năm trước."
[Xin lỗi?]
[Xin lỗi mà có tác dụng thì cảnh sát sinh ra làm gì?]
[Trang Yến có ý gì? Cậu ta thừa nhận mình bán độ à! Tôi không nghe tôi không nghe tôi không nghe]
[Nếu cậu có thể đền toàn bộ số tiền năm đấy cho tôi, tôi sẽ tha thứ cho cậu]
...
Do câu mở đầu là lời xin lỗi, thành ra người hâm mộ rất dễ hiểu thành Trang Yến thực sự bán độ, trong lúc nhất thời mọi người lại không nhịn được bắt đầu buông lời cay đắng, nhưng bọn họ chẳng ngờ là, phòng phát sóng trực tiếp nho nhỏ lần này còn có cả trưởng phòng, ban nick vừa nhanh vừa gọn.
Trang Yến tiếp tục: "Năm đấy bản thân tôi sơ suất, hành động không cẩn thận nên mới để xảy ra sự việc đáng tiếc."
[Sơ suất cái lông! Nói nhanh lên tí hộ cái bố ơi!]
[Mong mọi người bao dung với Yến Yến của chúng tôi, nhất định chúng tôi sẽ ngày càng tiến bộ]
[Vcl lầu trên mi là ai!]
[Chúng tôi là quân đoàn Yến gia, giờ chỉ cần đổi tên là sẽ được tham gia cùng chúng tôi, là người của chúng tôi, không có trung gian không thu phí, bạn động tâm chưa?]
[...]
"Năm ấy trước trận đấu với Kha Hồng Lập, tôi từng uống một chai nước khoáng do Triệu Vĩ mang tới, đây là video lấy được từ phía hậu đài," màn hình lớn sau lưng Trang Yến phát video, phần lớn đoạn phim đã bị xóa sạch, còn lại đều do Tần Nhược Thủy bỏ công một thời gian tìm ra cho cậu, "Căn cứ vào bằng chứng tôi tìm được sau đó, trong chai nước này chứa số lượng lớn Alprazolam, ngoài ra còn có chất hạ đường huyết."
Cậu vừa dứt lời, toàn bộ màn hình vừa bị chăng kín mít bởi một rừng dấu chấm than, dưa này hơi gắt, người hâm mộ tạm thời mất đi khả năng ngôn ngữ.
Trang Yến không biết sóng gió trên mạng, tiếp tục phơi bày chứng cứ: "Đây là kết quả kiểm tra máu lần đấy ở bệnh viện, đây là chứng cứ cuộc gọi giữa Ngô Liên Thủy và Triệu Vĩ, chứng cứ Triệu Vĩ và Ngô Liên Thủy đã đặt Kha Hồng Lập thắng trước khi diễn ra trận đấu, ghi chép giao dịch giữa hai người bọn họ, xin gửi lời cảm ơn từ tận đáy lòng đến Tần tiên sinh đã tận tình giúp đỡ."
Nói đến đây, bản thân Trang Yến cũng không nhịn được mỉm cười, tra ra bằng chứng năm xưa cơ bản là bất khả thi đối với người bình thường như cậu, nhưng Tần tiên sinh đã tốn không ít tâm sức, cậu trở về phải cảm ơn Tần Nhược Thủy thật là tử tế.
"Những bản ghi âm, ghi chép giao dịch, v..v.. mọi người cứ thoải mái giám định thật giả, ngoài ra tôi cũng có bằng chứng chứng minh Ngô Liên Thủy mua chuộc đối thủ."
Bên phóng viên chụp hình lia lịa, chờ mọi người hành động xong xuôi, Trang Yến mới cầm mic lên một lần nữa, "Toàn bộ những bằng chứng này, sẽ đều được giao cho cảnh sát xử lý."
"Anh Trang, xin hỏi một chút, tại sao năm ấy khi chuyện mới phát sinh anh lại không đứng ra," một phóng viên hướng mic về phía Trang Yến, đây không chỉ là nghi vấn của một mình cậu ta, mà đồng thời cũng là thắc mắc của toàn bộ người hâm mộ, Trang Yến bị cuồng ngược à? Rõ ràng mình không sai, nhưng gánh tiếng xấu nhiều năm mà không ló đầu giải thích, "Dù khi đó anh chưa thu thập được đầy đủ chứng cứ, nhưng nếu anh đứng ra nói rõ, chắc hẳn người hâm mộ vẫn sẽ lựa chọn tin tưởng anh."
Trang Yến cười nhẹ, chỉ là nụ cười này có thêm mấy phần bất đắc dĩ, cậu đáp: "Chuyện này có liên quan đến quản lý Cao, mọi người có thể chờ anh ta ra tù, phỏng vấn anh ta thử một chút."
"Quản lý Cao không cho anh lên tiếng ạ?" Phỏng vấn truy hỏi.
Trang Yến không nói, đối mặc với đông đảo phóng viên mà máy ảnh, trong phút chốc cậu cảm giác mình chẳng khác nào một đóa hoa sen trắng thịnh thế.
Chỉ có điều bây giờ hoa sen trắng muốn ăn thịt người.
Toàn bộ buổi họp báo diễn ra hơn một tiếng đồng hồ, sau khi kết thúc Tần quản gia mời các cánh truyền thông được mời tới hôm nay sang nhà hàng đối diện làm bữa cơm.
Mọi người ngồi quanh bàn vừa chờ đồ ăn mang lên, vừa bắt đầu buôn chuyện, gần đây nhiều nơi đồn thổi Trang Yến bị bao nuôi, mà đúng lúc trong đám phóng viên có mặt có người từng có cơ hội tham gia một vài buổi tiệc cao tầng, có quen biết Tần quản gia, bây giờ Tần quản gia thu xếp cho Trang Yến ân cần như vậy, chẳng lẽ kim chủ sau lưng Trang Yến chính là Tần Nhược Thủy? Vậy thì đúng là một bước lên trời.
Tuy nhiên có vài chuyện bọn họ chỉ có thể ngấm ngầm thảo luận, cũng không dám hỏi Tần quản gia, Tần quản gia cười híp mắt bố trí ổn thỏa cho bọn họ xong, liền đưa Trang Yến trở về trang viên.
Sau khi Trang Yến rời đi, phòng phát sóng trực tiếp cũng tắt ngóm, người hâm mộ không có không gian giải tỏa, ồ ạt tràn vào diễn đàn, bắt đầu liệt kê thất đại tội của Ngô Liên Thủy, bọn họ đào lại đoạn phỏng vấn Triệu Vĩ ngày trước, xem cậu ta bôi đen Trang Yến từ trên xuống dưới, quả thực không hiểu nổi da mặt người này dày mấy vòng trái đất mới có thể nói ra những lời như vậy.
Mà Ngô Liên Thủy cũng không kém cạnh, gây chuyện xong còn có thể làm đại sứ chống bán độ, có thể thấy mười sáu chữ cây không có vỏ, tiêu là tất yếu, người không có mặt, thiên hạ vô song, các cụ dạy cấm có sai.
...
"Anh nói thời gian này Tần tiên sinh toàn đến sân vận động xem đấu quyền anh?" Trình Lập Tuyết bật dậy từ trên ghế, lông mày xoắn quẩy, sao cậu ta không biết tin này sớm hơn, nếu cậu ta biết, nhất định sẽ chạy đến sân vận động tạo vài tình huống tình cờ gặp gỡ cùng Tần Nhược Thủy.
"Phải, tháng trước anh ta đến xem cúp Thái Dương, tháng này đi xem cúp Hạng Vương, gần như chỉ cần có trận đấu, là anh ta đều sẽ đến nhìn một phen."
"Sắp tới có trận đấu boxing nào không?"
Trợ lý của Trình Lập Tuyết hơi lưỡng lự, báo cáo: "Sắp tới có giải đấu nữ."
Trình Lập Tuyết gật đầu: "Mua một vé cho tôi, để ý xem anh ấy có đi không."
Trợ lý ghi nhớ, lại nghe thấy Trình Lập Tuyết hỏi mình: "Tên vệ sĩ anh ấy mới đổi lần trước còn đấy không?"
"Còn." Trợ lý gật đầu.
Trình Lập Tuyết nghi ngờ, sao cái người tên Trang Yến kia chưa bị sa thải? Lông mày cậu ta lại nhăn nhúm, nhất thời dấy lên cảm giác nguy cơ nồng đậm.
Có phải Tần Nhược Thủy đối xử hơi quá khoan dung với tên Trang Yến kia rồi không?
"Anh tra cho tôi xem Trang Yến kia có bối cảnh gì."
"Đã tra xong, đây là hồ sơ của cậu ta." Vừa nói, trợ lý vừa đưa tài liệu đến trước mặt Trình Lập Tuyết.
Trình Lập Tuyết mở hồ sơ, nhìn lướt qua, khi cậu ta thấy nghề nghiệp Trang Yến là tuyển thủ quyền anh, tầm mắt cậu ta dừng lại trong thoáng chốc, không lâu sau, cậu ta đóng hồ sơ lại, ngẩng đầu, hỏi trợ lý: "Anh nói xem, đừng bảo là Tần Nhược Thủy đến xem thi đấu vì tên vệ sĩ mới của anh ấy đấy chứ?"
Trợ lý lắc đầu, nói ba chữ: "Tôi không biết."
Trình Lập Tuyết nắm chặt hai tay, giống như đã hạ quyết tâm nào đó: "Dù gì đi chăng nữa, tên Trang Yến này nhất định là tai họa, không thể để cậu ta ở lâu bên cạnh Tần Nhược Thủy được."
Trợ lý không đổi sắc mặt, y hệt robot.
...
Bây giờ trên diễn đàn Trang Yến có thể coi như hoàn toàn trắng phớ, chúng dân mạng lật mặt như lật sách, thái độ với Trang Yến tốt đến mức sắp tâng cậu lên thành mèo chiêu tài, giờ họ không chỉ là bạn bè tri kỷ của Trang Yến, mà còn la liếm nhân viên R một cách cực kỳ hứng khởi.
[Mắt ad R sáng như đuốc]
[Quả nhiên là người có thể vung hai triệu mua danh hiệu quản trị viên, ở đẳng cấp khác hẳn bọn tui]
[Tôi nói cho các đồng chí biết, sau này nếu các đồng chí dám nói xấu Trang Yến, đừng trách tôi đây trở mặt không quen]
[Từ giờ trở đi Trang Yến chính là anh em cùng cha khác ông nội của tôi! Bọn bây làm tổn thương tôi thì được, nhưng không thể động đến anh em của tôi!]
[Mấy chế lật mặt có hơi nhanh quá không]
[Nhanh hơn nữa cũng nhanh được bằng admin không?]
Phát hiện admin đã đổi tên từ lúc nào không ai hay biết, trước tên cậu ta là "Xử trảm Yến chó", bây giờ đã đổi tên thành "Quân đoàn Yến gia- yêu anh không bao giờ hối hận".
[...]
Dân mạng chỉ có thể yên lặng thay lời bình luận.
Mà rốt cuộc quân đoàn Yến gia là tổ chức quần gì, vùng lên có hơi đột ngột quá thì phải.
...
Tần Nhược Thủy miễn cưỡng coi như hài lòng mà thoát khỏi diễn đàn, hắn quay đầu nhìn cửa sổ, mùa hè đã sang, ngoài vườn cây xanh tươi tốt, trăm hoa đua nở, dường như Trang Yến đã đến nhà họ Tần được một thời gian.
Tần Nhược Thủy dời mắt, ra khỏi phòng ngủ, có lẽ sau khi kết thúc trận đấu Trang Yến sẽ lại khôi phục cường độ tập luyện thường ngày, nhưng hôm nay hắn không thấy cậu ở phòng tập, Tần Nhược Thủy đến vườn hoa, tìm được Tần quản gia, hỏi nhỏ: "Trang Yến đây? Sao không có mặt ở nhà?"
Tần quản gia đáp: "Cậu ấy đến bệnh viện rồi."
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Tần quản gia lắc đầu, "Cậu ấy bảo không có vấn đề gì, chỉ đi kiểm tra tổng quát."
Tối qua Tần Nhược Thủy còn thấy Trang Yến tới, thoạt nhìn quả thật không có chuyện gì, nhưng không thể vô duyên vô cớ đến bệnh viện khám được, đảm bảo có gì khúc mắc, chờ nhân loại trở về hắn phải hỏi han một câu.
Thể chất nhân loại quá yếu kém.
Trang Yến kiểm tra xong vẫn luôn đợi tại bệnh viện, sau khi toàn bộ kết quả ra lò, đã là hơn ba giờ chiều, bác sĩ cầm phim chụp x quang của cậu, vẻ mặt hơi nặng nề.
"Bác sĩ tôi làm sao vậy? Có vấn đề gì ạ?"
"Chỗ này của cậu có thứ gì đó," bác sĩ chỉ vị trí trên phim, "Là sỏi thận hay là khối u thì tạm thời chúng tôi cũng chưa nói rõ được, cần kiểm tra thêm bước nữa, hơn nữa dường như chỗ này của cậu đã tự mình sinh ra một bộ phận, cấu tạo hơi lạ, tôi cần nghiên cứu thêm với các chuyên gia khác," bác sĩ lắc đầu một cái, nói với Trang Yến, "Hooc-môn của cậu cũng không bình thường, sáng mai cậu cần quay lại đây, nhớ để bụng rỗng."
"Tôi hiểu rồi."
Sau khi rời khỏi bệnh viện, Trang Yến nhìn tấm phim chụp của mình, có thể thấy rõ, cuối trực tràng xuất hiện một thứ gì có hình dạng như túi tròn, bên trong bọc vật thể lạ hình bầu dục lớn chừng nắm đấm, so sánh với cấu tạo cơ thể của nam giới bình thường khác, vấn đề này của cậu không hề xen là đơn giản.
Trang Yến thở dài thườn thượt, vốn tưởng rằng hôm nay đến bệnh viện chỉ để an tâm hơn mà thôi, không ngờ mình lại thật sự mắc bệnh rồi, hơn nữa còn có khả năng đặc biệt nghiêm trọng.
Liệu cậu có cần chuẩn bị hậu sự chu đáo trước hay không?
Trang Yến ôm tâm trạng nặng nề trở về nhà họ Tần, chuyện này gây ra cú sốc quá lớn, khiến toàn thân cậu ỉu xìu, một chút tinh thần cũng không có.