Hưu Thư Khó Cầu

chương 59: ngoại truyện 1.1: phần của an lăng nhiên

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Câu hỏi : Trước hết, tôi xin thay mặt các bạn độc giả thắc mắc một vấn đề, xin hỏi tiểu ngu ngốc tiên sinh, vì sao ngài lại giả ngu?

An Lăng Nhiên (khuôn mặt mở nụ cười mê người): đầu tiên xin sữa chửa lại một chút từ “Nhiên liệu” (bạn học tiểu ngu ngốc có vẻ rất tự tin vào bản thân, tự nhận bản thân mình là một miếng bánh béo bở, mà các cô gái hai gọi là “Nhiên liệu”), ba chữ ‘tiểu ngu ngốc’ là tên thân mật nương tử tôi gọi tôi, cho nên mọi người tốt nhất nên gọi tôi là “Nhiên Nhiên”. (Tớ cũng không hiểu đoạn này, chẳng biết có liên quan gì tới Nhiên Liệu ở đây, ai hiểu giúp mình với nhé)

Ngoài ra, còn chuyện tôi giả ngu, kỳ thật lý do rất đơn giản —— buộc phải làm vậy.

Phóng viên số : Ặc ~ câu trả lời quá chung chung, có thể nói thêm một chút không?

An Lăng Nhiên: Thân bất do kỷ.

Phóng viên số : Lại..... tỉ mỉ thêm chút nữa?

An Lăng Nhiên: buộc phải làm vậy.

Phóng viên số :.........

An Lăng Nhiên: Sao? Còn chưa đủ rõ ràng sao? Nói rõ ra, thì phải là ~~ thân bất do kỷ ^^.

Phóng viên số : tiểu ngu ngốc lại bắt đầu giả điên nữa rồi, tôi thật sự không có cách nào, đành lui lại.

An Lăng Nhiên: Này, không phải đã nói là không được gọi ta là “tiểu ngu ngốc” sao? Nếu nương tử ta nghe thấy sẽ ghen đấy!

Câu hỏi : Nhiên Nhiên thân mến, xin hỏi ngươi mấy tuổi bắt đầu giả điên?

An Năng Nhiên: mười hai tuổi.

Phóng viên số : Cụ thể là xảy ra chuyện gì thế? (nháy nháy mắt)

An Lăng Nhiên: câu này coi như câu hỏi thứ ba của ngươi, ta có quyền không trả lời.

Phóng viên số :...... Tôi cũng thất bại.

Phóng viên số : Để tôi thử xem, xin hỏi An Lăng Nhiên đại nhân, năm ngài mười hai tuổi tại sao lại phải giả ngu? Hy vọng ngài có thể kể rõ thời gian cụ thể lúc đó, địa điểm, nhân vật, quá trình xảy ra, kết quả.

An Lăng Nhiên: Thời gian, lúc bản thế tử mười hai tuổi; địa điểm, Mộ Vân Sơn; nhân vật, ta, nương ta, bà vú, còn có nha hoàn, lão bà tử, thị vệ cùng với một đám N thích khách đến ám sát ta…etc.; quá trình xảy ra, ta rớt xuống vách núi; kết quả, ta được cứu, sau đó ta khờ. (Chú ý, là khờ nhá!)

Câu hỏi : Ngài có vẻ rất thích Liêm Chi đồng hài, đã từng quen biết trước đó sao?

An Năng Nhiên: Đúng vậy, bọn ta không chỉ vừa gặp đã yêu, hơn nữa còn sớm có ước định cả đời. Nương tử ta hiện tại tạm thời quên mất mà thôi, thế nhưng cũng chẳng sao, ta tin tưởng ta có thể giúp nàng khôi phục trí nhớ.

Phóng viên số : o(>﹏

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio