Dương Thiên Lôi tuy rằng rất muốn lại giả bộ, nhưng bọn người Trần Thiến, Kỷ Tiêu Lam đang ở đây nên hắn không có ý đó nữa, nói xong liền vội vàng thu nạp khí tức của mọi người, phảng phất như biến mấy, thần côn đại nghiệp kế tiếp chỉ có thể giao cho Bạch Tố Tố và Bạch Trinh Trinh đi làm.
- Các ngươi còn muốn nhìn sao? Ta là người làm chuyện tốt cho tới giờ vẫn không lưu danh, không chịu nổi nhất chính là người khác quỳ lạy... Nếu không nhìn nữa, chúng ta nhanh đi ra ngoài a?
Bọn người Kỷ Tiêu Lam, Triệu Nguyên vẻ mặt ngây ngốc nhìn Dương Thiên Lôi, phảng phất như muốn nhìn ra chút gì đó vậy, nhưng căn bản không phát hiện được gì cả. Tuyrằng Dương Thiên Lôi nói như thế, nhưng là vừa vặn lúc Dương Thiên Lôi phất tay nói chuyện, tâm thần bọn hắn đều trở nên run rẩy, bởi vì có một cổ lực lượng thần kỳ, phảng phất như muốn bọn hắn phải quỳ bái Dương Thiên Lôi vậy.
- Không không không... Không nhìn nữa, huynh đệ... Tranh thủ thời gian để chúng ta ra ngoài đi!
Triệu Nguyên là người đầu tiên nhịn không được nói gấp. Ta kháo, nếu lại ở thêm nữa, Triệu Nguyên rất lo lắng mình sẽ biến thành Khương Thiển Khâu thứ hai, hắn nào dámđợi thêm nữa?
- Tốt. Vậy thì đều đi ra ngoài!
Dương Thiên Lôi căn bản không biết cảm giác vừa rồi của mọi người, trực tiếp phát ra thần niệm, mọi người lập tức về tới trong phòng.
- Hô...
Kỷ Tiêu Lam, Triệu Nguyên, Trần Đình và Kỷ Tiêu Vân lập tức thở dài một hơi, thậm chí ngay cả Trần Thiến, cũng mang theo vẻ mặt quái dị nhìn Dương Thiên Lôi.
- Các ngươi đây là làm gì?
Dương Thiên Lôi có chút khó hiểu hỏi thăm.
- Thiên Lôi, pháp bảo này của ngươi... Chỉ sợ không phải chỉ là đạo khí nữa rồi, thật sự quá cường đại. Nếu ngươi mà nhắm vào chúng ta thì, phỏng chừng chúng ta đều trở thành giống như Khương Thiển Khâu rồi...
Kỷ Tiêu Lam lòng còn sợ hãi nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
- Ách... Không có khoa trương như vậy chứ, hơn nữa, chúng ta là huynh đệ, ta sao có thể biến các ngươi thành như vậy được...
Dương Thiên Lôi nói.
- Vậy cũng được, may mắn chúng ta là huynh đệ, huynh đệ, ngươi thật đúng là... Biến thái a...
Triệu Nguyên rốt cục nhịn không được nói
- Vẫn là một tên sắc lang biến thái! Hừ, nói trung thực đi, những nữ nhân kia của ngươi có phải đều ở trong đó không?
Trần Thiến bỗng nhiên truyền âm nói. Vừa rồi trông thấy một màn kia, Trần Thiến có thể khẳng định, pháp bảo này của Dương Thiên Lôi tuyệt đối không chỉ có một chút không gian như vậy, bởi vì lúc trước nàng đi vào, căn bản có cảm giác hoàn toàn bất động, thậm chí còn không có cảm giác lớn như vậy.
Rất hiển nhiên, Dương Thiên Lôi còn ẩn tàng rất nhiều.
- Không có, chờ bọn hắn đi rôX̀i, ca nói toàn bộ với ngươi, tiểu Thiến, không tin ca sao! Ca đối với nữ nhân của mình, cho đến giờ đều là dốc hết tâm can... Ách, thành thật với nhau, tuyệt đối không có nửa điểm che dấu!
Dương Thiên Lôi truyền âm nói
- Phi, ngươi là ai là nữ nhân của ngươi hả? Ta không phải!
- Ân, hiện giờ còn không phải, chờ chúng ta cái kia cái kia rôòi, là được thôi... Hắc hắc!
- Lưu manh!
Trần Thiến trừng mắt liếc Dương Thiên Lôi nói, nhưng bởi vì có mọi người ở đây, nên cũng không dám phát tác.
- Triệu huynh, ngươi ngàn vạn lần không nên nói như vậy, lại đây nào, không nói những chuyện này nữa, lần này may mà có các ngươi hỗ trợ, chúng ta phải hảo hảo uống vài chén mới được!
Dương Thiên Lôi nói.
- Tốt! Hơn bốn năm không cùng nhau uống rượu rồi, hôm nay chúng ta phải uống cho thật tận hứng! Chúng ta ra quán rượu sao?
Triệu Nguyên có chút hưng phấn nói, muốn an ủi a, Dương Thiên Lôi cái tên biến thái này đã hù chết hắn rồi, hâm mộ ghen ghét đố kị thì cũng không cần phải nói nữa.
- Đừng đi quán rượu, chúng ta ở đây tâm sự là được rồi.
Kỷ Tiêu Lam nói:
- Thiên Lôi, tiếp theo có tính toán gì không?
- Đã đi tới Huyễn Hải Tinh Vực, đương nhiên phải ở chỗ này lịch lãm rèn luyện một phen rồi.
- Ha ha... Huynh đệ, ngươi muốn đi Mộng Huyễn Tinh sao? Mấy người chúng ta sau khi lên đường đã thương lượng tốt rồi, cùng nơi cả, cùng nơi cả!
Triệu Nguyên nói.
- Mộng Huyễn Tinh?
Dương Thiên Lôi hỏi.
- Ách... Huynh đệ, chẳng lẽ ngươi muốn đi những tinh cầu khác?
- Cũng không phải thế, ta còn chưa quen thuộc Huyễn Hải Tinh Vực lắm, nên còn chưa quyết định đi nơi nào!
- Ngươi có vẻ như đối với tinh vực nào cũng đều không quen thuộc a?
Trần Thiến nhìn Dương Thiên Lôi không chút nể tình nói.
- Ha ha, vậy cũng được... Mộng Huyễn Tinh có địa phương lịch lãm rèn luyện nào tốt?
Dương Thiên Lôi nói.
- Huyễn Hải Tinh Vực, sự tồn tại của cái tên này chính là vì Hải Thiên Tinh và Mộng Huyễn Tinh, Hải Thiên Tinh là chủ tinh của Huyễn Hải Tinh Vực, cũng là nơi giao dịch chủ yếu. Mà Mộng Huyễn Tinh lại là nơi lịch lãm rèn luyện của đa số tu luyện giả khi đến Huyễn Hải Tinh Vực. Mộng Huyễn, từ hai chữ này, ngươi mới có thể nhìn ra, lịch lãm rèn luyện ở tinh cầu này, quan trọng nhất chính là rèn luyện tâm thần, hơn nữa trong tất cả các tinh vực, đây là nơi rèn luyện tâm thần tốt nhất, phi thường hung hiểm, nhưng không có nguy hiểm đến tánh mạng, hơn nữa phi thường thú vị!
Triệu Nguyên nói.
- Không phải chứ? Cái này mà cũng gọi là lịch lãm rèn luyện sao?
Kỷ Tiêu Lam cũng nói:
- Thiên Lôi, nơi này đối với ngươi mà nói, tuyệt đối là nơi tốt. Bởi vì tuổi tác và tu vị của ngươi, tiến cảnh của ngươi thật sự quá nhanh. Tuy rằng nguyên nhân là do thiên phúcủa ngươi kinh người, nhưng đối với việc độ kiếp trong tương lai lại không có lợi lắm. Mấy người chúng ta cũng tồn tại vấn đề như vậy, trên thực tế, tất cả những người cóthiên phú cao, đều hoặc nhiều hoặc ít có vấn đề như vậy. Mà Mộng Huyễn Tinh chính là nơi tốt nhất để giải quyết vấn đề này. Dù có là Vô Cực Tinh Vực cũng không có địa phương như vậy. Cho nên, về cơ bản hàng năm đều có một lượng lớn đệ tử thiên tài của các vực dũng mãnh tiến về đây. Đây cũng là nguyên nhân thực sự khiến thực lực của Huyễn Hải Tinh Vực trở nên cường đại.
- Vậy sao lại không nguy hiểm đến tánh mạng, còn là nơi chơi vui nữa?
- Việc này không dễ giải thích lắm, chờ khi nào chúng ta đến nơi, ngươi tự nhiên sẽ biết. Ngày mai chúng ta liền xuất phát! Kỷ gia, Trần gia, Triệu gia chúng ta có không ít cao thủ trẻ tuổi hiện cũng đang ở đó!
Kỷ Tiêu Lam cũng có chút hưng phấn nói.
- Hắc hắc... Hỗn đãn, đến lúc đó, xem bổn tiểu thư chà đạp ngươi thế nào!
Trên mặt Trần Thiến cũng lộ ra vẻ hưng phấn, bỗng nhiên truyền âm nói với Dương Thiên Lôi.