Chú thích
-Chủ nhiệm: là giám đốc đó, mà ta nghĩ để như vậy hợp hơn
-CCU: ta nghĩ là phòng hồi sức đặc biệt, tra gg thì không thấy nên để nguyên văn tiếng anh của tác giả. Chắc đây là từ sử dụng bên Trung, chứ bên ta chỉ có ICU.
__________
“Ngươi con mẹ nó nghĩ bọn ta là đồ ngu sao? Bụng người ta đau thì đéo quan tâm, là bác sĩ thì lại một hai nói phải đi đo điện tâm đồ?” Bằng hữu của bệnh nhân – Long Trấn Hùng vừa nghe phải đi làm kiểm tra (đo tim), không đợi bệnh nhân tự mở miệng, đã hướng Cao Dật Phi mắng to. Ban đầu cứ nghĩ bác sĩ này bộ dạng rất dễ nhìn, có thể tin tưởng, không nghĩ được lại là một tên bác sĩ bụng dạ xấu xa.
Cao Dật Phi là bác sĩ phó chủ nhiệm khoa tim, hôm nay trực ban đêm, được bác sĩ Tiểu Sở ở phòng cấp cứu mời qua xem bệnh. Đối với Tây y học mà nói, chuẩn đoán chính xác bệnh là việc vô cùng quan trọng, bởi chỉ cần chuẩn đoán đúng, nhất định sẽ có phương án điều trị.
Bác sĩ Tiểu Sở vừa mới đến bệnh viện không lâu, đối với kiểu bệnh nhân vừa mở miệng liền mắng chữi người khác rõ ràng không có kinh nghiệm đối phó, cho nên bị mắng đến cơ hồ có chút hoài nghi bản thân mình. Hắn với Cao Dật Phi là anh em đồng môn, cho lên liền mời đàn anh lại hỗ trợ.
Lần này bệnh trạng của người bệnh có chút đặc biệt, lại kéo dài dây dưa chỉ mất thời gian trị liệu cho tốt, cho nên Cao Dật Phi vẫn là kiên trì nói ra ý kiến của mình:”Bác sĩ Sở nói không sai, tình huống này của Trịnh tiên sinh, tốt nhất vẫn là đi đo điện tim để được chuẩn đoán chính xác.”
Long Trấn Hùng tóc ngắn dán sát vào da đầu, một thân mùi rượu, bộ dạng cao lớn khôi ngô, mặc áo ba lỗ, cánh tay tráng kiện, cổ còn đeo vòng vàng. Nghe Cao Dật Phi nói như vậy, hắn còn ngại vừa nãy mắng chưa đủ, hai đạo mày kiếm mang sát khí nhăn lại, tiếp tục chỉ Cao Dật Phi chữi ầm lên mói:”Bác sĩ bọn mày đương nhiên phải bao che cho nhau rồi! Phí kiểm tra bọn mày chắc cũng được trích phần trăm đi? Cứ như thế dùng tiền của nhân dân bọn tao sung vào túi mình! Bọn mày tốt quá nhỉ!?”
Bệnh nhân cũng là một thân mùi rượu, cũng là một nam nhân khôi ngô không sai biệt lắm với Long Trấn Hùng, lúc này toàn thân chết chìm, trên bụng đau đến kinh khủng, khiến cho hắn có chút suy yếu nói:”Chúng ta hay là cứ nghe bác sĩ đi? Phí kiểm tra cũng không đến nỗi nào đi.”
Long Trấn Hùng mắng:”Tao đương nhiên có tiền, nhưng như vậy thì không thể được a! Dạ dày đau tiền mua thuốc tao đều mua được, chỉ có điều bọn bác sĩ này nghĩ chúng ta là đồ ngu! Đo điện tim cái chó má gì! Đồ bác sĩ xấu xa! Bệnh viện cái đéo, lão Trịnh! Chúng ta đi thôi!”
Vừa thấy Long Trấn Hùng liền biết người này không dễ thoả hiệp, nhưng Cao Dật Phi không sợ bọn họ chữi rủa, bởi vị dạng người không phân rõ phải trái, tự cho mình là Hoa Đà tái thế, hạnh lâm thánh thủ, Y tiên điệp cốc này không phải lần đầu Cao Dật Phi gặp.
Vì an toàn cho bản thân người bệnh, Cao Dật Phi liền đứng dậy ngăn cản, kiên nhẫn giải thích nói:”Xin cậu khoan đi đã, khu vực phát sinh gây đau là tại phía trước tim, hơn nữa dẫn đến đau vai trái, hoảng loạng, khó thở, toàn thân đổ mồ hôi, còn có vài triệu chứng khác, cũng có thể là bệnh tim, xin hãy đi đo điện tâm đồ, cũng không dư thừa chút nào.”
Lúc này Long Trấn Hùng đã dìu bệnh nhân mở cửa chuẩn bị ra ngoài, nghe lời này của Cao Dật Phi, lập tức quay đầu lại chỉ mũi Cao Dật Phi cao giọng mắng:”Bác sĩ vô lương thì nói nhiều cái thí! Bệnh viện chó chết! Lão tử đây trở về mua thuốc đau dạ dày uống! Dạ dày đau nôn mửa cư nhiên đi làm đo điện tim! Chó má rác rưởi! Tính như vậy lừa tiền người ta sao? Chức bác sĩ phó chủ nhiệm này cũng là cấp tiền mua về đi!” Thanh âm lớn như vậy, khiến cho mấy người đi xem bệnh đều chú ý đếm nơi này, quần chúng không rõ chuyện gì cũng cùng phụ hoạ:”Không thê nào đi? Bệnh viện lớn như thế này, cư nhiên lại xấu xa như thế.”
Có mọi người thêm vào, như uống thêm rượu, khiến Long Trấn Hùng mị đầu, cứ mặc kệ bằng hữu để qua một bên. “Đùng đùng đùng” hướng đến Cao Dật Phi, nói:”Hôm nay tao đến giáo huấn cho mày!” Nói xong, liền giơ nấm đấm lên muốn nện ở trên mặt Cao Dật Phi một phát! Hai tay Long Trấn Hùng thực tráng kiện, nắm đấm lại lớn như thế, nếu bị đập trúng, nhìn rất có khả năng sẽ bị chấn nương sọ não. Bệnh nhân Trịnh tiên sinh phía sau hắn cũng kinh ngạc hô một tiếng, vội vàng kêu lên:”Long đại ca! Đừng đánh người ta a!
Thế nhưng Cao Dạt Phi có dễ dàng như vậy liền trúng nắm đấm của hắn sao? Một khắc thanh tỉnh, đối với người có tâm tư lý giải hơn người, thời thời khác khác cứu mạng người, còn thỉnh thoảng luyện võ làm cho thân thể thêm khoẻ mạnh, nói bác sĩ như y chống lại một đấm của hắn là không có cơ sở, chỉ trông vào nam tử này đang say rượu, cao thấp khoá chặt hắn.
Thắng bại nháy mắt liền được định a, Long Trấn Hùng bị hay tay Cao Dật Phi ép tới ngồi xuống đất không thể động đậy, mặt cũng nghẹn đến đỏ! Lấy sức của y, tấn công trực diện, hiển nhiên khí lực của Cao Dật Phi không lớn bằnh Long Trấn Hùng, nhưng y là dùng kỉ xảo, đương nhiên có thể thoải mái kìm chặt đối phương.
Mà Long Trấn Hùng lúc này hoàn toàn không tin được bác sĩ thoạt nhìn bộ dáng cao cao gầy gầy này cư nhiên có thể ép được hắn, Long Trấn Hùng ngay tức khắn gợi dậy phản ứng không nên có ~! Phản ứng khác thường này làm Long Trấn Hùng càng không can tâm bị chế ngực, liều mạng dãy giụa.
Mà Trịnh tiên sinh đang muốn đến khuyên ngăn, lại không lường trước đột nhiên từ từ ngã xuống đất. Nhìn bằng hữu đột nhiên té xỉu, Long Trấn Hùng không giám tiếp tục giãy dụa, lập tức sửa miệng cầu đạo:”Bác sĩ! Tôi sai rồi! Xin anh mau mau cứu hắn!” Vì Long Trấn Hùng không tiếp tục gây rối nữa, Cao Dật Phi cũng liền buông hắn ra không thèm quản nửa, lập tức chỉ huy y tá cùng nhau đưa Trinh tiên sinh trước cấp cứu, để tim hắn đập lại bình thường sau đó đưa vào khoa tim tiến hành kiểm tra, chuẩn đoàn chính xác nhồi máu cơ tim cấp tính đã lan rộng, tiến hành trị liệu cấp cứu.
Bởi vì đã chuẩn đoán xong, nhưng Trịnh tiên sinh là người nơi khác, tại thành phố H nay không có người nhà. Cho nên Cao Dật Phi liền đối Trịnh tiên sinh và Cao Chấn Hùng bên cạnh nói:”Bệnh nhồi máu cơ tim cấp tính lan rộng chính là %@!!………, thời gian chính là sinh mệnh, càng sớm trị liệu cơ tim tổn thương càng thấp, có thể nói là tranh thủ thời gian. Biện pháp tốt nhất bây giờ là đưa vào tiến hành cấp cứu PCI, cái gọi là PCI, chính là –” Long Trấn Hùng thấy Cao Phi Dật chuẩn bị phổ cập kiến thức khoa học cho bọn họ liền vội vàng ngắt lời nói:”Không cần giới thiệu đâu, xin anh nhanh tiến hành đi là được!”
Tuy rằng miện van xin, trong lòng Long Chấn Hùng lại đang nôn nóng muốn chết: con mẹ nó tên bác sĩ chó má này, miệng nói thời gian là tánh mạng nên phải tranh thủ, lão Trịnh mới ngất xỉu không lại còn đang choáng, ngươi con mẹ nó còn ở đây xổ với ta một trành cái gì đó chứ!! Không phải là đang trả thù đi??
Cao Dật Phi thế nhưng không có để ý đến hắn, tiếp tục giải thích cho Trịnh tiên sinh nói:” Tôi có trách nhiệm trình bày cho anh hiểu, anh cũng có quyền được biết tình huống của bản thân và di chứng của việc phẫu thuật cũng như là:&……%@…… Nếu không có vấn đề gì nữa, xin hãy ký tên ở đây.” Rốt cuộc cũng đợi đến câu này, Trịnh tiên sinh cũng hiểu được tình huống, lần này Long Trấn Hùng cái gì cũng không nói, cũng không quấy nhiễu, Cao Dật Phi nói giải phẫu liền giải phẫu, nói ký tên liền ký tên, nói muốn hắn đi làm thủ tục nhập viện liền qua phía bên kia cùng y tá điền đơn ~!
Làm xong tất cả rồi, cũng đã đến giờ sáng, Long Trấn Hùng chờ ở bên ngoài phòng phẫu thuật, lúc này mới tỉnh rượu ban nãy đang choáng nghe Cao Dật Phi nói đến tột cùng vẫn không hiểu, liền dùng di động lên mạng tra bệnh tim là cái gì. Không tra thì thôi, vừa tra xong Long Trấn Hùng liền hối tiếc không kịp, trong lòng hô một ngàn làn chết tiệt!
Nguyên lai bệnh tim cấp tính tỉ lệ tử vong cao như vậy, nếu ban nãy hắn thật sự mang Trịnh lão sư đi mua thuốc đau dạ dày, bây giờ dù có quay lại bệnh viện khẳng định không kịp rồi! Một khi bỏ qua thời gian tốt nhất để chửa trị, hậu quả thật không tưởng tượng nổi. Nghĩ đến việc kịp thời cứu giúp, bây giờ Long Trấn Hùng trong lòng thấy cực kì khó chịu, nghĩ nghĩ ban nãy bác sĩ suýt chút nữa bị hắn hành hung đang chính tay làm phẫu thuật cho anh em tốt của hắn. Chỉ mong bác sĩ kia có thể không để tâm chuyện ban nãy, toàn lực cứu giúp.
Nửa giờ sau, Cao Dật Phi từ trong phòng giải phẫu đi ra, đưa bệnh nhân vào CCU tiến hành giám hộ trị liệu, song nói với Long Trấn Hùng:”Đã giải phẫu thành công, bệnh nhân cần lưu lại bệnh viện để giám sát tình hình.”
Cuối cùng, Long Trấn Hùng cúi người cảm ơn Cao Dật Phi, cũng giải thích nói:”Xin lỗi anh, bác sĩ Cao! Cám ơn anh đã không so đo, chữa bệnh cho hắn!”
Cao Dật Phi nói:”Không cần cảm ơn, đây là công việc của tôi.”
“Chủ nhiệm Cao!” Lúc này một y tá vội vàng chạy tới xin chỉ thị xử lý một bệnh nhân khác:”Bác sĩ Trương bị hở van động mạch chủ dẫn đến xuất huyết!”
Động mạch chủ bị hở dãn đến xuất huyết, hay bị chuẩn đón lầm thành nhồi máu cơ tim cấp tính AMI, khi đau có cảm giác như có người dùng dao cứa vào tim vậy, loại đau đớn này còn lan ra đầu, bụng, chân và một số nơi khác, không thể dùng thuốc giảm đau để giảm bớt, hậu quả vô cùng nghiêm trọng, có thể dẫn đến tử vong.
“Tiểu Tôn, nơi này giao cho cậu.” Cao Dật Phi nói xong một câu công đạo liền cùng y tá khác rời đi.
Bộ dáng lãnh đạo của Cao Dật Phi làm cho hình tượng của y trong lòng Long Trấn Hùng lớn thêm một phần, hắn nhìn Cao Dật Phi rời đi, vừa nói:”Bác sĩ Cao, hẹn gặp lại!”
Sau khi Cao Dật Phi rời đi, bác sĩ Tôn Tư Cẩm liền thuật lại cho Long Trấn Hùng những điều cần chú ý, Long Trấn Hùng đem một điều lại một điều cẩn thận nhớ kỹ, gật đầu liên tục, giống như là học sinh bị thầy giáo dạy dỗ.
Y tá giám hộ nói với Long Trấn Hùng, anh em tốt của hắn tức Trịnh tiên sinh đã ngủ, trong phòng CCU luôn có giám hộ giờ, Long Trấn Hùng có thể thông qua camera nhìn vào bên trong CCU thấy tình huống của Trịnh tiên sinh, cũng bắt đầu tin tưởng bệnh viện, liền quyết định ngày mai lại đến thăm hắn.
Sau khi Long Trấn Hùng về, Trịnh tiên sinh bên trong CCU lại phát bệnh vài lần, bác sĩ Tôn phải áp chế vài lần tình hình của hắn mới ổn định trở lại. Mà Cao Dật Phi vừa mới tập trung cao độ tiến hành xong hai ca phẫu thuật, nghỉ ngơi một hồi liền đi kiểm tra một vòng, hoàn tất công việc đồng nghiệp buổi sáng đã chuyển giao, mới đến phòng trực ban nghỉ ngơi.
Vì sao y không trở về nhà ư, bởi vì trở về cũng không có ai. Cao Dật Phi cũng vợ đã sớm ly hôn, nguyên nhân là bởi nàng không chịu nổi việc công tác không ổn định của y. Con trai mới lên tuổi Cao Tri Hành của hắn cũng được gửi cho đại tẩu của y, ngày ngày cùng đại tẩu đi nhà trẻ, chỉ vào ngày ngỉ, khi Cao Dật Phi trùng hợp có thể nghỉ ngơi mới đem con trai mang về nhà.
Y bây giờ nghỉ ngơi ở phòng trực ban, bạn nhất xuất hiện tình huống không đủ người, cũng có thể thuận tiện qua xử lý. Cũng sẽ có người hỏi vì sao y là phó chủ nhiệm cũng phải trực đêm sao? Không phải có bác sĩ trực đêm sao? Đây là bởi vì, bệnh viện này là một bệnh viện lớn, thạc sĩ, giáo sư nhiều như ngôi sao trên trời vậy. Khoa nội tim mạch luôn cần có người ngồi giờ, cho nên dù có là chủ nhiệm mà cũng đi trực đêm cũng là chuyện bình thường ở đây