Huyền Thiên

chương 164: khởi động

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tiểu tử này sau khi kinh qua khảo nghiệm tôi luyện ở Hồng Hoang Sơn Mạch, rõ ràng đã tiến bộ không ít.

Vũ Đại Lãng ồm ồm trầm giọng đáp lời:

- Ừ.

Mộc Tử Vi cũng nắm chặt bàn tay nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn ngẩn lên, giọn kiên định nói:

- Ta cũng phải cố gắng.

Dương Thiên Ngạo trầm giọng nói:

- Hãy cùng nhau cố gắng, chờ Thiên Lôi và Tử Hàm trở về, chúng ta phải xuất hiện trước mặt họ với diện mạo hoà toàn mới.

- Ừ.

Mọi người bị lời nói Phong Mã Ngưu khơi dậy lòng hăng hái vô tận, mặc dù mục đích mạnh mẽ lên của mỗi người có sự khác biệt nhất định, nhưng thật sự đã nhóm lên ngọn lửa mong muốn mạnh mẽ lên của bọn họ. Truyện Sắc Hiệp

Sở Hương Hương nói:

- Đi thôi, chúng ta đi đổi điểm cống hiến, sau đó toàn bộ đổi thành đan dược, nỗ lực tu luyện.

Mọi người ừ lên một tiếng, sau đó liền cùng nhau đi vào đại sảnh.

- Lôi Hoành? Điểm cống hiến cao quá.

Khi mọi người tiến vào bên trong phòng giao dịch, liếc mắt liền có thể nhìn thấy bảng xếp hạng thu hoạch Điểm cống hiến cho bổn môn của các đệ tử mới thăng cấp trong tháng này hiện trên một bức màn giao dịch thật lớn.

Cái tên Lôi Hoành đứng hàng chễm chệ ở vị trí thứ nhất, hơn nữa điểm tích luỹ cao hơn nhiều vị trí thứ hai.

Dương Thiên Lệ nhớ lại cảnh tượng lúc gặp Lôi Hoành trong Hồng Hoang Sơn Mạch, trầm giọng nói:

- Không biết Lôi Hoành có kỳ ngộ gì, lần trước nhìn thấy hắn, tu vi tựa hồ có tiến bộ kinh người, chỉ mỗi khí thế thôi cũng khiến người ta cảm thấy hoảng sợ.

Sở Hương Hương cực kỳ khẳng định nói:

- Không có gì. Hắn có lớn mạnh hơn nữa thì vĩnh viễn cũng không thể vượt qua Thiên Lôi.

Dương Thiên Ngạo bình tĩnh nói:

- Ừ, chẳng qua trong khoảng thời gian này chúng ta tốt nhất là tránh xa hắn, để tránh sinh thêm nhiều chuyện. Người này âm hiểm độc ác, Thiên Lôi không có ở đây, trong số chúng ta có thể đã không ai là đối thủ của hắn.

...

Chớp mắt đã qua nửa tháng.

Tất cả mọi việc để khởi động Huyền Hoàng Kỳ đã sớm chuẩn bị thỏa đáng. Nếu không phải Đan Thanh Dương kiên trì kéo dài thêm vài ngày thì e là đã sớm khởi động rồi. Hôm nay là ngày cuối cùng hắn cùng Âu Dương Minh và các vị trưởng lão thương lượng quyết định, nếu như Dương Thiên Lôi còn không trở về thì sẽ mất cơ hội tiến vào Huyền Hoàng Kỳ lần này.

Mặc dù mỗi lần khởi động Huyền Hoàng Kỳ chỉ có thời gian một tuần, chỉ cần Dương Thiên Lôi trở về thì lúc khởi động lần sau vẫn có tư cách tiến vào như cũ, thế nhưng, thời gian một tuần trong Huyền Hoàng Kỳ lại là bảy năm.

Nếu Dương Thiên Lôi lần này không về kịp thì cũng có nghĩa là thời gian tu luyện ít hơn người khác bảy năm.

Cho dù thế nào, đây là điều mà Đan Thanh Dương không muốn nhìn thấy.

Thế nhưng chớp mắt đã qua thời gian nửa tháng rồi, Dương Thiên Lôi vẫn không trở về. Trong khoảng thời gian đó, Đan Thanh Dương dẫn theo Sở Hương Hương tiến vào Hồng Hoang Sơn Mạch lần nữa, chạy tới chỗ trời đất biến đổi ban đầu nhưng không thu hoạch được gì. Chỉ có thể lưu lại một con lôi cưu ở lại đây chờ đợi Dương Thiên Lôi.

Nhìn vầng tịch dương đang dần lặn xuống, Đan Thanh Dương không biết làm sao đành thở dài một tiếng, nói:

- Đi thôi, Hương Hương, xem ra lần này Thiên Lôi phải bỏ lỡ rồi.

Lòng tin vốn kiên định của Sở Hương Hương, sau hơn mười ngày chờ đợi, cũng dần dần có chút dao động, nàng lại bắt đầu có chút lo lắng, nhịn không được hỏi:

- Sư phụ, Thiên Lôi... Thực sự không có việc gì chứ?

- Tuyệt đối không có việc gì. Con yên tâm đi, nếu sư phụ đã có thể suy diễn ra hắn không có việc gì thì khẳng định không có việc gì. Nói không chừng còn có thể thu được đại cơ duyên. Hơn nữa lão Vân Bạc Thiên kia cũng đã tính toán qua, Trương Tử Hàm cũng không có bất kỳ nguy hiểm gì, hai người họ rất có thể thu được đại cơ duyên, lúc quay trở về, tu vi chắc chắn tăng cao kinh người, bây giờ con phải lập tức đi vào Huyền Hoàng Kỳ, không cần suy nghĩ nhiều về những chuyện này nữa. Trong lòng không được suy nghĩ gì khác, chỉ chuyên tâm tu luyện, nếu như để Trương Tử Hàm vượt lên trước ngươi...

Đan Thanh Dương nghiêm túc nói, chỉ là nói đến lúc cuối thì trong ánh mắt bỗng nhiên mang chút đùa giỡn mơ hồ.

Quả nhiên, nghe Đan Thanh Dương nói xong, ánh mắt Sở Hương Hương sáng ngời, trầm giọng nói:

- Con biết rồi, sư phụ, con nhất định sẽ nỗ lực tu luyện, chúng ta đi thôi!

- Ừ.

Đan Thanh Dương hài lòng gật đầu. Ái tình ơi ái tình, đối với những người trẻ tuổi mà nói thì đó quả thật là một lực lượng không thể lường được. Nói ngàn vạn lời cũng không bằng lấy Trương Tử Hàm ra kích một câu liền có hiệu quả tốt hơn hẳn. Dương Thiên Lôi bỏ qua cơ hội lần này, đã khiến Đan Thanh Dương rất phiền muộn, nếu Sở Hương Hương sau khi tiến vào Huyền Hoàng Kỳ lại không thể chuyên tâm tu luyện, thì một sư phụ như lão chẳng phải thê thảm lắm sao.

Khi Đan Thanh Dương dẫn Sở Hương Hương chạy về đến Thiên Minh Phong thì các vị trưởng lão khác và các đệ tử được chọn ra đã đợi từ lâu rồi.

Lôi Hoành hiển nhiên cũng đứng trong đó.

Khi Lôi Hoành thấy Đan Thanh Dương dẫn một mình Sở Hương Hương tới, tâm trạng hơi khẩn trương của hắn nhất thời trầm tĩnh lại, trong mắt thoáng hiện lên vẻ đắc ý và thâm độc.

Lôi Hoành hiển nhiên đã biết Dương Thiên Lôi cũng có tư cách tiến vào Huyền Hoàng Kỳ. Điều này khiến cho hắn rất khó chịu. Hắn hi vọng Dương Thiên Lôi tốt nhất ở thêm mấy năm nữa trong Hồng Hoang Sơn Mạch, hoàn toàn bỏ qua tất cả cơ hội khởi động Huyền Hoàng Kỳ rồi hãy trở về. Hắn không hy vọng Dương Thiên Lôi chết ở trong đó, bởi vì như vậy quá tiện nghi cho Dương Thiên Lôi rồi.

Chỉ có để cho Dương Thiên Lôi phải mở mắt trừng trừng nhìn Trương Tử Hàm lao vào lòng hắn như thế nào, và tất cả những nữ nhân bên cạnh Dương Thiên Lôi bị hắn chà đạp như thế nào, tất cả bằng hữu huynh đệ bị hắn làm cho tàn phế rồi mới giết chết, như thế mới có thể giải được nỗi hận trong long hắn.

Mặc dù Lôi Hoành được Tiêu Như Mộng tổn hao trăm năm công lực để tẩy kinh phạt tủy cho hắn, tu vi tăng lên một cách đáng sợ, do đó hắn cũng tự tin vượt xa Dương Thiên Lôi, nhưng vài lần liên tục bị Dương Thiên Lôi đả kích, đã để lại trong nội tâm của hắn nỗi ám ảnh cực lớn. Bởi vì mỗi lần, hắn đều tự tin có thể đối phó Dương Thiên Lôi, nhưng mỗi lần đều bị Dương Thiên Lôi chà đạp. Nếu như lần sau vẫn xảy ra tình trạng như vậy thì sao?

Bất quá, hiện giờ thấy Dương Thiên Lôi không đến, Lôi Hoành mới chính thức an tâm hẳn lại.

Một ngày bên ngoài là một năm trong Huyền Hoàng Kỳ. Dương Thiên Lôi chỉ cần bỏ lỡ lần này, thế thì hắn liền có thể bằng vào ưu thế tuyệt đối để vượt qua Dương Thiên Lôi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio