Khương Hy khiêm tốn với thực lực của mình nhưng đó không phải là vì hắn yếu, ngược lại hắn rất mạnh. Một thân thực lực hiện tại của hắn có thể so với tu sĩ Trúc Cơ cảnh đỉnh phong phổ thông.
Phối hợp thêm nhiều thủ đoạn khác nhau, giết chết đỉnh phong cảnh cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
Vậy mà hôm nay hắn thật sự gặp được đối thủ, chưa kể đối thủ này còn rất lịch sự. Trên đời này có đối thủ nào cho đối phương thời gian thay đồ bao giờ.
Linh thức của Khương Hy rất cường, tu sĩ Trúc Cơ cảnh đỉnh phong cũng không thể nào cường bằng hắn được.
Cho nên hắn có thể nhìn thấu được tu vi của Tuyết tướng.
Là Trúc Cơ cảnh hậu kỳ, thể nội đã toàn vẹn Hợp Cửu Kiều, nhiều hơn hắn hẳn năm Kiều.
Tốc độ của Tuyết tướng cũng rất đáng sợ, linh thức của hắn có hay không thì Khương Hy không chắc nhưng khả năng chưởng khống linh lực thì cực kỳ đáng sợ.
Loại chưởng khống này quá thuần thục, cơ hồ không để phí chút linh lực cùng hàn khí của mình như mấy tên đồng tộc khác.
Coi như là thiên kiêu chân chính thì ở cái cấp độ này cũng không thể chưởng khống lực lượng tốt được như hắn.
Vậy nên Khương Hy mới có hai loại giả thiết.
Một là Tuyết tướng giống hắn, cũng là cường giả trùng sinh trở về. Còn hai là tu vi thực sự của Tuyết tướng bị áp chế xuống Trúc Cơ cảnh hậu kỳ.
Tại tu chân giới, đoạt xá trọng sinh thì có lý nhưng trùng sinh trở về là chuyện không bao giờ có được, nếu không phải Khương Hy đã trải qua, hắn cũng khó mà tin được.
Đoạt xá trọng sinh sẽ gặp phải Đoạt Xá Lôi Kiếp, còn trùng sinh trở về thì không.
Bất quá Khương Hy từng đọc rất nhiều cổ tịch, hắn chưa nghe thấy có ai trùng sinh trở về cả nên giả thiết này xem như không thể.
Vậy thì chỉ còn giả thiết thứ hai, tu vi bị áp chế.
Tu sĩ bất kể là ở tộc loài đi nữa thì tu luyện chắc chắn không dễ, không đời nào lại để bản thân mình bị áp chế xuống cảnh giới thấp hơn được.
Khương Hy cũng không muốn mà Tuyết tướng hẳn cũng sẽ không, như vậy thì câu trả lời hẳn là bị bí cảnh Bắc Nguyên Vạn Dặm cưỡng chế ép xuống rồi.
Người tiến nhập thì bị cấm chế giới hạn, vậy nếu bên trong có cường giả mạnh hơn thì những người tiến nhập đó khác gì đi nộp mạng.
Cho nên cường giả bên trong bí cảnh cũng sẽ phải chịu một loại áp chế tương tự.
Bất quá đây chỉ mới là giả thuyết của hắn, hắn cũng không chắc nó có đúng hay không, suy nghĩ một chút, hắn liền hướng Tuyết tướng nói ra:
“Cảnh giới của các ngươi bị áp chế?”.
Tuyết tướng buộc tóc lên xong nhìn hắn mà mỉm cười đáp lại:
“Ánh mắt ngươi rất tinh tường, có thể cho ta biết tại sao không?”.
Khương Hy nói:
“Lực chưởng khống đối với linh lực không phù hợp với cảnh giới”.
Tuyết tướng gật nhẹ đầu, hai mắt hoàng kim của hắn liền có chút lay động mà nói ra:
“Đồng dạng, đó cũng là đánh giá của ta đối với ngươi”.
Nghe vậy, hai mắt Khương Hy liền khép hờ lại. Tuyết tướng không để ý, hắn đưa một tay ra sau vỗ vỗ thắt lưng một cái rồi mỉm cười nói ra:
“Lam Thiên Tuyết Tộc chúng ta không có linh thức, cũng tu luyện không ra, nhưng chúng ta có linh nhãn. Linh nhãn có thể nhìn xuyên thể nội của người khác.
Ta phát hiện thể nội của ngươi không có linh lực, chỉ có mỗi pháp lực, vậy mà lại có thể họa phù. Đây là điểm đầu tiên ta không hiểu.
Lực chưởng khống pháp lực của ngươi quá mạnh, xem như Kim Đan cảnh chưa chắc đã kiểm soát tốt như ngươi. Ta vốn nghĩ ngươi đoạt xá trọng sinh, nhưng đoạt xá thì không thể đi vào Tuyết Quốc được.
Bởi linh hồn của ngươi vốn đã đạt đến Nguyên Anh cảnh rồi. Đây cũng là điểm thứ hai ta không hiểu.
Mặt khác, ta từng giết qua không ít nhân loại, tự nhiên biết bọn chúng không có đặc điểm tiên thiên gì nổi bật. Nhưng thân thể của ngươi lại chứa rất nhiều nê khí.
Cường giả tu luyện quan trọng tâm cảnh, nê khí của ngươi nhiều như vậy mà lại không nhiễu loạn đến chuyện tu hành. Đây cũng là điểm cuối cùng ta không hiểu”.
Lời của Tuyết tướng nói không nhanh nhưng cũng không chậm, Khương Hy nghe rõ từng từ một. Hắn bất giác nuốt xuống bên dưới một ngụm.
Tên Tuyết tướng này vậy mà có thể nhìn thấu tình huống thân thể của hắn, phải biết hắn từng đối mặt trực tiếp với bốn đại năng là Mặc Hiên, Thẩm Hạo, Tần gia lão tổ cùng Chu gia lão tổ.
Trừ bỏ Mặc Hiên cùng Thẩm Hạo ra vì lấy cảnh giới Luyện Khi, khi đó tình huống của hắn cũng không rõ ràng nhưng hai vị lão tổ của Tần gia cùng Chu gia cũng không thể nào nhìn ra được tình huống thân thể của hắn.
Vậy mà Tuyết tướng này chỉ đấu qua một trận thôi đã có thể phân tích đến bực này rồi. Khương Hy thật không biết tu vi thật sự của hắn là như thế nào nữa.
Nhưng chắc chắn sẽ vượt qua rất nhiều so với hai vị lão tổ kia, mà thậm chí có lẽ không thua lão thất phu Thẩm Hạo.
Khương Hy nhìn hắn mà nói ra:
“Ngoại giới có rất nhiều kỳ nhân, chuyện không hiểu của ngươi bên ngoài có rất nhiều”.
Nghe vậy, Tuyết tướng mỉm cười lắc đầu đáp:
“Đáng tiếc, ta không thể ra bên ngoài, nếu không ta cũng muốn nhìn ngắm xem, thế giới của nhân loại các ngươi là thế nào”.
Nói xong, thân hình hắn bất ngờ xuất hiện trước mặt Khương Hy mà xuất ra một chưởng. Một chưởng này mang theo hàn khí vô cùng nặng.
Đến mặt băng xung quanh một lần nữa cũng phải bị phủ lên một lớp băng. Lớp dịch dung kia của Khương Hy cũng dần đông cứng lại mà nứt ra.
Hắn nhanh chóng vận Nhân Gian Hành Tẩu cùng Thần Hành Thiên Nhai Phù lên mà lướt về phía sau, vừa vặn tránh được một chưởng này.
Một chưởng xuất ra, năm mươi mét trước mặt Tuyết tướng liền phủ lên một tầng băng trắng lạnh lẽo, hơi thở của hắn hóa thành khói trắng mà nói ra:
“Nguyên lai ngươi còn mang theo một lớp dịch dung, ta thật có chút hiếu kỳ không biết ngươi còn biết bao nhiêu bí mật đây?”.
Dịch dung hóa băng mà rơi rã xuống dưới đất, dung nhan thật của Khương Hy liền hiển lộ ra bên ngoài.
Mái tóc của hắn vì di chuyển quá nhanh mà trở nên lộn xộn rồi tung bay trong gió. Hắn liền bắt chước Tuyết tướng mà lấy một dây vải ra buộc cao lên đầu, thần sắc cực kỳ ngưng trọng nhìn lấy đối thủ của mình.
Mặc dù khoảng cách đôi bên là trăm mét nhưng cái khoảng cách này đối với cao thủ tốc độ như bọn hắn mà nói thì vô dụng.
Tuyết tướng lại tiếp tục động, trong chớp mắt, một bóng đen bất ngờ phủ lên Khương Hy. Hắn liền vội vàng lướt người về phía sau, tốc độ lại tăng thêm một mảng.
Một cước của Tuyết tướng liền hạ xuống.
Oanh!
Mặt băng bên dưới liền nứt ra mà nổ tung, mặt nước bên dưới còn chưa kịp hiển lộ thì hàn khí lại tỏa ra mà đóng băng lại.
Đột nhiên, một nắm tay bất ngờ xuất hiện ở bên người hắn, khí tràng thoát ra vô cùng hỗn loạn, nhu hòa có, hạo hãn có, tĩnh lặng cũng có.
Một quyền Tam Thủy Quy Nhất này đánh ra, Tuyết tướng liền vội di chuyển ra xa, luồng dư kình của quyền đó liền bùng phát ra xoắn không khí xung quanh hắn lại.
Tuyết tướng liền bị đẩy ra ngoài, làn da hắn liền có chút đỏ lên mà đau nhức nhưng rất nhanh liền biến mất.
Khóe miệng hắn khẽ cong lên, ánh mắt nổi lên một tràng chiến ý vô cùng kinh khủng, thân ảnh hắn lại lấy cái tốc độ kinh dị kia mà tiếp cận lấy Khương Hy.
Khóe miệng Khương Hy cũng nhếch lên, nội tâm hắn cũng bùng lên một cỗ chiến ý rất mạnh. Khó khăn lắm mới gặp được kỳ phùng địch thủ, hắn sao không vui vẻ mà tận lực chiến một trận được.
Đối bên đồng loạt xuất ra một chưởng, hàn khí cùng Sắc Dục Khí lập tức bùng phát ra mà đối chọi với nhau.
Một tiếng nổ vang dội phi thường lớn liền bùng ra, mặt băng liền bị đánh nát ra không còn gì. Thân ảnh của bọn hắn lại tiếp tục thoắt ẩn thoắt hiện mà quần lấy nhau.
Quyền đối quyền, chưởng đối chưởng, từng tiếng nổ liên hoàn bùng phát ra như tiếng sóng gầm núi lở, không khí chấn động đến kinh hồn.
Chiến trường của bọn hắn giờ đây không chỉ nằm mỗi trên vùng mặt băng này nữa mà đã lan đến cánh rừng thông kia rồi đánh thẳng lên ngọn núi tuyết gần đó.
Lực lượng thân thể của đôi bên không quá cao nhưng độ dẻo dai cùng kiên cố thì vô cùng đáng sợ, đối với loại chiến đấu kéo dài như thế này thì thân thể dẻo dai tự nhiên có ưu thế hơn.
Khương Hy có Sắc Dục Thể, Tuyết tướng có ưu thế của huyết mạch tạo nên thân thể nên lực lượng của bọn hắn là ngang nhau.
Thủ phạm gây ra chấn động cùng sức phá hủy kinh thiên kia chính là linh lực cùng pháp lực của bọn hắn.
Linh lực của Tuyết tướng rất đáng sợ, độ tinh thuần của nó mặc dù không bằng Khương Hy nhưng cũng rất thuần, hơn nữa số lượng của nó rất nhiều.
Khương Hy chỉ mới là Trúc Cơ cảnh trung kỳ Hợp Tứ Kiều, pháp lực của hắn thuần thì thuần thật nhưng số lượng khó mà so được với loại quái thai Hợp Cửu Kiều như Tuyết tướng.
Hắn chỉ có thể dựa vào lực chưởng khống của mình mà tiết kiệm pháp lực thôi.
Đôi bên đánh nhau ròng rã suốt một canh giờ liền, càng đánh lại càng hăng, càng đánh chiến ý lại càng thịnh, càng đánh khí tràng lại càng khủng khiếp.
Trên người Tuyết tướng tỏa ra một cỗ khí thế hoàn toàn vượt qua Trúc Cơ cảnh, thậm chí là vượt qua Ngưng Dịch cảnh. Nhưng chỉ là khí thế mà thôi, không có tác dụng gia tăng chiến lực.
Bất quá chấn nhiếp đối phương thì vẫn có chút môn đạo.
Khương Hy cũng không kém, khí thế của hắn đương nhiên không đời nào vượt qua Trúc Cơ cảnh được nhưng ai bảo hắn là Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ.
Nhân tức hùng hồn của hắn ngay lập tức liền bùng ra mà đối ứng, hư ảnh của toàn thể trăm vạn dân liền ẩn hiện sau lưng hắn mà trợ chiến. Đạo tràng sâm nhiên lập tức phủ xuống phiến khu vực này.
Thần sắc bình tĩnh kia của Tuyết tướng rốt cuộc cũng ngưng trọng lại, hắn mượn thân pháp tuyệt đỉnh kia mà lướt lại phía sau, một cỗ phong tuyết bất ngờ theo đó mà nổ ra.
Hai tay hắn giang ra hai bên, hàn khí trong thể nội cùng trong không khí liền ngưng kết lại thành băng nhận mà phóng về phía trước.
Khương Hy liền ném ra mấy tấm Kim Quang Phù đối ứng, hàng loạt đạo kim quang xuất hiện liền lao như thiểm điện về số băng nhận kia.
Linh thức của hắn triệt để mở ra, hàng loạt trương Kim Quang Phù khác lại xuất hiện mà hóa thành kim quang phóng đi.
Khương Hy vận bộ pháp của mình đến tối cao mà cận chiến, còn linh thức thì phân tâm đa dụng ra điều khiển số kim quang ấy đi phụ trợ tấn công.
Khương Hy là Phù sư, sử dụng phù là thế mạnh của hắn nhưng đối đầu với đối thủ nhanh như thế này, hắn cũng không có thời gian sử dụng Hắc Trúc Bút mà họa phù.
Nhiều khi phù còn chưa kịp họa xong thì đầu hắn đã lìa khỏi cổ rồi.
Tuyết tướng là một đối thủ rất mạnh, phù đạo của hắn hiện tại chỉ có thể vận dụng những tấm phù đã họa sẵn mà thôi.
Về phía Tuyết tướng cũng không tụt lại sau, hắn ưa thích cận thân chiến đấu, tự nhiên liền bồi tiếp Khương Hy, còn đám băng nhận kia thì vẫn cứ tự hành ngưng tụ mà đối ứng với mấy đạo kim quang của Khương Hy.
Đến tận bây giờ, bọn hắn đã đấu với nhau được ba hiệp, hiệp đầu dùng vũ khí, hiệp hai dùng tay chân chiến, còn hiệp ba thì đã vận dụng đến phép thuật rồi.
Phép thuật vừa ra, sức công phá của đôi bên liền bạo tăng, ngọn núi tuyết kia liền chịu chấn động liên hồi mà tạo thành tuyết lở.
Bất quá tuyết lở cũng không ảnh hưởng đến bọn hắn được.
Nhưng khóe miệng Tuyết tướng bỗng dưng nhếch lên, một cỗ đại thế bất ngờ buông xuống, đám tuyết lỡ kia cứ như có linh tính mà đồng loạt lao thẳng đến chỗ Khương Hy.
Đáy mắt Khương Hy liền nhảy lên một cái, một đạo ý niệm bất ngờ lướt qua đầu hắn.
Tuyết chi ý cảnh.
Lam Thiên Tuyết Tộc hay Tuyết Quái thì trong cái tên gọi của nó đã mang một chữ ‘tuyết’ rồi. Khương Hy bất giác nhớ đến một cuốn cổ tịch hắn từng đọc.
Lam Thiên Tuyết Tộc là thiên địa thai nghén mà thành, tự nhiên có cảm ứng với tuyết chi ý cảnh rất mạnh, bộ tộc này nếu ngộ ra ý cảnh thì tuyết chi ý cảnh chính là ý cảnh đầu tiên.
Từ lúc đấu chiến với Tuyết tướng cho đến bây giờ, hắn chưa bao giờ vận lên ý cảnh cả, thành ra đến Khương Hy cũng quên mất đặc điểm cái bộ tộc này.
Vô tận tuyết vụ như sóng triều liền cuốn đến chỗ Khương Hy, hắn nhanh chóng vận Nhân Gian Hành Tẩu lên mà né tránh ra thật ra.
Đột nhiên, thân ảnh Tuyết tướng bất ngờ xuất hiện ở bên là xuất ra một quyền.
Quyền này tương tự như nam tử lực lưỡng trước đó nhưng hàn ý cùng linh lực gia trì lại đáng sợ hơn gấp chục lần.
Mặt tuyết bên dưới liền phủ lên một tầng băng dày đặc, vô số lục giác tuyết hoa hiển lộ trên không trung.
Khương Hy vội vàng đưa hai tay lên vận Sắc Dục Khí lên mà đỡ.
Một quyền đánh đến, hai tay hắn liền đập mạnh ngược lại vào ngực mà thổ ra một ngụm huyết tinh.
Thân ảnh hắn liền văng về phía sóng triều tuyết vụ kia.
Phong tuyết gào thét lên một tiếng thê lương ai oán.
...
...
PS: Các vị đạo hữu đọc truyện thấy hay thì cho tác sao nha!
Tác cảm ơn!