Huyền Lục

chương 372: danh xứng với thực

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Song phương đánh với nhau như vậy cũng phải tốn đến tận một tiếng đồng hồ, cả hai đều không lo lắng người của Thần Điện sẽ đến nên liền đánh đến tận hứng.

Ba người kia mặc dù là Ngưng Dịch cảnh đỉnh phong, cảnh giới không thấp nhưng chung quy lại vẫn là đệ tử nội môn.

Cấp bậc đệ tử này không được lưu mệnh bài tại tông môn nên dù có chết thì cũng chẳng ai quan tâm.

Nhiều lắm thì khi thấy ba người này không trở về thì Thần Điện cũng sẽ cử người đi xác nhận thôi nhưng đó là chuyện của vài ngày sau đó, thậm chí là một tháng sau đó.

Hiện tại ở nơi này chỉ có Khương Hy cùng Quỳ Liên, bọn hắn đánh nhau kịch liệt không thể tả, trường tiên của nàng vung đến đâu thì mọi vật quanh đó đều bị phá hủy không ngừng.

Pháp lực của nàng được nén lại trong từng chiêu từng thức một nên một khi vung chiêu ra thì tác động không khác gì bạo tạc cả.

Khương Hy dù tránh được thì cũng chịu không ít dư lực nên y phục bên ngoài của hắn cũng đang dần nát đi rồi.

Nhưng so với Quỳ Liên thì hắn còn nhẹ nhàng chán, nàng bây giờ trên người cơ hồ đã không còn mấy mảnh ‘da’ để che nữa.

Thay Xà Đổi Cột biến da của một người thành ‘y phục’ nên người mặc cơ bản không cần phải mang y phục ở trong.

Năm đó Khương Hy đột nhập Hắc Hùng Trại ở Sơn Hương Lâm cũng không mặc gì ở trong, cho nên cởi ra mới nhanh chóng lên giường được với thiếp thân của Hùng Quân tại thời điểm đó.

Quỳ Liên cũng vậy, làn da của nàng rất trắng nhưng độ trắng này của nàng lại tạo ra mỹ cảm không ngờ, độ đàn hồi cũng cực kỳ tốt.

Luận về độ dẻo dai có khi không thua Khương Hy là mấy đâu, thậm chí ở một vài chỗ còn hơn hắn rất nhiều.

Nữ tử khác bị đánh đến không một mảnh che thân như thế này thì đã đỏ mặt che thân quát tháo các kiểu rồi nhưng Quỳ Liên vẫn rất bình tĩnh.

Sắc mặt nàng trừ bỏ có chút hơi tái nhợt do thương tích ở vùng bụng ra thì còn lại vẫn cứ bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra.

Nàng không ngại bị người khác nhìn vào thân thể mình, thậm chí còn lấy đó làm lợi thế để câu dẫn ánh nhìn của người khác, từ đó có thể tìm ra sơ hở rồi phản kích.

Bất quá Khương Hy không phải trai tân, cũng không bị nhiễm bởi tư tưởng nam nữ thụ thụ bất tương thân cho nên hắn không ngại nhìn nàng như thế này.

Hắn từng ngủ với không ít người, thân thể của bọn họ hắn cũng đã chiêm nghiệm qua rất nhiều, trong đó thì Thanh La sở hữu thân thể mê người nhất.

Dù sao nàng cũng là võ lâm cao nhân tu luyện Mị đạo nên thân thể của nàng không mê không được.

Chỉ là Quỳ Liên lại hơn nàng không chỉ một bậc.

Thân thể của Quỳ Liên xác thực rất nóng bỏng, nam tử huyết khí dương cương nào gặp nàng tuyệt đối sẽ bị Dục hỏa công tâm đến chết mất.

Theo Khương Hy suy đoán, nàng hẳn cũng muốn dùng thân thể của mình để ép hắn công tâm nhưng đáng tiếc, hắn cũng là người biết lợi dụng thân thể của mình.

Sắc Dục Thể mở ra, khí tức dụ hoặc trên người liền tản ra hướng về phía Quỳ Liên, sắc mặt của nàng ngay lập tức đại biến.

Một chân giẫm mạnh xuống mặt tuyết rồi lùi ra thật xa rồi xuất một chưởng.

Hư ảnh ma quỷ ngay lập tức xuất hiện cuốn thấy Khương Hy khiến linh hồn của hắn hơi đau nhức.

Hắn có chút nhíu mày lại rồi vận Sắc Dục Khí trong cơ thể lên để che chắn sự ảnh hưởng của đám u hồn ma quỷ này.

Kế tiếp linh thức của hắn liền hữu hình hóa ra thành từng đạo tơ mỏng rồi oanh kích vào từng u hồn ma quỷ một.

Đám u hồn này có thể khiến cho tâm thần của hắn lay chuyển nên tốt nhất phải xử lý thật triệt để.

Cũng cùng thời điểm này, Quỳ Liên đã nhanh chóng thay lại y phục của mình. Sau khi phát hiện ra thân thể của mình không có chút tác dụng đối với nam nhân trước mặt này thì nàng liền phiền muộn không thôi.

Một chiêu này trước đây nàng dùng rất thoải mái không cố kỵ, đánh đâu thắng đó mà nay phải ngậm ngùi lui về mặc y phục vào.

Bởi vì tấm Ngân Diện đặc biệt kia của Dạ Ma nên nàng vô pháp phán đoán được sắc thái biểu cảm của Khương Hy nhưng nàng có cảm giác nam nhân này... hẳn là đang cười đi.

Còn cười kiểu gì thì nàng từ chối hiểu.

Cũng có thể là cười dâm tiện như Thánh Tử Hợp Hoan Minh Tông hoặc cũng là thể là cười vặn vẹo như Thánh Tử Huyết Sát Thần Giáo.

Chỉ là cười kiểu gì thì nàng cũng không quản, nàng chỉ biết là thân thể của mình dùng không nổi thôi.

Khương Hy hủy hết số u hồn ma quỷ xong liền từ tốn đi bộ về phía Quỳ Liên rồi nói ra:

“Văn Đồng cô nương không tiếp tục một chiêu đó nữa sao?”.

Nghe vậy, Quỳ Liên khẽ nhếch mép cười lạnh đáp lại:

“Sao? Nhìn chưa đủ sướng?”.

Khương Hy thành thật gật đầu nói ra:

“Xác thực, cơ thể của ngươi rất đẹp, trong số các nữ nhân ta gặp thì ngươi đẹp nhất”.

Quỳ Liên tiếp lời:

“Nói như vậy ngươi từng thấy qua không ít thân thể của nữ tử rồi?”.

“Không sai”, Khương Hy đáp.

Quỳ Liên hừ một tiếp nói ra:

“Đức hạnh của ngươi so với Thánh Tử Hợp Hoan Minh Tông đều không khác gì nhau, một ngày thiếu nữ sắc là không được. Bất quá loại người này thường không sống lâu”.

Khương Hy cảm thấy có chút oan uổng, hắn thấy thì thấy nhưng số lượng người hắn ngủ qua cũng đâu đến hai mươi người, so sánh với Thánh Tử Hoan Tông chính là hạ thấp nhân phẩm của hắn.

Loại người kia đã ngủ qua không ít hơn trăm người đâu.

Hắn mỉm cười đáp:

“Đừng nói thế, tình huống của ngươi bây giờ còn tệ hơn nhiều so với ta đấy”.

Nghe vậy, Quỳ Liên không đáp, sắc mặt của nàng vẫn có chút hơi tái lại, một tay không nhịn được nhanh chóng đưa lên chặn vết thương ở vùng bụng lại.

Sinh mệnh lực của nàng rất cường hãn nhưng không thể một mực duy trì mãi như thế này được, nàng sẽ chết vì mất máu mất.

Đột nhiên, ánh mắt của nàng chuyển sang một vẻ hung ác, khí thế của nàng thay đổi, sát khí ngập trời.

Lượng sát khí này cực kỳ nhiều, Khương Hy giết nhiều người cũng không thể nhiều hơn nàng được, sát khí của nàng nhiều đến mức khiến xung quanh bản thân tràn ngập không ít huyết vụ.

Thấy cảnh này, mí mắt Khương Hy có chút hơi nhảy lên.

Sát chi ý cảnh.

Quỳ Liên có thần thông tự nhiên sẽ ngộ ra ý cảnh, nhưng đáng sợ là hai loại thần thông trước của nàng không có môn nào đi kèm với sát chi ý cảnh cả.

Điều này nói rõ, nàng vẫn còn ít nhất một môn thần thông nữa.

Huyết vụ xuất hiện, Quỳ Liên liền vung ra một chiêu trường tiên đánh về phía hắn, tốc độ cực kỳ cao. Khương Hy vội vàng lùi ra sau tránh né bất quá...

Rẹt!

Bả vai hắn rách ra, một dòng máu bắn ra ngoài, chỗ vết thương liền nhức nhói rỉ máu không ngừng. Sắc Dục Khí của Khương Hy ngay lập tức xuất hiện để thiêu chỗ vết thương đó.

Vết thương vừa mở không được bao lâu thì Dục hỏa đã nổi lên thiêu cháy phần thịt chỗ đó rồi.

Có sát chi ý cảnh gia trì, vết thương của hắn chắc chắn sẽ rỉ máu liên tục đến lúc chết cho nên hắn bắt buộc phải thiêu đốt vết thương này để xóa đi sự ảnh hưởng của sát chi ý cảnh.

Hành động này sẽ làm tổn hại đến Sắc Dục Thể của hắn nhưng không làm không được, sát chi ý cảnh không phải chuyện đùa thông thường.

Đây là loại ý cảnh duy nhất có thể giết người mà không cần bất cứ chiêu thức nào gia trì.

Khắc Hoàng năm đó chết nhanh cũng là vì bị ý cảnh này bào mòn đến độ không thể nhấc lên chút phản kháng nào, cuối cùng đành phải dùng lấy cách tự sát để trọng thương đối thủ.

Quỳ Liên ra tay xong tự nhiên sẽ không đứng chơi, nàng vẫn tiếp tục vung trường tiên không ngừng, mỗi chiêu mỗi thức đều được nội liễm sát cơ cực kỳ đáng sợ.

Khương Hy cũng tận lực tránh không thôi, Nhân Gian Hành Tẩu được vận lên không ngừng, đồng thời Thực Dục Thiên cũng nhanh chóng thôi động để khôi phục lại pháp lực.

Sắc Dục Thể của hắn đã thành tiên thiên nên độ bền bỉ của hắn được gia tăng không ít, liên tục khôi phục pháp lực thế này trong thời gian ngắn sẽ không ảnh hưởng đến bản thân.

Khương Hy càng tránh, trường tiên của Quỳ Liên đánh càng trúng, nàng không phải kẻ ngu, đương nhiên sẽ nắm được cách di chuyển của hắn.

Đồng dạng hắn cũng nhanh chóng học được cách ra đòn của nàng, thành thử về sau hắn đã tránh được đại đa số chiêu rồi nhưng vẫn phải hứng dư lực của trường tiên tạo ra.

Bản thân Khương Hy trúng không ít đòn nên y phục của hắn cũng nát đến mức không thể nát hơn nhưng vẫn may mắn hơn so với Quỳ Liên.

Chí ít y phục nửa thân dưới cũng chỉ bị rách đôi chút mà thôi, còn nửa thân trên thì đã trực tiếp để lộ thân thể ra bên ngoài.

Thương thế của hắn có ở khắp nơi nhưng đồng dạng đều bị Dục Hỏa thiêu đốt hết nên trên thân thể trắng ngọc kia giờ đây đã tồn không ít các vết đen nhẻm do bị cháy rồi.

Khương Hy nâng một chưởng, Dục Hỏa liền nổi lên rồi đánh thẳng về phía tường chiêu trường tiên, vừa rồi bị động phòng thủ quá nhiều nên lần này hắn muốn chuyển sang thế chủ động một chút.

Còn ‘níu kéo’ phòng thủ hoài như vậy thì Quỳ Liên sẽ thành công kéo hắn xuống tình trạng ngang nàng mất.

Sát chi ý cảnh theo Dục Hỏa thiêu đốt liền bị cháy đến không còn một mảnh, trường tiên có đánh trúng thân thể hắn thì cũng chỉ khiến da hắn đỏ lên một chút rồi thôi.

Quỳ Liên có chút cau mày lại, không nghĩ đến đối phương lại khó chơi đến mức này, nàng xác thực đã quá coi thường đối phương rồi.

Nàng nhanh chóng thu trường tiên của bản thân lại, một tay nâng lên kết đơn ấn, từng luồng hắc khí xuất hiện tản ra xung quanh không ngừng, khí tức tà ác đến cực kiểm.

Khương Hy cũng phải nổi hết da gà lên không thôi, hắn có cảm giác không hay đối với luồng hắc khí này.

Luồng hắc khí này không nhanh nhưng cũng có điểm đáng sợ của riêng nó.

Phàm nhân sợ trời tối vì bọn họ không biết trong bóng tối đang ẩn giấu cái gì, hắc khí này cũng giống bóng tối, bên trong nó đang ẩn chứa một thứ gì đó Khương Hy không biết.

Đáng sợ hơn là linh thức của hắn không thể nào tra xét được bên trong hắc khí cũng như xuyên qua nó.

Hắc khí bao phủ tứ phía khiến cảm ứng không gian của Khương Hy mịt mù không thôi, bán bộ đại thành Nhân Gian Hành Tẩu khó lòng lách qua khỏi đám hắc khí này.

Thấy vậy, hắn đành cắn răng vận thủy chi ý cảnh lên.

“Thần thông - Thủy Hà Giá Y”.

Một cột nước khổng lồ đột nhiên xuất hiện bao bọc lấy cơ thể hắn, một bộ y phục bằng nước được hình thành giúp hắn ngăn chặn số hắc khí đó ở bên ngoài.

Khương Hy chưa rõ công dụng của hắc khí này là gì nên tốt nhất vẫn đừng để chúng bám vào cơ thể mình.

Quỳ Liên thấy thế liền mỉm cười tán thưởng:

“Quả nhiên ngươi có thần thông khác nhưng đáng tiếc, đẳng cấp thần thông này không ngăn được hắc khí của ta”.

Nàng vừa dứt lời, số hắc khí kia ngay lập tức nhuộm đen Thủy Hà Giá Y của Khương Hy, sắc mặt hắn liền đại biến.

Xâm thực!

Tử vong ý cảnh!

Nàng còn thần thông khác?

Khương Hy cảm thấy không thể nào tin nổi, chuyện này hắn chưa từng trải nghiệm bao giờ cả. Hắn công nhận Quỳ Liên mạnh nhưng không nghĩ đến nàng mạnh quá nhiều thế này.

Hắn xem trọng nàng nhưng không ngờ thực tế lại cho thấy, hắn vẫn đang xem nhẹ nàng, nàng mạnh vượt qua mọi dự đoán của mọi người.

Quỳ Liên năm nay ba mươi hai tuổi, hơn Khương Hy hai tuổi nhưng tu vi đã đạt đến trình độ Trúc Cơ cảnh hậu kỳ Hợp Bát Kiều, chí ít tình báo của Dạ Ma đúng ở điểm này, nhưng cũng chỉ dừng tại đây thôi.

Người đời biết nàng mạnh cùng tàn nhẫn nhưng không mấy ai rõ được nàng mạnh đến đâu và nội tình sâu đến bực nào.

Nàng thông thạo Ảo Thuật của luyện hồn nhất mạch.

Tốc độ phản ứng của nàng nhanh kinh người.

Nàng thành thục kỳ thuật Thay Xà Đổi Cột của Sâm La Quỷ Môn.

Nàng ngộ ra âm ám ý cảnh, lĩnh hội được hai môn thần thông Tử Linh Minh Kính cùng Tử Ma Quán Trung.

Nàng ngộ ra sát chi ý cảnh, lĩnh hội được ít nhất một môn thần thông nào đó hiện tại Khương Hy không biết được.

Vốn nghĩ như vậy đã hết nhưng không, nàng lại cho hắn thấy tiếp một chuyện kinh hãi nữa.

Nàng ngộ ra tử vong ý cảnh, lĩnh hội được thần thông có thể tạo ra hắc khí xâm thực vạn vật.

Nếu bây giờ nàng còn lá bài tẩy khác chưa xổ ra thì Khương Hy cũng sẽ không ngạc nhiên nữa, bởi hắn đã không dám xem nàng là người nữa rồi.

Thánh Nữ Ma Cung - Danh xứng với thực.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio