“Chuyện gì?” Yuhan cùng Tứ Quái và Mizin sau vài phút có mặt ở chỗ Sine.
“Tụi em ko cách nào phá bỏ được sợi xích này” Sari đầy vô vọng nhìn anh cầu cứu.
Anh Yuhan nhíu mày nhìn xích trói. Thật khó nghĩ..... Bàn tay anh nắm thật chặt sợi xích, mắt nhắm suy nghĩ cái gì đó.
“Yuka....cho anh mượn sức mạnh của em phút. Chỉ phút thôi.” Anh biết là nó cũng đang chiến đấu. Truyền âm của anh đương nhiên là đến tai nó và đưuong nhiên cũng chỉ mình nó nghe thấy được thô.
Anh Yuhan cảm nhận được......cái cảm giác mà...... nguồn năng lượng dồi dào đang tràn trong từng mạch dây thần kinh. Đây là sức mạnh vĩnh cửu của Thần Chết sao?Chỉ từ: Vĩ đại. Ngoài ra anh cũng ko biết phải diễn tả thế nào. Nó khiến cho người bt như bao người bt khác..... khi đã đợc sở hữu ngồn năng lực này liền trở thành kẻ.....trong nháy mắt có khả năng......hủy diệt cả thế giới. Thậm chí là làm cho cả vũ trụ bao la.....trở thành....như chưa hề tồn tại. Sức mạnh này quả thực rất đáng sợ. Nó sẽ còn vượt quá tầm kiểm soát của người nào ko có đủ khả năng sở hữu. Nhưng có lẽ nó vốn dĩ là nửa của Yuka nên dù có đấu tranh thể xác đau đớn cỡ nào......cô bé ấy vẫn luôn bình thản đến đáng ngạc nhiên.
Anh mở mắt, dồn lực vào cánh tay và kéo mạnh. Dĩ nhiên hiệu quả tức thì , còn vượt mức mong đợi...... Rắc.....tiếng động chói tai vang lên. Rõ ràng là sợi dây xích vừa phải chịu áp lực lớn đến mức mà giơ tay xin hàng. Lại lần nữa hành động đó đưuọc tái diễn. Lần lượt dây trói trên người Sine bị bung ra hết. Cô bé ngã xuống nhg thật may Minzi ddwox kịp.
Sari ngồi xuống đối diện với Sine, nắm lấy cánh tay chị gái nâng lên xem vết thương trên tay của Sari. Anh Yuhan chạm tay vào vai Sari và Sine cùng lúc. Liền theo đso ánh sáng trắng xóa che mờ cảnh vật lóe lên. Sau hồi thì ánh sáng đó tắt lịm đi. Mọi vết thương trên nguoiwf Sine và Sari đều biến mất. Vả lại còn lành lặn như chưa hề có gì xảy ra. Quá kì diệu.....đến khó tin.
“Ơ......” Sine ngạc nhiên, mắt chớp chớp nhìn lại bản thân mình. “Anh......đã giải được phong ấn rồi sao?”
Anh Yuhan cười:”Đi thôi. Yuka đag chờ”
“Phải rồi. Từ chỗ này có cách nào đi thẳng tới chỗ của Ghost rút ngắn thời gian ko” Sun hỏi Liễu Nham.
“Có” cô gật đầu “Đi theo tôi” ra hiệu.
“Đúng rồi....Ghost mà mọi người nói là Tok-ya” Sine ngước nhìn anh Yuhan.
Khựng....”Tok-ya” tiếng nói đồng thanh và hoài nghi như thể cái tên đó ám lời nguyền. nó cầm thanh kiếm bay với tốc độ chóng mặt đến chỗ cô gái đó. Lưỡi kiếm chĩa thẳng vào khuôn mặt đó. Nhưng....Keng. “Ha. Cô nghĩ giết được ta dễ như vậy ư?” thanh kiếm mảnh và sắc liên tiếp va vào nhau.
“Xem ra mất đi mắt cô nhạy bén hơn nhỉ?”
”ha ha ha ha ...”
Cạch. Liền theo nó.......
“Ngưng cái điệu cười đó đi” giọng anh Yuhan khản và đặc. Nghe rất sợ, đã vậy anh còn bước từ bóng tối ra. Đôi mắt lạnh tanh, Người yếu tim chắc sẽ bị dọa chết khiếp.
“Nghe khiếp quá đi” Cạch- lại cánh cửa khác mở ra và giọng nói mang tính chất giễu cợt của kami vang lên. Đập vào vách tường rồi vang vọng lại.
Phân tán sự chú ý của ả. Cô ta nhìn xuống nhưng người đầu tiên đập vào mắt nó lại là hắn- Ken. Cũng đang chăm chú quan sát từng động tixnhcuar nó.
“Tiểu Hàn. Cậu đến rồi” môi cô ta nở ra nụ cười “Nếu cậu và tôi cùng hợp sức sẽ có cơ hội tiêu diệt cô ta.” thực chất là đó là việc hết sức ko có thể. Mhuwng cô ả quá mù quáng ko nhận ra, chỉ tay vào nó và nói như thể là chuyện vô cùng đương nhiên.
“....Tok cô dừng lại đi, đừng đối đầu với người con gái tôi yêu”
Ầm....Tiếng sét như như nổ bên tai cô gái. Cô quay lại nắm lấy cổ áo nó, giận dữ chuốc hết lên nó.
Tại sao lúc đầu cô cướp lấy vị trí của tôi bây giờ cô lại cướp nốt cả ken của tôi? Cô tại sao lại cứ lấy đi những thứ quan trọng của cuộc đời tôi?”
Nó nhìn, nó nhìn cô gái đó như vậy thôi. Đôi mắt hơi cụp xuống. Là thương xót? Ha. ko thể nào!!! Ko phải chứ? Lẽ nào có ngày nó có lòng thương cao cả thế này sao? Đùa hả? Nhảm nhí.