Hướng Dẫn Công Lược Người Cá Mất Trí Nhớ

chương 84

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tin đồn Trang Yến bị bao nuôi càng ngày càng nghiêm trọng, hơn nữa còn được lan truyền cực kỳ sinh động, cứ như đây chẳng còn là tin đồn nữa vậy.

Quả thật, từ sau khi Trang Yến trở lại, đoạn đường cậu đi trơn tru quá độ, chưa kể những kẻ đắc tội cậu như bè lũ Ngô Liên Thủy đều bị chôn vùi trong cánh cửa nhà giam, nếu nói không có thế lực nào đứng đằng sau Trang Yến, bọn họ tuyệt đối sẽ không tin.

Còn như người giúp đỡ Trang Yến có phải người bao nuôi Trang Yến hay không, người hâm mộ bày tỏ chuyện này còn chờ bàn bạc kỹ lưỡng.

Kết quả là, mấy ngày sau, một người ra mặt nói, rằng mình đã từng nhìn thấy Trang Yến và một người đàn ông thân hình cao to cùng ra cùng vào khách sạn.

Lời này hoàn toàn là nói láo, Trang Yến và Tần Nhược Thủy chưa từng vào khách sạn.

Nhưng người ta biết sao được, tin đồn vừa lên, người hâm mộ lại được một trận chao đảo.

Thế là thế nào? Không phải là nữ đại gia à? Nữ đại gia đi Thái chuyển giới rồi?

Bao nuôi hay không không thành vấn đề, nhưng nam hay nữ thì lại rất quan trọng, người hâm mộ bắt đầu phân tích có bao nhiêu khả năng Trang Yến là đồng tính luyến ái, kể từ khi cậu đặt chân vào giới quyền anh, bất kể có nhận được quang vinh lẫy lừng đến đâu, cũng chưa từng bị truyền ra tin tức dính líu đến các cô gái khác, cũng chưa từng bị chụp ảnh dẫn người đẹp vào khách sạn hoặc là mang về nhà, xét về phương diện scandal như vậy, Trang Yến không hề xứng với bộ mặt của một vị vua quyền anh.

Phải biết trong thời kỳ nhậm chức vô địch quyền anh, số lần Ngô Liên Thủy thay bạn gái phải đến chừng hai chữ số, trong đó còn chưa tính nhân tình nhân ngãi sớm nở chóng tàn, mấy phương diện ngoài lề thế này người hâm mộ rất ham hố nghe ngóng, đáng tiếc Trang Yến không cho bọn họ cơ hội buôn dưa, để đến giờ tung ra hẳn quả dưa cỡ bự.

Kích thích ghê.

Từ ngày đọc bài đăng bị bao nuôi với Tần Nhược Thủy, Trang Yến cũng không để ý phương diện này nữa, cậu không ra ngoài thi đấu, truyền thông cũng không phỏng vấn được cậu, chỉ đành tự âm thầm tưởng tượng nội dung câu chuyện.

Một ngày nọ cậu dọn dẹp phòng ngủ cho Tần Nhược Thủy, chợt tìm được một quyển [một trăm phương pháp thoát ế] tận trong trong cùng tủ sách, lúc đầu cậu chỉ thấy quen quen, sau khi rút hẳn ra mới nhận ra là cuốn dạy yêu đương kia, quyển này hot vậy cơ à? Rõ ràng nó hoàn toàn lạc lõng với đống sách truyện trong tủ của Tần Nhược Thủy, nó lăn lộn kiểu gì mà lại tiến được vào đây?

Khi Tần Nhược Thủy tiến vào, thấy Trang Yến đang cầm một quyển sách đứng trước tủ, nhìn rất chi là nghiêm túc, hắn tiện miệng hỏi: "Xem gì thế?"

Nhưng chờ đến khi hắn thấy rõ bìa cuốn sách, liền lập tức hối hận vì đã hỏi ra câu hỏi vừa rồi.

"Tiên sinh lấy quyển này ở đâu thế?" Trang Yến giơ cuốn sách trong tay lên hỏi hắn.

Tần Nhược Thủy bình tĩnh đáp: "Chắc là lần trước Tần quản gia để nhầm vào trong lúc dọn tủ."

Tần quản gia vô tội đang tưới hoa trong vườn, chẳng biết lúc này mình vừa bị Tần Nhược Thủy đội cho cái nồi đen xì to tổ chảng.

Mấy ngày nay cá con đã phát triển ổn định, Trang Yến vừa ôm nó vừa trò chuyện anh một câu em một câu cùng Tần Nhược Thủy, Tần Nhược Thủy lừa ông Trang rằng hạng mục nghiên cứu đàn ông sinh con đã có sự phát triển then chốt, nhỡ sau này nhãi con ra ngoài, nhưng việc đàn ông đẻ con vẫn mù mờ tận đâu không rõ, lúc đấy ông Trang nghi ngờ thì phải làm sao.

Tần Nhược Thủy không hề lo lắng, hắn thờ ơ nói: "Đến lúc đó lại bảo ông nội, điều kiện để sinh được đứa bé khá nghiêm ngặt, chưa thể ứng dụng phổ biến, chúng ta đang nghiên cứu cách khắ phục vấn đề này, những vấn đề kiểu này thường xuyên phát sinh bất trắc, kéo dài chục hai chục năm cũng không có gì sai trái."

Tần Nhược Thủy ngừng một lát, đoạn tiếp tục nói với Trang Yến: "Biết đâu chục hai chục năm nữa lại thật sự giải quyết được nan đề đàn ông sinh đẻ thật."

Trang Yến: "..."

Thế mà trước giờ cậu không phát hiện ra Tần Nhược Thủy có năng khiếu tán hươu tán vượn một cách tỉnh bơ và dứt khoát như vậy.

Cá con không biết hai ông bố đang nói điều gì, chỉ ngước đầu, cặp mắt xanh thẳm hết nhìn Trang Yến, lại đến nhìn Tần Nhược Thủy, hồi lâu sau vỗ tay một cái, toét miệng cười rộ lên, mà cũng chẳng hiểu là cười cái gì nữa.

Trang Yến giơ nó lên thật cao, cá con cười càng thêm sung sướng, miệng liên tục nói bằng ngôn ngữ người cá, lần này Trang Yến có thể hiểu được rồi, bé con là đang gọi: "Ba! Ba!"

Trang Yến bị cá con làm cho trái tim hóa nước, Tần Nhược Thủy một bên thì nhìn hai ba con đầy trìu mến.

Trang Yến chơi với cá con một hồi, nhìn bé cưng trong lồng ngực, chỉ nghĩ giá mà thời gian trôi nhanh hơn chút, cá con mọc chân nhanh hơn chút, thế là cậu có thể dẫn nó đi chơi, thế nhưng đồng thời cậu cũng lại sợ con mình lớn quá nhanh, lớn thành búp bê king kong, vậy thì nằm mơ cậu cũng có thể khóc ra tiếng Mán.

Cậu bị tưởng tượng của chính mình chọc cười không ngớt.

Gương mặt của cá con dần nảy nở, giống mình ba bốn phần, ba bốn phần giống Tần Nhược Thủy, còn lại là cá con tự do phát triển, trông đáng yêu vô cùng, không biết có phải nhìn qua lăng kính thiên vị không, mà Trang Yến cảm giác đây là đứa trẻ đẹp nhất trong những đứa bé cậu đã từng trông thấy.

Cậu rất thích chụp ảnh cho nhãi con, ngày nào cũng phải chụp liền mấy bức, có những lúc sẽ cầm ảnh cá con đi tìm họa sĩ vẽ chibi, làm thành giấy dán.

Có mấy họa sĩ nhìn ảnh cá con, nghĩ bụng sao con nhà người ta xinh xẻo thế, còn có mắt xanh lam, chắc hẳn là con lai, bọn họ ngắm nghía một hồi, còn tính lập hội cuỗm mất đứa bé.

Trang Yến biết bọn họ chỉ nói đùa mà thôi, bọn họ có ý khen cá con nhà cậu ngoại hình xinh đẹp, bản thân cậu nghe vào tai cũng rất vui mừng.

Mấy ngày này Trang Yến tự vui tự chơi trong trang viên nhà họ Tần mãi cũng chán, có một cửa hàng lẩu kem mới mở, cậu muốn đi ăn thử. Vốn dĩ cậu muốn đi riêng với Tần Nhược Thủy hưởng thụ thế giới hai người, chẳng ngờ lại bị cá con nghe được, đập đuôi bộp bộp, nó mà khỏe hơn tí nữa, đoán chừng có thể xông thẳng ra khỏi bế cá luông.

Trang Yến mềm lòng, quay đầu hỏi Tần Nhược Thủy: "Có thể mang con ra ngoài cùng được không?"

Manng ra làm gì? Làm bóng đèn à?

Tần Nhược Thủy: "Đừng để nó lộ đuôi là được."

Trang Yến lập tức mở tủ đầu giường, lấy một chiếc khăn hơi mỏng, vớt cá con ra khỏi bể cá, cá con biết Trang Yến định làm gì, nên rất là ngoan ngoãn, mặc ba định đoạt, Trang Yến bọc kín đuôi nó lại, đảm bảo không một miếng vảy nào lộ ra ngoài, đoạn lùi về sau một bước, nhìn cá con đang cười ngây ngô trên giường, cứ cảm giác có gì không đúng lắm.

Cậu ngẩng đầu nhìn mặt trời ngoài cửa sổ, nhấp miệng, hỏi Tần Nhược Thủy: "Có bị bí quá mọc rôm sảy không nhỉ?"

Cũng không phải không có khả năng này.

Tần Nhược Thủy: "Không thì đừng dẫn nó theo nữa."

Dầu gì hắn cũng không mấy tán thành việc dẫn bóng đèn nhỏ đi quấy rầy thế giới riêng tư của Trang Yến và hắn.

Cá con nghe vậy, lập tức kêu lên, đuôi cũng đập tới đập lui, chỉ chốc lát sau đã đập văng khăn mỏng Trang Yến vất vả gói bọc.

Cá lớn không đành để cá con khóc lóc om sòm như vậy, cuối cùng chỉ có thể gói kỹ nó lại một lần nữa, dẫn nó cùng đi ăn lẩu kem.

Nhìn nửa thân dưới bị bọc kín mít của cá con, thậm chí Trang Yến còn suy xét đến việc bôi ít dầu gió lên đuôi thằng bé.

Sau khi nghe ý tưởng này của Trang Yến, Tần Nhược Thủy đã nhìn cậu thật lâu, nhìn đến mức Trang Yến nghĩ không thông nổi.

Tần Nhược Thủy nghĩ, trước nay thái độ của hắn đối với cá con thi thoảng cũng hơi sắt đá, nhưng chẳng ngờ Trang Yến đã không làm thì thôi chứ một khi đã ra tay thì còn ác liệt hơn cả hắn.

Tha cho nó đi, nó vẫn còn là một đứa trẻ mà thôi.

Sau khi xuống xe, Tần Nhược Thủy vừa đỡ lấy đứa bé trong tay Trang Yến, bỗng cảm nhận được có ánh sáng mờ ảo lóe lên phía sau lưng, hắn quay đầu nhìn, xa xa phía sau có cây cỏ rậm rạp, không phát hiện điều gì đặc biệt.

Trang Yến thấy vậy mở miệng hỏi hắn: "Sao thế?"

Tần Nhược Thủy dời mắt, lắc đầu nói: "Không sao, chắc tôi nhìn nhầm."

Trang Yến nhận lại cá con từ tay Tần Nhược Thủy, Tần Nhược Thủy hỏi: "Tầm nửa năm tới không cần đấu giải à?"

"Chắc là không, ý huấn luyện viên là, đến khoảng tháng mười mới có thể cần xuất ngoại đấu một giải, coi như khởi động cho WBO sang năm."

Tần Nhược Thủy gật đầu, nếu Trang Yến muốn ra nước ngoài, nhất định hắn sẽ đi theo, còn cá con...

Hắn cúi đầu liếc nhãi con trong lòng một cái, cá con kêu lên mấy tiếng a a, có vẻ cũng đòi được dẫn theo với.

"Không dẫn theo thì biết để đâu chứ?" Trang Yến thở dài, thả ở nhà Trang Yến cứ không yên tâm, nhỡ có người vào phòng, phát hiện người cá nhỏ, chưa biết chừng sẽ giao thằng bé cho sở nghiên cứu quốc gia, vậy thì coi như toi đời.

Tần Nhược Thủy thuận miệng đáp: "Thì quăng xuống biển ấy."

Thuở nhỏ chính hắn cũng lớn lên trên biển, cho cá con trải nghiệm cuộc sống gian khổ của bố nó hồi xưa, cũng đâu phải là chuyện gì tệ hại.

Trang Yến: "..."

Cá con nghe vậy, a a càng thêm dữ dội.

Trang Yến cười gượng: "Có vẻ là con không đồng ý rồi."

Tần Nhược Thủy bấu má cá con một cái, cá con lập tức xụ miệng, cặp mắt to đẫm lệ, như là sắp khóc đến nơi.

Dù sao cũng là con mình dứt ruột đẻ ra, tuy ngoài miệng thì nói ném nó xuống biển, nhưng trong lòng Tần Nhược Thủy vẫn không nỡ, hắn xoa đầu cá con, an ủi nó: "Lúc đó sẽ mang con theo cùng."

Cá con tức thì cười khanh khách, trở mặt nhanh như trở bàn tay, Trang Yến xem là hiểu, nhãi này lớn lên sẽ trở thành một diễn viên ưu tú.

Chẳng biết là di truyền từ ai.

Hình ảnh Trang Yến và Tần Nhược Thủy cùng xuất hiện ngày hôm nay bị người ta chụp trộm, may là chủ yếu chỉ chụp được bóng lưng, nên không thấy được trong lòng Trang Yến còn ôm một đứa bé.

Bức ảnh này bị các hãng truyền thông thêm mắm dặm muối, tay vô địch quyền anh năm nào nay đã trở thành thịt cấm của phú ông nhà giàu.

Trang Yến: "..."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio