HUYỄN THẦN
Tác giả: Vân Thiên Không nguồn (.)
Chương : Phấn sắc đồng thoại.
Dịch: tranbaolong
Biên dịch & biên tập: blackcat
Nguồn: tangthuvien
Nhìn thấy hắn đã bình phục, bạch y nữ tử mỉm cười nhìn hai người bọn họ nói lời cáo biệt, hắn muốn tặng nàng tiền, giữ nàng lại mời cơm, đều bị nàng mỉm cười cự tuyệt.
Mãi cho đến khi nàng rời đi rồi, hắn mới từ Lệ Ti hiểu rõ mọi thứ, một người là mục sư, là không thể nhận tiền của bệnh nhân, chẳng những không thể nhận tiền, thậm chí cả lễ vật cũng không thể nhận, lại càng không muốn nói tới ăn cơm. Đối với mục sư mà nói, cứu tử đỡ thương chính là thiên chức của bọn họ, một khi thu tiền, bọn họ đã đem chúng thần ra khinh bỉ, sẽ bị mất đi thần thánh lực lượng!
Trên đại địa, nghề nghiệp ít nhất chính là mục sư, bọn họ mặc dù bản thân không làm ra tiền, nhưng là người của mạo hiểm công hội, hội sẽ khấu trừ mười phần trăm trong tài chính, xuất ra một phần mười, trả lương ục sư, tiền lương cao thấp, do cấp bậc nghề nghiệp của mục sư quyết định.
Mục sư, giống như công vụ thành viên trên địa cầu, tiền lương là cố định, nhưng lại không thấp, bất quá… Cũng chỉ là không thấp thôi, một người làm mục sư tuyệt đối có thể xem là có thu nhập cao rồi, nhưng là so sánh với các nghề khác vẫn còn rất nhiều nghề có thu nhập cao hơn thế!
Ùng ục… Ùng ục…
Trong lúc hắn đang nói chuyện, đột nhiên… Cái bụng không chịu bỗng kêu lên, xấu hổ nhìn Lệ Ti, hắn nhẹ nhàng nói: “Ta đói lắm, chúng ta cùng đi ăn một chút gì đó nhé!”
Lệ Ti đang mê mang nhìn ta, đến lúc hắn nói mới phục hồi tinh thần, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng liên tiếp gật đầu, rất nhanh nói: “Nga… Hảo a, chúng ta đi ăn cái gì!” Vừa nói chuyện, Lệ Ti vội vã xoay người bước ra cửa.
Nghi hoặc nhìn Lệ Ti bước ra khỏi cửa, không khỏi cảm thấy mê hoặc, nha đầu kia làm sao vậy? Ánh mắt dường như có chút vấn đề a, ngơ ngác nhìn hắn, chính là chân tay bối rối, cúi đầu loạn lên, những thứ này với Lệ Ti trước kia không giống nhau a? Chẳng lẽ buổi tối ngày hôm đó nàng quá mức sợ hãi?
Trong lúc suy tư, hắn đi ra khỏi căn phòng, sau một khắc… Một âm thanh ồn ào vang lên, nghi hoặc nhìn lại, chỉ thấy một đám người đang vây quanh Tiểu Cường, chỉ chỉ trỏ trỏ, mà bộ mặt của Tiểu Cường thì tỏ ra bất đắc dĩ nhìn đám người chung quanh.
Hơi lắc đầu, nội tâm âm thầm than thở rằng Tiều Cường vẫn chưa đủ thông minh, lần trước khi Á Sâm tiễn nó đã có nói qua, tới một địa phương nào đó, không thể tự tiện giết người, không nghĩ tới, nó bây giờ còn chưa nghĩ kĩ, hắn phỏng chừng, chỉ số thông minh của Tiểu Cường hiện tại cùng với một đứa trẻ không sai biệt lắm!
Tách đám người ra, hắn đi tới trước mặt Tiểu Cường, thấp giọng nói: “Tốt lắm Tiểu Cường, người quay về rừng rậm đi thôi, nhớ là đem hàng hoá mang về đây, buổi tối nay ta sẽ chờ ngươi ở trước cửa thành!”
Nghe xong lời của hắn, Tiểu Cường gật đầu, chạy trốn nhảy ra khỏi đám người, tám cái chân thô nhanh chóng vũ động không gian, nhanh chóng rời đi…
Này! Ngươi không đi ăn cơm a!
Đang lúc cảm khái nhìn Tiểu Cường thân ảnh dần mờ đi, thanh âm của Lệ Ti vang lên sau lưng hắn, ngạc nhiên quay đầu nhìn lại, hắn càng cảm thấy hoảng sợ, vội vàng kéo tay Lệ Ti lôi vào trong phòng.
Vừa rồi vội vàng, hắn cũng không có phát hiện ra cái gì. Nhưng là hiện tại, trên quần áo của Lệ Ti có vết máu, dĩ nhiên đã hoàn toàn đông kết lại thành một khối áp vào trên thân thể, nếu như không phải nàng chưa hoàn toàn trưởng thành, vóc người chưa nóng bỏng, mới vừa rồi mọi người đã sớm ồn ào rồi!
Nghi hoặc nhìn hắn kéo vào phòng, Lệ Ti khó hiểu định mở miệng hỏi, hắn vội vàng giải thích: “Người như thế vậy đi ra ngoài đường sao? Ngươi xem lại quần áo trên người đi, tựa hồ…”
Nghe xong lời hắn nói, Lệ Ti nghi hoặc cúi đầu xuống, nàng cuối cùng đã minh bạch bộ dáng của mình lúc này, hét to lên một tiếng, ngồi xổm trên mặt đất, mặc dù không có lộ ra, nhưng là quần áo sát vào da thịt, làm cho nàng thật sự trông rất gợi cảm!
Nhìn thấy hắn tự động xoay người lại, Lệ Ti rốt cuộc đứng lên, một trận gió thổi vào trong phòng, nơi chúng ta đang ở là một lữ điếm, bên trong tự nhiên là có một phòng tắm.
Chạy nhanh vào trong phòng tắm, khuôn mặt của Lệ Ti không khỏi đỏ bừng lên, hai tay vuốt khuôn mặt nóng bừng của mình, trong lòng Lệ Ti lúc này cảm thấy sợ hãi.
Một hồi lâu, Lệ Ti rốt cuộc cũng bình tĩnh trở lại, đóng cảnh cửa lại, nhẹ nhàng cởi vạt áo, đem huyết y đã khô nhẹ nhàng cởi ra.
Bởi vì trên người dính quá nhiều máu, hơn nữa đã hoàn toàn khô, cho nên đại diện tích quần áo đều dính chặt vào da thịt, cũng may là dính cũng không quá chặt, mặc dù có chút cảm giác đau nhức, nhưng là vẫn có thể dần dần cởi ra được.
Tiện tay đem quần áo đặt vào giá, Lệ Ti hoảng sợ nhìn thân thể của chính mình, giờ phút này… Trên người nàng, ở trước ngực, hoàn toàn bị màu máu đen khô bao trùm, chứng kiến cảnh này, Lệ Ti không khỏi nhớ tới lúc ở trên lưng hạt tử, nhớ tới máu từ người Tiểu Dật không ngừng chảy ra.
Rầm… Rầm… Rầm…
Trong lúc mê mang, Lệ Ti nhẹ nhàng đi tới giữa thuỷ trì, nhìn thấy máu hồng nhanh chóng nhiễm hồng thủy trì, Lệ Ti trong đầu không tự chủ nhớ lại hết thẩy mọi thứ xảy ra buổi tối ngày hôm qua, mê mang nghĩ tới những gì Tiểu Dật làm ngày hôm qua, so sánh cùng với nhân vật nam chính trong chuyện xưa, Lệ Ti không khỏi cảm thấy đỏ mặt.
Chuyện xưa nói rằng, anh hùng cứu công chúa, công chúa sau đó đều hiến dâng thân xác của mình cho anh hùng, từ đó về sau, anh hùng cùng công chúa có cuộc sống đầy hạnh phúc, thật sự là rất đẹp, nếu như sau này nàng và Tiểu Dật có thể cùng nhau du lãm thế giới, sung sướng mỗi ngày một chốn, thật sự là tốt biết bao a!
Lệ Ti biết, Tiểu Dật là tốt nhất, hắn chưa bao giờ cự tuyệt yêu cầu của nàng, lại càng không bao giờ quát mắng nàng, vô luận nàng đưa ra yêu cầu gì, hắn luôn luôn đáp ứng yêu cầu của nàng, gặp phải lúc nguy hiểm, hắn dũng cảm chặn trước mặt nàng, tại lúc sinh tử lựa chọn, hắn không chút do dự lựa chọn tử vong, đem hi vọng sống để lại cho nàng! Hắn thật sự rất là tốt, nguyên lai không phải chỉ có chuyện xưa trong sách thôi a!
Nhưng là…
Một cảm giác xấu hổ trỗi dậy trong đầu Lệ Ti, chuyện xưa trong sách, nhân vật nữ đều là đem thân thể của mình hiến dâng cho anh hùng, sau đó cùng với anh hùng sống rất hạnh phúc, nhưng là… Thân thể rốt cuộc là làm cái gì đây? (không bằng đứa lớp gần nhà mềnh ::)
Nghi hoặc cúi đầu, nhìn lại bản thân đã thanh tẩy sạch sẽ, da thịt trắng nõn như phấn hồng hiện ra, da thịt mịn màng như ngọc, Lệ Ti nghiêng nghiêng đầu, như thế nào mới có thể đem thân thể hiến dâng cho hắn đây? Hiến dâng cho hắn thì hắn sẽ sử dụng thế nào? Hắn sẽ thích chứ?
Lắc đầu khó hiểu, Lệ Ti đình chỉ suy nghĩ, trước kia nàng cũng từng đem vấn đề này ra hỏi mẫu thân, nhưng là mẫu thân nói, hiện tại nàng vẫn còn quá nhỏ, chuyện này không nên biết, bất quá mẫu thân có nói, thân thể của nữ nhân là mọi nam nhân đều thích, vì nó, nam nhân thậm chí nguyện ý mạo hiểm tính mạng của mình!
Nhẹ nhàng cọ xát da thịt chính mình, Lệ Ti hạ quyết tâm, mặc dù chính mình không biết chuyện này hết thảy rốt cuộc là có ý nghĩa như nào, nhưng là nàng sẽ bảo vệ tốt thân thể chính mình, sẽ có một ngày, nàng hiểu được điều huyền bí đó, sau đó hiến dâng cho Tiểu Dật, hắn bây giờ là người duy nhất nàng nguyện ý sống cùng trong cả thiên hạ! Vì hắn, thậm chí đối với di vật của nãi nãi nàng đồng ý bỏ qua, huống chi là thứ khác!
Nhẹ nhàng cầm khăn lụa lau sạch thân thể, thật êm ái, cẩn thận lau sạch nhưng bọt nước bám trên người, giống như đang lau một đồ vật trân quý, mẫu thân có nói, da thịt Lệ Ti giống như mẫu thân, mà thân thể mẫu thân được thiên hạ công nhận là đẹp nhất, mặc dù không biết sau này chính mình hiến dâng thân xác cho Tiểu Dật, hắn sẽ làm gì, nhưng là nàng sẽ hảo hảo trân trọng, hảo hảo bảo vệ thân thể của chính mình!
Nghĩ tới đây, Lệ Ti không khỏi nhớ tới buổi tối ngày hôm đó, nghĩ tới chính mình bên hồ nước, cảm giác bị Tiểu Dật gắt gao ôm vào trong ngực, trong lúc nhất thời, Lệ Ti ngây người đi, khăn lụa trong tay rớt xuống lúc nào không hay.
Bình thường thoạt nhìn, Tiểu Dật rất ôn nhu yếu nhược, chính mình có thể dễ dàng đem hắn giết chết, nhưng là… Khi hắn gắt gao đem chính mình ôm vào trong ngực, lúc đó nàng mới phát hiện ra lực lượng trong mình trước mặt hắn hoàn toàn mất đi tác dụng, cái loại cảm giác bị áp bách mãnh liệt này thật sự là có sức chinh phục, làm cho nàng ngay cả ý chí chống cự cũng không có.
Nhớ tới bàn tay hắn từng chạm vào ngực mình, Lệ Ti không khỏi nóng bừng người lên, nhẹ nhàng vuốt chính mình như Tiểu Dật từng làm, cái loại cảm giác này làm cho nàng cảm thấy giống như mình vẫn còn ở đó!
--------------------------------------------------------------------------------------------
Mời đăng kí dịch tại đây: tangthuvien /forum/showthread.php?t=
Góp ý tại đây: tangthuvien /forum/showthread.php?p=post