Huyền Học Đại Sư Không Phải Người

chương 27

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Em ở Đào Hoa Nguyên." Ngao An An nhớ ra cái tên mà cô nhìn thấy lúc đi vào phòng.

"Bên em có nhiều người không?" Kỷ Lam tiếp tục hỏi, nếu Ngao An An đã nói hai người sẽ gặp mặt, vậy để cô chủ động gặp mặt! Đỡ cho không biết lúc nào sẽ bị quỷ Đao Lao dọa giật mình.

"Ngoài em và đại sư Liên còn có một người phụ trách công trường." Ngao An An trả lời theo thực tế.

"Vậy chị đến đấy có tiện không?" Kỷ Lam tiếp tục hỏi, đưa mắt nhìn quỷ Đao Lao ở một bên, qua đó nhân tiện tiễn con quỷ này về luôn.

"Tất nhiên là tiện." Ngao An An nói thẳng.

"Vậy chị qua đó." Kỷ Lam nói.

Sau khi nói xong, hai người kết thúc cuộc gọi.

Kỷ Lam cúp điện thoại, nhìn Chu Thế Tân, "Đúng lúc có một người bạn của tôi cũng ở nhà hàng này, tôi qua chào hỏi một chút."

"Bạn bè nào?" Chu Thế Tân tò mò hỏi, có thể khiến cho Kỷ Lam có thái độ này thực sự ít thấy, trong lòng anh không khỏi có chút hiếu kỳ.

"Lần trước tôi tìm lão Ngô, ông ấy có đề cử một đại sư và một học trò. Người học trò của đại sư ấy chính là người bạn tôi mới quen, là một người rất có bản lĩnh, tôi cũng chỉ mới quen được mấy ngày." Lúc Kỷ Lam giới thiệu Ngao An An đã tìm một thân phận phù hợp nhất.

Đồng thời cũng nhớ lại chuyện hai người "quen biết"

Bây giờ nghĩ lại, cô cảm thấy những ngày này chắc chắn là những ngày kinh tâm động phách nhất mà cô đã trải qua, cả đời này cô sẽ không bao giờ quên được.

"Không phải lúc trước cô vẫn không tin những chuyện ma quỷ này sao?" Chu Thế Tân vừa nghe xong, không khỏi tò mò hỏi. Lần trước Kỷ Lam tìm lão Ngô hỏi phương thức liên lạc của đại sư anh cũng biết.

"Trước đây tôi không tin, nhưng gặp phải chuyện lạ lần này thì tôi tin rồi. Dù sao tôi thà tin là có, chứ không thể tin là không, đôi khi những chuyện như này cũng nên để ý một chút." Kỷ Lam bất đắc dĩ nói.

Cô đã tận mắt chứng kiến, có thể không tin sao?

Hơn nữa, cô còn cùng một con quỷ và một tồn tại không biết giống loài sống chung một mái nhà rồi!

"Chẳng lẽ lần trước cô thật sự đã gặp quỷ sao?" Nghe được lời nói của Kỷ Lam, Chu Thế Tân càng tò mò hơn, trên mặt cũng hơi khác thường.

"Cứ coi là vậy đi! Nhưng đại sư cũng giải quyết xong xuôi rồi." Kỷ Lam mập mờ không nói rõ.

Nhìn ra Kỷ Lam không muốn nói nhiều, Chu Thế Tân hỏi sang chuyện khác: "Nếu là đại sư, vậy tôi cùng cô đi qua chào hỏi được không?"

Mặc dù nói bản thân anh không quá mê tín, nhưng theo một số quy tắc bất thành văn trong giới, vẫn sẽ nhờ một vài đại sư chọn ngày bắt đầu quay, đặt bát hương hay đại loại vậy.

Ngoài ra, lời nói của Kỷ Lam cho thấy rõ ràng cô đã gặp phải quỷ, anh biết Kỷ Lam không phải người ăn nói lung tung.

"Ừm." Kỷ Lam không từ chối, dù sao cũng chỉ là qua chào hỏi.

Sau đó Kỷ Lam và Chu Thế Tân đứng dậy đến phòng của Ngao An An, quỷ Đao Lao thấy vậy lập tức đi theo, rất nhanh đã bay đến trước mặt Kỷ Lam cười cười sau đó liền biến mất trước mặt cô.

Nhìn quỷ Đao Lao một lần nữa biểu diễn quỷ sống trước mặt mình, trái tim nhỏ bé của Kỷ Lam lại nhảy vọt lên.

Quỷ Đao Lao này, chắc không phải là cố ý đấy chứ?

Nghĩ đến khả năng này, lại nghĩ đến nụ cười xấu xa của quỷ Đao Lao vừa rồi, sắc mặt của Kỷ Lam đột nhiên tối sầm lại.

Chắc chắn là cố ý! Cái thứ vui độc ác gì thế?

Trong lòng yên lặng chửi rủa mấy câu, Kỷ Lam và Chu Thế Tân đã được người phục vụ dẫn đến phòng của Ngao An An.

Kỷ Lam đi vào đầu tiên, phía sau là Chu Thế Tân ánh mắt tò mò quan sát những người trong phòng.

Chỉ mới quét qua, ánh mắt của anh đã bị Ngao An An thu hút.

Cái này... Đó không phải là người phù hợp với vai nữ thứ tư của anh sao?

Đầu tiên nhìn qua, sẽ khiến người ta cảm thấy cô rất xinh đẹp, rõ ràng còn chưa nhìn kĩ dáng vẻ của cô nhưng đã thấy tuyệt đẹp.

Mà sau khi nghiêm túc nhìn lại dáng vẻ của cô, sẽ phát hiện cô còn đẹp hơn, ngũ quan tổ hợp chung một chỗ khiến cho người khác không thể bắt bẻ.

Thật sự là... quá phù hợp!

Trong lòng Chu Thế Tân khẽ động, bất giác nhìn Ngao An An mấy lần.

"Đại sư Liên, An An." Kỷ Lam chào hỏi trước, khi thấy Ngao An An thì dừng một chút rồi mới nói ra tên An An.

Nhắc mới nhớ, mấy ngày nay sống chung, Kỷ Lam vẫn không gọi tên Ngao An An.

Đồng thời, Kỷ Lam cũng không quên nhìn xung quanh một vòng, thấy quỷ Đao Lao không có ở đây, trong lòng băn khoăn suy nghĩ không biết hắn có ở trong phòng này không?

Vừa nghĩ như vậy, bóng dáng của quỷ Đao Lao đã xuất hiện phía sau Ngao An An, còn đặc biệt vẫy tay chào cô.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio