Huyền Thiên Hồn Tôn

chương 1516: kim ly đạo nguyên quả (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhĩ gia trầm giọng nói:

- Đấu Vũ Hội rất coi trọng các ngươi, vì phòng ngừa các ngươi chạy trốn, Trường Chu Vũ Đế Chu Phàm, Phách Thương Vũ Đế Trần Quang Diệu trực tiếp từ trong bế quan xuất quan, chỉ chờ các ngươi ra khỏi thành.

- Vậy hãy để cho bọn họ chờ xem.

Diệp Huyền cười lạnh một tiếng:

- Vậy hai thế lực lớn khác thì sao?

- Sinh Tử Điện cùng Vũ Tu Thánh địa tạm thời không có động tĩnh, có điều ngươi cũng biết, Thiên Nhĩ Võ Hồn ta bị hao tổn nghiêm trọng, mỗi ngày có thể triển khai thời gian có hạn, rất có thể một ít tình báo sẽ bị để sót.

- Yên tâm đi, ta sẽ cho ngươi một ít đan dược trước, ngoài ra, ta cần một ít vật liệu, không biết ngươi có hay không?

Diệp Huyền trực tiếp nói ra một ít linh dược cùng vật liệu, liên tiếp nói bảy tám loại.

Nhĩ gia nghe được mỗi một cái tên đều há miệng ra, nghe đến cuối cùng, con ngươi đều trợn tròn, cả giận nói:

- Ngươi nói những thứ này đều là linh dược cùng vật liệu cửu giai, hơn nữa đều là một ít đồ vật quý hiếm, ta nơi nào đến những thứ đồ này.

- Ngươi đường đường Nhĩ gia, một thứ cũng không có?

Diệp Huyền hoài nghi nói.

Nhĩ gia không nói gì nói:

- Ô Tâm Thạch ta có, cái khác ta thật không có, đồ vật của ta đều dùng đổi lấy bảo vật ôn hòa cùng chữa trị Võ Hồn, có điều ta ngược lại biết, những thứ đồ này ở đâu có, trong đó có hai loại, ta từng ở Vũ Tu Thánh Địa nghe được.

- Vũ Tu Thánh Địa?

- Không sai, Vũ Tu Thánh Địa chính là thánh địa tu luyện của Hỗn Loạn Chi Thành, bên trong bảo vật cũng nhiều nhất, chỉ là không biết đối phương có nguyện ý lấy ra hay không, có điều có thể yên tâm chính là, Vũ Tu Thánh Địa cùng Đấu Vũ Hội luôn đối chọi gay gắt, lẫn nhau trong lúc đó xem không hợp mắt, chí ít ta có thể khẳng định bọn họ sẽ không giúp Đấu Vũ Hội.

Diệp Huyền sờ cằm.

- Thì ra là như vậy.

Hắn lại hỏi tiếp:

- Vậy Dịch Bảo Đại Hội thì sao?

Nhĩ gia nói:

- Dịch Bảo Đại Hội xác thực có rất nhiều bảo vật hàng đầu giao dịch, nhưng chưa chắc có những thứ ngươi mới vừa nói, huống chi, Dịch Bảo Đại Hội gần nhất cũng ở một tháng sau, ngươi căn bản không có thời gian.

Diệp Huyền không khỏi nở nụ cười:

- Ai nói ta không có thời gian.

Nhĩ gia ngẩn ra, há to mồm nói:

- Ngươi sẽ không muốn đợi đến một tháng sau chứ?

- Tại sao lại không?

Diệp Huyền mỉm cười nói.

Nhĩ gia không nói gì:

- Lẽ nào ngươi không sợ viện binh của Vô Lượng Sơn chạy tới?

Diệp Huyền cười lạnh:

- Vô Lượng Sơn tổng bộ ở Huyền Vực, cường giả đứng đầu cho dù một đường bôn ba, nhanh nhất cũng cần vượt qua ba tháng thời gian, ta chờ một tháng, hắn ngay cả nửa đường cũng không chạy hết a.

Nhĩ gia há miệng, càng không có gì để nói.

Cùng Nhĩ gia giao lưu xong, trái tim của Diệp Huyền cũng để xuống.

Nếu như vẻn vẹn là một thế lực như Đấu Vũ Hội, tỷ lệ đào tẩu thành công của hắn vẫn cực cao, thậm chí, nếu như kế hoạch thỏa đáng, hắn còn có thể cho đối phương một giáo huấn suốt đời khó quên.

Đêm khuya.

Một cái bóng mơ hồ rời phủ đệ Kỷ gia, né tránh Huyền Thức của mấy Vũ Hoàng đỉnh phong tìm tòi, xuất hiện ở bầu trời của Hỗn Loạn Chi Thành.

Cái cái bóng mơ hồ kia từ từ ngưng tụ, hóa thành một Chiến Thần tay cầm chiến đao màu đen, trên chiến đao ngọn lửa màu đen thiêu đốt, làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ khiếp đảm.

Chiến Thần màu đen này chính là Thôn Phệ Võ Hồn của Diệp Huyền biến thành.

- Yêu tộc trong Xích Phong sơn mạch ở Hỗn Loạn Chi Thành này nên có trụ sở, vào lúc này nên lợi dụng a.

Thân hình Diệp Huyền loáng một cái, bay về phía trụ sở của Yêu tộc.

Chỉ chốc lát sau, một phủ đệ phong cách kiến trúc kỳ lạ hiện ra ở trước mặt Diệp Huyền, Thôn Phệ Võ Hồn biến thành Chiến Thần màu đen, trực tiếp hạ xuống ở trong sân, đồng thời tỏa ra khí tức đáng sợ.

- Người nào?

Vèo vèo vèo!

Đột nhiên có ba đạo khí tức cường giả từ bên trong phủ đệ bắn mạnh ra, trong nháy mắt đi tới trong sân, bao quanh Diệp Huyền.

Ba người này hình thể cao to khôi ngô, toàn thân toả ra khí tức kinh người, tuy dáng dấp giống Nhân loại như đúc, nhưng Diệp Huyền trong nháy mắt liền cảm thụ ra đối phương chính là Yêu tộc biến thành.

- Ngươi là... Huyền Diệp điện hạ.

Ba tên cường giả kia nhìn thấy Diệp Huyền, đầu tiên là kinh hãi, chợt cung kính nói.

Bọn hắn chính là cường giả Yêu Hoàng mà Xích Phong sơn mạch sắp xếp ở Hỗn Loạn Chi Thành, mục đích chủ yếu chính là giám thị động tĩnh của Hỗn Loạn Chi Thành.

Mà trước đây không lâu, bọn hắn đều nhận được mệnh lệnh của Xích Phong sơn mạch Xích Diễm Yêu Đế, nói một vị điện hạ của Yêu tộc đi tới Hỗn Loạn Chi Thành, đồng thời lưu lại chân dung của đối phương, một khi đối phương có bất kỳ yêu cầu gì, đều phải ngay lập tức thông báo Xích Diễm Yêu Đế.

Bức họa kia, cùng Diệp Huyền trước mặt giống như đúc.

Mà lúc này Thôn Phệ Võ Hồn tỏa ra khí tức đáng sợ, cũng để tam đại Yêu Hoàng từ sâu trong nội tâm cảm nhận được một luồng kinh hồn bạt vía, loại áp bức đến từ linh hồn kia, thậm chí so với thời điểm bọn hắn đối mặt Xích Diễm Yêu Đế còn muốn đáng sợ hơn.

Vị Huyền Diệp điện hạ này đến tột cùng có lai lịch gì, khí tức trên người dĩ nhiên đáng sợ như thế, chẳng trách Xích Diễm đại nhân trịnh trọng như vậy, coi như là khí tức của đệ nhất Yêu Đế đại nhân, cũng không đáng sợ bằng Huyền Diệp điện hạ a?

Ba tên Yêu Hoàng ở dưới khí tức của Thôn Phệ Võ Hồn nơm nớp lo sợ.

- Xem ra Xích Diễm đã nói với các ngươi.

Diệp Huyền khẽ mỉm cười, vài đạo tin tức lan vào trong đầu tam đại Yêu Hoàng.

- Nói cho Xích Diễm, ta cần vài loại linh dược này, nếu như Xích Phong sơn mạch có, nhanh đưa tới nơi này, sau ba ngày, ta sẽ trở lại.

Dứt tiếng, thân hình Diệp Huyền “Ầm” một tiếng tản ra, trong nháy mắt biến mất ở trong hư không.

Ba tên Yêu Hoàng liếc mắt nhìn nhau, lập tức bận rộn hành động.

Ở thời điểm Diệp Huyền nghĩ biện pháp tăng cao thực lực, rất nhiều thế lực ở Hỗn Loạn Chi Thành, cũng đều đưa mắt nhìn chăm chú ở trên thân ba người Diệp Huyền.

Ở bọn hắn nghĩ đến, Diệp Huyền đắc tội Đấu Vũ Hội, tiếp tục lưu lại hiển nhiên chỉ là một danh nghĩa, bọn họ tất nhiên sẽ nghĩ biện pháp lập tức rời Hỗn Loạn Chi Thành.

Nhưng khiến tất cả mọi người cũng không nghĩ tới chính là, ba người Diệp Huyền không những không có trong bóng tối thoát đi Hỗn Loạn Chi Thành, trái lại nhàn nhã sinh hoạt.

Thậm chí vì giảm bớt mọi người hoài nghi, ba người Diệp Huyền ở ngày thứ hai còn đi dạo phố, bên trái nhìn, bên phải dạo, cuối cùng thậm chí còn đi tới vị trí của Vũ Tu Thánh Địa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio