Huyền Thiên Hồn Tôn

chương 1741: khắp nơi tập hợp

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dứt tiếng, Thiên Nhãn Pháp Vương trước tiên mang theo đội ngũ Chấp Pháp điện tiến vào đại trận, mà Hồng Lăng Vũ Đế thì mang theo đội ngũ Luật Chính Ty theo sát phía sau, một nhóm gần mười người rất nhanh ở trong Truyền Tống trận biến mất không còn tăm hơi.

Ở sau khi Huyền Vực phái ra đội ngũ xuất phát.

Trong một cung điện tráng lệ nào đó của Thánh Thành, một hắc y lão giả cùng người đeo kim diện lẫn nhau khoanh chân ngồi đó.

Hắc y lão giả kia, quanh thân trải rộng hắc khô lâu, ở trước người hắn, một tấm gương quỷ dị màu đen hiện lên, trong đó phảng phất như có thể chiếu rọi một mảnh đại lục, đạo đạo Ma khí từ bên trong lan tràn ra, hòa vào trong cơ thể hắn.

Mà người đeo kim diện kia, thì lẳng lặng ngồi ở chỗ đó, cả người ánh sáng phun trào, từng tầng từng tầng cầu vồng lóng lánh, tự thành một giới, đạo đạo kim văn hiện lên ở quanh thân hắn, quỷ dị khó lường.

- Hô!

Đột ngột.

Một nguồn lực lượng vô hình giáng lâm, giữa cung điện đột nhiên ngưng tụ ra một bóng người, bóng người này không thấy rõ khuôn mặt, chỉ cảm thấy cả người khí tức khủng bố, toàn bộ thiên địa phảng phất như bài xích hắn, không cho ở vùng thế giới này

- Đại nhân.

Hắc y lão giả cùng người đeo kim diện nhìn thấy người này, dồn dập đứng lên, cung kính hành lễ.

- Đế sư, Thiên Ma Kính này ngươi câu thông như thế nào?

Hắc y lão giả kia hê hê nở nụ cười, nói:

- Đại nhân, Thiên Ma Kính này không hổ là Linh Ma tộc viễn cổ bí bảo, quả nhiên huyền diệu khó lường, có thể câu thông dị vực không gian, sử dụng nó, bản tọa đã có thể nắm giữ, lại cho bản tọa một quãng thời gian, nhất định có thể hoàn toàn khống chế Thiên Ma kính.

- Hừ, trải qua một thời gian nữa, câu nói này, ngươi có vẻ như đã nói qua rất nhiều lần a?

Ngữ khí của bóng người có chút không kiên nhẫn, hừ lạnh nói:

- Sự kiên trì của ta không nhiều, đừng quên, năm đó nếu không có lão phu, Đế sư ngươi cũng sớm đã không ở cõi đời này.

Hai mắt người đội đấu bồng đen kịt tà ác, lộ ra một tia nanh sắc, nhưng rất nhanh thu lại, hê hê kêu quái dị nói:

- Đại nhân ân tình, bản tọa tự nhiên nhớ tới, đại nhân yên tâm, lần này, bản tọa tất có nắm chắt, triệt để khống chế Thiên Ma Kính này.

- Vậy thì tốt.

Bóng người gật gù, chợt lại nói:

- Lão phu lần này đến đây, không phải vì Thiên Ma Kính, mà là Hắc Long cung chẳng biết vì sao, dĩ nhiên thoát vây mà ra, đám người Hư Không Pháp Vương của Chấp Pháp điện, tin tức hoàn toàn không có, e là đã vẫn lạc, vì lẽ đó lão phu muốn hai vị thay ta làm một chuyện.

- Cái gì? Hắc Long cung thoát vây rồi?

Trong mắt người đội đấu bồng lộ ra một tia ngạc nhiên, chợt khinh thường nói:

- Đại nhân, lúc trước bản tọa đã cùng ngươi nói, đám phế vật Chấp Pháp điện kia, thành sự không đủ bại sự có thừa, trăm năm trước ngươi phái bọn họ đi vốn là sai lầm, nếu để cho bản tọa đi, Hắc Long cung ở trăm năm trước liền diệt, nơi nào còn có hôm nay.

- Hừ.

Bóng người hừ lạnh một tiếng, nói:

- Lão phu nói cho ngươi cái này, không phải để ngươi quơ tay múa chân, tuy nói lần này Hắc Long cung thoát vây, ngoài ý muốn, nhưng cũng chưa chắc là việc xấu, trăm năm trước cùng Hải tộc hợp tác, thu hoạch rất nhiều, hai người các ngươi thay lão phu đi Vô Tận Hải một chuyến, như vậy...

Bóng người kia truyền đạo đạo huyền niệm vào đầu óc hai người.

- Cái gì? Để hai người chúng ta đi địa phương kia, e là có chút khó khăn a...

Người đội đấu bồng tựa hồ nghe đến đồ vật gì giật mình, vẻ mặt cả kinh nói.

Ngay cả người mang mặt nạ hoàng kim từ đầu đến cuối không có nói nửa câu kia, trong con ngươi cũng lướt qua một tia gợn sóng.

- Năm đó ở tình huống kia, ngươi cũng có thể sống sót, hiện tại lại có Kim Diện giúp ngươi, lão phu đối với Đế sư ngươi là rất tín nhiệm.

Bóng người lãnh đạm nở nụ cười, thân hình hô một tiếng, lại biến mất không gặp, phảng phất như chưa từng xuất hiện.

- Lão già này, thật coi bản tọa là cu li.

Trong mắt người đội đấu bồng loé ra một tia căm giận.

- Đế sư ngươi dám nói thế với đại nhân, chẳng lẽ không sợ ta cáo trạng sao?

Thanh âm lạnh lùng của người mang mặt nạ hoàng kim vang lên.

- Kim Diện ngươi ở trước mặt bổn tọa cần gì phải trang?

Người này hê hê nở nụ cười:

- Mọi người đều là vì lợi ích mới liên hợp lại, năm đó những chuyện ngươi làm, so với bản tọa còn vô liêm sỉ hơn nhiều.

Hắn dứt tiếng, khí tức trong đại điện đột nhiên lạnh lẽo xuống, một luồng cảm giác làm người nghẹn thở tràn ngập.

Người mang mặt nạ hoàng kim ánh mắt lạnh lẽo, nhìn chằm chằm người đội đấu bồng, phảng phất như hàn băng vạn năm, lạnh lẽo thấu xương, lại như núi lửa, lúc nào cũng có khả năng phun trào.

- Ngươi đừng tưởng rằng ta tôn xưng ngươi một tiếng Đế sư, là ngươi có thể ăn nói linh tinh, nếu như có lần sau, ta không ngại xé rách miệng ngươi.

Uy thế khủng bố, bao phủ ở trên thân người đội đấu bồng kia.

Người đội đấu bồng phất tay màu đỏ ngòm, phất mở luồng khí tức kia, nhưng hê hê nở nụ cười, nói:

- Bản tọa cũng chỉ là tùy tiện nói một chút mà thôi, Kim Diện ngươi cần gì phải lưu ý như vậy, hê hê, chúng ta vẫn là mau mau lên đường đi, ta đối với vật kia của Hải tộc, cũng cực kỳ hiếu kì.

- Hừ.

Người mang mặt nạ hoàng kim hừ lạnh một tiếng, nhưng sát khí trên người vẫn chưa từng yếu bớt.

- Kim Diện này năm đó trải qua vật kia gột rửa, những năm này thực lực tăng lên cũng quá khủng bố đi.

Người đội đấu bồng nhìn Kim Diện ánh mắt lóe lóe, hai người lập tức rời đi đại điện, đi tới Vô Tận Hải.

Mấy ngày sau.

Vô Tận Hải.

Khu vực Hắc Long cung, đột nhiên nổi lên phong ba, vô số sóng lớn phun trào, toả ra khí tức xơ xác nồng nặc.

Ào ào ào!

Mặt biển phá tan, từng con Ma Vương Kình và Quỷ Đầu Kình to lớn hiện lên mặt biển, những Ma Vương Kình cùng Quỷ Đầu Kình này thể tích khổng lồ, mỗi một con đều dài đến ngàn mét trở lên, một con to lớn nhất dài đến vạn mét, toả ra khí tức kinh khủng.

Mà ở trên lưng những Ma Vương Kình, Quỷ Đầu Kình này, từng cường giả Hải tộc đứng ngạo nghễ, nhìn chăm chú Hắc Long cung phương xa.

Trong đó đầu lĩnh, chính là thủ lĩnh Hải Kình tộc, Hải tộc Vũ Đế Cự Kình Vũ Đế cửu giai tam trọng.

- Cự Kình thống lĩnh cũng thật là thoải mái a.

Một thanh âm trào phúng vang lên.

Ào ào ào!

Nước biển tách ra, từng cường giả Hải Mã tộc lăng không mà lên, bọn hắn lướt sóng mà đứng, mỗi cái cầm trong tay chiến kích, đầu lĩnh Hải Mã Vũ Đế, khóe miệng càng hiện ra vẻ tươi cười, uy thế Vũ Đế khủng bố bao phủ, chấn động đến mức mặt biển nổi lên cuồng phong.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio