Huyền Thiên

chương 940: cô… là ai

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thanh Long nhịn không được hỏi. Đây đúng là điều ông ta đang rối rắm, nguyên bản lúc đầu khi nhìn thấy Dương Thiên Lôi, ông ta đã nhận định Dương Thiên Lôi bị Hiên Viên Cửu Dương đoạt xá, chỉ có điều sau đó nhìn thấy lực lượng cường đại Dương Thiên Lôi thể hiện ra, lại làm cho Thanh Long sinh ra nghi hoặc, mà ngay sau đó Dương Thiên Lôi nhìn như vô tâm lại biểu lộ ra lòng yêu nước với Hoa Hạ, đây tuyệt không phải là những điều Hiên Viên Cửu Dương có thể làm. Cho nên, Thanh Long nghĩ mãi mà không thông.

- Trực giác!

Câu trả lời này của Hắc Long làm cho Thanh Long và Ngưu lão ngạc nhiên, hơn nữa nhìn bộ dáng của Hắc Long, tựa hồ hiển nhiên không muốn dây dưa trên vấn đề này.

- Chúng ta làm sao bây giờ? Chờ ba ngày sau xem tiếp hay hiện tại bắt đầu hành động?

Ngưu lão hỏi.

- Án binh bất động! Ba ngày sau tiếp tục quan sát!

Thanh Long hơi hơi trầm ngâm rồi nhẹ giọng nói.

- Ba ngày sau gặp lại.

Nghe thấy lời nói của Thanh Long, Hắc Long truyền âm nói, nói xong thân hình nhoáng lên một cái liền biến mất ở trong đêm đen.

- Vô lại! Lưu manh!

Sau khi Dương Thiên Lôi dẫn theo Lý Hàn Mai lặng yên không một tiếng động trở lại khách sạn, Lý Hàn Mai đẩy tay Dương Thiên Lôi ra, trừng mắt nhìn Dương Thiên Lôi nói.

- Sao lại nói tôi như vậy?

Dương Thiên Lôi khó hiểu hỏi.

- Ai bảo cậu kêu tôi là lão bà chứ hả? Kêu lão bà thì thôi... Cậu còn cho tôi làm tiểu lão bà là sao?

Lý Hàn Mai lấy mặt nạ xuống, rõ ràng rất tức giận nói.

- Khụ khụ... Đây không phải vì cô sao? Hơn nữa, chân thân cô trở thành đại lão bà, tên của cô trở thành tiểu lão bà, một lớn một nhỏ, không phải huề nhau sao?

Dương Thiên Lôi nói:

- Được rồi! Mai tỷ, cô nghỉ ngơi đi, tôi ra ngoài chơi một lát...

- Chơi một lát? Cậu muốn làm gì?

Lý Hàn Mai có chút kinh ngạc hỏi.

- Tùy tiện đi dạo ấy mà...

Dương Thiên Lôi nói.

- Khôn phải cậu muốn ra ngoài chơi bời đó chứ?

Lý Hàn Mai nhìn thấy biểu tình của Dương Thiên Lôi, trực giác mách bảo Dương Thiên Lôi khẳng định muốn gạt mình đi làm gì đó, lập tức lông mày nhướn lên, lanhh lùng nhìn Dương Thiên Lôi hỏi.

- Ách... Mai tỷ, sao cô lại có thể suy nghĩ như thế? Có đại mỹ nữ là cô ở đây, chẳng lẽ tôi còn phải đi ăn chơi sao? Tôi cũng không gạt cô, tôi muốn đi gặp một người, có thể có quan hệ với Hiểu Phân. Cô yên tâm đi, ca tuyệt đối không làm gì bậy bạ đâu. Ngoan ngoãn chờ tôi trở lại, lão bà đại nhân...

Dương Thiên Lôi nói xong, thân hình trực tiếp xuyên qua cửa sổ, trong chớp mắt liền biến mất trong bầu trời đêm.

- Có quan hệ với Hiểu Phân? Tại sao nơi này lại có người có quan hệ với Hiểu Phân nhỉ?

Nắm tay Lý Hàn Mai vung tới một nửa, buồn bực thu trở về, hơi hơi nhíu mày, chỉ có thể chờ Dương Thiên Lôi trở về hỏi lại.

Đi vào phòng tắm, sau khi cởi nhuyễn giáp màu đen nhuộm đầy máu xuống khỏi người thả trên mặt đất, dùng vòi sen tưới lên, máu liền bay sạch. Loại nhuyễn giáp này là một loại đồ phòng hộ cường đại làm bằng chất liệu đặc thù mà nhân viên sở nghiên sứu siêu tự nhiên quen dùng, Lý Hàn Mai mặc nó chẳng qua là làm bộ mà thôi. Cường độ thân thể hiện tại của nàng đã đến một trình độ khủng bố, theo như Dương Thiên Lôi nói, cho dù là đạn đạo trực tiếp bắn vào trên người nàng, ngay cả một cọng lông tơ cũng không suy suyễn. So với nhục thể của Dương Thiên Lôi còn cường đại hơn.

Đây cũng là chuyện tình không có cách nào, thân thể Dương Thiên Lôi chẳng qua chỉ tôi luyện một chút mà thôi, vì cứu mạng Lý Hàn Mai, Dương Thiên Lôi không thể không hao phí rất nhiều năng lượng bổn nguyên, hoàn toàn rèn luyện thân thể đã hoại tử, không cường đại mới là kỳ quái. Nguồn:

Về phần năng lượng băng hàn trong cơ thể, bởi vì muốn che giấu chân thân, Dương Thiên Lôi không khôi phục cho Lý Hàn Mai, tuy nhiên Lý Hàn Mai lại tin tưởng, có loại thân thể này, một khi nàng muốn khôi phục năng lượng băng hàn, chỉ sợ cũng không cần dùng đến phòng tu luyện được đặc biệt chế ra lúc đầu. Hơn nữa với khoa học kỹ thuật hiện nay, chỉ sợ cũng không có đạt đến được nhiệt độ thấp nào mà nàng không có khả năng thừa nhận.

Rửa nhuyễn giáp sạch sẽ xong, Lý Hàn Mai thừa dịp gia hỏa đáng khinh Dương Thiên Lôi đi vắng, lần đầu tiên cởi sạch quần áo tắm dưới vòi sen. Sau khi tẩy sạch huyết tinh trên người thì nằm thẳng cẳng trong bể tắm.

- Đại mỹ nữ... Hừ, cậu có thể xem không thể ăn, chẳng phải là càng dễ ra ngoài chơi bời sao? Lại còn coi tôi là "tiểu lão bà"...

...

- Ngươi là ai?

- Không cần phải biết ta là ai!

Giữa đồng không mông quạnh ngoại ô thủ đô R quốc, hai đạo thân ảnh đứng đối diện với nhau, ở dưới bầu trời đêm cũng không có ảnh hưởng đến thị lực của hai người, đều thấy nhau rất rõ ràng.

Nam nhân, chính là Dương Thiên Lôi.

Mà người còn lại thì quanh thân tản ra khí tức cực độ băng hàn, cũng chỉ có đôi mắt lộ ra bên ngoài.

Hai người đều cảm ứng được sự hấp dẫn mãnh liệt lẫn nhau. Loại hấp dẫn này, so với Tống Hiểu Phân gây cho Dương Thiên Lôi còn mãnh liệt hơn.

Cửu âm tuyệt mạch!

Khi Dương Thiên Lôi rời khỏi Thần Mã Điểu Xã mới đột nhiên cảm ứng được. Rất hiển nhiên là do đối phương cố ý phóng thích ra cho hắn cảm ứng.

- Vậy ngươi tới tìm ta làm gì?

- Làm cái chuyện chúng ta đều muốn làm!

Làm cho Dương Thiên Lôi kinh ngạc chính là, không ngờ đối phương vô cùng thản nhiên nói, nguyên bản hai tròng mắt cũng không có gì đặc biệt, bỗng nhiên trở nên vô cùng sáng rực, bàn tay giơ lên trực tiếp kéo chiếc mặt nạ xuống, trong phút chốc, một đầu tóc đen, giống như thác nước bềnh bồng, hé ra dung nhan hoa nhường nguyệt thẹn, xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi.

Cho dù là Dương Thiên Lôi cũng cảm nhận được một loại mỹ lệ kinh tâm động phách.

Cặp mắt lóng lánh của nữ nhân này giống như làn thu thủy, ví như trăng rằm, thẳng tắp ngưng mắt nhìn Dương Thiên Lôi.

- Người Hoa Hạ?

Dương Thiên Lôi mở lớn hai con mắt, lắc lắc đầu, hỏi.

- Ừ!

- Nhận biết tôi?

- Hôm nay lần đầu tiên nhìn thấy!

- Nếu cô có thể xuất hiện ở đây, tự nhiên biết Hiên Viên Kiếm Tông, tự nhiên biết tông chủ cùng với thiếu chủ của Hiên Viên Kiếm Tông đều là cửu dương tuyệt mạch, vì sao lựa chọn tôi?

- Bọn họ là bại hoại của Hoa Hạ, còn ngươi là người.

Nữ nhân thản nhiên nói.

- Lý do này không đủ, tôi không phải là nam nhân tùy tiện...

Dương Thiên Lôi nhìn chằm chằm khuôn mặt tuyệt mỹ kia, đè nén sự rung động bởi sự cường đại do cửu âm tuyệt mạch của đối phương mang đến, ra vẻ trấn định nói.

- Ta cũng không phải là nữ nhân tùy tiện.

- Nhưng chúng ta không có quan hệ, cũng không quen biết.

- Coi như gió thoảng mây trôi, chẳng phải rất tốt sao?

- Cô xác định?

Nữ nhân không trả lời Dương Thiên Lôi mà nhẹ nhàng cởi áo...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio