Huyền Thiên Tôn Đế

chương 1092

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chỉ là trong đó có một tên Luyện Dược Sư lại có màu sắc giống như Xương Nguyên, chỉ là hơi nhỏ hơn một chút, hình thành cách cục một lửa lớn bao bọc lửa nhỏ.

- Ồ, màu sắc hai loại hỏa diễm này lại giống nhau như đúc, chuyện gì thế này?

Có người ngạc nhiên nghi ngờ lên tiếng.

Ngay cả Luyện Dược Sư thí nghiệm kia cũng có chút ngạc nhiên, vừa nãy Diệp Huyền đã nói qua, bất kỳ Luyện Dược Sư nào tuyệt đối không có hai loại hỏa diễm giống nhau. Thế nhưng chuyện này...

- Ha ha ha, lúc trước không phải ngươi đã nói không có bất kỳ Luyện Dược Sư nào có hỏa diễm giống nhau sao? Bây giờ để xem ngươi giải thích như thế nào.

Hồng Đức tự cho là tóm được khuyết điểm, lập tức hưng phấn châm chọc.

Diệp Huyền cười lạnh nói:

- Hai loại hỏa diễm này giống sao? Rõ ràng là lửa lớn bao lửa nhỏ, hoàn toàn không có dung hợp a.

Hồng Đức giễu cợt nói:

- Tuy rằng hai loại hỏa diễm này không có dung hợp, nhưng bất kể là hình thái, màu sắc, đều giống như đúc, ngươi dám nói hai loại hỏa diễm này không giống nhau? Chư vị, mọi người đều là Luyện Dược Sư, sẽ không thấy được đó chứ.

Đám người Chân Đồng cau mày, quả thực tuy rằng hai cỗ hỏa diễm này không có dung hợp. Thế nhưng ở vẻ ngoài lại giống như đúc, hình thành so sánh rõ ràng với hỏa diễm của các Luyện Dược Sư khác lúc trước.

Diệp Huyền nói:

- Xảy ra tình huống như thế, chỉ có một cái giải thích, đó là công pháp tu luyện của Xương Nguyên và vị Luyện Dược Sư này giống như đúc.

- Như vậy đi, Xương Nguyên, ngươi đưa công pháp tu luyện của ngươi viết lên trên tờ giấy này, vị Luyện Dược Sư này, ngươi viết ở trên một tờ giấy khác. Cuối cùng so sánh một chút là được.

Rất nhanh đã có công nhân viên Tú Nhất Các đưa lên giấy bút, sau khi hai người viết xuống. Diệp Huyền lại mở ra ở trước mặt mọi người.

Thứ Xương Nguyên viết chính là:

- Minh Hỏa Tâm Kinh tầng thứ sáu!

Gã Luyện Dược Sư còn lại viết:

- Minh Tâm Thuần Hỏa Công tầng thứ năm!

- Không giống nhau a?

- Quả nhiên như thế!

Nói không giống nhau. Thế nhưng đây là một số võ giả ở đây, mà người nói như thế lại là Chân Đồng và các Luyện Dược Sư.

Hóa ra, Minh Tâm Thuần Hỏa Công là phiên bản đơn giản hoá của Minh Hỏa Tâm Kinh, tuy rằng hai cái tên không giống, thế nhưng kỳ thực bản chất đều giống nhau. Minh Hỏa Tâm Kinh tổng cộng có chín tầng, mà Minh Tâm Thuần Hỏa Công lại chỉ có sáu tầng dầu của Minh Hỏa Tâm Kinh.

Các võ giả không rõ ràng lắm, thế nhưng chỉ cần là Luyện Dược Sư thì lại không có ai không biết.

Lúc này Chân Đồng khiêm tốn thỉnh giáo nói:

- Huyền Diệp đại sư, tại hạ có chỗ hiếu kỳ, nếu như công pháp tu luyện hai người giống như đúc, tới mấy trọng mấy cũng giống nhau. Như vậy hỏa diễm hình thành có thể hoàn toàn tương tự nhau hay không?

Các Luyện Dược Sư còn lại cũng là lắng tai nghe thỉnh giáo.

Diệp Huyền cười nói:

- Kỳ thực coi như hai tên Luyện Dược Sư có tu vi như nhau, công pháp tu luyện như nhau. Thậm chí ngay cả cảnh giới đạt đến cũng như nhau thì hai cỗ hỏa diễm vẫn sẽ giống như chư vị hiện tại nhìn thấy vậy. Cũng sẽ không hoàn toàn dung hợp. Bởi vì Luyện Dược Sư không giống nhau sẽ có thể chất không giống, vì lẽ đó cho dù là tu luyện một loại công pháp đồng nhất, nắm giữ hỏa diễm thuộc tính cùng loại thì cũng sẽ có sự sai biệt rất nhỏ, sản sinh ra sự bài xích.

Rất nhiều Luyện Dược Sư bỗng nhiên tỉnh ngộ, bộ dáng thụ giáo, vẻ mặt cung kính.

Bất tri bất giác, tất cả Luyện Dược Sư ở đây tràn ngập sùng bái đối với Diệp Huyền, từ sâu trong lòng đều phát ra tiếng cung kính.

Thực sự là tri thức mà Diệp Huyền nói ra đã hoàn toàn vượt qua lý giải của bọn họ, làm cho bọn họ được dẫn dắt rất lớn.

Lúc này lại có một ít Luyện Dược Sư đưa ra nghi hoặc của chính mình, mà Diệp Huyền cũng không có giấu làm của riêng, giải thích từng cái một.

Một số võ giả nhạy cảm phát hiện ra, hiện tại không khí của hiện trường càng ngày càng giống như Diệp Huyền đại sư đang giảng bài, Luyện Dược Sư khác lại là học sinh ngoan ngoãn nghe giảng.

Bầu không khí ở hiện trường chuyển biến làm cho bọn họ đều có chút chuyển đổi.

Mà bởi vì vị Luyện Dược Sư kia xuất hiện cho nên cũng càng thêm nghiệm chứng chuyện Chướng Nguyên Đan mà Thiên Lang tiểu đội mang ra không phải là do Xương Nguyên luyện chế.

Kể cả có cùng một loại công pháp, người khác nhau tu luyện cũng sẽ có khác nhau, chứ đừng nói là hai loại hỏa diễm màu sắc tuyệt nhiên không giống.

Cảm nhận bầu không khí của hiện trường, sắc mặt Hồng Đức đen như than, đồng thời trong lòng cũng như có một khối đá lớn, nặng vô cùng.

Tu vi dược học mà Diệp Huyền thể hiện ra đã không kém hắn chút nào, thậm chí mơ hồ còn có một loại cảm giác vượt qua hắn.

Điều này làm cho Hồng Đức cảm thấy cực kỳ hoảng sợ.

Chuyện này cũng chưa tính cái gì, đặc biệt là tuổi tác của Diệp Huyền...

Nghĩ đến Diệp Huyền mới là một thiếu niên không tới hai mươi, tu vi chế thuốc học lại không kém hắn, hắn chỉ cảm thấy trên người lạnh buốt, kinh hãi không thôi.

Thiên tài bực này làm sao lại xuất hiện ở Tú Nhất Các cơ chứ? Coi như là mấy mọi người tộc bên trong Thiên Đô Phủ cũng chưa chắc đã có thiên tài đáng sợ như thế? Dùng tài lực và thân phận của Tú Nhất Các làm sao có thể chiêu mộ được thiên tài đáng sợ như thế a.

Người này có bối cảnh gì a?

Hồng Đức càng nghĩ thì trong lòng lại càng nặng nề, đến cuối cùng, một loại cảm giác hối hạ nồng đậm tăng vọt. Hắn phát hiện ra dường như mình đã giẫm vào trong một vòng nước xoáy, đã đặt chính mình vào bên trong hiểm cảnh.

- Chư vị, giải thích của ta mọi người có hiểu không?

Giờ khắc này ở trong đại sảnh, Diệp Huyền đang mỉm cười nói.

- Đại sư trình độ thâm hậu, chúng ta khâm phục. Chướng Nguyên Đan mà Thiên Lang tiểu đội mang ra, chúng ta tin tưởng, nhất định không phải là thứ do Xương Nguyên đại sư luyện chế.

Đám người Chân Đồng cảm khái nói, bọn họ đã bị tr ình độ chế thuốc học của Diệp Huyền triệt để thuyết phục.

Diệp Huyền lạnh lùng nhìn Hồng Đức nói:

- Không biết bây giờ đại sư còn có lời nào muốn nói hay không? Chuyện nhận biết khí tức, ngay cả người trẻ tuổi như ta cũng đều biết, đường đường là đại sư chế thuốc thất phẩm của Cổ Đan Lâu mà cũng không biết, ha ha, trình độ của đại sư ở phương diện chế thuốc quả thực làm cho chúng ta khâm phục a.

- Hừ, lão hủ.

Hồng Đức hừ lạnh một tiếng, vừa muốn nói chuyện thì lại phát hiện ra không biết nên nói cái gì cho phải. Nếu như hắn dám đồng ý, như vậy chẳng phải đã thừa nhận mình ở phương diện chế thuốc tu vi không bằng người thiếu niên trước mắt này sao? Một khi chuyện này truyền đi, thanh danh của hắn tất sẽ bị hạ thấp.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio