Huyền Học Đại Sư Không Phải Người

chương 5

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khoảnh khắc hắn hiện nguyên hình, Kỷ Lam chỉ cảm thấy trái tim mình lại lỡ một nhịp.

"Xin chào!" Quỷ Đao Lao lễ phép chào hỏi Kỷ Lam.

"Xin chào." Kỷ Lam lập tức trả lời theo bản năng, vừa dứt lời, gương mặt cô trở nên cứng đờ, là cô đang chào hỏi với một con quỷ sao?

Lại một lần nữa Kỷ Lam hoài nghi cuộc sống của mình.

"Hương khói đành nhờ cô, ta thích cặp hương thẻ đỏ." Quỷ Đao Lao tiếp lời.

"Tôi...hiểu rồi!" Tuy bị chấn động thêm lần nữa, nhưng đã có kinh nghiệm từ lần bị dọa trước nên lúc này phản ứng của Kỷ Lam chỉ là sắc mặt cứng đờ.

Sau đó Kỷ Lam lấy cớ đi mua đồ xong vội ra ngoài.

Khoảnh khắc vừa bước ra khỏi cửa, Kỷ Lam co giò chạy thật nhanh vào thang máy bấm nút xuống, chạy như bay vào xe của mình, rút điện thoại gọi cho một người bạn.

"Lão Ngô, cậu biết vị đại sư nào đáng tin không? Người nào mà có thể đuổi được quỷ ấy!"

"..."

"Được được, gửi cho tôi địa chỉ và cách liên lạc đi."

"..."

Kỷ Lam cúp máy, đợi một lát thì WeChat nhận được một tin nhắn mới, sau đó cô lập tức dựa theo địa chỉ viết trên đó mà phóng xe đi.

Mà lúc này, trong phòng.

Ngay khi Kỷ Lam vừa rời đi, Ngao An An lập tức nhìn về phía quỷ Đao Lao: "Ngươi đi theo cô ấy, nếu trong lúc mua đồ mà cô ấy quên mua hương cho ngươi thì nhớ nhắc cô ấy một tiếng."

"Được." Quỷ Đao Lao vui vẻ gật đầu, dù sao cũng liên quan tới đồ ăn của hắn mà.

Lát sau, trong một cửa hàng trên phố cổ.

Lúc này Kỷ Lam đang kể cho đại sư Liên trước mặt cô về việc mình gặp quỷ.

Sau khi nghe xong, đại sư Liên im lặng một chút mới nói, "Có lẽ là cô hồn dã quỷ, bởi vì gần đây vận số của cô khá kém, nên mới nhìn thấy nó."

"Đại sư, con quỷ kia nói muốn ở lại nhà tôi." Giọng Kỷ Lam mang theo sự nghẹn ngào, cô có thể nhịn được tới giờ cũng vì tố chất tâm lý của cô tương đối tốt mà thôi.

Đại sư Liên nhìn Kỷ Lam, hơi ngừng lại rồi mở lời: "Cô có thể miêu tả sơ qua bộ dạng của bọn chúng không?"

"Con quỷ nữ mặc đồ cổ trang màu xanh lá, bề ngoài vô cùng xinh đẹp. Còn quỷ nam thì trông cũng bình thường, da mặt hơi có màu lục, trên trán có một xoáy tóc, nhìn khá cường tráng, cảm giác như quỷ nam là thủ hạ của quỷ nữ." Kỷ Lam nghiêm túc nhớ lại.

"Cô chắc chắn quỷ nam có làn da hơi lục, trên trán có một xoáy tóc?" Đại sư Liên hỏi lại.

"Đúng, tôi chắc mà, nó...còn nói chuyện với tôi nữa!" Kỷ Lam vội vàng trả lời.

"Nếu đúng như lời cô nói thì quỷ nam kia hẳn là quỷ Đao Lao, nhưng trước giờ loại quỷ này chỉ xuất hiện ở trong núi, bình thường không thể rời khỏi núi được." Đại sư Liên khẽ nhíu mày.

"Đúng vậy! Quỷ nữ kia từng nói nó đi theo tôi về vì thấy tôi ở chỗ của một người nghệ sĩ dưới trướng, mà trước đó người nghệ sĩ đó đúng là có cảnh quay trong núi." Kỷ Lam thấy đối phương nói được đạo lý rõ ràng nên mới dám để lộ nhiều tin tức hơn.

"Xem ra vấn đề nằm trên người quỷ nữ." Vẻ mặt của Đại sư Liên trở nên nghiêm trọng.

Quỷ Đao Lao vốn đã rất khó đối phó, giờ còn xuất hiện thêm một quỷ nữ càng khó đối phó hơn. Vụ làm ăn này khó nhằn rồi đây!

Nhìn vẻ mặt của Đại sư Liên, Kỷ Lam không nhịn được hỏi, "Chúng rất khó giải quyết sao?"

"Trên người quỷ Đao Lao chỗ nào cũng có độc, là loại quỷ khó trọc nhất trong các loại quỷ, may là chúng luôn ở trên núi nên không ảnh hưởng đến con người. Cũng vì vậy mà cả đời này lão cũng chưa từng gặp được một con quỷ Đao Lao nào." Đại sư Liên thẳng thắn, "Nhưng lão vẫn sẽ về nhà cô một chuyến. Lão thấy chúng cũng không làm hại gì đến cô, nên lão sẽ thử nói chuyện với bọn chúng xem chúng có phải là có mục đích gì hay không? Nếu có thể giải quyết trong hòa bình thì vẫn nên giải quyết trong hòa bình, còn nếu không được thì lại nghĩ cách khác, chỉ có giá cả thì..."

"Đại sư yên tâm, chỉ cần đại sư có thể giúp đỡ, tiền nong không phải là vấn đề." Kỷ Lam vội vàng nói.

Nghe được lời này, đại sư Liên lập tức gật đầu, sau đó mở ngăn tủ lấy ra một tấm bùa hộ mệnh, "Cái này là bùa bình an, trước tiên thì cô cứ mang nó theo."

"Đại sư, tôi vẫn phải về nhà sao?"

"Cứ về đi! Cô và quỷ từng gặp nhau thì nếu nó muốn tìm cô là chuyện vô cùng đơn giản. Cô có chạy cũng vô dụng, không bằng trở về yên ổn với bọn chúng." Đại sư Liên trấn an.

"Vậy được." Lúc này đầu óc Kỷ Lam rất mông lung vô, chỉ có thể đối phương nói cái gì cô liền làm cái đó.

Sau khi chuyển khoản tiền bùa bình an tại chỗ và hẹn ngày để đại sư Liên tới nhà xong, Kỷ Lam mua một ít hương nhang ở đó rồi rời đi.

Mà lúc này tại cửa hàng của đại sư Liên, ánh mắt quỷ Đao Lao lóe sáng nhìn bóng dáng Kỷ Lam rời đi.

Nếu đối phương nhớ mua hương nhang cho hắn, vậy hắn cũng không dọa cô nữa.

Còn cái ông đại sư Liên này, đến hắn ở cửa hàng cũng không biết mà dám đuổi vị đại nhân kia ư?

Ừm, trở về nói với đại nhân, xem như lấy lòng người một chút.

Hơn nữa, hắn còn nhớ đại nhân đặc biệt bảo hắn nếu Kỷ Lam quên mua hương nhang thì nhắc nhở một tiếng. Có khi nào đại nhân đã sớm biết Kỷ Lam sẽ tìm thầy pháp?

Nghĩ đến đó, quỷ Đao Lao hiểu đi theo đại nhân chắc chắn có thịt... À không, là có hương nhang hưởng. Tốt hơn bao nhiêu so với cuộc sống trước kia trong rừng.

Vì thế nên hắn đã hoàn toàn vứt bỏ vẻ miễn cưỡng lúc ban đầu của mình, quyết kiên định một lòng theo đại nhân.

___________oo___________

Cập nhật ngày // tại Việt Nam Overnight

Editor: Tiểu Nhân

Beta: kimnana

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio